Xuyên Sách Vào Mạt Thế Ôm Đùi Nam Chủ Mõi Ngày
Nam Chủ
Đúng lúc này, Hàn Triều trên sô pha cười ra tiếng, nói với Thích Thất
Hàn Triều
Ha hả, như thế nào, hôm nay không cãi nhau với dì Ngô, đây thật không giống Thích Thất đại tiểu thư nha
Vừa mới hoàn hồn, Thích Thất chuyển đầu nhìn đến Hàn Triều đang cười, trong nháy mắt cô lại ngây ngẩn cả người, thân là nhan cẩu, cô chỉ biết thầm lắc đầu thở dài
Thích Thất
"quả nhiên trong thế giới này khí vận tốt nhất là nam chủ, bộ dáng này thật vượt quá mức so sánh với các loại trai đẹp trong TV"
Dì Ngô lúc này mới chú ý tới trên sô pha còn ngồi một người, nhìn kỹ lại nguyên lai là Hàn Triều, sắc mặt dì Ngô lập tức thay đổi, cười giống như thiếu nữ hoài xuân, nói với anh
Dì Ngô
Tiên sinh, tiên sinh đã đến rồi, có ăn sáng chưa, tôi lập tức đi đem bữa sáng tới
Thích Thất
"A?! Dì Ngô, kỳ thật bà cũng là nhan cẩu đi, nhìn thấy nam chủ liền hỏi han ân cần các loại, xem mình thì đủ loại không vừa mắt, bà thật sự dám nói không phải đem mình trở thành địch hay sao, nhìn gương mặt kia kìa, tươi đến mau cười thành hoa cúc!!!!"
Hàn Triều
Cảm ơn dì Ngô, nhưng không cần đâu. Tôi có chuyện muốn nói với dì, dì kêu chú Ngô cũng đến đây đi
Hàn Triều đứng dậy từ sô pha, nói với dì Ngô.
Dì Ngô trả lời, bước nhanh ra khỏi phòng khách đi tìm chú Ngô.
Hàn Triều thu hồi ánh mắt nhìn theo dì Ngô, quay đầu lại đánh giá người trước mặt, anh chưa từng gặp qua Thích Thất lôi thôi lếch thếch như vậy, một đầu tóc rối, một thân áo ngủ tơ lụa bị cô mặc lỏng lẻo trên người, đường cong ẩn ẩn hiện hiện, chân không mang dép, ngón chân mượt mà đáng yêu gãi gãi trên mặt đất, phảng phất như cào vào đầu quả tim anh, ngưa ngứa.
Chú Ngô
Xin chào, tiên sinh
Chú Ngô dì Ngô tiến vào, cắt ngang ánh mắt Hàn Triều đánh giá Thích Thất, hai người tiến lên đứng giữa phòng khách.
Chú Ngô
Tiên sinh có chuyện gì cần chúng tôi làm, xin nói đi
Chú Ngô là một người trung niên, vẻ thành thật, đối mặt với Hàn Triều có điểm câu nệ.
Hàn Triều
Chú và dì Ngô ngồi xuống đi
Hàn Triều liếc mắt nhìn hai vợ chồng dì Ngô, tiếp theo cởi áo khoác ra, phất tay ném tới trên người Thích Thất, hất hất đầu, Thích Thất như con mèo sắp chết đuối, chụp lấy áo, sau đó khoác áo vào che người lại. Hàn Triều vừa lòng, ngồi xuống sô pha, nói với vợ chồng dì Ngô
Hàn Triều
Là như vầy, chú Ngô, dì Ngô, công ty tôi phá sản, cho nên không thể nào tiếp tục thuê hai người nữa, đây là ba tháng tiền lương
Hàn Triều lấy ra hai phong thư, mấy ngày nay anh đã lần lượt sa thải toàn bộ người hầu, vợ chồng dì Ngô là cuối cùng, chờ sau khi anh sa thải bọn họ, lại chia tay với Thích Thất, vậy anh sẽ trở thành một người, cô đơn.
Nghe Hàn Triều nói, Thích Thất lại một lần nữa ngốc lăng.
Thích Thất
"đây... đây còn không phải là trong tiểu thuyết, cảnh tượng nam chủ tìm nữ phụ Thích Thất chia tay hay sao?"
Thích Thất
"Nguyên chủ trước đây là tình nhân mà nam chủ bao dưỡng, trong tiểu thuyết nam chủ nói cho nữ phụ Thích Thất là anh ta phá sản, không thể nào tiếp tục bao dưỡng cô, anh ta tính toán để lại căn hộ này cho nữ phụ Thích Thất, cô có thể tiếp tục ở lại chỗ này"
Thích Thất
"Trong nguyên tác, Thích Thất làm thế nào? Cô cảm thấy nam chủ phá sản không thể nào tiếp tục cung cấp và giúp đỡ tài nguyên cho cô, tuy rằng có điểm không đúng, nhưng nữ phụ Thích Thất dù sao cũng là người thực tế, cô ấy chọn tay ôm biệt thự giá trị ngàn vạn, vô cùng cao hứng mà đáp ứng lời chia tay"
Thích Thất
"Không nghĩ tới, không quá mấy ngày sau mạt thế tới, nguyên chủ đi theo người ở công ty lưu lạc, sau đó cuộc sống khó khăn, người ở công ty đem người xinh đẹp nhất là nguyên chủ dâng lên cho người dẫn đầu trong nhóm bọn họ - Cường ca, từ đó nguyên chủ thành đồ chơi cho Cường ca trong đội ngũ, cho đến khi gặp lại nam chủ, cuộc sống nguyên chủ mới thay đổi"
Thích Thất
"Gặp được nam chủ, nguyên chủ lại phát hiện nam chủ đối nữ chủ đầy che chở, đối với chính mình lại là hờ hững, cho nên dưới sự hâm mộ cùng ghen tị, nguyên chủ hãm hại nói chuyện vài lần, cuối cùng một lần thiếu chút nữa làm nữ chủ chết dưới bầy thây ma, không còn nói chuyện thánh mẫu cầu tình, nam chủ nam phụ nam pháo hôi đều yêu thích nữ chủ làm thế nào chịu buông tha cho nguyên chủ?"
Thích Thất
"Nam chủ đuổi cô ấy ra khỏi đội ngũ, nam phụ làm sinh hoạt của cô ở khu an toàn không còn chịu đựng được, quá mức chính là nam pháo hôi, sinh hoạt không được, nguyên chủ chỉ có thể cùng người ra ngoài săn thú đánh thây ma, đáng tiếc thây ma không đánh tới, cô ấy ngược lại trở thành con mồi, bị nam pháo hôi trơ mắt thờ ơ nhìn cô ấy bị ăn luôn"
Nữ pháo hôi là Thích Thất bi ai
Thích Thất
"cuộc đời tới đó là chung kết"
Chú Ngô
Tại sao lại như vậy? Vậy...... Vậy được rồi, nhưng mà 3 tháng tiền lương thì không cần, tiên sinh mỗi tháng trả tiền lương đã rất cao
Chú Ngô nghe Hàn Triều nói xong, có điểm không biết làm sao, ông từ trước tới nay không nghĩ tới tiên sinh sẽ có ngày phá sản.
Hàn Triều
Chú Ngô không cần khách khí với tôi, 3 tháng tiền lương này hai người lấy đi, con của chú và dì ở thành phố J phải không, vậy có thể đoàn tụ với con trai rồi. À, gần đây có tin tức nói giá hàng sắp tăng, dì và chú có thể chuẩn bị nhiều một ít
Hàn Triều cố ý nhắc nhở bọn họ, mặc kệ như thế nào, tồn trữ đồ dùng luôn là tốt nhất.
Chú Ngô
Vậy được rồi, tiên sinh, tiểu thư, chúng ta đây hiện tại thu thập đồ vật xong sẽ đi ngay
Chú Ngô nói xong liền cùng với dì Ngô đi ra ngoài.
Hai người thu thập thật mau, chào hỏi với Hàn Triều xong liền đi ngay, trước khi đi dì Ngô còn lưu luyến không rời nhìn Thích Thất vài cái, mấy ngày nay kỳ thật bà cũng không phải quá chán ghét cô, tuy rằng Thích Thất miệng độc, tính tình lại không tốt nhưng hai người cãi nhau nhiều như vậy, cô ấy cũng không sa thải bà, có thể thấy được trong lòng cô vẫn là thiện lương.
Nhìn chú Ngô dì Ngô thu xong đồ vật rời đi, toàn bộ hành trình Thích Thất đều chìm vào trong hồi ức của nguyên chủ, biểu tình ngây ra, nhìn qua có điểm ngốc.
Thấy nàng cái dạng này, Hàn Triều có điểm buồn cười, bộ dáng này của Thích Thất thật đúng là không thường thấy, anh đánh tiếng, cắt ngang suy nghĩ của cô.
Comments
(ㄒoㄒ)(:😋Bạch Huyết Nguyệt😋=)
truyện này hình như giống tiểu thuyết mà mik từng đọc thì pk
2022-04-12
2