Chương 6. Không phải Hạ Tiểu Vũ

Kỳ Liên Tuyết Vũ nhìn Hàn Trì bằng ánh mắt tò mò: “Sao anh lại nói với tôi những chuyện này làm gì chứ?”.

Hàn Trì nở nụ cười thân thiện: “Anh nhìn em sắp bị ăn hành thấy không đành lòng nên mới nói cho em biết đấy đồ ngốc”.

“Anh nói ai ngốc chứ?! Vậy bây giờ chỉ cần chứng minh tôi là Kỳ Liên Tuyết Vũ chứ không phải Hạ Tiểu Vũ thì anh ta sẽ không gây hấn với tôi nữa đúng không?”.

Hàn Trí gật đầu đáp: “Anh nghĩ vậy”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ liền nôn nóng hỏi: “Anh ta còn ở trong lớp không?”

“Còn”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ liền đi về lớp cùng với Hàn Trì, cô bước tới ngồi đối diện Tôn Tử Hàn rồi nói: “Chúng ta nói chuyện một chút có được không?”.

Tôn Tử Hàn vẫn dán mắt vào cái máy tính bảng trên mặt bàn không thèm nhìn Kỳ Liên Tuyết Vũ lấy một cái nhưng vẫn mở miệng đánh phủ đầu một câu: “Nếu liên quan đến chuyện đổi tổ thì tôi không muốn nghe”.

“Tôi có bằng chứng chứng minh bản thân mình là Kỳ Liên Tuyết Vũ chính hiệu chứ không phải là Hạ Tiểu Vũ của anh”.

Nghe câu này Tôn Tử Hàn liền ngẩng đầu lên nhìn Kỳ Liên Tuyết Vũ vẻ mặt âm u: “Chứng minh như thế nào đây?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ chìa tay ra trước mặt của Tôn Tử Hàn: “Cho tôi mượn máy tính bảng của anh đi, dùng máy của tôi mắc công anh lại kêu tôi gian lận”.

Tôn Tử Hàn đẩy cái máy tính bảng tới trước mặt Kỳ Liên Tuyết Vũ, cô đăng nhập vào trang web quản lý thông tin học sinh của trường bên London rồi đưa cho Tôn Tử Hàn xem: “Anh có thể tra cứu bất kỳ thông nào về quá trình học tập của tôi ở trường chẳng hạn như ngày vào trường, thời gian biểu của mỗi học kỳ, thành tích,…nói chung tất cả thông tin đều có hết. Theo đó thì tôi bắt đầu nhập học từ 5 năm trước vì học nhảy lớp đẩy nhanh tiến độ nên tôi không có nghỉ đông cũng không được nghỉ hè”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ lại lấy passport đưa cho Tôn Tử Hàn xem: “Anh nhìn đi tôi từng đi một số nước ở Châu Âu nhưng trong 5 năm gần đây nhất thì chỉ có xuất ngoại vào 5 năm trước và về nước vào thứ hai tuần trước, tôi chưa từng đặt chân đến Hà Lan vì thế tôi và anh căn bản không có cơ hội gặp nhau ở Hà Lan vào 3 năm trước từ đó có thể suy ra tôi không phải là Hạ Tiểu Vũ mà anh cần tìm”.

Tôn Tử Hàn vẫn giữ thái độ bình tĩnh không biểu lộ thêm chút cảm xúc nào trên gương mặt giọng của anh cũng vô cùng bình thản: “Nói với anh những chuyện này để làm gì vậy?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ ngẩn người: “Tôi nói nhiều như vậy mà anh vẫn không hiểu sao tôi không phải là Hạ Tiểu Vũ mà anh cần tìm và tôi rất ghét anh cho nên anh làm ơn xem như chúng ta chưa từng gặp nhau, anh cho tôi đổi tổ khác nha”.

Tôn Tử Hàn tỏ vẻ giận dữ đến mặt nổi gân xanh lên trên trán, anh đứng dậy đập tay lên bàn một cái rầm rồi lạnh lùng nói: “Ngay từ đầu tôi đã nói nếu liên quan đến chuyện đổi tổ thì tôi không muốn nghe mà, còn nữa em ghét tôi đúng chứ, vậy thì tôi sẽ làm cho em thích tôi mới thôi”, nói xong anh liền bỏ đi ra ngoài mặc kệ Kỳ Liên Tuyết Vũ ngẩn người nhìn theo đầy uất ức.

Kỳ Liên Tuyết Vũ quay qua nhìn Hàn Trì rồi than thở: “Bạn anh có vấn đề về đầu óc không vậy nói đến khô cả cổ mà anh ta vẫn không hề có ý định buông tha cho tôi là sao đây?!”.

Hàn Trì nhún vai tỏ vẻ vô tội: “Làm sao anh biết được chứ”.

Tôn Tử Hàn bỏ đi lên thư viện anh mở máy tính bảng ra nhấp vào từng phần thông tin trên trang cá nhân của Kỳ Liên Tuyết Vũ xem một cách chi tiết đúng như lời cô nói thời gian cô nhập học vào khoảng 5 năm trước, thành tích học tập của cô rất đáng nể.

Ngày sinh nhật của anh vào 3 năm trước Hạ Tiểu Vũ và bạn bè của anh đều tập hợp đi chơi chung trong khi đó Kỳ Liên Tuyết Vũ đang tham gia một cuộc thi toán quốc tế và còn được quay hình lại nữa.

Ngày sinh nhật của Hạ Tiểu Vũ anh cùng cô ở trên du thuyền xem pháo hoa cũng ngày hôm đó trên trang cá nhân của Kỳ Liên Tuyết Vũ có đăng hình cô đang thổi nến bánh kem cùng bạn bè ngoại quốc.

Tôn Tử Hàn xem rất lâu hầu như không bỏ qua bất cứ chi tiết nào trong trang cá nhân của Kỳ Liên Tuyết Vũ sau đó anh thất thần buông cái máy tính bảng xuống một cách vô thức, vẻ mặt thất thần anh tự nói với mình “Hai người đó có nét rất giống nhau sinh nhật cũng trùng ngày nhưng Tiểu Vũ năm nay 22 tuổi còn cô nhóc đó mới có 19 tuổi thôi, một người lại không thể xuất hiện ở hai nơi, không chỉ một lần mà rất nhiều lần rõ ràng Hạ Tiểu Vũ và Kỳ Liên Tuyết Vũ là hai người khác nhau”.

Tôn Tử Hàn thất vọng rủ mắt tự hỏi lòng: “Mình đang thất vọng sao? Rõ ràng là đâu có muốn gặp lại Hạ Tiểu Vũ còn nữa Kỳ Liên Tuyết Vũ vốn là một người hoàn toàn khác mà nhưng sao mình lại có cảm giác mất mát như vậy chứ?!”.

Giờ nghỉ trưa ngày hôm sau, Kỳ Liên Tuyết Vũ vội vàng chạy xuống cantin khu C vì sợ Lạc Vy Vy chờ, hai người gặp nhau rồi cùng xếp hàng mua cơm không biết do trùng hợp hay có người cố ý nên Tôn Tử Hàn đứng song song với Kỳ Liên Tuyết Vũ ở hàng kế bên.

Vừa nhìn thấy mặt Tôn Tử Hàn là Kỳ Liên Tuyết Vũ đã thấy bực mình rồi đã thế lúc lấy cơm cả hai lại vô tình cầm tay vào một cái khay và không ai có ý nhường ai hết nên Kỳ Liên Tuyết Vũ lên tiếng trước: “Anh tổ trường anh làm ơn bỏ tay ra đi khay cơm này em chạm vào trước mà”.

Tôn Tử Hàn điềm tĩnh đáp: “Hồi nào, rõ ràng chúng ta chạm tay cùng một lúc mà”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ chớp chớp mắt: “Vậy anh nhường cho em có được không?”.

Tôn Tử Hàn nhìn Kỳ Liên Tuyết Vũ bằng ánh mắt lạnh lùng rồi nói: “Tại sao lại phải nhường cho tôi một lý do chính đáng đi?”.

“Tại vì em thích ăn món sườn xào chua ngọt”.

Tôn Tử Hàn nhướng mày tỏ vẻ khiêu khích: “Tôi cũng thích món này mà mắc mớ gì phải nhường cho em chứ?!”.

Thấy Kỳ Liên Tuyết Vũ bắt đầu cau mày khó chịu Tôn Tử Hàn lại thấy rất phấn khích, mặc dù biết Kỳ Liên Tuyết Vũ không phải là Hạ Tiểu Vũ rồi nhưng không hiểu sao cứ nhìn thấy cô bé này thì Tôn Tử Hàn lại thích trêu đùa như thế.

Lạc Vy Vy thấy sắp có chiến tranh xảy ra nên quay lại bưng khay cơm khác có món tôm chiên trứng muối rồi kéo tay Kỳ Liên Tuyết Vũ đi: “Tiểu Vũ à thôi đi mình nhường cậu phần cậu sườn xào chua ngọt của mình là được rồi đừng ở đây hơn thua nữa còn nhiều người đang chờ lấy cơm đó”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ đưa mắt liếc Tôn Tử Hàn một cái rồi mới buông khay cơm ra đi theo Lạc Vy Vy qua bàn ngồi xuống.

Kỳ Liên Tuyết Vũ lại càu nhàu với Lạc Vy Vy: “Tại sao lại bắt mình nhường anh ta chứ đứng là vô lý, cái người gì đâu mà khó ưa”.

Trong lúc đó Kỳ Liên Tuyết Vũ không hề hay biết có rất nhiều cặp mắt hình viên đạn của các nữ sinh khác ngồi gần đó đang nhắm vào cô nhưng Lạc Vy Vy thì lại nhận thấy rất rõ nên lên tiếng khuyên can: “Thôi đi đừng có giận nữa mà ăn cơm thôi”.

“Tại sao không giận cho được từ ngày gặp anh ta cuộc đời mình trở nên rối tung và xui xẻo không đó”.

Lạc Vy Vy kéo Kỳ Liên Tuyết Vũ lại gần mình rồi thì thầm vào tai cô: “Đừng nói nữa anh Tôn Tử Hàn là nam thần của trường đó, nãy giờ gây cấn giữ hai người mọi người trong trường đều thấy vừa rồi cậu mắng anh ấy có rất nhiều nữ sinh nhìn cậu bằng ánh mắt hình viên đạn kia kìa, ở đây vẫn còn xảy ra tình trạng bạo lực học đường ma cũ bắt nạt ma mới chứ không có dân chủ như nước ngoài đâu”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ đưa mắt nhìn xung quanh thấy quả thật không khí rất căng thẳng nhưng cô vẫn chẳng thay đổi chút biểu cảm nào liền nói: “Có gì phải sợ chứ, bộ tưởng đông người hùa nhau thì có thể bắt nạt Kỳ Liên Tuyết Vũ này sao hoang đường thật, mình vẫn cứ nói ghét anh ta xem ai có thể làm gì mình”.

Tôn Tử Hàn bước đến ngồi xuống cạnh Kỳ Liên Tuyết Vũ cô để lộ ra bộ mặt chưng hững có ý sao anh mặt dày quá vậy tôi nói rất ghét anh mà sao anh cứ thích đến gần tôi làm gì.

Hàn Trì nở nụ cười thân thiện lên tiếng hỏi: “Nè cho anh ngồi chung bàn với được không hai thiên thần dễ thương?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ liền lên tiếng: “Anh ngồi đi, anh đúng là nam thần nha vừa lịch sự vừa dễ thương đâu có như ai kia ngồi cũng không thèm hỏi một tiếng”.

Hàn Trì cũng a dua theo Kỳ Liên Tuyết Vũ: “Ai nhô, người đâu mà bất lịch sự quá đi không biết à”.

Tôn Tử Hàn nhếch môi tạo thành một đường cong hoàn hảo, mấy đứa con gái ngồi xung quanh lại reo hò lên: “Đúng là nam thần của trường chỉ cần một nụ cười thôi là hút hồn hết đám con gái”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ lại cau mày: “Có cần làm quá lên vậy không nhìn thấy mặt là hết muốn ăn cơm, nhìn nụ cười là thấy buồn nôn luôn rồi mấy người này đúng là có mắt như mù haiz”.

Lạc Vy Vy thúc vào tay của Kỳ Liên Tuyết Vũ một cái: “Lo ăn đi cơm nguội hết rồi kìa cô nương cứ cau có mãi thì sớm muộn gì cũng thành bà cụ non cho mà coi”.

Ăn cơm xong Hàn Trì mua nước ngọt cho cả bốn người cùng uống, anh nhìn Lạc Vy Vy rồi hỏi: “Cô bé dễ thương mặc áo ca rô này em là bạn của Tuyết Vũ à?”.

Lạc Vy Vy mỉm cười trả lời: “Dạ phải tên của em là Lạc Vy Vy”.

Hàn Trì gật đầu rồi tự giới thiệu: “Uhm còn tên anh là Hàn Trì sinh viên năm cuối khoa tài chính - kinh doanh còn em đang học ngành gì thế?”

“Dạ em là sinh viên năm nhất của khoa luật”.

Hàn Trì tỏ vẻ ngưỡng mộ: “Woa học luật luôn, anh thấy ngưỡng mộ mấy người học luật lắm nha vì có thể nắm giữ cán cân công lý, mai mốt ra trường đi làm anh mà có bị kiện chắc sẽ nhờ em biện hộ giùm”.

“Còn lâu lắm em mới ra trường mà anh” Lạc Vy Vy tỏ vẻ khiêm tốn.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Cái mỏ của bà nu9 cũng tía lia lắm chứ bộ =))

2023-06-03

1

Bà Hai xà lõn

Bà Hai xà lõn

hay

2022-02-22

0

Phát Tuấn

Phát Tuấn

nghiện r

2022-02-21

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1. Gặp gỡ
2 Chương 2. Lối thoát duy nhất
3 Chương 3. Lấy thân báo đáp
4 Chương 4. Oan gia ngõ hẹp
5 Chương 5. Thành viên tổ 1
6 Chương 6. Không phải Hạ Tiểu Vũ
7 Chương 7. Xin giúp đỡ
8 Chương 8. Xem như em gái
9 Chương 9. Thử một mình không được
10 Chương 10. Đứa con hoang
11 Chương 11. Bảo nó về nhà đi
12 Chương 12. Nhầm đội, sai người
13 Chương 13. Nôn nóng hủy hôn
14 Chương 14. Cha con hòa thuận
15 Chương 15. Đồng ý đi xem mắt
16 Chương 16. Tôi đi xem mắt được chưa?!
17 Chương 17. Là em sao?
18 Chương 18. Kiểu như ý trời
19 Chương 19. Định mệnh sắp đặt
20 Chương 20. Tam tiểu thư
21 Chương 21. Thử yêu anh xem sao
22 Chương 22. Prom Party
23 Chương 23. King và Queen
24 Chương 24. Ăn tôi nghĩa là sao hả?
25 Chương 25. Lần đầu tiên (18+)
26 Chương 26. Ý loạn tình mê (18+)
27 Chương 27. Để anh nhắc cho em nhớ
28 Chương 28. Là chuyện đêm hôm đó
29 Chương 29. Tính cầu hôn ai hả?
30 Chương 30. Anh dám lấy tôi dám gả
31 Chương 31. Tiệc độc thân
32 Chương 32. Cứu mình với Tiểu Vũ
33 Chương 33. Xin lỗi là mình đến trễ
34 Chương 34. Vết thương nhỏ
35 Chương 35. Hôn lễ thế kỷ
36 Chương 36. Hạ Tiểu Vũ trở về
37 Chương 37. Hứa hẹn
38 Chương 38. Làm khó Cao gia
39 Chương 39. Địa Sát Vương
40 Chương 40. Lấy oán báo ân
41 Chương 41. Lựa chọn của Hạ Tiểu Vũ
42 Chương 42. Xin lỗi Kỳ Long
43 Chương 43. Lời thề
44 Chương 44. Kế hoạch giả mạo thân phận
45 Chương 45. Nhận thân
46 Chương 46. Nhị tiểu thư trở về
47 Chương 47. Gặp lại người cũ
48 Chương 48. Dối lòng
49 Chương 49. Đúng là oan gia
50 Chương 50. Ẩn tình
51 Chương 51. Mưu tính
52 Chương 52. Khổ nhục kế (1)
53 Chương 53. Khổ nhục kế (2)
54 Chương 54. Khổ nhục kế (3)
55 Chương 55. Tấm ảnh cũ
56 Chương 56. Bạch liên hoa
57 Chương 57. Có thai
58 Chương 58. Thanh mai trúc mã
59 Chương 59. Mưu ma chước quỷ
60 Chương 60. Vậy có làm hay không đây?
61 Chương 61. Bị vu oan
62 Chương 62. Tuyệt vọng
63 Chương 63. Chịu trách nhiệm
64 Chương 64. Điều kiện
65 Chương 65. Mất hết tất cả
66 Chương 66. Tình bạn giả dối
67 Chương 67. Chấp vấn
68 Chương 68. Tâm tê phế liệt
69 Chương 69. Em gái ruột
70 Chương 70. Giấy đăng ký kết hôn
71 Chương 71. Náo loạn trong nhà
72 Chương 72. Thân thế thật sự
73 Chương 73. Bỏ đứa bé
74 Chương 74. Chúc mừng hai người
75 Chương 75. Nghe lén
76 Chương 76. Chân tướng
77 Chương 77. Tai nạn kinh hoàng
78 Chương 78. Thừa sống thiếu chết
79 Chương 79. Đứa bé không giữ được rồi
80 Chương 80. Muốn báo thù
81 Chương 81. Tùy anh nghĩ đi
82 Chương 82. Tôn Tử Mặc qua đời
83 Chương 83. Vừa thương vừa hận
84 Chương 84. Thay đổi
85 Chương 85. Qùa cưới đắc giá
86 Chương 86. Mở rộng tầm mắt
87 Chương 87. Tôi hôm nay không cưới
88 Chương 88. Hối hận
89 Chương 89. Muốn trở về
90 Chương 90. Bị uy hiếp
91 Chương 91. Tôi là Thương Thiên Vân
92 Chương 92. Tộc hiệu Hoa Kỳ Liên
93 Chương 93. Bí mật ở gốc cây ngô đồng
94 Chương 94. Kỳ Liên Tuyết Dao thật trở về
95 Chương 95. Cuộc họp cổ đông diễn ra
96 Chương 96. Xin lỗi tôi đến hơi muộn
97 Chương 97. Cổ đông bí ẩn
98 Chương 98. Tự mình ứng cử
99 Chương 99. Cindy Wayland
100 Chương 100. Bảo vệ Hoa Kỳ Liên
101 Chương 101. Muốn rút vốn đầu tư
102 Chương 102. Chủ tịch tân nhiệm
103 Chương 103. Thừa sống thiếu chết
104 Chương 104. Gặp lại Tôn Tử Hàn
105 Chương 105. Chơi bài ngửa
106 Chương 106. Người xưa chốn cũ
107 Chương 107. Chúng ta bắt đầu lại đi
108 Chương 108. Tôn Tử Mặc tỉnh lại
109 Chương 109. Quyết tâm
110 Chương 110. Đồ giả mạo
111 Chương 111. Tính hết một lần
112 Chương 112. Sự thật phơi bày
113 Chương 113. Thân phận giả mạo bị bại lộ
114 Chương 114. Lời xin lỗi của mẹ
115 Chương 115. Gia đình đoàn viên
116 Chương 116. Mâu thuẫn
117 Chuong 117. Viên mãn
Chapter

Updated 117 Episodes

1
Chương 1. Gặp gỡ
2
Chương 2. Lối thoát duy nhất
3
Chương 3. Lấy thân báo đáp
4
Chương 4. Oan gia ngõ hẹp
5
Chương 5. Thành viên tổ 1
6
Chương 6. Không phải Hạ Tiểu Vũ
7
Chương 7. Xin giúp đỡ
8
Chương 8. Xem như em gái
9
Chương 9. Thử một mình không được
10
Chương 10. Đứa con hoang
11
Chương 11. Bảo nó về nhà đi
12
Chương 12. Nhầm đội, sai người
13
Chương 13. Nôn nóng hủy hôn
14
Chương 14. Cha con hòa thuận
15
Chương 15. Đồng ý đi xem mắt
16
Chương 16. Tôi đi xem mắt được chưa?!
17
Chương 17. Là em sao?
18
Chương 18. Kiểu như ý trời
19
Chương 19. Định mệnh sắp đặt
20
Chương 20. Tam tiểu thư
21
Chương 21. Thử yêu anh xem sao
22
Chương 22. Prom Party
23
Chương 23. King và Queen
24
Chương 24. Ăn tôi nghĩa là sao hả?
25
Chương 25. Lần đầu tiên (18+)
26
Chương 26. Ý loạn tình mê (18+)
27
Chương 27. Để anh nhắc cho em nhớ
28
Chương 28. Là chuyện đêm hôm đó
29
Chương 29. Tính cầu hôn ai hả?
30
Chương 30. Anh dám lấy tôi dám gả
31
Chương 31. Tiệc độc thân
32
Chương 32. Cứu mình với Tiểu Vũ
33
Chương 33. Xin lỗi là mình đến trễ
34
Chương 34. Vết thương nhỏ
35
Chương 35. Hôn lễ thế kỷ
36
Chương 36. Hạ Tiểu Vũ trở về
37
Chương 37. Hứa hẹn
38
Chương 38. Làm khó Cao gia
39
Chương 39. Địa Sát Vương
40
Chương 40. Lấy oán báo ân
41
Chương 41. Lựa chọn của Hạ Tiểu Vũ
42
Chương 42. Xin lỗi Kỳ Long
43
Chương 43. Lời thề
44
Chương 44. Kế hoạch giả mạo thân phận
45
Chương 45. Nhận thân
46
Chương 46. Nhị tiểu thư trở về
47
Chương 47. Gặp lại người cũ
48
Chương 48. Dối lòng
49
Chương 49. Đúng là oan gia
50
Chương 50. Ẩn tình
51
Chương 51. Mưu tính
52
Chương 52. Khổ nhục kế (1)
53
Chương 53. Khổ nhục kế (2)
54
Chương 54. Khổ nhục kế (3)
55
Chương 55. Tấm ảnh cũ
56
Chương 56. Bạch liên hoa
57
Chương 57. Có thai
58
Chương 58. Thanh mai trúc mã
59
Chương 59. Mưu ma chước quỷ
60
Chương 60. Vậy có làm hay không đây?
61
Chương 61. Bị vu oan
62
Chương 62. Tuyệt vọng
63
Chương 63. Chịu trách nhiệm
64
Chương 64. Điều kiện
65
Chương 65. Mất hết tất cả
66
Chương 66. Tình bạn giả dối
67
Chương 67. Chấp vấn
68
Chương 68. Tâm tê phế liệt
69
Chương 69. Em gái ruột
70
Chương 70. Giấy đăng ký kết hôn
71
Chương 71. Náo loạn trong nhà
72
Chương 72. Thân thế thật sự
73
Chương 73. Bỏ đứa bé
74
Chương 74. Chúc mừng hai người
75
Chương 75. Nghe lén
76
Chương 76. Chân tướng
77
Chương 77. Tai nạn kinh hoàng
78
Chương 78. Thừa sống thiếu chết
79
Chương 79. Đứa bé không giữ được rồi
80
Chương 80. Muốn báo thù
81
Chương 81. Tùy anh nghĩ đi
82
Chương 82. Tôn Tử Mặc qua đời
83
Chương 83. Vừa thương vừa hận
84
Chương 84. Thay đổi
85
Chương 85. Qùa cưới đắc giá
86
Chương 86. Mở rộng tầm mắt
87
Chương 87. Tôi hôm nay không cưới
88
Chương 88. Hối hận
89
Chương 89. Muốn trở về
90
Chương 90. Bị uy hiếp
91
Chương 91. Tôi là Thương Thiên Vân
92
Chương 92. Tộc hiệu Hoa Kỳ Liên
93
Chương 93. Bí mật ở gốc cây ngô đồng
94
Chương 94. Kỳ Liên Tuyết Dao thật trở về
95
Chương 95. Cuộc họp cổ đông diễn ra
96
Chương 96. Xin lỗi tôi đến hơi muộn
97
Chương 97. Cổ đông bí ẩn
98
Chương 98. Tự mình ứng cử
99
Chương 99. Cindy Wayland
100
Chương 100. Bảo vệ Hoa Kỳ Liên
101
Chương 101. Muốn rút vốn đầu tư
102
Chương 102. Chủ tịch tân nhiệm
103
Chương 103. Thừa sống thiếu chết
104
Chương 104. Gặp lại Tôn Tử Hàn
105
Chương 105. Chơi bài ngửa
106
Chương 106. Người xưa chốn cũ
107
Chương 107. Chúng ta bắt đầu lại đi
108
Chương 108. Tôn Tử Mặc tỉnh lại
109
Chương 109. Quyết tâm
110
Chương 110. Đồ giả mạo
111
Chương 111. Tính hết một lần
112
Chương 112. Sự thật phơi bày
113
Chương 113. Thân phận giả mạo bị bại lộ
114
Chương 114. Lời xin lỗi của mẹ
115
Chương 115. Gia đình đoàn viên
116
Chương 116. Mâu thuẫn
117
Chuong 117. Viên mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play