Chương 3: Đại ác ma trỗi dậy

Dòng sữa trắng mát lạnh từ trên cao xả xuống đầu của Bách Thời, chảy từ khuôn mặt trắng sáng mịn màng rồi men theo cần cổ trơn nhẵn trôi tuột xuống cơ thể, trong nháy mắt, bộ quần áo đồng phục trắng tinh của cậu đã ướt nhem.

Hành động sỉ nhục của Hạ Trì chính là một cước đánh tung trái tim mềm yếu của cậu. Bao nhiêu năm nay cậu luôn tự nhủ không được ủy mị trước ánh nhìn của Hạ Trì, nhưng bây giờ cậu không còn nén nhịn được nữa, những giọt nước mắt ấm nóng cứ thế nương theo dòng cảm xúc đau buồn mà tự động chảy xuống một cách nhẹ nhàng và yên ả.

Bách Thời cúi nhẹ tầm mắt, những tiếng nấc cất lên rõ mồn một vì nỗi niềm uất nghẹn, khó khăn lắm cậu mới mở miệng được: "Xong chưa? Tôi đi được rồi phải không?" Bị người mình thầm yêu trộm nhớ chà đạp thể xác lẫn tinh thần, đây là một loại trải nghiệm mà cậu chưa từng nghĩ đến, không ngờ cảm giác lại thê lương và bất lực đến mức này.

Thì ra bao năm qua chỉ có mình cậu mộng tưởng những điều tốt đẹp. Cậu cứ ngỡ rằng mình và Hạ Trì không nhiều thì ít đã có một chút gắn kết, dù là từ trước đến nay hắn chưa từng chuyện trò cùng cậu quá ba mươi giây.

"Ai nói xong nào? Tôi nói thế bao giờ." Hạ Trì quỷ quyệt cất lời: "Lúc nãy bọn tôi đánh tên kia chưa có đã tay, cậu phải ở lại để tiếp tục chịu trận thay người đó chứ. Và còn..."

Dòng suy nghĩ còn chưa thành hình, Hạ Trì đột ngột cứng họng, bởi vì lúc này trước mặt hắn có một Bách Thời thân thể ốm yếu mảnh khảnh đang ôm lấy cánh tay run rẩy, nước mắt rơi lã chã, nhìn y hệt như một tiểu cô nương bị bọn lưu minh giở trò đồi bại.

Chết tiệt! 

Nhìn thấy làn da mịn màng trơn bóng của Bách Thời, đặc biệt là hai điểm nhỏ nhô lên sau lớp áo trắng mỏng, Hạ Trì như bị một tiếng sét dục vọng đánh trúng vào nơi sâu nhất của đáy lòng, hắn chỉ muốn ngay lập tức đè Bách Thời xuống để thực hiện hành vi không đúng đắn nóng bỏng kia.

Hạ Trì hắn chưa từng có tình cảm với người cùng giới, cũng chưa từng có ý đồ đen tối với họ, thậm chí khi xem những đoạn phim mười tám cộng của hai nam nhân, hắn cũng chẳng cảm thấy thích thú một chút nào. Thế mà ngay lúc này, khi chứng kiến thân thể ướt át bí ẩn của Bách Thời, hắn lại có phản ứng.

Chính vì có loại suy nghĩ như thế với con trai, Hạ Trì hận không thể tự đâm chết chính mình. 

"Thật kinh tởm." Hạ Trì khoa trương múa lưỡi phun ra lời sỉ nhục, nhưng câu nói này chính là hắn tự đánh giá chính mình.

Bách Thời nghe xong ba chữ kia thì mặc định đó là dành cho mình, chóp mũi lướt qua một trận bi thương. Từ trước đến nay chưa từng có ai dành những lời sỉ vả rẻ mạt như thế này với cậu cả, vậy mà hôm nay, người đem đến và trao cho cậu những lời cay độc đó lại là người mà cậu luôn tương tư mỗi ngày.

Thấy Hạ Trì siết chặt tay thành nắm đấm đến run rẩy nhìn Bách Thời, Tạ Duy và Cửu Minh liền cảm thấy kỳ lạ.

"Mày bị cái gì vậy?" Cửu Minh thắc mắc hỏi: "Sao không nói gì nữa? Đã vậy mặt còn đỏ lên nữa chứ." 

Hạ Trì không trả lời, một mực dùng ánh mắt quật cường nhưng hung bạo nhìn Bách Thời, mặc cho Bách Thời không hề nhìn hắn.

Bầu không khí cổ quái đến cùng cực, bao trọn nơi tầng thượng là một sự im ắng đến đáng sợ, cơ hồ hệt như sự yên bình trước khi giông bão kéo tới phá hủy mọi thứ.

Hạ Trì vì giận bản thân mà hóa điên hóa rồ, hắn lên tiếng đầu dụng ý xấu xa: "Tạ Duy, mày thích cả nam lẫn nữ đúng chứ?"

Tạ Duy không hề giấu diếm: "Đúng vậy thì làm sao? Tự dưng hỏi đột xuất thế, rồi chuyện đó có liên quan gì đến chuyện trước mắt hả?"

Hạ Trì không trả lời Tạ Duy mà chuyển hướng sang người khác: "Còn mày, Cửu Minh, mày thích nam hay nữ?"

Cửu Minh đơn giản trả lời: "Dĩ nhiên là nữ rồi, mày hỏi xàm quá vậy!"

"Tụi bây không thấy cậu ta rất hấp dẫn sao?" Hạ Trì bỗng dưng ám chỉ Bách Thời, sau đó nói tiếp: "Tạ Duy, mày rất ghiền ăn con trai mà, nhìn cậu ta không có hứng thú sao?"

"Nếu tao nói tao có hứng thú thì mày sẽ nhường nó cho tao xử lý à?" Tạ Duy hỏi xong thì tự khắc biết câu trả lời: "Hiển nhiên là không."

Tạ Duy biết rõ Hạ Trì là một người chỉ thích ra lệnh, chỉ thích dựa vào cảm xúc và cái tôi độc đoán của mình để giải quyết mọi chuyện, hắn không thích lấy tham vọng và mong muốn của người khác để phản hồi.

"Thi thoảng cũng phải có ngoại lệ." Hạ Trì vẫn lãnh huyết nhìn Bách Thời: "Hôm nay tao cho hai đứa bây toàn quyền quyết định. Số phận của người này ra sao, cũng do hai đứa bây phán quyết."

Nói xong, hắn lấy từ trong túi ra một chiếc lọ nhỏ xíu, bên trong có dung dịch màu trong suốt ném qua cho Tạ Duy. Tạ Duy chụp lấy nhìn nó chòng chọc, vài giây sau thì liền nhận ra đây là thứ gì.

Bách Thời ngược lại thì hoang mang tột độ, cậu hoàn toàn không hiểu ba người kia đang nói điều gì, cậu cũng không biết loại thuốc kia là loại thuốc gì. Nhưng nhìn thái độ của ba người Hạ Trì, cậu biết rằng bản thân sẽ không thể an toàn rời khỏi đây.

Hạ Trì mở giọng: "Muốn cậu ta không phản kháng thì dùng nó đi. Chờ đến khi ngấm thuốc cậu ta sẽ phối hợp nhịp nhàng với hai đứa bây thôi." 

Tạ Duy cười thoải mái, sung sướng như được ban ơn: "Hôm nay mày tốt bụng thật đó Hạ Trì. Tao sẽ ghi nhớ ngày hôm nay thật sâu sắc."

Bách Thời tuy không thông tuệ về mấy loại thuốc quái lạ trên thị trường, nhưng thông qua những ngôn từ mà Hạ Trì nói ra, cậu có thể khẳng định lọ thuốc kia chính là...

Thuốc kích dục!

Bách Thời sợ hãi, mở to đôi mắt không dám tin nhìn chằm chằm Hạ Trì van xin: "Hạ Trì, đừng mà."

"Đây là lần thứ hai cậu ra lệnh cho tôi đấy. Nếu không muốn thảm hơn thì ngậm miệng lại."

Bách Thời nửa u sầu nửa phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi nói: "Hạ Trì. Thay vì cậu làm thế… thà rằng cậu giết chết tôi đi."

Hạ Trì không cảm xúc nhìn Bách Thời, giống như đang nhìn một thứ đồ chơi thấp kém.

Khóe mắt Bách Thời càng lúc càng đỏ, hai dòng nước mắt thong thả không ngừng rơi xuống: "Vì khi tôi chết rồi, tình cảm của tôi đối với cậu cũng sẽ không còn tồn tại nữa, tôi sẽ không còn cảm thấy tổn thương."

Hạ Trì co thắt ấn đường, nghiêng đầu hỏi: "Cậu thích tôi sao?"

Thấy Bách Thời im lặng, Hạ Trì đã thấu triệt, nhưng hắn lại không hề bất ngờ, bởi vì trước đây cũng có khá nhiều nam nhân đến và nói thích hắn. Tuy nhiên, hắn cũng có hơi giật mình vì không nghĩ trong số những người thích mình có cả Bách Thời. Hắn cười lạnh nhạt, tàn ác nói: "Vậy thì những gì sắp sửa diễn ra với cậu, đều rất xứng đáng."

Tạ Duy hiện giờ đang phấn khích và sung mãn, còn Cửu Minh lại có chút phân vân, vì cơ bản Cửu Minh không phải là đồng tính, cũng không phải song tính như Tạ Duy, làm sao có thể quan hệ loại đó với con trai cho được, nhưng Cửu Minh cũng biết, nếu như mình không làm theo, Hạ Trì cũng sẽ không nể tình bạn bè mà không xử lý môn hộ.

Hạ Trì biết nỗi khổ của Cửu Minh nên liền trợ giúp, nói: "Cửu Minh, nếu mày nhìn kỹ Bách Thời, cậu ta cũng không khác gì con gái đâu. Cứ tưởng tượng và tận hưởng đi, nếu muốn thăng hoa hơn thì cứ dùng thuốc. Loại này khá mạnh, không phân biệt nam hay nữ gì đâu."

Hot

Comments

yms _tks

yms _tks

gọi thẳng vậy luôn

2022-08-27

1

Yeu Cai Lanh Mua Dong

Yeu Cai Lanh Mua Dong

anh hùng dỏm

2022-05-20

3

Yeu Cai Lanh Mua Dong

Yeu Cai Lanh Mua Dong

đau như ngày biết được crush ghét mình

2022-05-20

2

Toàn bộ
Chapter
1 Phần 1 | Chương 1: Một đám lưu manh
2 Chương 2: Kẻ si tình ngốc nghếch
3 Chương 3: Đại ác ma trỗi dậy
4 Chương 4: Mất khống chế
5 Chương 5: Phải lòng một tên tồi
6 Chương 6: Bản năng dã thú bị đánh thức
7 Chương 7: Cậu làm tôi hưng phấn
8 Chương 8: Đồ lẳng lơ rẻ mạt
9 Chương 9: Tâm can thật của kẻ tâm thần
10 Chương 10: Cội nguồn của khổ đau
11 Phần 2 | Chương 11: Hình xăm
12 Chương 12: Chấp nhận
13 Chương 13: Hắc hóa
14 Chương 14: Tại sao tôi phải hối hận?
15 Chương 15: Lấy vợ sinh con
16 Chương 16: Người yêu trong mơ
17 Chương 17: Nghiệt duyên khó tránh
18 Chương 18: Ngủ lại một đêm
19 Chương 19: Tôi say cậu
20 Chương 20: Cùng nhau đến trường
21 Chương 21: Tôi của ngày xưa chết rồi
22 Chương 22: Đưa nhau về phòng
23 Chương 23: Cậu thuộc quyền sở hữu của tôi
24 Chương 24: Nhạy cảm
25 Chương 25: Lấy cớ tiếp cận thân mật
26 Chương 26: Đêm khuya không ngừng có phản ứng
27 Chương 27: Khoảnh khắc hoan ái nhớ đời
28 Chương 28: Nhìn lén
29 Chương 29: Những vị khách VIP
30 Chương 30: Những kẻ quấy rối
31 Chương 31: Ân nhân là kẻ thù
32 Chương 32: Bản năng yêu đương bị đánh thức
33 Chương 33: Nhan sắc của cậu là mối hiểm họa
34 Chương 34: U mê thành họa
35 Chương 35: Tỉnh táo lên
36 Chương 36: Gái hư cùng trai tồi rất hợp đôi
37 Chương 37: Tại sao lại là tôi?
38 Chương 38: Kế hoạch mê hoặc thành công
39 Chương 39: Sao mà cứng đầu quá vậy hả?
40 Chương 40: Mãnh hổ hóa mèo con
41 Chương 41: Không thể sa lầy vào thứ tình cảm này!
42 Chương 42: Len lén dưới gầm bàn
43 Chương 43: Không ngừng va chạm và đắm say
44 Chương 44: Năm học mới đầy chông gai
45 Chương 45: Tôi vĩnh viễn không tha thứ cho cậu
46 Chương 46: Từ tri kỷ trở thành tình địch
47 Chương 47: Trai hư thật sự có giá?
48 Chương 48: Buổi tối ngọt ngào của học sinh chăm chỉ
49 Chương 49: Yêu thích một linh hồn không tồn tại
50 Chương 50: Chỉ muốn cậu là của tôi
51 Chương 51: Không còn đường lui
52 Chương 52: Khám phá nơi sâu nhất của hang động
53 Chương 53: Đẹp đẽ đến hoang đường
54 Chương 54: Lên cơn ngay tại lớp
55 Chương 55: Sân thể dục thật nóng bức
56 Chương 56: Hóa giải
57 Chương 57: Phản ứng ngược
58 Chương 58: Bão tố lại đến
59 Chương 59: Người yêu mới
60 Chương 60: Trốn cho kỹ vào
61 Chương 61: Quay về con đường cũ
62 Chương 62: Vẫn còn để tâm
63 Chương 63: Ngày hạnh phúc cuối cùng?
64 Chương 64: Cảm giác mới
65 Chương 65: Anh trai thần tượng
66 Chương 66: Nhân vật đặc biệt của nam thần
67 Chương 67: Anh chờ thành quả của em
68 Chương 68: Thời kỳ nổi loạn đã quay trở lại
69 Chương 69: Phục kích
70 Chương 70: Bắt giữ
71 Chương 71: Chảy máu rồi
72 Chương 72: Không khác gì tội nhân bị giam lỏng
73 Chương 73: Tự nhiên bị sốt
74 Chương 74: Người bệnh cũng không tha
75 Chương 75: Mỗi người một thế giới
76 Chương 76: Môi trường mới, cuộc sống cũ
77 Chương 77: Tìm đường trốn chạy
78 Chương 78: Đây là cách trừng phạt của tôi
79 Chương 79: Dự cảm chẳng lành
80 Chương 80: Một đêm không ngủ
81 Chương 81: Không cần cậu yêu tôi
82 Chương 82: Hai kiếp nhân sinh không yên ổn
83 Chương 83: Đừng thách thức giới hạn của tôi
84 Chương 84: Thủ hạ lưu tình?
85 Chương 85: Thời khắc cuối cùng của đau thương
86 Chương 86: Cuốn nhật ký định mệnh
87 Chương 87: Lời thú tội muộn màng
88 Chương 88: Quá khứ nhất thời, mất đi một đời
89 Chương 89: Một ngày nào đó tôi sẽ rời khỏi cậu
90 Chương 90: Không thể với tới
91 Chương 91: Em thật xinh đẹp
92 Chương 92: Sự thật phơi bày
93 Chương 93: Kết thúc
94 Chương 94: Đánh mất nhau đến muôn đời
95 Chương 95: Thiên thần nhỏ hạ phàm
96 Chương 96: Sau lớp mặt nạ
97 Chương 97: Hơi thở mong manh
98 Chương 98: Đứa bé này là con của cậu sao?
99 Chương 99: Đoạn đường ánh sáng không thể chạm
100 Chương 100: Tia sét hạnh phúc giáng xuống đầu
101 Chương 101: Bình yên trước giông bão
102 Chương 102: Cậu xem tôi là loại người gì?
103 Chương 103: Tuyệt vọng
104 Chương 104: Chân dung kẻ tội đồ
105 Chương 105: Biển máu
106 Chương 106: Chuỗi ngày khốn tận chấm dứt
107 Chương 107: Đoạn đường tràn ngập ánh nắng
108 Phiên Ngoại: Trở về hiện thực
Chapter

Updated 108 Episodes

1
Phần 1 | Chương 1: Một đám lưu manh
2
Chương 2: Kẻ si tình ngốc nghếch
3
Chương 3: Đại ác ma trỗi dậy
4
Chương 4: Mất khống chế
5
Chương 5: Phải lòng một tên tồi
6
Chương 6: Bản năng dã thú bị đánh thức
7
Chương 7: Cậu làm tôi hưng phấn
8
Chương 8: Đồ lẳng lơ rẻ mạt
9
Chương 9: Tâm can thật của kẻ tâm thần
10
Chương 10: Cội nguồn của khổ đau
11
Phần 2 | Chương 11: Hình xăm
12
Chương 12: Chấp nhận
13
Chương 13: Hắc hóa
14
Chương 14: Tại sao tôi phải hối hận?
15
Chương 15: Lấy vợ sinh con
16
Chương 16: Người yêu trong mơ
17
Chương 17: Nghiệt duyên khó tránh
18
Chương 18: Ngủ lại một đêm
19
Chương 19: Tôi say cậu
20
Chương 20: Cùng nhau đến trường
21
Chương 21: Tôi của ngày xưa chết rồi
22
Chương 22: Đưa nhau về phòng
23
Chương 23: Cậu thuộc quyền sở hữu của tôi
24
Chương 24: Nhạy cảm
25
Chương 25: Lấy cớ tiếp cận thân mật
26
Chương 26: Đêm khuya không ngừng có phản ứng
27
Chương 27: Khoảnh khắc hoan ái nhớ đời
28
Chương 28: Nhìn lén
29
Chương 29: Những vị khách VIP
30
Chương 30: Những kẻ quấy rối
31
Chương 31: Ân nhân là kẻ thù
32
Chương 32: Bản năng yêu đương bị đánh thức
33
Chương 33: Nhan sắc của cậu là mối hiểm họa
34
Chương 34: U mê thành họa
35
Chương 35: Tỉnh táo lên
36
Chương 36: Gái hư cùng trai tồi rất hợp đôi
37
Chương 37: Tại sao lại là tôi?
38
Chương 38: Kế hoạch mê hoặc thành công
39
Chương 39: Sao mà cứng đầu quá vậy hả?
40
Chương 40: Mãnh hổ hóa mèo con
41
Chương 41: Không thể sa lầy vào thứ tình cảm này!
42
Chương 42: Len lén dưới gầm bàn
43
Chương 43: Không ngừng va chạm và đắm say
44
Chương 44: Năm học mới đầy chông gai
45
Chương 45: Tôi vĩnh viễn không tha thứ cho cậu
46
Chương 46: Từ tri kỷ trở thành tình địch
47
Chương 47: Trai hư thật sự có giá?
48
Chương 48: Buổi tối ngọt ngào của học sinh chăm chỉ
49
Chương 49: Yêu thích một linh hồn không tồn tại
50
Chương 50: Chỉ muốn cậu là của tôi
51
Chương 51: Không còn đường lui
52
Chương 52: Khám phá nơi sâu nhất của hang động
53
Chương 53: Đẹp đẽ đến hoang đường
54
Chương 54: Lên cơn ngay tại lớp
55
Chương 55: Sân thể dục thật nóng bức
56
Chương 56: Hóa giải
57
Chương 57: Phản ứng ngược
58
Chương 58: Bão tố lại đến
59
Chương 59: Người yêu mới
60
Chương 60: Trốn cho kỹ vào
61
Chương 61: Quay về con đường cũ
62
Chương 62: Vẫn còn để tâm
63
Chương 63: Ngày hạnh phúc cuối cùng?
64
Chương 64: Cảm giác mới
65
Chương 65: Anh trai thần tượng
66
Chương 66: Nhân vật đặc biệt của nam thần
67
Chương 67: Anh chờ thành quả của em
68
Chương 68: Thời kỳ nổi loạn đã quay trở lại
69
Chương 69: Phục kích
70
Chương 70: Bắt giữ
71
Chương 71: Chảy máu rồi
72
Chương 72: Không khác gì tội nhân bị giam lỏng
73
Chương 73: Tự nhiên bị sốt
74
Chương 74: Người bệnh cũng không tha
75
Chương 75: Mỗi người một thế giới
76
Chương 76: Môi trường mới, cuộc sống cũ
77
Chương 77: Tìm đường trốn chạy
78
Chương 78: Đây là cách trừng phạt của tôi
79
Chương 79: Dự cảm chẳng lành
80
Chương 80: Một đêm không ngủ
81
Chương 81: Không cần cậu yêu tôi
82
Chương 82: Hai kiếp nhân sinh không yên ổn
83
Chương 83: Đừng thách thức giới hạn của tôi
84
Chương 84: Thủ hạ lưu tình?
85
Chương 85: Thời khắc cuối cùng của đau thương
86
Chương 86: Cuốn nhật ký định mệnh
87
Chương 87: Lời thú tội muộn màng
88
Chương 88: Quá khứ nhất thời, mất đi một đời
89
Chương 89: Một ngày nào đó tôi sẽ rời khỏi cậu
90
Chương 90: Không thể với tới
91
Chương 91: Em thật xinh đẹp
92
Chương 92: Sự thật phơi bày
93
Chương 93: Kết thúc
94
Chương 94: Đánh mất nhau đến muôn đời
95
Chương 95: Thiên thần nhỏ hạ phàm
96
Chương 96: Sau lớp mặt nạ
97
Chương 97: Hơi thở mong manh
98
Chương 98: Đứa bé này là con của cậu sao?
99
Chương 99: Đoạn đường ánh sáng không thể chạm
100
Chương 100: Tia sét hạnh phúc giáng xuống đầu
101
Chương 101: Bình yên trước giông bão
102
Chương 102: Cậu xem tôi là loại người gì?
103
Chương 103: Tuyệt vọng
104
Chương 104: Chân dung kẻ tội đồ
105
Chương 105: Biển máu
106
Chương 106: Chuỗi ngày khốn tận chấm dứt
107
Chương 107: Đoạn đường tràn ngập ánh nắng
108
Phiên Ngoại: Trở về hiện thực

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play