Chương 2: Em Nhớ Anh

Chuyện Vũ Minh Nguyệt và Âu Dương Tư Duệ có hôn ước hay cả hai đang hẹn hò cũng không hề giấu giếm ai cả. Mọi người ít nhiều có xem tin tức đều sẽ biết đến mối quan hệ của cả hai, dù khi công khai thì một số fan nam của cô có thể sẽ quay lưng. Vũ Minh Nguyệt dù có hơi buồn nhưng cô cũng không muốn phải lừa dối fan của mình.

Nếu như mơ ước trở thành diễn viên là thứ hai, thì cuộc sống hạnh phúc bên Âu Dương Tư Duệ mới chính là ước mơ lớn nhất cuộc đời cô. Trong lúc cô miên man suy nghĩ, thì tiếng chuông điện thoại bên cạnh vang lên. Đây là điện thoại riêng để cô liên lạc với anh, là hàng đặt riêng cho hai người, trên thế giới chỉ duy nhất một cặp.

"Em đã quay phim xong chưa? Bao lâu thì đoàn phim sẽ đóng máy, anh muốn tự mình sang bên đó đón em về!" Bên kia đầu dây, Âu Dương Tư Duệ giọng nói ấm áp vang lên. Họp báo ra mắt sản phẩm vừa kết thúc, anh đã gấp không chờ nổi mà gọi cho cô.

"Đã xong rồi! Nhưng còn phải chờ kết thúc bữa tiệc đóng máy ngày mai nữa thì em mới về được, anh bận như vậy có thể đến đón em sao?" Vũ Minh Nguyệt cầm lấy lọn tóc cuốn vào ngón tay, cô mỉm cười đáp.

"Không bận! Vậy đi, tối nay anh bay sang bên đó, chờ anh!" Âu Dương Tư Duệ thâm tình nói, anh đứng bên cửa sổ phòng làm việc, ánh mắt nhìn xa xăm về phía bầu trời.

"Ừm, vậy em chờ anh!" Vũ Minh Nguyệt e thẹn đáp, trong đầu đã tính toán không biết tối nay nên mặc cái gì, có hay không cần phải quyến rũ một chút.

"..."

Điện thoại đã tắt từ lúc nào, Vũ Minh Nguyệt lại ngồi yên trên ghế không động đậy, môi không ngừng cong lên mỉm cười. Cuối cùng sau hai tháng bọn họ cũng sắp gặp lại nhau, nỗi nhớ mấy ngày vừa qua xem như cũng có thể phát ra hết được rồi.

"Angel, cô làm gì mà ngồi đây cười một mình vậy? Chúng ta về thôi, giờ cũng trễ rồi!" Lúc này người trợ lý của Vũ Minh Nguyệt ở bên ngoài bước vào, trông thấy cô cười ngây ngốc liền lên tiếng nói.

Vũ Minh Nguyệt bị giọng nói của cô ấy kéo về, cô ngại ngùng đáp. "Chỉ là có chút chuyện vui, chúng ta đi thôi!" Cô chuyển sang chủ đề khác, rồi nhanh chóng đứng lên đi ra ngoài.

Bên ngoài phim trường có không ít fan vây quanh, xe của Vũ Minh Nguyệt phải khó nhọc lắm mới chạy ra ngoài được. Vì để cảm ơn fan không ngại mưa gió đứng bên ngoài chờ đợi, cô còn kéo cửa kính xe xuống vẫy tay với bọn họ.

"Cảm ơn các bạn hôm nay đã đến, trời lạnh rồi các bạn hãy tranh thủ về nhà sớm đi nha, đừng để đổ bệnh đó!"

"Angel, chị là tuyệt nhất!"

"Em yêu chị, thiên thần của lòng em!"

"Chị Angel,chị rất xinh đẹp!"

"..."

Đám đông thấy Vũ Minh Nguyệt liên tục reo hò gọi tên cô, có người còn xô đẩy đến mức ngã phịch xuống đất, bảo vệ nhanh chóng xử lý để xe của các diễn viên khác chạy đến.

Nhìn thấy Vũ Minh Nguyệt hào quang ngời ngời, dù đã tuyên bố có người yêu vẫn được fan yêu thương và cưng chiều, một số diễn viên khác trong lòng không khỏi ganh ghét.

"Hừ, cô ta chỉ là dựa vào gia đình giàu có và vị hôn phu tài giỏi mà thôi, chứ về căn bản diễn xuất của cô ta rất tệ. Hoạt động trong giới không biết bao lâu rồi, vai chính cũng đảm nhận không ít, thế mà ngay cả giải ảnh hậu cũng chưa nhận được, đúng là bất tài vô dụng!"  Ngân Sa, một trong những diễn viên hạng B trong đoàn phim lên tiếng. So với antifan, thì người phụ nữ này còn ghét Vũ Minh Nguyệt gấp trăm, gấp ngàn lần bọn họ.

"Cô cũng biết gia đình cô ta giàu có à? Tốt nhất đừng để cho người khác nghe thấy, đến tai Lục Gia hay Âu Dương Tư Duệ thì sự nghiệp của cô coi như sụp đổ đấy!" Quản lý của cô ta ngồi bên cạnh bĩu môi nói.

"Hừ, thật đáng ghét! Cô ta kiếp trước là anh hùng cứu thế hay sao, mà kiếp này lại may mắn đến vậy?" Trước lời cảnh báo của quản lý, Ngân Sa vẫn còn rất cay cú.

Thật ra kịch bản lần này vai nữ chính đã nắm trong tay cô ta, không ngờ được là giữa chừng lại bị Vũ Minh Nguyệt cướp vai, cho nên cô ta càng ghét cay ghét đắng Vũ Minh Nguyệt.

"Ai kêu gia thế cô không bằng người ta làm gì? Đến giờ đi tiếp khách rồi, đừng nói nhiều nữa!" Quản lý có phần cáu gắt nhìn cô ta nói, biểu cảm trên mặt rất không hài lòng.

Ngân Sa dù là diễn viên, nhưng cô ta vẫn chưa thể nổi tiếng, đa số vai diễn đều là do đổi chác từ các tên đại gia mà có. Mà những người như cô ta dĩ nhiên sẽ không được coi trọng, vậy nên cách hành xử của quản lý đối với cô ta cũng không còn xa lạ gì.

...

Ban đêm ở nước Y, hiện tại đã là mười một giờ đêm, trời đã vào thu nên thời tiết có chút se se lạnh, bên ngoài sắc trời đã chuyển thành màu đen tĩnh lặng. Đèn đường sáng rực cả một thành phố, dưới đường phố người người qua lại tấp nập.

Từ trên tầng cao nhất của khách sạn Blue Sky, một nơi dường như tách biệt với những người bên dưới mặt đất kia, chỉ có thể nghe thấy tiếng gió thổi qua khung cửa sổ. Trong căn phòng tổng thống hạng sang, Vũ Minh Nguyệt đang nằm tựa đầu trên bàn trang điểm, có thể nhận thấy cô là đang rất mệt mỏi vì lịch làm việc dày đặc.

Trên người cô là một chiếc váy ngủ màu đen vô cùng quyến rũ, được phối cùng một lớp ren và vải lụa cao cấp mềm mại. Chiếc váy giúp cô lộ ra những đường cong cơ thể mê người, cũng như thu hút ánh mắt của nam giới. Mái tóc dài lúc nãy vừa gội còn ướt giờ đã khô, nhẹ nhàng bay nhẹ khi có gió lùa vào.

"Cộc, cộc." Bên ngoài tiếng gõ cửa vang lên kéo Vũ Minh Nguyệt từ giấc mơ trở về.

"Là ai vậy?" Cô mơ màng tỉnh dậy, mắt nhắm mắt mở chưa tỉnh ngủ chậm rãi từng bước ra mở cửa, mà quên mất cuộc gọi của mình và Âu Dương Tư Duệ lúc chiều.

"Cạch." Cửa phòng vừa mở ra, xuất hiện trước mặt Vũ Minh Nguyệt là một bó hoa hồng đỏ rực, từng cánh hoa mềm mại đan vào nhau tỏa ra một mùi hương dịu nhẹ.

Phía sau bó hoa là một thân ảnh cao ráo quen thuộc, Âu Dương Tư Duệ lịch lãm trong bộ tây trang màu đen, ánh mắt thâm tình mỉm cười nhìn cô. "Minh Nguyệt, anh đến rồi!"

"Tư Duệ!" Vũ Minh Nguyệt nhìn thấy anh đồng tử màu nâu liền giãn ra, cơn buồn ngủ lúc này cũng đã vì sự phấn khích của cô mà tan biến. Không kịp để Âu Dương Tư Duệ bước vào phòng, cô đã nhanh chóng nhảy bổ vào lòng anh, cả cơ thể bám dính vào người anh như sam.

"Em nhớ anh!" Giọng nói của cô như một chú mèo nhỏ, mang theo chút nũng nịu pha lẫn đáng yêu, đầu liên tục dụi dụi vào vai anh.

Âu Dương Tư Duệ đưa tay đỡ cô lên, rồi nhẹ nhàng mà hôn lên trán cô, yêu chiều đáp lại. "Anh cũng nhớ em!"

Tiếp đến anh nhanh chóng ôm cô vào phòng, sợ cô ở bên ngoài trong bộ dạng này lại bị paparazzi chụp trộm, ít nhiều cũng ảnh hưởng đến tên tuổi của cô. Mà anh lại không muốn điều đó xảy ra, Vũ Minh Nguyệt phải do anh bảo vệ.

"..."

Ở trong phòng, Âu Dương Tư Duệ dịu dàng đặt cô ngồi lên giường, đôi mắt màu hổ phách quan sát từ trên xuống, anh khẽ nhíu mày. "Em lại giảm cân sao?"

Lúc bế cô trên tay anh đã cảm nhận được cân nặng của cô thay đổi, giờ nhìn kỹ thì thấy cơ thể cô có chút gầy, điều này làm anh xót.

"Ừm, có một chút, chỉ một chút thôi." Vũ Minh Nguyệt né tránh ánh mắt dò xét của anh đáp, tay rụt rè đưa lên minh hoạ. Cô biết anh nghĩ gì, nhưng chung quy tất cả đều là vì lo cho cô mà thôi.

_____🌸 To Be Continued 🌸_____

Hot

Comments

Phương Nguyễn

Phương Nguyễn

truyện này toàn cực phẩm ko àh trời

2022-11-18

1

Huynchan

Huynchan

ngọt quáaa đi à🙈🙈

2022-05-14

3

Oanh Nguyen

Oanh Nguyen

ủng hộ Ri nha

2022-04-19

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 0: Chúng Ta Ly Hôn Đi
2 Chương 1: Tôi Muốn Nuông Chiều Cô Ấy
3 Chương 2: Em Nhớ Anh
4 Chương 3: Cả Đời Này Chỉ Muốn Gả Cho Anh
5 Chương 4: Cậu Không Hiểu Tiếng Người
6 Chương 5: Có Nên Để Con Bé Nhập Hộ Khẩu Luôn Không
7 Chương 6: Cảm Ơn Chồng Yêu
8 Chương 7: Anh Phải Chịu Trách Nhiệm
9 Chương 8: Đến Võ Đường
10 Chương 9: Em Không Cầm Máu Được
11 Chương 10: Anh Cứ Chờ Đó Cho Tôi
12 Chương 11: Thật Nực Cười
13 Chương 12: Như Vậy Nguy Hiểm, Mau Ngồi Xuống
14 Chương 13: Mẹ Con Vất Vả Rồi
15 Chương 14: Bắt Đầu Đi
16 Chương 15: Giả Vờ Đủ Chưa
17 Chương 16: Bảy Năm Sau.
18 Chương 17: Chỉ Là Anh Em
19 Chương 18: Dễ Dỗ Dành
20 Chương 19: Em Muốn Về Nhà
21 Chương 20: Không Cần Vào Đâu
22 Chương 21: Cô Là Ai
23 Chương 22: Anh Muốn Nói Chuyện Với Em
24 Chương 23: Anh Hứa
25 Chương 24: Bạch Mã Hoàng Tử Của Em Đến Rồi Kìa
26 Chương 25: Anh Không Hiểu Mình Nữa Rồi
27 Chương 26: Mười Điểm Cho Sự Hoàn Hảo
28 Chương 27: Phó Tử Khanh
29 Chương 28: Cậu Có Muốn Biết Tên Tôi Không
30 Chương 29: Tên Đẹp Mà Người Cũng Đẹp
31 Chương 30: Tô Đàm Vân Tiếp Cận
32 Chương 31: Cố Nam Phong
33 Chương 32: Có Thể Mời Tôi Bữa Cơm Không
34 Chương 33: Chị Đang Đau Mà
35 Chương 34: Đi Về Nhà
36 Chương 35: Sau Lưng Anh Ấy Có Một Cái Đuôi
37 Chương 36: Xin Anh Đừng Thích Ai Khác Ngoài Em
38 Chương 37: Tin Đồn Ở Trường Học
39 Chương 38: Bây Giờ Không Phải Không Có Nghĩa Là Sau Nay Cũng Không Phải
40 Chương 39: Mau Bỏ Tay Ra
41 Chương 40: Anh Ở Trường Đang Yêu Đương.
42 Chương 41: Hiện Tại Có Thể Nhận Em Rể Luôn.
43 Chương 42: Có Tôi Trân Trọng Em Là Đủ.
44 Chương 43: Cô Ta Không Tốt
45 Chương 44: Em Sẽ Không Hèn Mọn Mà Thích Anh Nữa.
46 Chương 45: Ngày Đầu Tiên Ngừng Thích Âu Dương Tư Duệ
47 Chương 46: Xa Cách
48 Chương 47: Giao Dịch Với Em Gái
49 Chương 48: Em Từ Trước Đến Bây Giờ Chưa Bao Giờ Chán Ghét Anh
50 Chương 49: Là Kẻ Nào Bắt Nạt Em
51 Chương 50: Miễn Em Vui Là Được Rồi
52 Chương 51: Thế Nào Gọi Là Yêu
53 Chương 52: Âu Dương Tư Duệ Bị Bệnh
54 Chương 53: Chị Đừng Giận Anh Ấy Nữa
55 Chương 54: Lời Tỏ Tình Đến Muộn
56 Chương 55: Chuyện Hôm Nay Vẫn Còn Chưa Xong Đâu
57 Chương 56: Chăm Sóc Chúng Cho Tốt Vào
58 Chương 57: Chị Hãy Giết Tôi Đi
59 Chương 58: Anh Đã Hôn Em
60 Chương 59: Âu Dương Vô Sỉ
61 Chương 60: Đến Cứu Con
62 Chương 61: Cá Cược
63 Chương 62: Con Gái Chúng Ta
64 Chương 63: Phải Cảm Ơn Vì Ba Mẹ Con Là Âu Dương Tư Thần Và Lạc Ninh Hinh
65 Chương 64: Rời Đi
66 Chương 65: Anh Biết Tôi Sao
67 Chương 66: Cho Tôi Ở Lại Được Không
68 Chương 67: Một Tháng
69 Chương 68: Của Em
70 Chương 69: Cho Tôi Sao
71 Chương 70: Thật Thoải Mái
72 Chương 71: Muốn Ôm Thêm Một Cái
73 Chương 72: Gấu Lớn Lại Đến
74 Chương 73: Nụ Hôn Đầu Mất Rồi
75 Chương 74: Biểu Cảm Chưa Đạt
76 Chương 75: Dầm Mưa Đến Phát Sốt
77 Chương 76: Anh Hai Em Đến Pháp Rồi
78 Chương 77: Âm Mưu
79 Chương 78: Vô Sỉ
80 Chương 79: Đưa Cô Ta Đi
81 Chương 80: Vì Để Em Lo Lắng Nên Đó Là Lỗi Của Anh
82 Chương 81: Phát Hiện Ra Thứ Hay Ho
83 Chương 82: Xin Anh Đừng Đến Đây Nữa
84 Chương 83: Thứ Nguy Hiểm Nhất Thế Giới
85 Chương 84: Bị Đâm Trúng
86 Chương 85: Em Có Gọi Thế Nào Anh Ấy Cũng Không Tỉnh Lại
87 Chương 86: Hiệu Quả Thật
88 Chương 87: Em Cảm Thấy Cần
89 Chương 88: Ngay Cả Tấm Thân Này
90 Chương 89: Lần Sau Em Phải Tránh Đi
91 Chương 90: Cũng Không Đáng Sợ Lắm
92 Chương 91: Cô Đừng Để Trong Lòng
93 Chương 92: Đúng Là Đẹp Thật
94 Chương 93: Cô Có Thể Về Nhà Rồi
95 Chương 94: Hình Như Tôi Thích Cậu Mất Rồi
96 Chương 95: Tiểu Nguyệt Của Anh
97 Chương 96: Anh Là Đồ Không Có Lương Tâm
98 Chương 97: Phải Tỏ Tình Một Trăm Lần
99 Chương 98: Cho Phép Theo Đuổi Tiểu Nguyệt
100 Chương 99: Hôn Một Cái Không Tính Là Quá Giới Hạn
101 Chương 100: Chúng Ta Chia Tay Đi
102 Chương 101: Nói Một Câu Anh Lại Hôn Chị Một Lần
103 Chương 102: Tôi Không Có Thói Quen Kết Bạn Với Người Lạ
104 Chương 103: Anh Lại Đến Trễ Rồi
105 Chương 104: Em Không Có Cơ Hội
106 Chương 105: Lời Tỏ Tình Cuối Cùng
107 Chương 106: Ước Mơ Lớn Nhất
108 Chương 107: Con Sẽ Tìm Chị Về
109 Chương 108: Quá Đủ Rồi
110 Chương 109: Đặc Quyền Của Em
111 Chương 110: Anh Ghen Sao
112 Chương 111: Đi Dã Ngoại
113 Chương 112: Anh Đi Cùng Em
114 Chương 113: Đồng Ý Trở Về
115 Chương 114: Người Của Tôi Cô Không Động Nổi
116 Chương 115: Chủ Động
117 Chương 116: Chúng Ta Có Thể Tiếp Tục Không
118 Chương 117: Ông Lấy Tư Cách Gì Đánh Tôi
119 Chương 118: Muốn Ôm Bao Lâu Cũng Được
120 Chương 119: Đóng Phim
121 Chương 120: Người Sống Đừng Đến Gần
122 Chương 121: Em Dụ Dỗ Anh
123 Chương 122: Lễ Đính Hôn
124 Chương 123: Âu Dương Ninh Tâm Bị Bắt
125 Chương 124: Đã Từng Ghen Tị
126 Chương 125: Đến Rồi
127 Chương 126: Em Khóc Sao
128 Chương 127: Em Đoán Thử Xem
129 Chương 128: Nữ Diễn Viên Mới Xuất Sắc Nhất
130 Chương 129: Đồ Dối Trá
131 Chương 130: Anh Làm Em Tỉnh Giấc Sao
132 Chương 131: Không Gì Quan Trọng Hơn Anh Lúc Này
133 Chương 132: Em Đưa Anh Đi Du Lịch Nhé
134 Chương 133: Anh Rất Đau
135 Chương 134: Thật Muốn Hôn Em Ngay Bây Giờ
136 Chương 135: Tạm Biệt Nhé
137 Chương 136: Cứ Làm Đến Cùng Đi
138 Chương 137: Anh Làm Chậm Thôi
139 Chương 138: Cùng Em Chụp Ảnh Quảng Cáo
140 Chương 139: Anh Gả Cho Em Nhé
141 Chương 140: Anh Đồng Ý
142 Chương 141: Hôn Lễ Bất Ngờ
143 Chương 142: Tân Hôn
144 Chương 143: Trừng Phạt Em
145 Chương 144: Kết Thúc Viên Mãn
146 Lời Cảm Ơn.
147 Rie Tìm Fans Cứng
Chapter

Updated 147 Episodes

1
Chương 0: Chúng Ta Ly Hôn Đi
2
Chương 1: Tôi Muốn Nuông Chiều Cô Ấy
3
Chương 2: Em Nhớ Anh
4
Chương 3: Cả Đời Này Chỉ Muốn Gả Cho Anh
5
Chương 4: Cậu Không Hiểu Tiếng Người
6
Chương 5: Có Nên Để Con Bé Nhập Hộ Khẩu Luôn Không
7
Chương 6: Cảm Ơn Chồng Yêu
8
Chương 7: Anh Phải Chịu Trách Nhiệm
9
Chương 8: Đến Võ Đường
10
Chương 9: Em Không Cầm Máu Được
11
Chương 10: Anh Cứ Chờ Đó Cho Tôi
12
Chương 11: Thật Nực Cười
13
Chương 12: Như Vậy Nguy Hiểm, Mau Ngồi Xuống
14
Chương 13: Mẹ Con Vất Vả Rồi
15
Chương 14: Bắt Đầu Đi
16
Chương 15: Giả Vờ Đủ Chưa
17
Chương 16: Bảy Năm Sau.
18
Chương 17: Chỉ Là Anh Em
19
Chương 18: Dễ Dỗ Dành
20
Chương 19: Em Muốn Về Nhà
21
Chương 20: Không Cần Vào Đâu
22
Chương 21: Cô Là Ai
23
Chương 22: Anh Muốn Nói Chuyện Với Em
24
Chương 23: Anh Hứa
25
Chương 24: Bạch Mã Hoàng Tử Của Em Đến Rồi Kìa
26
Chương 25: Anh Không Hiểu Mình Nữa Rồi
27
Chương 26: Mười Điểm Cho Sự Hoàn Hảo
28
Chương 27: Phó Tử Khanh
29
Chương 28: Cậu Có Muốn Biết Tên Tôi Không
30
Chương 29: Tên Đẹp Mà Người Cũng Đẹp
31
Chương 30: Tô Đàm Vân Tiếp Cận
32
Chương 31: Cố Nam Phong
33
Chương 32: Có Thể Mời Tôi Bữa Cơm Không
34
Chương 33: Chị Đang Đau Mà
35
Chương 34: Đi Về Nhà
36
Chương 35: Sau Lưng Anh Ấy Có Một Cái Đuôi
37
Chương 36: Xin Anh Đừng Thích Ai Khác Ngoài Em
38
Chương 37: Tin Đồn Ở Trường Học
39
Chương 38: Bây Giờ Không Phải Không Có Nghĩa Là Sau Nay Cũng Không Phải
40
Chương 39: Mau Bỏ Tay Ra
41
Chương 40: Anh Ở Trường Đang Yêu Đương.
42
Chương 41: Hiện Tại Có Thể Nhận Em Rể Luôn.
43
Chương 42: Có Tôi Trân Trọng Em Là Đủ.
44
Chương 43: Cô Ta Không Tốt
45
Chương 44: Em Sẽ Không Hèn Mọn Mà Thích Anh Nữa.
46
Chương 45: Ngày Đầu Tiên Ngừng Thích Âu Dương Tư Duệ
47
Chương 46: Xa Cách
48
Chương 47: Giao Dịch Với Em Gái
49
Chương 48: Em Từ Trước Đến Bây Giờ Chưa Bao Giờ Chán Ghét Anh
50
Chương 49: Là Kẻ Nào Bắt Nạt Em
51
Chương 50: Miễn Em Vui Là Được Rồi
52
Chương 51: Thế Nào Gọi Là Yêu
53
Chương 52: Âu Dương Tư Duệ Bị Bệnh
54
Chương 53: Chị Đừng Giận Anh Ấy Nữa
55
Chương 54: Lời Tỏ Tình Đến Muộn
56
Chương 55: Chuyện Hôm Nay Vẫn Còn Chưa Xong Đâu
57
Chương 56: Chăm Sóc Chúng Cho Tốt Vào
58
Chương 57: Chị Hãy Giết Tôi Đi
59
Chương 58: Anh Đã Hôn Em
60
Chương 59: Âu Dương Vô Sỉ
61
Chương 60: Đến Cứu Con
62
Chương 61: Cá Cược
63
Chương 62: Con Gái Chúng Ta
64
Chương 63: Phải Cảm Ơn Vì Ba Mẹ Con Là Âu Dương Tư Thần Và Lạc Ninh Hinh
65
Chương 64: Rời Đi
66
Chương 65: Anh Biết Tôi Sao
67
Chương 66: Cho Tôi Ở Lại Được Không
68
Chương 67: Một Tháng
69
Chương 68: Của Em
70
Chương 69: Cho Tôi Sao
71
Chương 70: Thật Thoải Mái
72
Chương 71: Muốn Ôm Thêm Một Cái
73
Chương 72: Gấu Lớn Lại Đến
74
Chương 73: Nụ Hôn Đầu Mất Rồi
75
Chương 74: Biểu Cảm Chưa Đạt
76
Chương 75: Dầm Mưa Đến Phát Sốt
77
Chương 76: Anh Hai Em Đến Pháp Rồi
78
Chương 77: Âm Mưu
79
Chương 78: Vô Sỉ
80
Chương 79: Đưa Cô Ta Đi
81
Chương 80: Vì Để Em Lo Lắng Nên Đó Là Lỗi Của Anh
82
Chương 81: Phát Hiện Ra Thứ Hay Ho
83
Chương 82: Xin Anh Đừng Đến Đây Nữa
84
Chương 83: Thứ Nguy Hiểm Nhất Thế Giới
85
Chương 84: Bị Đâm Trúng
86
Chương 85: Em Có Gọi Thế Nào Anh Ấy Cũng Không Tỉnh Lại
87
Chương 86: Hiệu Quả Thật
88
Chương 87: Em Cảm Thấy Cần
89
Chương 88: Ngay Cả Tấm Thân Này
90
Chương 89: Lần Sau Em Phải Tránh Đi
91
Chương 90: Cũng Không Đáng Sợ Lắm
92
Chương 91: Cô Đừng Để Trong Lòng
93
Chương 92: Đúng Là Đẹp Thật
94
Chương 93: Cô Có Thể Về Nhà Rồi
95
Chương 94: Hình Như Tôi Thích Cậu Mất Rồi
96
Chương 95: Tiểu Nguyệt Của Anh
97
Chương 96: Anh Là Đồ Không Có Lương Tâm
98
Chương 97: Phải Tỏ Tình Một Trăm Lần
99
Chương 98: Cho Phép Theo Đuổi Tiểu Nguyệt
100
Chương 99: Hôn Một Cái Không Tính Là Quá Giới Hạn
101
Chương 100: Chúng Ta Chia Tay Đi
102
Chương 101: Nói Một Câu Anh Lại Hôn Chị Một Lần
103
Chương 102: Tôi Không Có Thói Quen Kết Bạn Với Người Lạ
104
Chương 103: Anh Lại Đến Trễ Rồi
105
Chương 104: Em Không Có Cơ Hội
106
Chương 105: Lời Tỏ Tình Cuối Cùng
107
Chương 106: Ước Mơ Lớn Nhất
108
Chương 107: Con Sẽ Tìm Chị Về
109
Chương 108: Quá Đủ Rồi
110
Chương 109: Đặc Quyền Của Em
111
Chương 110: Anh Ghen Sao
112
Chương 111: Đi Dã Ngoại
113
Chương 112: Anh Đi Cùng Em
114
Chương 113: Đồng Ý Trở Về
115
Chương 114: Người Của Tôi Cô Không Động Nổi
116
Chương 115: Chủ Động
117
Chương 116: Chúng Ta Có Thể Tiếp Tục Không
118
Chương 117: Ông Lấy Tư Cách Gì Đánh Tôi
119
Chương 118: Muốn Ôm Bao Lâu Cũng Được
120
Chương 119: Đóng Phim
121
Chương 120: Người Sống Đừng Đến Gần
122
Chương 121: Em Dụ Dỗ Anh
123
Chương 122: Lễ Đính Hôn
124
Chương 123: Âu Dương Ninh Tâm Bị Bắt
125
Chương 124: Đã Từng Ghen Tị
126
Chương 125: Đến Rồi
127
Chương 126: Em Khóc Sao
128
Chương 127: Em Đoán Thử Xem
129
Chương 128: Nữ Diễn Viên Mới Xuất Sắc Nhất
130
Chương 129: Đồ Dối Trá
131
Chương 130: Anh Làm Em Tỉnh Giấc Sao
132
Chương 131: Không Gì Quan Trọng Hơn Anh Lúc Này
133
Chương 132: Em Đưa Anh Đi Du Lịch Nhé
134
Chương 133: Anh Rất Đau
135
Chương 134: Thật Muốn Hôn Em Ngay Bây Giờ
136
Chương 135: Tạm Biệt Nhé
137
Chương 136: Cứ Làm Đến Cùng Đi
138
Chương 137: Anh Làm Chậm Thôi
139
Chương 138: Cùng Em Chụp Ảnh Quảng Cáo
140
Chương 139: Anh Gả Cho Em Nhé
141
Chương 140: Anh Đồng Ý
142
Chương 141: Hôn Lễ Bất Ngờ
143
Chương 142: Tân Hôn
144
Chương 143: Trừng Phạt Em
145
Chương 144: Kết Thúc Viên Mãn
146
Lời Cảm Ơn.
147
Rie Tìm Fans Cứng

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play