Không Dễ Bắt Nạt

Không Dễ Bắt Nạt

Chương 1: Cuộc gặp ngắn ngủi

Một làng nhỏ tại trấn Tường Vân, trời mưa rả rích.

Giữa đêm khuya trời 2 giờ sáng, Tư Truy vén tấm màn rách che cửa nhà ra, lần đến trong bếp đốt củi lửa lên.

Lửa châm lúc tối đã tắt, cô thuần thục bẻ mấy cành khô, cố gắng làm nhẹ nhàng nhất để không phát ra tiếng động đánh thức ba mẹ.

Tiếng mưa như rủ rỉ bên tai Tư Truy khiến cô càng thêm buồn lòng, nhìn ánh lửa màu vàng cam bập bùng, cô không biết ngày mai mình sẽ đi đâu về đâu. Tiếp tục công việc mưu sinh không được bao nhiêu tiền kia, hay là tìm cách thoát khỏi ngôi làng nghèo nàn này?

Tất cả đều không khả thi, nhưng trước mắt cô chỉ có thể phụ giúp ba mẹ nhặt nhạnh chai nhựa, rác rưởi mà thôi. Cuộc sống vẫn trôi qua, và Tư Truy không biết bản thân phải khổ sở như vậy đến bao giờ nữa.

Cô muốn đi học, học nốt một năm cuối cùng. Tuy nhiên, mọi việc trở nên dang dở chỉ vì không có tiền, mẹ thì đang đổ bệnh, ba lại hay cáu gắt, chút vốn liếng tích cóp được đều bỏ ra mua thuốc hết rồi. Tư Truy ngẫm thấy sao mà mệnh mình khổ thế? Ông trời không cho cái sung cái sướng thì chí ít cũng nên cho cái sức khỏe chứ?

Mười tám tuổi đầu non nớt lại phải gánh trên vai gánh nặng gia đình không hề nhẹ. Tư Truy cảm thấy mệt mỏi, nhưng cô vui khi được sống, được tồn tại.

...

Sau cơn mưa, trời lại sáng.

Bấy giờ, tiếng gà gáy nhà hàng xóm khiến Tư Truy giật mình tỉnh giấc. Đống củi trước mặt chỉ còn lại than cháy âm ỉ, cô lén lút dúi hai củ khoai vào, kế tiếp đứng dậy chuẩn bị bữa sáng.

Đong một ít gạo trong cái thùng nhựa cọc cạch nhặt được lúc đi nhặt rác, đổ thêm nước mưa trong vại mẻ vào, Tư Truy bắc lên bếp, nấu một hồi thì cháo sủi, rồi chín.

Trong nhà hoàn toàn không có gia vị, chỉ còn một chút muối đổi được từ nhà bà Lan. Tư Truy nhìn lọ muối bằng đôi mắt đượm buồn, dè dặt đo đếm cho vào nồi cháo vẫn đang bốc hơi.

Mẹ cô hình như đã dậy, tiếng ho khù khụ đặc trưng của bà khiến Tư Truy càng thêm rầu rĩ. Còn chưa kịp khuấy cháo, đầu bỗng nhiên bị đập nặng nề, ngoảnh ra mới thấy, Trịnh Nhất hằm hằm như đang chuẩn bị quát tháo.

"Mày ngơ ngẩn gì hả? Có mỗi nồi cháo nấu không xong!"

Ông ta vừa nói vừa toan hạ tay, Tư Truy cảnh giác né tránh, vậy mà thật sự thoát được một bạt tai của ông ta. Cảnh này cô quá quen rồi, có hôm nào Trịnh Nhất thức dậy là không trút giận vào cô đâu chứ?

Cô không để mãi, nhẫn nhịn lâu dài cũng phải phản kháng. Trịnh Nhất là ba của Trịnh Tư Truy, song ông ta không hề có quyền được đánh đập cô. Điều này cô hiểu rõ cho nên khi nào có thể tránh được thì tránh, chỉ sợ ông ta phát điên bất chấp tất cả mà hạ đòn roi với cô.

Tư Truy cau mày, "Con nấu xong rồi, ba đợi một lát con múc ra ngay."

Trịnh Nhất không cam tâm, tay giấu sau lưng rung lên kịch liệt, ông ta gầm ghè như hổ dữ: "Mày cứ liệu cái thần hồn, ăn mất miếng cháo nào tao đánh chết mày."

Nói xong, ông ta nghênh ngang rời đi mà không nhìn xem sắc mặt Tư Truy khó coi đến độ nào.

Cô cắn môi kiềm chế sự nóng nảy chôn trong đáy lòng, nhìn nồi cháo loãng, lại nhìn đống than đang nhô lên như một ngọn núi nhỏ, thở dài.

Một năm trước mẹ bị ho khan, khám tên lang băm trong làng, được tên đó đưa cho mấy loại thuốc nam, thuốc bắc về uống. Tư Truy khuyên nhưng bà chẳng nghe, ngược lại còn trách cứ cô tiếc tiền không dám cho bà chữa bệnh.

Tư Truy oan uổng nhưng cũng không biết phải giải thích làm sao. Kết quả uống được nửa năm, bệnh tình bà không những không khỏi mà còn nặng thêm, có lần còn nôn ra máu. Tiền đã đưa người ta, đòi lại cũng không được. Vốn đã khốn khó nay lại càng khốn khó hơn, sự túng quẫn dường như biến con người ta trở nên xấu xa.

Tư Truy không trách ba mẹ, cô đơm cháo cho hai ông bà, xếp thêm một ít rau sống hái được bên sông rồi bưng lên nhà.

Nhà với bếp được nối liền với nhau, diện tích rất nhỏ. Phòng của Tư Truy chính là căn bếp, cô trải chiếu, trải chăn ra góc, nằm ngủ, còn chăng vải lên che chắn cho kín đáo.

Thực ra nhìn cũng không tồi...

Tư Truy vuốt nhẹ tảng đá to sừng sững ở đầu ngõ, vuốt hết những giọt nước lấp lánh đọng lại, sau đó cô mới yên tâm ngồi xuống.

Hai củ khoai đã chín, vỏ đen thui dính tro khoang khuếch. Tư Truy cảm thấy mùi vị rất thơm, không chờ được lập tức bẻ đôi củ khoai ra mà thưởng thức.

Khoai mềm, có màu vàng, Tư Truy vừa ăn vừa thỏa mãn. Cô thích thú nhìn bầu trời cao đầy mây, nhìn bãi rau xanh được rào chắn kĩ càng. Ánh mắt bất ngờ va phải một vỏ lon nằm giữa đường, khóe môi cô tức thì cong lên, không nghĩ ngợi nhiều liền bước lên hai bước, như một bản năng khom người cúi nhặt.

Đúng lúc này, một đôi chân thon dài bỗng xuất hiện trong tầm mắt của Tư Truy. Cô cầm vỏ lon, theo phản xạ đứng phắt dậy, không ngờ đụng phải người đàn ông cao lớn rồi ngã bụp ra sau.

"Ui!"

Tư Truy kêu lên xuýt xoa, tay chân, quần áo lấm lem bùn đất, khuôn mặt nhăn nhó lại đầy bất mãn.

Cô ngửa mặt, đôi mắt sáng trong mà ấm ức.

Đối phương cũng đang nhìn cô, bên cạnh anh ta có rất nhiều người, trong tay mỗi người đều giữ một tập tài liệu hay một cái vali nhỏ, không biết đựng gì nhưng có vẻ chúng rất quan trọng.

Lần đầu Tư Truy thấy đám người ăn mặc sang trọng như vậy nên đâm ra có chút hiếu kỳ. Cô quay ra đánh giá người đàn ông mình không cẩn thận va phải, lập tức bủn rủn toàn thân.

Ánh mắt anh ta vô cùng sắc bén, ngũ quan hài hòa phảng phất chứa đựng ngạo nghễ, kênh kiệu. Đặc biệt là làn da trông rất sạch sẽ, bộ vest sạch sẽ, giày da sạch sẽ, chỗ nào cũng sạch sẽ. Không giống với cô, lấm láp đến mức nhiều lúc soi gương cũng chẳng nhận ra.

Đường trơn lại mưa, mấy người chung quanh ít nhiều cũng bị dính vài tia bọt nước bám trên ống quần, vậy mà người đàn ông này lại không như vậy, duy chỉ đế giày tiếp xúc trực tiếp mới hằn lên màu đỏ của đất mà thôi.

"Cô à, phiền cô tránh đường!"

Giọng nhắc nhở của một người phụ nữ vang lên khiến Tư Truy dứt khỏi dòng suy tư kia. Cô luống cuống ngồi dậy, không dám liếc mắt quan sát dung mạo của người đàn ông cao quý ấy nữa, ngoan ngoãn tránh sang một bên.

Không hề có màn bắt bẻ, ăn vạ, đòi bồi thường như trong tưởng tượng, Bùi Nghiêu thoáng sửng sốt, không nhịn được mà nhìn cô gái.

Tư Truy đứng quay lưng lại với anh, cho nên anh chỉ có thể trông thấy một phần góc mặt của cô. Có vài nét thanh tú trông rất cuốn hút, song Bùi Nghiêu không bận tâm, anh hồi thần, nhìn quãng đường gian nan phía trước mà phát sầu.

Người phụ nữ vừa rồi dẫn đường, cô ta mỉm cười, nhưng rõ ràng không giấu được sự ghê tởm khi phải đặt chân trên con đường này.

"Bùi tổng, mời!"

Bùi tổng, anh ta họ Bùi sao?

Tư Truy ngây ngốc nhìn theo bóng lưng người đàn ông nọ, tự lẩm nhẩm trong đầu. Mặc kệ là ai, cô không quan tâm, dù sao sau này cũng không gặp lại. Với cả trông tác phong của anh ta tao nhã như vậy, ắt hẳn xuất thân không tầm thường. Cô vẫn không nên chọc vào làm gì, bộ quần áo này... về giặt lại là được, nếu đòi anh ta, biết đâu cô lại rước họa vào thân thì khổ.

Nghĩ thế, Tư Truy chậm rãi nhặt củ khoai còn lành lặn vào, khéo léo tránh những vũng bẩn đi về.

Hot

Comments

≡ʕ´• ᴥ•̥`ʔMây baby♥

≡ʕ´• ᴥ•̥`ʔMây baby♥

tuyệt vời

2023-10-13

0

Mary

Mary

ê thấy lạ nghen

2022-12-04

1

An Nhiên

An Nhiên

💯💯💯

2022-09-20

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cuộc gặp ngắn ngủi
2 Chương 2: Cài áo hoa khảm vàng
3 Chương 3: Tìm Tư Truy
4 Chương 4: Bóng lưng yêu kiều
5 Chương 5: Tuyệt vọng
6 Chương 6: Các Như Hương
7 Chương 7: Bánh củ mài
8 Chương 8: Cảm giác thân quen
9 Chương 9: Con gái dễ khóc
10 Chương 10: Ngọt mà không ngấy
11 Chương 11: Lời đề nghị bột phát
12 Chương 12: Đầu bếp của Bùi gia
13 Chương 13: Không bận tâm quan hệ bạn trai, bạn gái
14 Chương 14: Đột nhập hang cọp
15 Chương 15: Cháu dâu của Bùi gia, vợ tương lai của Bùi Nghiêu
16 Chương 16: Tiêu chuẩn đánh giá biến thái
17 Chương 17: Tương tư
18 Chương 18: Mộng xuân
19 Chương 19: Không ai hợp hơn cô
20 Chương 20: Sau này như nào tự khắc sẽ biết
21 Chương 21: Ngã
22 Chương 22: Ánh mắt khiến người ta muốn ức hiếp
23 Chương 23: Phương thức theo đuổi
24 Chương 24: Học cách chống trả
25 Chương 25: Chỉ một lần thôi
26 Chương 26: Chiên trứng không dưới một trăm lần
27 Chương 27: Đưa cơm
28 Chương 28: Người nói ẩn ý, người nghe ngờ nghệch
29 Chương 29: Niềm tin vững chắc
30 Chương 30: Ba nợ con trả
31 Chương 31: Tình thân
32 Chương 32: Đưa em về
33 Chương 33: Chú cháu
34 Chương 34: Sự thay đổi của Tư Truy
35 Chương 35: Không còn là "quả hồng mềm"
36 Chương 36: Người đã trong vòng tay, làm sao thoát ra được
37 Chương 37: Dằn mặt Trần Tiếp
38 Chương 38: Đích thân viết lời mời
39 Chương 39: Trong mắt chỉ có em
40 Chương 40: Bùi Nghiêu này thích em!
41 Chương 41: Không nhượng bộ
42 Chương 42: Nụ hôn vị lẩu
43 Chương 43: Công chúa trong lòng Chủ tịch Bùi
44 Chương 44: Ngủ chung
45 Chương 45: Ăn tận thịt, nuốt tận xương
46 Chương 46: Bắt đầu cuộc thi
47 Chương 47: Cảnh cáo
48 Chương 48: Bận tán gái
49 Chương 49: Nửa đêm không ngủ, đi trèo cây
50 Chương 50: Công bố ban giám khảo
51 Chương 51: Tìm nguyên liệu
52 Chương 52: Xôi chay đậu, gà sốt nấm
53 Chương 53: Chấm điểm vòng đầu
54 Chương 54: Thấy ngon thì là ngon
55 Chương 55: Điều kiện kinh tế không tốt
56 Chương 55: Cháu dâu không phải là người cẩu thả
57 Chương 56: Ôn Uyển oán hận
58 Chương 57: Lên hot search
59 Chương 58: Làm việc để đổi lấy sườn cừu
60 Chương 59: Có người ra tay giúp đỡ?
61 Chương 60: Sườn cừu nướng thảo mộc
62 Chương 61: Chị dâu là ai
63 Chương 62: Vươn lên vị trí thứ 1
64 Chương 63: Bị tạt nước
65 Chương 64: Vật báu quốc gia cần được bảo vệ
66 Chương 65: Rung động đầu tiên
67 Chương 66: Muốn (H+)
68 Chương 67: Tiểu Truy, yêu em!
69 Chương 68: Cái giá của đồng tiền
70 Chương 69: Ra mắt
71 Chương 70: Tạo ấn tượng tốt
72 Chương 71: Sống bên nhau, hạnh phúc đến cuối đời
73 Chương 72: Trịnh Nhất đã đến
74 Chương 73: Trò chơi đỏ đen
75 Chương 74: Vòng 2
76 Chương 75: Bước ngoặt
77 Chương 76: Abbazia Moscato Rosé Dolce
78 Chương 77: Bánh socola cam phô mai
79 Chương 78: Thử rượu
80 Chương 79: Lời lẽ sắc bén
81 Chương 80: Suýt nữa đánh mất cơ hội
82 Chương 81: Gả cho anh, bằng không anh sẽ đốt nhà cướp dâu
83 Chương 82: Tay em đây, vậy nhẫn của anh đâu
84 Chương 83: Mùi vị ghen
85 Chương 84: Trẻ người non dạ
86 Chương 85: Thân phận chỉ dành cho cô
87 Chương 86: Chạm mặt Trịnh Nhất
88 Chương 87: Yếu mềm
89 Chương 88: Phẫu thuật
90 Chương 89: Truyền máu
91 Chương 90: Bà Trịnh thay đổi
92 Chương 91: Không biết
93 Chương 92: Uy hiếp
94 Chương 93: Hình phạt
95 Chương 94: Sự trừng trị dành cho kẻ xấu
96 Chương 95: Vượt qua rào cản trong giao tiếp
97 Chương 96: Số đo ba vòng
98 Chương 97: Đôi giày pha lê
99 Chương 98: Xin lỗi
100 Chương 99: Kẻ nói xấu sau lưng, âu cũng là vì ghen ghét
101 Chương 100: Bữa cơm gia đình
102 Chương 101: Chung khảo (1)
103 Chương 102: Chung khảo (2)
104 Chương 103: Chung khảo (3)
105 Chương 104: Chung khảo (4)
106 Chương 105: Chung khảo (5)
Chapter

Updated 106 Episodes

1
Chương 1: Cuộc gặp ngắn ngủi
2
Chương 2: Cài áo hoa khảm vàng
3
Chương 3: Tìm Tư Truy
4
Chương 4: Bóng lưng yêu kiều
5
Chương 5: Tuyệt vọng
6
Chương 6: Các Như Hương
7
Chương 7: Bánh củ mài
8
Chương 8: Cảm giác thân quen
9
Chương 9: Con gái dễ khóc
10
Chương 10: Ngọt mà không ngấy
11
Chương 11: Lời đề nghị bột phát
12
Chương 12: Đầu bếp của Bùi gia
13
Chương 13: Không bận tâm quan hệ bạn trai, bạn gái
14
Chương 14: Đột nhập hang cọp
15
Chương 15: Cháu dâu của Bùi gia, vợ tương lai của Bùi Nghiêu
16
Chương 16: Tiêu chuẩn đánh giá biến thái
17
Chương 17: Tương tư
18
Chương 18: Mộng xuân
19
Chương 19: Không ai hợp hơn cô
20
Chương 20: Sau này như nào tự khắc sẽ biết
21
Chương 21: Ngã
22
Chương 22: Ánh mắt khiến người ta muốn ức hiếp
23
Chương 23: Phương thức theo đuổi
24
Chương 24: Học cách chống trả
25
Chương 25: Chỉ một lần thôi
26
Chương 26: Chiên trứng không dưới một trăm lần
27
Chương 27: Đưa cơm
28
Chương 28: Người nói ẩn ý, người nghe ngờ nghệch
29
Chương 29: Niềm tin vững chắc
30
Chương 30: Ba nợ con trả
31
Chương 31: Tình thân
32
Chương 32: Đưa em về
33
Chương 33: Chú cháu
34
Chương 34: Sự thay đổi của Tư Truy
35
Chương 35: Không còn là "quả hồng mềm"
36
Chương 36: Người đã trong vòng tay, làm sao thoát ra được
37
Chương 37: Dằn mặt Trần Tiếp
38
Chương 38: Đích thân viết lời mời
39
Chương 39: Trong mắt chỉ có em
40
Chương 40: Bùi Nghiêu này thích em!
41
Chương 41: Không nhượng bộ
42
Chương 42: Nụ hôn vị lẩu
43
Chương 43: Công chúa trong lòng Chủ tịch Bùi
44
Chương 44: Ngủ chung
45
Chương 45: Ăn tận thịt, nuốt tận xương
46
Chương 46: Bắt đầu cuộc thi
47
Chương 47: Cảnh cáo
48
Chương 48: Bận tán gái
49
Chương 49: Nửa đêm không ngủ, đi trèo cây
50
Chương 50: Công bố ban giám khảo
51
Chương 51: Tìm nguyên liệu
52
Chương 52: Xôi chay đậu, gà sốt nấm
53
Chương 53: Chấm điểm vòng đầu
54
Chương 54: Thấy ngon thì là ngon
55
Chương 55: Điều kiện kinh tế không tốt
56
Chương 55: Cháu dâu không phải là người cẩu thả
57
Chương 56: Ôn Uyển oán hận
58
Chương 57: Lên hot search
59
Chương 58: Làm việc để đổi lấy sườn cừu
60
Chương 59: Có người ra tay giúp đỡ?
61
Chương 60: Sườn cừu nướng thảo mộc
62
Chương 61: Chị dâu là ai
63
Chương 62: Vươn lên vị trí thứ 1
64
Chương 63: Bị tạt nước
65
Chương 64: Vật báu quốc gia cần được bảo vệ
66
Chương 65: Rung động đầu tiên
67
Chương 66: Muốn (H+)
68
Chương 67: Tiểu Truy, yêu em!
69
Chương 68: Cái giá của đồng tiền
70
Chương 69: Ra mắt
71
Chương 70: Tạo ấn tượng tốt
72
Chương 71: Sống bên nhau, hạnh phúc đến cuối đời
73
Chương 72: Trịnh Nhất đã đến
74
Chương 73: Trò chơi đỏ đen
75
Chương 74: Vòng 2
76
Chương 75: Bước ngoặt
77
Chương 76: Abbazia Moscato Rosé Dolce
78
Chương 77: Bánh socola cam phô mai
79
Chương 78: Thử rượu
80
Chương 79: Lời lẽ sắc bén
81
Chương 80: Suýt nữa đánh mất cơ hội
82
Chương 81: Gả cho anh, bằng không anh sẽ đốt nhà cướp dâu
83
Chương 82: Tay em đây, vậy nhẫn của anh đâu
84
Chương 83: Mùi vị ghen
85
Chương 84: Trẻ người non dạ
86
Chương 85: Thân phận chỉ dành cho cô
87
Chương 86: Chạm mặt Trịnh Nhất
88
Chương 87: Yếu mềm
89
Chương 88: Phẫu thuật
90
Chương 89: Truyền máu
91
Chương 90: Bà Trịnh thay đổi
92
Chương 91: Không biết
93
Chương 92: Uy hiếp
94
Chương 93: Hình phạt
95
Chương 94: Sự trừng trị dành cho kẻ xấu
96
Chương 95: Vượt qua rào cản trong giao tiếp
97
Chương 96: Số đo ba vòng
98
Chương 97: Đôi giày pha lê
99
Chương 98: Xin lỗi
100
Chương 99: Kẻ nói xấu sau lưng, âu cũng là vì ghen ghét
101
Chương 100: Bữa cơm gia đình
102
Chương 101: Chung khảo (1)
103
Chương 102: Chung khảo (2)
104
Chương 103: Chung khảo (3)
105
Chương 104: Chung khảo (4)
106
Chương 105: Chung khảo (5)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play