Chương 2

Hàn Dương
Hàn Dương
"Alo, tiểu Dật?”
Hàn Dật
Hàn Dật
“Anh?! Sao lại là anh?” /mừng rỡ/
Hàn Dương
Hàn Dương
“Là anh không tốt sao?” /cười/
Hàn Dật
Hàn Dật
“Là anh thì có cái gì tốt? Mấy tháng nay không thấy bóng dáng anh…”/cười toét miệng/
Hàn Dương
Hàn Dương
 “Haha, rồi rồi Hàn Cục Cưng, không phải anh đã đến rồi sao? Anh đang ở cổng chính trường em, nhanh lấy đồ đạc đi xuống đi, xe anh đậu ở ven đường.
Hàn Cục Cưng là cái tên thân mật mà anh dành cho Hàn Dật mỗi lần cậu làm nũng tác quái với anh.
Hàn Dật
Hàn Dật
“Thật à! Em xuống đây.”
Hàn Dật
Hàn Dật
/mặt nở như hoa/
Bạch Hoa
Bạch Hoa
 /trợn tròn mắt vì cậu bỗng dưng thay đổi thái độ 180 độ/
hấp tấp tạm biệt Bạch Hoa xong chỉ lấy một cái áo khoác rồi xách ba lô chạy ra cổng chính, liếc mắt là thấy ngay xe của Hàn Dương. Cậu chạy đến kéo cửa xe ghế phó lái, còn chưa ngồi vững đã không đợi được nhào vào trong lồng ngực của người đàn ông.
Hàn Dật
Hàn Dật
“Anh! Anh! Anh!”
Cậu vui mừng khôn xiết
Hàn Dương
Hàn Dương
Tiểu Dật, hơn 3 tháng không gặp em vẫn vậy.
Hàn Dương cưng chiều ôm Hàn Dật, nở nụ cười hết sức ấm áp.
Ngoại hình của anh tương tự Hàn Dật đến mấy phần, nhưng khác Hàn Dật ở chỗ đường nét cường tráng trông cực kỳ trưởng thành chín chắn, giờ khắc này trên gương mặt anh tuấn còn đeo kính, càng tạo thêm khí chất dịu dàng lịch thiệp.
Hàn Dật
Hàn Dật
Anh! Sao anh đến đây
Nhìn thấy anh trai từ nhỏ đã yêu thương cưng chiều mình, Hàn Dật rất phấn khích, vì nhà không ở thành phố F nên bình thường mỗi tháng cậu mới về một lần. 
Hàn Dương luôn là đại diện cho mẫu đàn ông hoàn hảo trong lòng mọi người, Hàn Dương lớn hơn cậu 7 tuổi, 5 năm trước vừa tốt nghiệp đại học thì tiếp quản xí nghiệp trong nhà, bình thường còn là “người bay không trung” bay qua bay lại mỗi chi nhánh ở trong ngoài nước, nhưng khi cậu về nhà thì Hàn Dương cũng sẽ cố gắng về theo, mà mấy tháng qua cậu về nhà nhưng Hàn Dương vẫn ở nước ngoài không có về.
Hàn Dương
Hàn Dương
Đúng lúc anh đến công ty ở đây làm việc, vả lại không phải tiểu Dật nói là, rất, muốn, rất, muốn, gặp, anh, sao?/ ghé vào tai cậu nhấn mạnh từng chữ./
Hàn Dật
Hàn Dật
Phiền anh tự luyến cũng nên có mức độ…/xấu hổ/
Hàn Dương
Hàn Dương
Vậy tiểu Dật có nhớ anh không/xoa tóc cậu, bất ngờ nghiêm túc nhìn cậu hỏi./
Cậu bị Hàn Dương nhìn mà đỏ mặt, chôn mặt vào lòng anh
Hàn Dật
Hàn Dật
Ừm
Hàn Dương chính là người chiếm trọn con tim cậu, từ nhỏ cậu đã cảm thấy trên đời này người cậu yêu thương nhất không phải cha mẹ mà là anh hai bên cạnh cậu, không biết bắt đầu từ bao giờ mà hình thức ở chung giữa cả hai trở thành như một đôi tình nhân, nhưng không ai dám dọc chủng tầng cấm kỵ cuối cùng kia
Hàn Dương
Hàn Dương
Tiểu Dật, báo em một tin tốt.
Hàn Dật
Hàn Dật
/hiếu kì/
Hàn Dương
Hàn Dương
Em hôn anh một cái anh sẽ nói em biết.
Hàn Dật
Hàn Dật
Nhàm chán, anh có nói không
Hàn Dương
Hàn Dương
Không muốn hôn anh thật à
Hàn Dật
Hàn Dật
Ko
Hàn Dương
Hàn Dương
Anh lại muốn hôn em
Hàn Dương nói xong thì cũng thành công trộm hôn lên bờ môi hồng nhạt của Hàn Dật, giữ đầu cậu không cho né tránh, liếm môi cậu dụ dỗ cậu dần dần chủ động dây dưa với mình, đến tận khi thân thể ai cũng có phản ứng cả hai mới miễn cưỡng lý trí tách môi nhau ra
Cậu xụi lơ tựa vào trong ngực Hàn Dương, không khỏi suy nghĩ đây đúng là tình huống tội ác, khiến đám người lún sâu trong tình yêu say đắm tận hưởng không biết mệt mỏi, nhưng…
Tim đập điên cuồng, cậu cảm nhận được niềm hạnh phúc dạt dào, không phải có câu “Con người khi hạnh phúc thì đều giống nhau, nhưng khi bất hạnh thì mỗi người có một nỗi bất hạnh riêng” ư, có lẽ hạnh phúc bản thân đã là tội ác rồi.
Hàn Dương
Hàn Dương
Anh đã nói với cha mẹ rồi, sau này anh ở thành phố F cùng với em…
Hàn Dật
Hàn Dật
Thật hả?
Hàn Dật
Hàn Dật
Nhưng mà công ty…
Hàn Dương
Hàn Dương
Đây cũng là điều công ty cần, anh đã sắp xếp xong rồi, em không cần lo, nhìn xem ngay cả số điện thoại của anh cũng đổi thành thành phố F rồi này.
Hàn Dật
Hàn Dật
Tốt quá rồi, không cần chen chúc ở ký túc xá, vạn tuế!
Vì Hàn Dương lái xe nên không nhìn được vẻ mặt của Hàn Dật, nhưng anh hoàn toàn có thể tưởng tượng ra bây giờ cậu vui vẻ thế nào. Suốt đường đi về thành phố A, Hàn Dật nói liến thoắng không ngừng, trong lòng tràn ngập ước mơ tốt đẹp với tương lai.
Tác giả men lì
Tác giả men lì
NHỚ LIKE VÀ BL
Tác giả men lì
Tác giả men lì
CẤM XEM CHÙA DƯỚU MỌI HÌNH THỨC⚠️⚠️⚠️

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play