Đoàn … Thanh Sơn?
Khoan đã nào …
Cái tên này nghe quen quen quá ???
Thấy cô thứ kí mới đứng bất động, Thanh Sơn nhíu chân mày.
- Còn chuyện gì à?
Minh Đan giật mình, lắc đầu vội.
- A … dạ không, tôi xin phép ạ.
- Ừ
Cửa đóng lại.
Ớ
Cái mặt đẹp đến cao ngạo này, rốt cuộc là gặp ở đâu rồi???
Ầy, tập đoàn này nổi tiếng, chính là lên báo là thường xuyên, chắc là cô thấy đâu đó trên báo thôi, có gì đâu.
Chỉ là gật gù nghĩ như thế thôi, cô cũng chẳng rảnh mà nghĩ nhiều làm gì. Người ta làm sếp thì có quyền thế thôi.
Đừng ai hỏi sao làm tận 1 tháng mà cô không biết mặt mũi sếp mình như nào :)) Hắn đi công tác liên tục ở nước ngoài, cô cũng chẳng rảnh mà đi tìm hiểu thông tin hắn lắm gì, chỉ nghe đồn là rất đẹp trai nha. Hừm, cô đến để kiếm tiền, không phải để ngắm Tổng giám đốc.
- Cho hỏi …
Nam thanh niên mặc bộ đồ vest ngay ngắn đứng trước mắt, gõ gõ bàn nhìn cô.
Cô lập tức đứng thẳng dậy, lấy dáng vẻ của một thư kí chuẩn mực.
- Xin hỏi …
- À không, tôi đến tìm Tổng giám đốc các cô một chút.
Chàng trai cười cười chỉ vào phòng.
- Xin hỏi anh có lịch hẹn trước không ạ?
- Có chứ, coi cứ từ từ xem.
Minh Đan lật giở.
Đúng là có một cuộc hẹn
Thanh Tùng?
Ủa
Sao nghe tên kiểu …
- A vâng, Tổng giám đốc đang trong phòng ạ.
- Này cô_ Thanh Tùng cúi cúi người_ Có phải … chúng ta từng gặp rồi đúng không?
Ờm
Cô cũng đang hoang mang đây này.
- Tôi … tôi không rõ.
- Ồ
Cậu gật gù, rồi bỏ vào trong văn phòng.
- Đoàn Thanh Sơn, mau bảo em gái mày trả vợ lại cho tao đi!
Cạch
Cửa lại đóng lần nữa.
Minh Đan thở hắt một hơi.
Gì vậy trời? Lão Tổng giám đốc này vừa về liền không thuận lợi chút nào.
Ting
??
Nhóm lớp cấp 3?
Cô hạ tầm mắt, nhìn vào màn hình điện thoại.
" Năm nay lớp mình đi họp lớp chứ?"
"><"
" Ở đâu ở đâu??"
" Quán cũ"
" Yia phải đi chứ"
Ngón tay thon dài khẽ lướt trên màn hình điện thoại, im lặng.
Đúng là thời cấp 3, cái gọi là thanh xuân đẹp nhất tuổi học trò, với cô cũng chỉ là những tháng ngày học và học, hoàn toàn, chẳng có bạn bè gì cả.
Vậy nên cái gọi là nhóm lớp hay họp lớp, hoàn toàn lạc lõng.
" Thanh Sơn năm nay đi chứ?"
" Nó vừa đi công tác về"
" Tổng giám đốc cũng phải nhớ bọn tao đấy"
" Sắp được đi ăn cưới thằng Thắng rồi haha"
Màn hình dừng lại.
Thanh Sơn?
Hình ảnh nam thiếu niên năng nổ dần hiện lên trong tâm trí …
Lẽ nào …
Khoan?
Đoàn Thanh Sơn??
Lẽ nào là hắn à? Cái tên hồi cấp 3 gây náo loạn vì tội đánh nhau đấy á?
Ủa wtf?!!!!
Cô đưa mắt bất ngờ xen lẫn hơi hãi nhìn về phía phòng Tổng Giám đốc.
Ặc!
Ngón tay nhanh chóng lướt thêm chút nữa, không để tâm! Chạy vào Google gõ tên anh vào.
Và …
Kết quả như không mong muốn cho lắm :))
Bạn học cùng lớp cũ, lại chính là Tổng giám đốc của mình
Hèn chi lại thấy quen dã man :))
Cô ngồi xụp xuống ghế, lúc nãy cậu ta có nhận ra không? Chắc là không đúng không? Nhìn cái mặt đờ đờ ra như thế thì chắc là không nhận ra rồi.
Reng reng reng
Cái điện thoại bàn reo làm cô giật mình.
- A…
" Pha giúp tôi 2 ly cà phê"
Cạch
Tút
…
Cái tên cục súc này.
Vẫn chưa tiêu hóa kịp việc bạn học cũ bỗng chốc thành sếp của mình, đầu có hơi lâng lâng một tí nhưng vẫn trấn tĩnh lại được. Tổng giám đốc thì làm sao :) Giờ cô khác ngày trước, xinh đẹp hơn, body cũng xịn xò hơn, ngày trước nói thẳng ra là kiểu bẩn bẩn ấy, nên chắc là không nhận ra đâu :)))
Chắc vậy :))
- Cafe đây ạ.
Cô đặt tách cà phê xuống, mặt cố tránh đi chỗ khác.
- Đình Nam đâu? Không về chung?
Thanh Tùng gật đầu tỏ ý cảm ơn, đưa lên uống một ngụm, ừm, ngon phết.
- Đình Nam? Cho anh ấy về nghỉ tí rồi.
Thanh Sơn nhìn nhìn, trước giờ anh không uống cafe
Vì cô ấy thích hồng trà hơn.
- Lần sau lấy trà thường cho tôi được rồi.
Minh Đan cúi thấp mặt.
- Dạ vâng
Ủa :))
Bảo người ta pha cafe xong rồi muốn uống hồng trà ????
- Này, mày không đi họp lớp à?
Nhắc đến họp lớp, cả người cô giật nảy mình, bước chân đi hụt một phát, cả người khẽ lảo đảo.
Ủa :))
Cô đang sợ hãi cái quần què gì thế?
Thanh Sơn nhíu mày.
- Cô ổn chứ?
- À, dạ vâng, không sao ạ.
Hai chàng trai lại trở về câu chuyện, cô ra cửa, chả biết vong xui khiến thế nào mà lại đi áp vào cửa nghe trộm.
Dám nghe Tổng giám đốc nói chuyện, cô tự cho bản thân 10 điểm gan dạ :))
- Họp lớp? Rảnh ~
- Ya ya nói thế buồn đấy nhé.
Thanh Sơn cầm máy tính bảng lướt xem một lượt.
- Bận rồi, về nhà ăn cơm.
- Không bù được?
- Ừ, con nhóc kia ăn vạ tao mất.
Minh Đan vuốt ngực.
Không đi là tốt
Dù cô có đi hay không, nhưng cái chuyện bạn cũ gặp nhau trong tình cảnh này cũng quá là éo le rồi, dù ngày trước chẳng bao giờ nói chuyện nhiều cho lắm.
Minh Đan thở dài, tiếp tục về bàn làm việc.
Số trời trêu ngươi, làm ơn hãy để con làm việc yên bình đi mà aaaaaaaaa
Updated 103 Episodes
Comments
034800☁
lạc trôi nơi nào ớ ơ
2023-02-16
0
Kiều Ngọc Ánh
Thanh Sơn mà đi thì bao kịch tính
2022-04-15
10