Chương 4 (H): Buông thả bản thân

Hạ Kiều Nghi xấu hổ trừng mắt. Quả thực, cô cũng bị sốc lắm chứ. Vừa trọng sinh lại còn mới mở mắt ra đã phải ra sức va chạm cơ thể với anh…

Đời trước người đàn ông mở màn của cô cũng chính là Lục Đông Phong. Có thể xem như sạch sẽ, chỉ là sau lần ấy tâm lý của Hạ Kiều Nghi đã bị lệch lạc, cô coi tình dục trở thành một thứ không thể không có.

Quan hệ bừa bãi, không ngừng thu thập quá trình lên giường với đàn ông. Thể loại nào cũng có nhưng chỉ lên một lần rồi không có lần thứ hai, bất quá nếu có chính là bị ép chứ Hạ Kiều Nghi sau khi có được một lần thì đã chán ngấy rồi.

Nghĩ ra nếu khi ấy Trọng Quân Dương cho cô một lần không khéo cô lại không mãi bám riết anh nữa. Chỉ là anh đối với Thẩm Yến Ngọc quá mức chung tình…

Chuyện này của cô sau đó bị mẹ phát hiện, bà muốn đưa cô đi khám nhưng khi đó Hạ Kiều Nghi có chết cũng không thừa nhận mình bị bệnh. Dù mẹ có cứng thế nào cũng không thể nào đọ lại được sự ngang ngạnh cứng đầu của cô lúc đó.

Haizzz…

Tính ra cả đời trước cô được ngủ với Lục Đông Phong hai lần, mà cũng không thể dùng từ ‘được’ được. Vì khi đó, cô giống như nữ thần ban phước cho anh được ngủ với mình vậy. Chính là nghĩa đen đối với anh.

Suốt mười hai năm mà chỉ có hai lần, một lần là lần đâu, lần sau thì chính là khi đó cô uống phải thuốc kích dục do chính mình chuẩn bị cho Trọng Quân Dương. Gậy ông đập lưng ông, sau đấy xảy ra biến cố thế rồi Lục Đông Phong đã tranh thủ xơi tái cô.

Khi đó trong mắt Trọng Quân Dương cô đúng là loại con gái rẻ tiền không đáng một xu. Ấy vậy mà đối với Lục Đông Phong… cho dù cô có ngủ qua với không biết bao nhiêu đàn ông, còn từng bị cưỡng hiếp anh cũng không một chút chê bai, thậm chí rất trân quý…

Cô thật khó hiểu?

Nhớ tới buổi sáng thức dậy vì người ngủ với mình không phải là người mình muốn mà cô đã om sòm không tiếc lời nào chửi anh, nghĩ lại thấy mình thực sự là đồ đàn bà độc ác.

“Bảo bối, em tập trung một chút.”

Lục Đông Phong nhắc nhở.

Hạ Kiều Nghi kiềm chế thái độ tùy tiện chửi anh như ở đời trước. Hai thân thể lúc này đã quấn lấy nhau, trần chụi. Biết rằng đêm nay chống đối kiểu gì cũng vô ích cho nên cô quyết định mặc anh. Dù sau này cô lại phát bệnh ***** *** điên loạn thì đêm nay e rằng cũng không tránh được con sói đói này.

Nhìn lại anh của thời trẻ trung nhan sắc chưa bị cô tàn phá thì đúng là rất tuyệt. Sống mũi cao làn môi mỏng, ngũ quan tinh tế cùng ánh mắt ma mị… Cả thân hình đàn ông cường tráng, làn da ngăm đầy nam tính, như vậy cũng quá kích thích đi.

Ây da… càng nghĩ càng cảm thấy có vấn đề… tại sao đời trước cô lại có thể hủy hoại một người đàn ông hoàn hảo ra nông nỗi thế chứ?

“A…”

Hạ Kiều Nghi bất ngờ bị đau mà trợn mắt.

“Anh sao lại cắn tôi?”

“Tôi nói em tập trung mà em không nghe, cắn vậy là còn nhẹ.”

“…”

Hạ Kiều Nghi có chút bất lực.

“Được rồi, tôi tập trung được chưa? Nhưng tôi có điều kiện.”

“Em nói đi.”

Lục Đông Phong đáp lời, lại không mấy nghiêm túc mà miệng hôn hít chi chít trên người cô. Đôi môi lạnh của anh không ngừng di chuyển ở nơi vòng một mềm mại. Bàn tay liên tục làm loạn phía dưới khiến cho Hạ Kiều Nghi rất ngứa ngáy.

Cơ thể ửng hồng do xúc tác anh gây ra. Lời nói cũng cứ ngấp ngứ chữ được chữ không.

“Anh nghiêm túc một chút, nói xong chúng ta làm sau.”

“Em cứ nói đi, tôi đang nghiêm túc đây.”

Nghiêm túc của anh là cứ không ngừng làm mấy cái này à…

Hạ Kiều Nghi hắng giọng, mặc kệ anh mà vẫn cố nói chuyện đàm phán.

“Sau đêm nay, chúng ta đường ai nấy đi.”

“Ờ…”

Thấy anh hời hợt đáp, ngón tay nhất thời đi sâu vào bên trong nhụy hoa khiến Hạ Kiều Nghi thổn thức cong người. Trong lòng rõ tức mà không làm gì được, cuối cùng chẳng thèm nói nữa.

Cô vòng tay ôm lấy cổ anh.

Lục Đông Phong hiểu ý, hôn lên môi cô. Hai người môi lưỡi giao hòa… ban đầu là thám thính đối phương. Sau, dưới sự chủ động của Hạ Kiều Nghi, cả hai nhanh chóng hòa nhập. Không ngừng hôn hít cuồng nhiệt, âm thanh môi lưỡi chạm nhau vô cùng hoan ái.

Nụ hôn của Lục Đông Phong thoang thoảng hương thơm bạc hà mát lạnh. Lúc hôn, Hạ Kiều Nghi vẫn bị anh hành hạ ở phía dưới khiến cô thi thoảng lại “ưm a” một tiếng đầy gợi tình. Cơ thể chật vật uốn éo theo nhịp tay nhanh chậm của anh.

Cố tìm một chỗ dựa để tránh đi, thế nhưng vô ích. Cảm giác trống rỗng này rất khó chịu mà cũng khiến Hạ Kiều Nghi mê luyến, mong muốn được lấp đầy càng ngày càng mãnh liệt, chỉ biết áp sát nơi đó vào cơ thể anh.

“Đông Phong… ưm… anh… anh mau tới đi…”

Hạ Kiều Nghi thật không biết mình có yêu anh hay không nữa…

Suốt những gì anh làm cho mình từ đời trước. Có lúc cô nghĩ rằng là do mình bị sự si tình của anh làm cho cảm động chứ không phải yêu. Có lúc cô cũng lại nghĩ là cô đã yêu anh từ lâu chỉ là cô chưa từng nhận ra hoặc thừa nhận điều đó mà thôi…

“Ừm, bảo bối…”

Lục Đông Phong cũng không chần chừ thêm được nữa. Anh trở người, Hạ Kiều Nghi nhanh chóng hiểu ý của anh, vòng đôi chân dài trắng nõn yêu kiều kẹp chặt thắt lưng anh.

Làn da ngăm gần như tương phản với làn da trắng mịn màng, tuy nhiên càng giống như tạo nên một bức tranh đầy mị tình.

Khi anh mạnh mẽ đi vào, Hạ Kiều Nghi không còn kìm nén mà tự do buông thả chính mình. Mặc cho tiếng rên rỉ vì đau đớn vang lên giữa đêm tối tĩnh mịch. Tưởng rằng nỗi đau xé da xét thịt này đã chịu một lần rồi thì giờ không còn đau nữa, ai ngờ nó vẫn cứ như là lần đầu…

À mà đây đúng là lần đầu của cô… ở đời này.

Người em trai được ôm chọn khít chặt, luồng hơi ấm ập đến khiến Lục Đông Phong vô cùng phấn khích. Ban đầu anh nhẹ nhàng đưa tới, định bụng không quá làm đau cô có điều khi tiến vào cảm giác thỏa mãn dâng trào khiến anh nhất thời mất kiểm soát, tốc độ nhanh mạnh theo từng lần nhấp nhô.

Kéo theo đó chính là tiếng thở dốc gấp gáp của anh đan xen tiếng rên rỉ nức nở của Hạ Kiều Nghi.

Anh càng ngày càng nhanh. Cảm giác lúc này khoan khoái đến cực điểm.

Hạ Kiều Nghi hai bàn tay xinh đẹp liên tục bấu vào da thịt anh, mông và nơi nhạy cảm vì đau nhức cùng cảm giác bị tấn công không ngừng cựa quậy, muốn trốn tránh. Nhìn cô lúc này không khỏi chật vật thống khổ.

Vì giao lưu thân thể với Lục Đông Phong mà nóng rực cả người. Mồ hôi và nước mắt từng giọt ứa ra, mái tóc dài xõa trên ga đệm nền trắng giống như một thiếu nữ thời nguyên thủy.

Bầu ngực phập phồng lên xuống theo sát những lần ra vào dồn dập của anh. Đầu ngực vì vậy mà căng cứng, ngay sau đó liền bị đôi môi lạnh ngậm lấy mút trọn.

Chịu không được, Hạ Kiều Nghi vừa rên rỉ vừa cất tiếng cầu xin.

“Anh… ư… anh chậm… ưm… một chút… Xin… a… anh… chậm… một chút… đi mà…”

Nói đã nói rồi, nghe được hay không lại là việc của Lục Đông Phong. Anh đúng là có giảm chậm được hai ba nhịp rồi lại giống như cỗ máy mạnh mẽ tiến vào. Xông thẳng đến nơi sâu nhất của phái nữ.

Hạ Kiều Nghi cong người rên rỉ, vòng tay ôm chặt anh. Giữ chút thăng bằng cho dù bên dưới quằn quại vì bị xâm nhập mãnh liệt.

Dù đời trước cô kinh nghiệm đầy mình nhưng đối diện với sự trong sạch của đời này thì vẫn còn non dại lắm. Sự đau đớn tại nơi nhạy cảm do anh liên tục ra vào khiến cô rất khổ sở. Giọt nước mắt lăn dài…

Lục Đông Phong hôn lên giọt nước mắt ấy.

“Nghi…”

“Ưm…”

Hạ Kiều Nghi nghe tiếng gọi đầy quen thuộc, trong lòng như dội thêm một tầng khoái cảm. Khi nơi nhạy cảm đó đã thích ứng với cơn đau xé rách lại cảm nhận được sự sung sướng vốn có mà lúc nam nữ va nhập. Cô dần dần trở nên chủ động, hôn lên môi anh.

Hot

Comments

Hân Nguyễn

Hân Nguyễn

người đàn ôg v kím đâu ra

2024-05-28

1

zieee

zieee

,

2023-09-27

1

Ngôi Sao Bé Nhỏ Dễ Huông 🌟

Ngôi Sao Bé Nhỏ Dễ Huông 🌟

bành trướng nè

2023-09-03

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bản án cho kẻ độc ác
2 Chương 2: Hình như... cô trọng sinh rồi?
3 Chương 3: Em phải trả giá
4 Chương 4 (H): Buông thả bản thân
5 Chương 5: Hối hận
6 Chương 6: Không còn ham mê hư danh
7 Chương 7: Tướng đi hai hàng
8 Chương 8: Bộ ba đèn giao thông
9 Chương 9: Ổn ào của thanh niên thật khác
10 Chương 10: Anh dạy em nhé!
11 Chương 11: Nghi, ở bên anh nhé!
12 Chương 12: Nghi vấn nguồn gốc của bệnh
13 Chương 13: Tơ tưởng người đàn ông khác?
14 Chương 14: Không thích nhẹ nhàng
15 Chương 15: Anh như bà la sát
16 Chương 16: Oan quá
17 Chương 17: Biểu hiện lạ của cơ thể
18 Chương 18: Gặp lại Thẩm Yến Ngọc
19 Chương 19: Cố Giai Khải
20 Chươn 20: Tới bệnh viện
21 Chương 21: Yêu râu xanh Ngữ Tông Trạch
22 Chương 22: Tấm thiệp đen
23 Chương 23: Uy quyền của bạn gái
24 Chương 24: Nhớ anh của khi xưa
25 Chương 25 (20+): Đại boss Hàn Triết
26 Chương 26: Em cũng trở về, phải không?
27 Chương 27: Lo lắng
28 Chương 28 (H): Lu Lu
29 Chương 29: Thẩm Yến Ngọc thích Lục Đông Phong?
30 Chương 30: Ngữ Tông Trạch gửi quà
31 Chương 31: Phá hoại
32 Chương 32: Phát hiện mới
33 Chương 33: Cô ta bị bệnh
34 Chương 34: Khuyên bảo
35 Chương 35: Chữ trên vở?
36 Chương 36: Đe dọa
37 Chương 37: Triết, cứu em…
38 Chương 38: Hàn Triết thật sự đã trọng sinh
39 Chương 39: Giằng co
40 Chương 40: Có hiểu lòng anh không?
41 Chương 41: Anh không hiểu được đâu
42 Chương 42: Cùng đi đi
43 Chương 43: Khu phố Thịnh Vượng của ‘anh ấy’
44 Chương 44: Tránh mặt
45 Chương 45: Không có quyền lựa chọn
46 Chương 46: Yêu mất rồi
47 Chương 47: Sợ tòa án
48 Chương 48: Chờ cô ấy đồng ý
49 Chương 49: Lái xe
50 Chương 50: Phá thai
51 Chương 51: Hạ độc
52 Chương 52: “Mình thích cậu”
53 Chương 53: Anh ấy đã yêu cậu từ lâu
54 Chương 54: Đi ngược lại với hiện thực cuộc sống
55 Chương 55: Ghen tuông
56 Chương 56: Muốn biết hắn ta là ai không?
57 Chương 57: Thử lòng Hạ Kiều Nghi
58 Chương 58: Nhận ra Trọng Quân Dương
59 Chương 59: “Bóng hồng” Hạ Kiều Nghi
60 Chương 60: Trọng Quân Dương tìm đến cửa
61 Chương 61: Không coi trọng lắm
62 Chương 62: Lục Đông Phong làm liều
63 Chương 63: Động lòng
64 Chương 64: Mái tóc của Thẩm Yến Ngọc
65 Chương 65: Người bạn Tô Tịch
66 Chương 66: Ác mộng của Tô Tịch
67 Chương 67: Lập tức nghĩ đến Hạ Kiều Nghi
68 Chương 68: Cha ngoại tình?
69 Chương 69: Tập đoàn X
70 Chương 70: Nghĩ cho chính mình
71 Chương 71: Đừng làm tổn thương em
72 Chương 72: Đến đánh ghen
73 Chương 73: Mang tiếng bị cắm sừng
74 Chương 74: Muốn anh ta biến mất
75 Chương 75: Mẹ nói…
76 Chương 76: Trút giận cho mẹ
77 Chương 77: Cẩm Huyền mới xứng làm con dâu Lục gia
78 Chương 78: Không cưới ai khác ngoài Nghi
79 Chương 79: Điều tra ra…
80 Chương 80: Ngày ấy của đôi ta
81 Chương 81: Muốn có được em?
82 Chương 82: Anh thích cô ấy, phải không?
83 Chương 83: Anh trai, em gái!!!
84 Chương 84: Hướng Ánh Dương!!!
85 Chương 85: Đầy tâm tư với cô bé
86 Chương 86: Chị nói dối
87 Chương 87: Tên đàn ông khốn nạn
88 Chương 88: Mắt sưng vì ‘tên khốn’ nào?
89 Chương 89: 'Hàn Triết Mẫn' thật đẹp!
90 Chương 90: Con gái của chúng tôi
91 Chương 91: Chia tay
92 Chương 92: Mẹ chột dạ
93 Chương 93: Đe dọa Trọng Quân Dương
94 Chương 94: Khó khăn với em đến thế sao?
95 Chương 95: Mùa hè tan vỡ
96 Chương 96: Mở đường cho em và Mẫn Mẫn
97 Chương 97: Đánh nhau ở trường
98 Chương 98: Phụ huynh tới
99 Chương 99: Cãi nhau với Ái Ái
100 Chương 100: Mặt dày
101 Chương 101: Đủ làm dì ghẻ của anh
102 Chương 102: Nồi nào úp vung nấy
103 Chương 103: Anh gặp lại ông Hàn Thiên Dương đi
104 Chương 104: Ba đi tù
105 Chương 105: Bả tình yêu thơm ngon bổ dưỡng
106 Chương 106: Trạng thái ‘đã đính hôn’
107 Chương 107: Anh rất dứt khoát
108 Chương 108: Quá khứ của phản diện Hàn Triết
109 Chương 109: Đã ổn rồi
110 Chương 110: Sẽ kiện ông ấy
111 Chương 111: Cãi nhau trên mạng
112 Chương 112: Cãi nhau với ông bà Lục
113 Chương 113: Quá khứ Lục Đông Phương
114 Chương 114: Thường xuyên ăn cơm chó
115 Chương 115: Ai đó giở trò
116 Chương 116: Em chê
117 Chương 117: 'Bù đắp'
118 Chương 118: Hàm ý của bức tranh
119 Chương 119: Là bà thì có
120 Chương 120: Xe hỏng có đền được không?
121 Chương 121: Người già nghiện mạng xã hội
122 Chương 122: Em của kiếp trước
123 Chương 123: Tiệc chào sân
124 Chương 124: Đàn ông trẻ hấp dẫn hơn
125 Chương 125: Công khai giúp anh
126 Chương 126: Lời mời
127 Chương 127: Thật thất vọng vì mẹ
128 Chương 128: Tai nạn
129 Chương 129: Cãi tay đôi với bà
130 Chương 130: Mẹ không thích cô Mai
131 Chương 131: Mẹ chấp nhận
132 Chương 132: Chỗ dựa vững chắc
133 Chương 133: Sinh nhật em
134 Chương 134: Đồng ý cho ở chung
135 Chương 135: Người âm thầm giúp cô
136 Chương 136: Cô ấy bị bạo lực mạng
137 Chương 137: Chính thức tới ở
138 Chương 138: Ở chung
139 Chương 139: Trúng thuốc
140 Chương 140: Hoàn toàn chấp nhận
141 Chương 141: Sự thay đổi của mẹ chồng
142 Chương 142: Có chuyện khác
143 Chương 143: Là con gái của ông ta?
144 Chương 144: Chờ em ghen
145 Chương 145: Chuyện kiếp trước về Trọng Dương Thị
146 Chương 146: Thà nhận một con chó làm cha
147 Chương 147: Người chết rồi
148 Chương 148: ‘Gái đẻ’
149 Chương 149: Báo con Lục Đình Đông
150 Chương 150: Làm lại sau
151 Chương 151: Chuyên gia tình yêu
152 Chương 152: Cảm ơn anh vì tất cả!
Chapter

Updated 152 Episodes

1
Chương 1: Bản án cho kẻ độc ác
2
Chương 2: Hình như... cô trọng sinh rồi?
3
Chương 3: Em phải trả giá
4
Chương 4 (H): Buông thả bản thân
5
Chương 5: Hối hận
6
Chương 6: Không còn ham mê hư danh
7
Chương 7: Tướng đi hai hàng
8
Chương 8: Bộ ba đèn giao thông
9
Chương 9: Ổn ào của thanh niên thật khác
10
Chương 10: Anh dạy em nhé!
11
Chương 11: Nghi, ở bên anh nhé!
12
Chương 12: Nghi vấn nguồn gốc của bệnh
13
Chương 13: Tơ tưởng người đàn ông khác?
14
Chương 14: Không thích nhẹ nhàng
15
Chương 15: Anh như bà la sát
16
Chương 16: Oan quá
17
Chương 17: Biểu hiện lạ của cơ thể
18
Chương 18: Gặp lại Thẩm Yến Ngọc
19
Chương 19: Cố Giai Khải
20
Chươn 20: Tới bệnh viện
21
Chương 21: Yêu râu xanh Ngữ Tông Trạch
22
Chương 22: Tấm thiệp đen
23
Chương 23: Uy quyền của bạn gái
24
Chương 24: Nhớ anh của khi xưa
25
Chương 25 (20+): Đại boss Hàn Triết
26
Chương 26: Em cũng trở về, phải không?
27
Chương 27: Lo lắng
28
Chương 28 (H): Lu Lu
29
Chương 29: Thẩm Yến Ngọc thích Lục Đông Phong?
30
Chương 30: Ngữ Tông Trạch gửi quà
31
Chương 31: Phá hoại
32
Chương 32: Phát hiện mới
33
Chương 33: Cô ta bị bệnh
34
Chương 34: Khuyên bảo
35
Chương 35: Chữ trên vở?
36
Chương 36: Đe dọa
37
Chương 37: Triết, cứu em…
38
Chương 38: Hàn Triết thật sự đã trọng sinh
39
Chương 39: Giằng co
40
Chương 40: Có hiểu lòng anh không?
41
Chương 41: Anh không hiểu được đâu
42
Chương 42: Cùng đi đi
43
Chương 43: Khu phố Thịnh Vượng của ‘anh ấy’
44
Chương 44: Tránh mặt
45
Chương 45: Không có quyền lựa chọn
46
Chương 46: Yêu mất rồi
47
Chương 47: Sợ tòa án
48
Chương 48: Chờ cô ấy đồng ý
49
Chương 49: Lái xe
50
Chương 50: Phá thai
51
Chương 51: Hạ độc
52
Chương 52: “Mình thích cậu”
53
Chương 53: Anh ấy đã yêu cậu từ lâu
54
Chương 54: Đi ngược lại với hiện thực cuộc sống
55
Chương 55: Ghen tuông
56
Chương 56: Muốn biết hắn ta là ai không?
57
Chương 57: Thử lòng Hạ Kiều Nghi
58
Chương 58: Nhận ra Trọng Quân Dương
59
Chương 59: “Bóng hồng” Hạ Kiều Nghi
60
Chương 60: Trọng Quân Dương tìm đến cửa
61
Chương 61: Không coi trọng lắm
62
Chương 62: Lục Đông Phong làm liều
63
Chương 63: Động lòng
64
Chương 64: Mái tóc của Thẩm Yến Ngọc
65
Chương 65: Người bạn Tô Tịch
66
Chương 66: Ác mộng của Tô Tịch
67
Chương 67: Lập tức nghĩ đến Hạ Kiều Nghi
68
Chương 68: Cha ngoại tình?
69
Chương 69: Tập đoàn X
70
Chương 70: Nghĩ cho chính mình
71
Chương 71: Đừng làm tổn thương em
72
Chương 72: Đến đánh ghen
73
Chương 73: Mang tiếng bị cắm sừng
74
Chương 74: Muốn anh ta biến mất
75
Chương 75: Mẹ nói…
76
Chương 76: Trút giận cho mẹ
77
Chương 77: Cẩm Huyền mới xứng làm con dâu Lục gia
78
Chương 78: Không cưới ai khác ngoài Nghi
79
Chương 79: Điều tra ra…
80
Chương 80: Ngày ấy của đôi ta
81
Chương 81: Muốn có được em?
82
Chương 82: Anh thích cô ấy, phải không?
83
Chương 83: Anh trai, em gái!!!
84
Chương 84: Hướng Ánh Dương!!!
85
Chương 85: Đầy tâm tư với cô bé
86
Chương 86: Chị nói dối
87
Chương 87: Tên đàn ông khốn nạn
88
Chương 88: Mắt sưng vì ‘tên khốn’ nào?
89
Chương 89: 'Hàn Triết Mẫn' thật đẹp!
90
Chương 90: Con gái của chúng tôi
91
Chương 91: Chia tay
92
Chương 92: Mẹ chột dạ
93
Chương 93: Đe dọa Trọng Quân Dương
94
Chương 94: Khó khăn với em đến thế sao?
95
Chương 95: Mùa hè tan vỡ
96
Chương 96: Mở đường cho em và Mẫn Mẫn
97
Chương 97: Đánh nhau ở trường
98
Chương 98: Phụ huynh tới
99
Chương 99: Cãi nhau với Ái Ái
100
Chương 100: Mặt dày
101
Chương 101: Đủ làm dì ghẻ của anh
102
Chương 102: Nồi nào úp vung nấy
103
Chương 103: Anh gặp lại ông Hàn Thiên Dương đi
104
Chương 104: Ba đi tù
105
Chương 105: Bả tình yêu thơm ngon bổ dưỡng
106
Chương 106: Trạng thái ‘đã đính hôn’
107
Chương 107: Anh rất dứt khoát
108
Chương 108: Quá khứ của phản diện Hàn Triết
109
Chương 109: Đã ổn rồi
110
Chương 110: Sẽ kiện ông ấy
111
Chương 111: Cãi nhau trên mạng
112
Chương 112: Cãi nhau với ông bà Lục
113
Chương 113: Quá khứ Lục Đông Phương
114
Chương 114: Thường xuyên ăn cơm chó
115
Chương 115: Ai đó giở trò
116
Chương 116: Em chê
117
Chương 117: 'Bù đắp'
118
Chương 118: Hàm ý của bức tranh
119
Chương 119: Là bà thì có
120
Chương 120: Xe hỏng có đền được không?
121
Chương 121: Người già nghiện mạng xã hội
122
Chương 122: Em của kiếp trước
123
Chương 123: Tiệc chào sân
124
Chương 124: Đàn ông trẻ hấp dẫn hơn
125
Chương 125: Công khai giúp anh
126
Chương 126: Lời mời
127
Chương 127: Thật thất vọng vì mẹ
128
Chương 128: Tai nạn
129
Chương 129: Cãi tay đôi với bà
130
Chương 130: Mẹ không thích cô Mai
131
Chương 131: Mẹ chấp nhận
132
Chương 132: Chỗ dựa vững chắc
133
Chương 133: Sinh nhật em
134
Chương 134: Đồng ý cho ở chung
135
Chương 135: Người âm thầm giúp cô
136
Chương 136: Cô ấy bị bạo lực mạng
137
Chương 137: Chính thức tới ở
138
Chương 138: Ở chung
139
Chương 139: Trúng thuốc
140
Chương 140: Hoàn toàn chấp nhận
141
Chương 141: Sự thay đổi của mẹ chồng
142
Chương 142: Có chuyện khác
143
Chương 143: Là con gái của ông ta?
144
Chương 144: Chờ em ghen
145
Chương 145: Chuyện kiếp trước về Trọng Dương Thị
146
Chương 146: Thà nhận một con chó làm cha
147
Chương 147: Người chết rồi
148
Chương 148: ‘Gái đẻ’
149
Chương 149: Báo con Lục Đình Đông
150
Chương 150: Làm lại sau
151
Chương 151: Chuyên gia tình yêu
152
Chương 152: Cảm ơn anh vì tất cả!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play