chap3
Sáng hôm sau cậu thức dậy sớm, trong lòng quyết định hôm nay phải nhớ đường để sau này không bị lạc nữa, nên đành nhờ quản gia giúp đỡ
Tống Á Hiên
Bác quản gia ơiii
Quản gia
Tống thiếu cần gì ạ *cúi đầu*
Tống Á Hiên
Âyy cứ gọi con là Hiên nhi đi ạ, Tống thiếu nghe không hay chút nào *bĩu môi cười*
Quản gia
Dạ vâng *cười nhẹ*
Tống Á Hiên
Bác dẫn con đi tham quan được không ạ
Quản gia
Tất nhiên là được, đi theo bác
Cậu cứ ngó tới ngó lui xung quanh mà không thầm cảm thán trong lòng
Tống Á Hiên
'Ngôi nhà này đúng là to quá đi, cũng rất đẹp a~' *thích thú nhìn xung quanh*
Cậu và chị đang ở nhà của các anh vì bama cậu đi công tác nên hai chị em cậu đành qua đây ở nhờ
Sau khi tham quan chán chê thì cậu quyết định sẽ ra vườn chơi
Tống Á Hiên
Wao~! Ở đây cũng rộng quá điii!
Tống Á Hiên
Hả? Meo? *ngơ ngác nhìn xung quanh*
Tống Á Hiên
Mèo của ai đây? *nhìn xuống con mèo*
Thập Vạn
*chạy lại nhảy vào lòng cậu*
Bí ẩn
*đứng từ xa nhìn thấy*
Tống Á Hiên
Dễ thương quá đi, bé mèo nhỏ đáng yêu a~ *ôm vào lòng*
Thập Vạn
Maow~ *dụi vào người cậu*
Tống Á Hiên
Em là mèo của ai thế, sao mà có thể dễ thương như vậy~ *dụi dụi má mình vào má con mèo*
Thập Vạn
Meo~* liếm mặt cậu*
Tống Á Hiên
Haha, nhột đấy! *cười phá lên*
Tống Á Hiên
Moa~ * hun cái chụt vào má con mèo*
Một người một mèo chơi vui vẻ với nhau được một lúc thì...
Tống Á Hiên
*ngước lên thấy anh*
Tống Á Hiên
Ch...chào *gượng cười*
Nghiêm Hạo Tường
Mèo của tôi❄
Tống Á Hiên
Hả?....À trả anh! *đưa mèo vào tay Hạo Tường rồi chạy mất*
Nghiêm Hạo Tường
*nhìn cậu chạy đi rồi quay qua nhìn bé mèo đang làm nũng trong tay mình*
Nghiêm Hạo Tường
Không phải rất hung dữ không cho ai đụng vào sao? *vuốt ve bé mèo*
Thập Vạn
Meo~*nằm hưởng thụ*
Đúng vậy, mèo của anh cũng chỉ có một mình anh có thể đúng vào, nó rất ghét người là....cậu là trường hợp đặt biệt chăng?
Cậu chạy một mạch lên phòng đóng sầm cửa lại, ngồi bệch dưới đất thở phào một cái
Tống Á Hiên
Phù~ nguy hiểm quá nguy hiểm quá *vuốt vuốt ngực*
Tống Á Hiên
Ủa? Mà sao mình phải sợ anh ta chứ, đồ đáng ghét khó ưa
Tống Á Di
Hiên nhi xuống ăn nè em *gõ cửa*
Tống Á Hiên
Dạaa em xuống liền *nói vọng ra*
Tống Á Hiên
Xuống dưới có khi nào bị ăn thịt không trời
Quản gia
*đang dọn đồ ăn ra*
Tống Á Hiên
*ngồi vào bàn*
Tống Á Di
Này em ăn đi! *gắp cho cậu*
Tống Á Hiên
À..cảm mơn chị *gượng gạo nhận lấy*
Tống Á Hiên
'Sao thấy lạnh sống lưng vậy ta?' *rùng mình*
Là các anh đang nhìn chằm chằm cậu đấy!
Tống Á Hiên
'Nhìn gì mà dữ vậy hic...coi chừng tôi không gã chị cho mấy người bây giờ'
Mã Gia Kỳ
Này em ăn đi *gắp cho cô*
Trương Chân Nguyên
Em ăn nhiều vào *gắp cho cô*
Hạ Tuấn Lâm
Đây nữa*gắp cho cô*
Tống Á Di
Được rồi các anh ăn đi mà
Tống Á Hiên
'Móeee! Cơm chó gì mà dồn dập thế ai mà đỡ cho nổi'
Tống Á Hiên
*đứng phắt dậy*
Tống Á Hiên
À....ùm em no rồi, em lên phòng trước nha
Tống Á Di
Em mới ăn có nửa chén mà *lo lắng*
Tống Á Hiên
Em no thật mà 'em là ăn cơm chó no rồi đó chị' *khóc thầm trong lòng*
Hạ Tuấn Lâm
Kệ cậu ta đi! Cũng đâu còn nhỏ nữa, ăn còn phải đợi nhắc sao!
Tống Á Hiên
Haha vậy....chị ăn ngon nha *cười gượng rồi chạy nhanh ra phòng khách*
Tống Á Hiên
'Làm như tôi muốn ở đó để nhìn mặt các người lắm hay gì á!' *ngồi trên sofa tức tối*
Thập Vạn
Meow~ *chạy vào lòng cậu*
Tống Á Hiên
A! Là con mèo của anh ta này, anh....anh gì ấy nhở?
Nghiêm Hạo Tường
'Không nhớ tên mình' *nhíu mày không vui*
Thập Vạn
Meo~ *dụi vào người cậu*
Tống Á Hiên
Càng nhìn càng thấy dễ thương mà *vuốt ve nó*
Tống Á Hiên
'Khác một trời một vực với chủ của mày'
Thập Vạn
*liếm vào môi cậu*
Tống Á Hiên
Này...um~ haha nhột quá
Tống Á Hiên
Mày tên gì thế?
Nghiêm Hạo Tường
Là Thập Vạn❄ *đi tới sofa, ngồi xuống*
Tống Á Hiên
Thập Vạn sao tên hay thật
Nghiêm Hạo Tường
Còn tôi là Hạo Tường! Nhớ kỹ đấy!❄
Tống Á Hiên
Hạo....Hạo Tường! Tôi nhớ mà.... *cười gượng*
Là anh ăn xong trước định ra sofa ngồi thì thấy cảnh cậu đang cười nói vui vẻ với mèo của mình
Nghiêm Hạo Tường
Trước giờ nó không cho ai đụng vào đâu, không hiểu sao lại chủ động cho cậu ôm chứ?❄
Tống Á Hiên
Tôi....tôi làm sao mà biết được
Không biết! Cậu nói dối đấy! Khi còn ở thế giới của cậu, cậu đã được lòng động vật rồi, không hiểu vì sao dù con vật có dữ tới đâu thì cũng sẽ là bé con ngoan ngoãn trước mặt cậu
Mọi người bên này ăn xong thì cũng kéo nhau ra phòng khách ngồi
Lưu Diệu Văn
Này! Ăn đi! *đưa đĩa màn thầu cho cậu*
Lúc nãy anh thấy cậu ăn không được bao nhiêu nên mới cố tình lấy thêm màn thầu cho cậu
Tống Á Hiên
Woa~ màn thầu, cảm mơn nhaaaa *sáng mắt cầm màn thầu ăn, má bị nhét đến căn phồng lên*
Tống Á Di
Sao em ôm được Thập Vạn thế? Nó chả bao giờ cho chị lại gần
Thập Vạn
*nằm trong lòng cậu*
Tống Á Hiên
e ong et (em không biết) *một miệng đầy màn thầu*
Tống Á Di
Trời uii! Em tui dễ thương quá này
Tống Á Hiên
em ong ó ễ ương (em không có dễ thương) *càng phồng má lên giận dỗi*
Tống Á Di
Mềm quá đi~ *hai tay xoa nặn má cậu*
C.anh
'Cũng dễ thương đó chứ' *bất giác nhìn cậu mĩm cười*
Comments
Armine ( em gái cột, phe cột )
Con mèo kia xê ra tới tao mày
2025-01-04
5
Armine ( em gái cột, phe cột )
Hiên Nhi hun em nữa
2025-01-04
3
rhycap
tự nhiên lại thèm thịt meo ta /Cleaver/
2025-01-02
4