Chương 3. Lấy thân báo đáp

Vẻ mặt của Kỳ Liên Tuyết Vũ vô cùng bình tĩnh cô lên tiếng hỏi: “Còn chuyện gì nữa sao hay anh muốn tôi đền đáp ơn cứu mạng của anh, bao nhiêu tiền anh nói đi tôi lập tức đem tới cho anh”.

Nghe xong câu này Tôn Tử Hàn cười to lên: “Hahaha em nghĩ tôi khốn khổ đến mức như vậy sao? Vậy là em lầm to rồi ngày xưa tôi vì muốn tiếp cận em nên mới nói tôi là du sinh viên nghèo hiếu học nhận được học bổng toàn phần thôi”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ gật đầu: “Ai tin anh là sinh viên nghèo tôi cũng bái phục thật, nhìn cái xe anh đi quần áo anh mặc trên người cũng đủ biết là nhà có tiền rồi a”.

“Em biết tập đoàn Tôn Thị không hả?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ gật đầu: “Ở Đông Đô này ai mà không biết hai tập đoàn lớn nhất là Tôn Thị và Hoa Kỳ Liên đâu chứ anh hỏi hơi thừa thì phải”.

Tôn Tử Hàn liền nhếch môi cười tự mãn: “Tôi không phải một thằng sinh viên nghèo mà em cố sống cố chết bỏ rơi đâu, nói cho em biết tôi là Tôn Tử Hàn là người có quyền thừa kế thứ hai trong tập đoàn Tôn Thị - Tôn Tử Hàn đó, bây giờ em có thấy hối hận vì lúc đó đã sống chết chia tay tôi không?”.

Tôn Tử Hàn nhìn Kỳ Liên Tuyết Vũ chằm chằm, anh muốn biết đáp án nếu như trước đây cô biết anh là một thiếu gia giàu có liệu cô có đòi chia tay với anh không và bây giờ biết được thân phận thật sự của anh cô có hối hận không?

Tôn Tử Hàn từng yêu Hạ Tiểu Vũ sâu đậm mối tình đầu luôn có một đặc quyền to lớn trong tim mỗi người thế nhưng anh cũng từng rất hận cô vì đã làm anh tổn thương sâu sắc đến tận bây giờ.

Phải, Tôn Tử Hàn đã nói với lòng mình nếu có gặp lại anh nhất định sẽ hành chết Hạ Tiểu Vũ mới cam lòng nhưng đáng tiếc người đứng trước mặt anh lúc này là Kỳ Liên Tuyết Vũ chứ đâu phải Hạ Tiểu Vũ của anh.

Không biết có ẩn tình gì không, hay chỉ là người giống người nhưng mà trên gương mặt của Kỳ Liên Tuyết Vũ lại có những đường nét rất giống với Hạ Tiểu Vũ đặc biết là góc nghiêng nên Tôn Tử Hàn mới nhận nhầm người như thế.

Kỳ Liên Tuyết Vũ nghiến răng nghiến lợi rủa một câu: “Sao trên đời lắm người họ Tôn thế không biết, mới chạy trối chết một người ở nhà ra đường lại đụng phải một tên khác, sao những người họ Tôn cứ như khắc tinh trong cuộc đời của mình vậy không biết”.

Tôn Tử Hàn đột ngột gia tăng sức nắm chặt cánh tay của Kỳ Liên Tuyết Vũ làm cô thốt lên: “Đau”.

“Hóa ra em cũng biết đau hả anh cứ nghĩ em là sắt đá vô tri chứ”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ muốn vùng vẫy khỏi Tôn Tử Hàn nhưng không được: “Anh mau buông tay ra đi đau lắm đó không muốn tiền thì anh muốn gì nói thẳng đi, đúng là trên đời này không ai tốt bụng tự nhiên đi giúp đỡ mình hết á, tôi thật quá ngây thơ khi tin lời anh nói mà”.

Tôn Tử Hàn nhếch môi cười lạnh rồi phun ra mấy chữ: “Nếu muốn trả ơn tôi thì cũng dễ thôi,lấy thân báo đáp đi”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ mắt chứ A mồm chữ O nhìn Tôn Tử Hàn rồi hỏi lại: “Tôi không có nghe lầm chứ anh đói khát tới vậy luôn đó hả? Nhưng mà không được đâu tôi mới 19 tuổi thôi người lại gầy gò thiếu thịt chắc không hợp khẩu vị của anh đâu ha”.

Tôn Tử Hàn khẽ nhếch môi mỉm cười đầy mỉa mai: “19 tuổi sao? Nói mà không biết gượng miệng, muốn biết hợp khẩu vị của tôi không thì cứ lên giường cùng với tôi đi rồi mới biết được”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ trợn mắt lên nói lại: “Có gì phải gượng chứ tôi 19 tuổi thì nói 19 tuổi chẳng lẽ đảo ngược lại thành 91 à, đồ thần kinh”.

Tôn Tử Hàn tỏ vẻ mất kiên nhẫn lên tiếng: “Em diễn vai mất trí nhớ rất hay đó nếu đã vậy tôi sẽ tận tâm giúp em nhớ lại trước rồi em dùng thân báo đáp luôn một lần cũng không muộn”.

Nói rồi Tôn Tử Hàn đột ngột đưa tay ra sau cổ của Kỳ Liên Tuyết Vũ nâng gáy của cô rồi bất ngờ hôn xuống đôi môi non mềm của cô.

Kỳ Liên Tuyết Vũ quá bất ngờ vì hành động của Tôn Tử Hàn nên không kịp phản ứng cô cứ như vừa hóa đá xong, sau mấy giây ngỡ ngàng Kỳ Liên Tuyết Vũ liền giơ chân lên đá vào chân của Tôn Tử Hàn một cái.

Tô Tử Hàn đau quá nên buông Kỳ Liên Tuyết Vũ ra rồi nói: “Sau mấy năm không gặp không ngờ em bây giờ lại đanh đá dữ dằn như vậy chứ”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ lấy tay quẹt ngang qua miệng mình lại rồi quát: “Không gặp cái đầu anh đấy, dám cướp đi nụ hôn đầu đời của tôi có tin là tôi khiến cho anh tuyệt tử tuyệt tôn luôn không hả?”.

Tôn Tử Hàn ngoắc ngoắc ngón tay trỏ của mình vẻ mặt đầy khiêu khích: “Em vừa nói tôi cướp đi nụ hôn đầu của em sao thật là nực cười mà, từ nhiều năm trước em đã tự nguyện trao nụ hôn đầu cho tôi rồi còn gì, em nói muốn khiến cho tôi tuyệt tử tuyệt tôn chứ gì có ngon thì lại đây, còn phải xem em có đủ bản lĩnh không đã”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ nhăn mày thầm rủa “Tên khốn hôm nay tôi mệt rồi lần sau gặp lại tôi nhất định hành anh một trận ra trò”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ chạy tới xe của Tôn Tử Hàn rút chìa khóa ra rồi bỏ chạy đi luôn Tôn Tử Hàn đuổi theo phía sau cô: “Nè em đối xử với ân nhân của mình vậy đó hả mau đưa chìa khóa lại đây cho tôi”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ vừa chạy vừa quay đầu lại làm mặt xấu trêu Tôn Tử Hàn: “Ngu sao mà trả, chờ kiếp sau đi ha”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ băng qua đường chạy vào một con hẻm lúc Tôn Tử Hàn đuổi tới thì đã không còn thấy bóng dáng của cô đâu nữa.

Tôn Tử Hàn đứng đó một mình với vẻ mặt giận đến độ nỗi hết gân xanh trên trán lẩm bẩm: “Hạ Tiểu Vũ nếu để tôi gặp lại em một lần nữa thì tôi nhất định không tha cho em đâu, nhất định khiến em sống không bằng chết tôi mới cam lòng”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ đến trạm điện thoại công cộng nhấn số gọi đi vài giây sau đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Lạc Vy Vy: “Alô”

“Vy Vy là mình Tuyết Vũ đây”.

Lạc Vy Vy vô cùng ngạc nhiên: “Tiểu Vũ sao cậu lại gọi tới bằng số điện thoại lạ đã xảy ra chuyện gì vậy để mình gọi báo cho anh Thời Cung biết anh ấy sẽ qua London giúp cậu”.

“Mình đang ở Đông Đô”.

Lạc Vy Vy kinh ngạc kêu lên: “Hả cậu về nước hồi nào vậy?”.

“Chuyện dài dòng lắm cho mình tá túc lại nhà trọ của cậu được không?”.

Lạc Vy Vy liền gật đầu: “Uh địa chỉ của mình là…”.

“Mình đã hỏi cô của cậu quản gia Lạc rồi giờ mình qua đó đây”.

“Uhm”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ đứng ven đường tùy tiện bắt một chiếc taxi đến khu nhà trọ của Lạc Vy Vy, đây là một chung cư thấp tầng đa số đều là sinh viên đại học thuê trọ.

Nghe tiếng chuông cửa Lạc Vy Vy mở cửa ra và vui mừng ôm chầm lấy Kỳ Liên Tuyết Vũ oán trách vài câu: “Nè về nước mà không báo mình biết tiếng nào hết cậu là đồ xấu xa”.

Cả hai đi vào nhà, Kỳ Liên Tuyết Vũ ném ba lô qua một bên rồi đi thẳng vào nhà vệ sinh: “Nè cậu có bàn chải đánh răng dự phòng không vậy Vy Vy?”.

Lạc Vy Vy mở cái tủ nhỏ để vật dụng lặt vặt trong nhà vệ sinh lấy một cái bàn chải đánh răng mới đưa cho Kỳ Liên Tuyết Vũ và cười khúc khích: “Không phải chứ vừa gặp nhau đã đòi đánh răng là sao đây hả?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ cười khổ: “Chờ mình đánh răng xong sẽ nói chuyện với cậu sau”.

Một tiếng sau, Kỳ Liên Tuyết Vũ bước ra khỏi nhà vệ sinh vẻ mặt không vui chút nào hết Lạc Vy Vy để ý thấy môi của Kỳ Liên Tuyết Vũ sưng đỏ liền lo lắng hỏi: “Nè Tiểu Vũ à môi của cậu, không sao chứ?”.

Ánh mắt của Kỳ Liên Tuyết Vũ ẩn hiện lên tia lửa thù hận như muốn giết người tới nơi: “Mình vừa mới…bị…một tên thần kinh…cưỡng…hôn”.

Lạc Vy Vy mở to mắt kêu lên: “Hả?”.

Lạc Vy Vy nhìn Kỳ Liên Tuyết Vũ bằng ánh mắt lo lắng rồi lập tức chạy đến nhìn từ trên xuống dưới của Kỳ Liên Tuyết Vũ: “Tên đó không còn làm chuyện gì khác chứ? Cậu có sao không nói mình biết đi?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ lắc đầu: “Còn có thể làm gì chứ cậu nghĩ mình yếu đuối đến nỗi để người ta bắt nạt sao, mình đá hắn ta một cái thật đau rồi bỏ chạy mới thoát thân đó nha, nếu lần sau mà gặp lại cái tên khó ưa đó nữa mình nhất định đánh cho anh ta một trận ra hồn cho mà coi”.

Lạc Vy Vy vừa mừng vừa lo thúc vào khuỷu tay của Kỳ Liên Tuyết Vũ một cái: “Còn cười được sao, cậu thật là biết cách làm cho người khác lo lắng đó nha”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ qua sofa ngồi bắt chéo chân hai tay khoanh trước ngực: “Còn cậu mới có mấy năm không gặp đã đủ lông đủ cánh rồi ha còn dám tự ý dọn ra ngoài ở riêng mà không nói mình biết tiếng nào nữa, cậu hay lắm đó Lạc Vy Vy”.

Lạc Vy Vy tự nhiên cảm thấy hơi lạnh chạy dọc theo sống lưng của mình liền lên tiếng giải thích: “Mình không muốn cậu bận tâm thêm chuyện của mình cho nên mới không nói cậu biết thôi, xin lỗi mà”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ trừng mắt nhìn Lạc Vy Vy: “Cậu còn xem mình là bạn tốt không vậy hả?”.

Lạc Vy Vy liền bước tới ngồi xuống bên cạnh của Kỳ Liên Tuyết Vũ nắm lấy cánh tay cô làm nũng: “Đương nhiên cậu là bạn tốt nhất của mình rồi nhưng mình sợ cậu lại bay về đột ngột giống như 5 năm trước khi nghe mình bị cô lập trong lớp cho nên mình mới không nói cậu biết đó, mình muốn mình là người bảo vệ cho cậu chứ không phải lúc nào cũng để một tiểu thư như cậu ra mặt bảo vệ một đứa gia nhân như mình”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ tỏ vẻ cáu: “Đã nói bao nhiêu lần rồi giữa mình với cậu không tồn tại quan hệ chủ tớ cậu là bạn thân nhất của mình, cậu phải ghi nhớ điều đó biết chưa?”.

“Được rồi mình xin lỗi sau này không nói như vậy nữa, thật ra mình muốn tự lập một chút nên mới dọn ra ngoài sống riêng mình cũng lớn rồi mình có thể đi làm thêm kiếm tiền đóng học phí mình không muốn đẩy gánh nặng này lên vai của cô Bối Linh nữa”.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Mang tiếng yêu sâu đậm, vậy mà có phải người phụ nữ mình yêu hay ko còn nhận lầm là sao hả anh

2023-06-03

3

mê đọc truyện

mê đọc truyện

hay

2022-02-22

0

Bà Hai xà lõn

Bà Hai xà lõn

hóng

2022-02-22

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1. Gặp gỡ
2 Chương 2. Lối thoát duy nhất
3 Chương 3. Lấy thân báo đáp
4 Chương 4. Oan gia ngõ hẹp
5 Chương 5. Thành viên tổ 1
6 Chương 6. Không phải Hạ Tiểu Vũ
7 Chương 7. Xin giúp đỡ
8 Chương 8. Xem như em gái
9 Chương 9. Thử một mình không được
10 Chương 10. Đứa con hoang
11 Chương 11. Bảo nó về nhà đi
12 Chương 12. Nhầm đội, sai người
13 Chương 13. Nôn nóng hủy hôn
14 Chương 14. Cha con hòa thuận
15 Chương 15. Đồng ý đi xem mắt
16 Chương 16. Tôi đi xem mắt được chưa?!
17 Chương 17. Là em sao?
18 Chương 18. Kiểu như ý trời
19 Chương 19. Định mệnh sắp đặt
20 Chương 20. Tam tiểu thư
21 Chương 21. Thử yêu anh xem sao
22 Chương 22. Prom Party
23 Chương 23. King và Queen
24 Chương 24. Ăn tôi nghĩa là sao hả?
25 Chương 25. Lần đầu tiên (18+)
26 Chương 26. Ý loạn tình mê (18+)
27 Chương 27. Để anh nhắc cho em nhớ
28 Chương 28. Là chuyện đêm hôm đó
29 Chương 29. Tính cầu hôn ai hả?
30 Chương 30. Anh dám lấy tôi dám gả
31 Chương 31. Tiệc độc thân
32 Chương 32. Cứu mình với Tiểu Vũ
33 Chương 33. Xin lỗi là mình đến trễ
34 Chương 34. Vết thương nhỏ
35 Chương 35. Hôn lễ thế kỷ
36 Chương 36. Hạ Tiểu Vũ trở về
37 Chương 37. Hứa hẹn
38 Chương 38. Làm khó Cao gia
39 Chương 39. Địa Sát Vương
40 Chương 40. Lấy oán báo ân
41 Chương 41. Lựa chọn của Hạ Tiểu Vũ
42 Chương 42. Xin lỗi Kỳ Long
43 Chương 43. Lời thề
44 Chương 44. Kế hoạch giả mạo thân phận
45 Chương 45. Nhận thân
46 Chương 46. Nhị tiểu thư trở về
47 Chương 47. Gặp lại người cũ
48 Chương 48. Dối lòng
49 Chương 49. Đúng là oan gia
50 Chương 50. Ẩn tình
51 Chương 51. Mưu tính
52 Chương 52. Khổ nhục kế (1)
53 Chương 53. Khổ nhục kế (2)
54 Chương 54. Khổ nhục kế (3)
55 Chương 55. Tấm ảnh cũ
56 Chương 56. Bạch liên hoa
57 Chương 57. Có thai
58 Chương 58. Thanh mai trúc mã
59 Chương 59. Mưu ma chước quỷ
60 Chương 60. Vậy có làm hay không đây?
61 Chương 61. Bị vu oan
62 Chương 62. Tuyệt vọng
63 Chương 63. Chịu trách nhiệm
64 Chương 64. Điều kiện
65 Chương 65. Mất hết tất cả
66 Chương 66. Tình bạn giả dối
67 Chương 67. Chấp vấn
68 Chương 68. Tâm tê phế liệt
69 Chương 69. Em gái ruột
70 Chương 70. Giấy đăng ký kết hôn
71 Chương 71. Náo loạn trong nhà
72 Chương 72. Thân thế thật sự
73 Chương 73. Bỏ đứa bé
74 Chương 74. Chúc mừng hai người
75 Chương 75. Nghe lén
76 Chương 76. Chân tướng
77 Chương 77. Tai nạn kinh hoàng
78 Chương 78. Thừa sống thiếu chết
79 Chương 79. Đứa bé không giữ được rồi
80 Chương 80. Muốn báo thù
81 Chương 81. Tùy anh nghĩ đi
82 Chương 82. Tôn Tử Mặc qua đời
83 Chương 83. Vừa thương vừa hận
84 Chương 84. Thay đổi
85 Chương 85. Qùa cưới đắc giá
86 Chương 86. Mở rộng tầm mắt
87 Chương 87. Tôi hôm nay không cưới
88 Chương 88. Hối hận
89 Chương 89. Muốn trở về
90 Chương 90. Bị uy hiếp
91 Chương 91. Tôi là Thương Thiên Vân
92 Chương 92. Tộc hiệu Hoa Kỳ Liên
93 Chương 93. Bí mật ở gốc cây ngô đồng
94 Chương 94. Kỳ Liên Tuyết Dao thật trở về
95 Chương 95. Cuộc họp cổ đông diễn ra
96 Chương 96. Xin lỗi tôi đến hơi muộn
97 Chương 97. Cổ đông bí ẩn
98 Chương 98. Tự mình ứng cử
99 Chương 99. Cindy Wayland
100 Chương 100. Bảo vệ Hoa Kỳ Liên
101 Chương 101. Muốn rút vốn đầu tư
102 Chương 102. Chủ tịch tân nhiệm
103 Chương 103. Thừa sống thiếu chết
104 Chương 104. Gặp lại Tôn Tử Hàn
105 Chương 105. Chơi bài ngửa
106 Chương 106. Người xưa chốn cũ
107 Chương 107. Chúng ta bắt đầu lại đi
108 Chương 108. Tôn Tử Mặc tỉnh lại
109 Chương 109. Quyết tâm
110 Chương 110. Đồ giả mạo
111 Chương 111. Tính hết một lần
112 Chương 112. Sự thật phơi bày
113 Chương 113. Thân phận giả mạo bị bại lộ
114 Chương 114. Lời xin lỗi của mẹ
115 Chương 115. Gia đình đoàn viên
116 Chương 116. Mâu thuẫn
117 Chuong 117. Viên mãn
Chapter

Updated 117 Episodes

1
Chương 1. Gặp gỡ
2
Chương 2. Lối thoát duy nhất
3
Chương 3. Lấy thân báo đáp
4
Chương 4. Oan gia ngõ hẹp
5
Chương 5. Thành viên tổ 1
6
Chương 6. Không phải Hạ Tiểu Vũ
7
Chương 7. Xin giúp đỡ
8
Chương 8. Xem như em gái
9
Chương 9. Thử một mình không được
10
Chương 10. Đứa con hoang
11
Chương 11. Bảo nó về nhà đi
12
Chương 12. Nhầm đội, sai người
13
Chương 13. Nôn nóng hủy hôn
14
Chương 14. Cha con hòa thuận
15
Chương 15. Đồng ý đi xem mắt
16
Chương 16. Tôi đi xem mắt được chưa?!
17
Chương 17. Là em sao?
18
Chương 18. Kiểu như ý trời
19
Chương 19. Định mệnh sắp đặt
20
Chương 20. Tam tiểu thư
21
Chương 21. Thử yêu anh xem sao
22
Chương 22. Prom Party
23
Chương 23. King và Queen
24
Chương 24. Ăn tôi nghĩa là sao hả?
25
Chương 25. Lần đầu tiên (18+)
26
Chương 26. Ý loạn tình mê (18+)
27
Chương 27. Để anh nhắc cho em nhớ
28
Chương 28. Là chuyện đêm hôm đó
29
Chương 29. Tính cầu hôn ai hả?
30
Chương 30. Anh dám lấy tôi dám gả
31
Chương 31. Tiệc độc thân
32
Chương 32. Cứu mình với Tiểu Vũ
33
Chương 33. Xin lỗi là mình đến trễ
34
Chương 34. Vết thương nhỏ
35
Chương 35. Hôn lễ thế kỷ
36
Chương 36. Hạ Tiểu Vũ trở về
37
Chương 37. Hứa hẹn
38
Chương 38. Làm khó Cao gia
39
Chương 39. Địa Sát Vương
40
Chương 40. Lấy oán báo ân
41
Chương 41. Lựa chọn của Hạ Tiểu Vũ
42
Chương 42. Xin lỗi Kỳ Long
43
Chương 43. Lời thề
44
Chương 44. Kế hoạch giả mạo thân phận
45
Chương 45. Nhận thân
46
Chương 46. Nhị tiểu thư trở về
47
Chương 47. Gặp lại người cũ
48
Chương 48. Dối lòng
49
Chương 49. Đúng là oan gia
50
Chương 50. Ẩn tình
51
Chương 51. Mưu tính
52
Chương 52. Khổ nhục kế (1)
53
Chương 53. Khổ nhục kế (2)
54
Chương 54. Khổ nhục kế (3)
55
Chương 55. Tấm ảnh cũ
56
Chương 56. Bạch liên hoa
57
Chương 57. Có thai
58
Chương 58. Thanh mai trúc mã
59
Chương 59. Mưu ma chước quỷ
60
Chương 60. Vậy có làm hay không đây?
61
Chương 61. Bị vu oan
62
Chương 62. Tuyệt vọng
63
Chương 63. Chịu trách nhiệm
64
Chương 64. Điều kiện
65
Chương 65. Mất hết tất cả
66
Chương 66. Tình bạn giả dối
67
Chương 67. Chấp vấn
68
Chương 68. Tâm tê phế liệt
69
Chương 69. Em gái ruột
70
Chương 70. Giấy đăng ký kết hôn
71
Chương 71. Náo loạn trong nhà
72
Chương 72. Thân thế thật sự
73
Chương 73. Bỏ đứa bé
74
Chương 74. Chúc mừng hai người
75
Chương 75. Nghe lén
76
Chương 76. Chân tướng
77
Chương 77. Tai nạn kinh hoàng
78
Chương 78. Thừa sống thiếu chết
79
Chương 79. Đứa bé không giữ được rồi
80
Chương 80. Muốn báo thù
81
Chương 81. Tùy anh nghĩ đi
82
Chương 82. Tôn Tử Mặc qua đời
83
Chương 83. Vừa thương vừa hận
84
Chương 84. Thay đổi
85
Chương 85. Qùa cưới đắc giá
86
Chương 86. Mở rộng tầm mắt
87
Chương 87. Tôi hôm nay không cưới
88
Chương 88. Hối hận
89
Chương 89. Muốn trở về
90
Chương 90. Bị uy hiếp
91
Chương 91. Tôi là Thương Thiên Vân
92
Chương 92. Tộc hiệu Hoa Kỳ Liên
93
Chương 93. Bí mật ở gốc cây ngô đồng
94
Chương 94. Kỳ Liên Tuyết Dao thật trở về
95
Chương 95. Cuộc họp cổ đông diễn ra
96
Chương 96. Xin lỗi tôi đến hơi muộn
97
Chương 97. Cổ đông bí ẩn
98
Chương 98. Tự mình ứng cử
99
Chương 99. Cindy Wayland
100
Chương 100. Bảo vệ Hoa Kỳ Liên
101
Chương 101. Muốn rút vốn đầu tư
102
Chương 102. Chủ tịch tân nhiệm
103
Chương 103. Thừa sống thiếu chết
104
Chương 104. Gặp lại Tôn Tử Hàn
105
Chương 105. Chơi bài ngửa
106
Chương 106. Người xưa chốn cũ
107
Chương 107. Chúng ta bắt đầu lại đi
108
Chương 108. Tôn Tử Mặc tỉnh lại
109
Chương 109. Quyết tâm
110
Chương 110. Đồ giả mạo
111
Chương 111. Tính hết một lần
112
Chương 112. Sự thật phơi bày
113
Chương 113. Thân phận giả mạo bị bại lộ
114
Chương 114. Lời xin lỗi của mẹ
115
Chương 115. Gia đình đoàn viên
116
Chương 116. Mâu thuẫn
117
Chuong 117. Viên mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play