Thời Niêm Hy bế Cố Lục Anh đến phòng ngủ rồi tiện tay "ném" nàng lên giường.
Cô đứng nhìn nàng đang nửa ngồi nửa nằm trên giường, ánh mắt trong đêm đen như một sắc lang mà sáng rực đặt lên người nàng.
Cố Lục Anh
A Hy, chị làm sao vậy?
Cố Lục Anh
Em rất mệt, để khi khác được không, A Hy?
Cố Lục Anh bị cô thẳng tay "ném" lên giường có chút run sợ bởi cô.
Tuy đây không phải lần đâu tiên nàng bị cô "ném" lên giường, nhưng lần này ánh mắt của cô như xuất hiện một tia gì đó khó để nàng đoán được.
Nàng nhìn cô, cô cũng nhìn nàng. Tuy đã vài hôm không cùng cô ân ái nhưng lần này vì có rượu nên nàng thật sự rất mệt.
Đã như vậy, lúc nãy còn bị cô rút hết tất cả dưỡng khí khiến nàng mệt càng thêm mệt.
Cố Lục Anh
A... Hy?
Trong đêm tối không một chút ánh đèn, chỉ có một chút ánh sáng từ trăng ngoài trời chiếu vào khiến nàng chỉ có thể thấy được đôi mắt của cô.
Đôi mắt Thời Niêm Hy là đôi mắt có màu hổ phách, giờ đây khi nhìn vào nàng không thể biết được nó chứa đựng hàm ý gì.
Cố Lục Anh
Chị... A Hy, chị rốt cuộc là làm sao vậy?
Cố Lục Anh
Chị không nghe em hỏi sao?
Thời Niêm Hy
Hừm... em thử đoán xem tôi bị làm sao?
Thời Niêm Hy nghe Lục Anh hỏi, cô cũng không nhịn mà nhẹ giọng hỏi, môi còn nhếch lên cười nhẹ.
Vừa hỏi xong, cô lập tức dùng tay nắm lấy hai chân của nàng kéo tới gần mình hơn. Trên khuôn mặt xuất hiện nét cười nhè nhẹ.
Cố Lục Anh
A! Ơ... em biết được đã không hỏi chị.
Thời Niêm Hy
Hừ... em không biết? Thế tôi sẽ nói cho em biết.
Thời Niêm Hy
Em có biết rằng em ở cùng một chỗ cùng một tên nam nhân, đã thế còn cười nói vui vẻ...
Thời Niêm Hy
Em có hay không biết rằng tôi là đang tức giận?!
Niêm Hy hướng khuôn mặt đến sát nàng, tưởng chừng vài xăng-ti-mét liền có thể môi chạm môi.
Thanh âm giọng nói nửa lạnh nửa nóng mà phát ra vài câu nói có chút nhanh nhưng phần tức giận lại nhiều hơn.
Lục Anh nghe cô nói xong, nàng nhìn cô với ánh mắt có chút mở to. Rồi bỗng nhiên nàng liền phì cười lên.
Thời Niêm Hy
Em cười cái gì?
Cố Lục Anh
Hahaha... chị... haha... chị là đang ghen ư?
Nàng vừa cười vừa nói, đưa hai bàn tay thon dài trắng nõn chạm vào khuôn mặt của Niêm Hy.
Lục Anh nói xong, không biết rằng có vô tình hay không liền khiến cho khuôn mặt cô trở nên có chút đỏ.
Tuy trong bóng tối Lục Anh không nhìn rõ, nhưng nàng biết con người trước mắt khi ghen sẽ chẳng dám nhận.
Và đặc biệt khi bị nàng nói trúng tim đen như thế, tất nhiên nàng biết là cô đang đỏ mặt.
Cố Lục Anh
A Hy, chẳng phải chị biết em khi yêu chị sẽ không đặt bất cứ ai vào mắt hay sao?
Cố Lục Anh
Và với cả, Tiểu Tuấn Thụ là thích nam nhân... đã thế cậu ta là gì với em chẳng phải chị là người biết rõ nhất?
Cố Lục Anh
Chị nghĩ em và cậu ấy là có tình ý với nhau sao?
Thời Niêm Hy
...
Nàng đưa tay vuốt ve khuôn mặt của cô mà cất giọng ngọt ngào nói ra.
Đông Phương Tuấn và nàng là bạn thân từ thời còn nhỏ đến tận bây giờ. Cậu từ nhỏ đã biết bản thân yêu thích nam nhân nên một chút cũng chẳng để ý đến nữ.
Phương Tuấn khi học đến đại học liền sang nước ngoài để học, nàng và cậu cứ vậy mà không chạm mặt nhau nhiều năm.
Và mối quan hệ bạn thân giữa cậu và nàng, người biết rõ nhất không ai khác là cô - Thời Niêm Hy.
Nhưng giờ đây, người biết rõ nhất lại đi ghen với bạn thân của nàng, đã thế người đó lại còn yêu nam nhân và là thụ.
Nàng buồn cười, cố gắng nhịn xuống chẳng dám cười ra tiếng. Hai tay vẫn cứ đặt trên mặt cô mà xoa xoa.
Thời Niêm Hy
Hừ, có dám không? Tình ý với cậu ta?
Thời Niêm Hy
Với cả, cậu ta là bạn thân của em tôi cũng mặc kệ.
Thời Niêm Hy
Thứ tôi quan tâm, là em đã tặng tôi một hủ giấm rất to đấy, Tiểu Anh.
Dường như lời giải thích của Lục Anh cô chỉ cho nó là gió thổi qua tai, Niêm Hy khi nói xong liền vô sĩ mà liếm lấy tai của nàng.
Vừa liếm cô vừa di chuyển đi xuống cổ nàng mà hôn có chút mạnh, tạo nên kiệt tác màu đo đỏ đẹp mắt.
Cố Lục Anh
Ah.. ưm..
Có chút bất ngờ nàng liền rên lên vài âm ma mị, ngước cổ lên trời mà hưởng thụ cái hôn của cô.
Cố Lục Anh
A Hy, em mệt lắm, tha cho em.
Thời Niêm Hy
Tha?
Thời Niêm Hy
Không được, em đã tặng tôi hủ giấm to như vậy tha làm sao được?
Thời Niêm Hy
Đêm nay tôi phải trừng phạt em, ngày mai đừng mong xuống giường.
Cô hướng ánh mắt nhìn thẳng vào mắt nàng, vui vui vẻ vẻ, cười như không cười nhìn nàng đáp lời.
Sau đó liền không nhanh không chậm đưa tay lưu loát cởi chiếc đầm ôm đuôi cá mà nàng mặc trên người.
Rất nhanh, chiếc đầm đó liền được Niêm Hy ném xuống sàn lạnh.
Lục Anh giờ đây đành bất lực, khi cô ghen tuy không nhận nhưng lại khiến nàng thật sự có chút sợ.
Sợ không phải vì bất cứ gì mà khi Thời Niêm Hy ghen nàng chính là sợ cô sẽ khiến nàng sáng mai chẳng thể rời giường.
tôi tưởng tg pay acc rồi chớ, nhưng ko tôi đã lầm tg đã quay trở lại và lợi hại hơn xưa. Truyện mới vào đã kích thích như thế rồi, tôi sẽ ủng hộ hết mình 🥲
Comments
Tân Nhất
ra chap đi ẹ
2022-02-07
1
JJ Bach
tôi tưởng tg pay acc rồi chớ, nhưng ko tôi đã lầm tg đã quay trở lại và lợi hại hơn xưa. Truyện mới vào đã kích thích như thế rồi, tôi sẽ ủng hộ hết mình 🥲
2022-02-07
1
no name
K rời đc thì thoi :)))
2022-02-06
3