Tôi Không Còn Là Dương Hoàng Lạc Nhi Của Trước Kia Nữa.
1.
Hà Linh Chi 19 tuổi là một sát thủ cấp S trong thế giới ngầm kiêm đại tỉ của một bang lớn trong thế giới ngầm.
tính cách bướng bỉnh đôi lúc dễ thương nhg cô chỉ như vậy với người cô thật sự thân thiết nhg với người ngoài cô lại như một tảng băng bắc cực
Nhưng hôm nay, chính Đông Phương tự ( tên đàn em mà cô tin cậy nhất) đã đâm sau lưng cô . Vì quá tin tưởng hắn nên đã lơ là cảnh giác và giúp hắn thâu tóm đàn em của cô một cách dễ dàng và dồn cô vào mức đường cùng...
Đông Phương tự(hắn)
bây giờ cô còn con đường nào để chạy nữa ko ĐẠI TỶ HÀN LINH CHI!
hoàn cảnh của cô bây giờ 1 bên là vực thẳm 1 bên đã bị bọn hắn bao vây cô , căn bản cô không thể thoát vì bọn chúng quá đông vả lại cô còn đang bị thương ở cách tay...
Đông Phương tự(hắn)
ko ngờ Đại tỷ Linh Chi đây lại có ngày thảm hại như vậy...
Hoàng Lạc Nhi(y)
tôi cũng không thể ngờ người mà tôi tin tưởng xuốt bao lâu nay lại là một con chó tay sai của lão già Kang...
Hoàng Lạc Nhi(y)
đúng là một con chó vong ơn bội nghĩa mà
Đông Phương tự(hắn)
ấy... đại tỉ à sao cô lại vội trách tôi như vậy. tại sao ko trách chính bản thân mình vì đã quá ngu ngốc vì đã tin tưởng tôi chứ
Hoàng Lạc Nhi(y)
hah...đúng vậy tại sao tôi lại đi tin tưởng 1 con người gian tà như cậu chứ
Đông Phương tự(hắn)
hahah...bây giờ hắc đạo đã là của tôi giữ cô lại cũng chả có tác dụng j à mà đại tỷ đây cx chả còn con đường nào để thoát thân nữa cả
Đông Phương tự(hắn)
sao còn j muốn nói câu j muốn nói trước khi chết ko hả HÀN LINH CHI!
cô vẫn đứng đó ôm vết thương trên tay máu vẫn đang chảy 1 cách yếu ớtrồi nở 1 nụ cười tuyệt vọng....
Đông Phương tự(hắn)
ah...dù sao thì cô cx đã từng cứu tôi một mạng thì bây h tôi cũng phải cho cô 1 con đường sống chứ đúng ko nào
cô ngước khuôn mặt nhợt nhạt lên nhìn hắn
Đông Phương tự(hắn)
nếu cô chịu quỳ xuống chân tôi cầu xin tôi tha mạng nếu đủ thành ý thì có lẽ...tôi có thể tha cho cô đấy ( cười đắc ý)
Hoàng Lạc Nhi(y)
hhahaha ... ( nở một nụ cười lớn đầy sự tuyệt vọng) cậu nghĩ xem câu trả lời của tôi sẽ là j nào!?
Hoàng Lạc Nhi(y)
dù có phải từ giã cõi đời này tôi cx ko bao giờ quỳ xuống trước một con chó đâu!
Đông Phương tự(hắn)
vẫn còn mạnh miệng gớm nhỉ dc đã muốn chết thì tôi sẽ cho cô toại nguyện!
nói xog hắn ta rút 1 khẩu súng ra chĩa vào phía cô và...
viên đạn ghim thẳng vào ngực trái của cô cô lùi lại mấy bước rồi ngả mình xuống cái vực ko đáy kia...
nước mắt cô đã dơi...cô khóc thật rồi...
Hoàng Lạc Nhi(y)
* ba! mẹ! là con bất hiếu kiếp này ko báo hiếu đc cho hai người. ko có con hai người phải sống thật tốt nếu có kiếp sau con vẫn muốn làm con của hai người* ( nghĩ)
Hoàng Lạc Nhi(y)
* lăng vũ em xin lỗi kiếp này ko thể làm vợ anh hãy quên em đi và sau này mong anh sẽ tìm được một cô gái khác và sống một cuộc sống hạnh phúc...*(nghĩ)
Hoàng Lạc Nhi(y)
*tạm biệt*
cô nở một nụ cười mãn nguyện và rồi từ từ nhắm mắt...
Hoàng Anh
hề lô các nàng ✋
Hoàng Anh
là ta đây . đây là lần đầu tiên viết truyện có sai sót j mong các nàng bỏ qua
Hoàng Anh
xin cáo lui tạm biệt các nàng
Comments