Chương 15: Giao lưu

Sáu giờ sáng hôm nay mặt trời đặc biệt chói chang hơn mọi ngày, cố chấp len lỏi vào phòng riêng của Lê Cảnh Nghi qua những lỗ hở hẹp của rèm cửa được làm bằng chất liệu thô dày dặn ánh vàng, chẳng cần đợi đến khi tiếng chuông báo thức vang lên một tiếng như thường lệ, Lê Cảnh Nghi mở mắt, gấp gọn gàng chiếc chăn màu xám khói phẳng tắp không có một nếp nhăn, sau đó liền đi vào phòng tắm.

Phòng tắm được làm bằng thủy tinh trong suốt, trông giản dị mà sang trọng. Trước lỗi ra vào có một tủ gỗ vân trơn bóng loáng treo đầy quần áo màu sắc đơn điệu.

Chẳng mất mấy giây nghĩ ngợi, Lê Cảnh Nghi với tay lấy một chiếc áo sơ mi màu xanh rêu, khoác ngoài một chiếc áo vest của thương hiệu không tên được đặt thủ công tại một cửa hàng có tiếng bên Ý. Chất liệu thoải mái, không một sợi chỉ thừa.

Nhìn vào trong gương, dù trang phục cứng nhắc giản dị, nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp phi thường, là một trang anh tuấn hoàn hảo không góc chết.

Sau khi chọn đồ xong, Lê Cảnh Nghi Vừa ăn sáng vừa tận dụng xem lại lịch trình công việc hôm nay.

Thư ký Tống đã nghỉ việc được một tuần, cả tuần nay lượng công việc chất cao hơn núi mà anh ta bỏ lại khiến Lê Cảnh Nghi càng thêm bận bịu. Cũng may tính cách thích nghi nhanh và sở thích công việc mới khiến cho anh trụ vững tới bây giờ. Thế nhưng vẫn cần tìm một thư ký mới tạm thời thay thế vị trí của Tống Trần.

Mà thư ký đó, Lê Cảnh Nghi sớm đã nhìn trúng được một người. Một người dứt khoát, thẳng thắn dù có hơi kiêu ngạo, nhưng năng lực làm việc không thua kém gì so với thư ký Tống khiến cho anh khá ưng ý, nhưng vấn đề bây giờ chỉ còn lại là thời gian. 

Một tháng, rất nhanh sẽ trôi qua.

Lê Cảnh Nghi ăn sáng đúng mười lăm phút liền lái xe đến công ty. Không có thư ký Trần nên việc lái xe cũng phải tự mình làm.

Việt Trí vào giờ này luôn được mệnh danh là ‘giờ giới nghiêm’, khung giờ ranh giới chung cho các phòng, cách phân biệt nhân viên kỉ luật hay không đều có thể một phần nhìn thấy qua cảnh tượng nhốn nhào này.

Lê Cảnh Nghi vừa bước vào thang máy dành cho lãnh đạo, vốn định bấm số tầng rồi tranh thủ xem tiếp lịch trình, lại thấy Thẩm Thường Hi đang vội vội vàng vàng từ đằng xa chạy tới, dáng người nhỏ nhắn nhưng chạy rất nhanh, khuôn mặt sáng bừng chân mang giày cao gót tầm năm phân, trên đầu vài sợi tóc con bay phấp phới, thành quả của việc chạy quá tốc độ trên còn xe mui trần Bối Bối, còn đang ra sức vẫy tay với anh.

Lê Cảnh Nghi đưa tay nhìn đồng hồ, lông mày khẽ nhíu lại.

Hóa ra là một ‘nhân viên kỉ luật’, với cái tác phong này sau này nếu như làm việc cho anh liệu có thể chịu được cho đến khi Tống Trần quay lại hay không.

Thang máy ‘tinh’ một tiếng liền đóng cửa, anh vẫn còn nhớ khuôn mặt thất thần đến ngẩn người của Thẩm Thường Hi, là nuối tiếc hay là tức tối nhiều hơn, anh cũng không biết chỉ là đột nhiên khóe môi không tự chủ mà cong lên một chút.

Không luyện cho cô tác phong nhanh nhẹn làm sao làm việc cho tôi.

***

“Lượt ba, số hai ba điểm.”

Sau tiếng còi vang dài không ngắt quãng, trọng tài tuyên bố người thắng cuộc.

“Ây dà, tôi lại thua rồi.”

Hứa Chánh An, giám đốc của Hải Thị thường xuyên hẹn Lê Cảnh Nghi đi đánh golf vào thời gian rảnh, chống cây gậy golf giá ngàn đô xuống nền cỏ nhân tạo, vừa cười vừa xuýt xoa.

 Lê Cảnh Nghi vẫy tay gọi nhân viên đứng gần đó cầm một chiếc khăn đem qua: “Là ông chủ Hứa đã nhường rồi.”

Nhân viên kính cẩn đưa khăn, Lê Cảnh Nghi một tay khẽ lau qua vài giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, một bên đưa chiếc còn lại cho giám đốc Hứa của Hải Thị.

Giám đốc Hứa rất sảng khoái: “Cậu đừng khiêm tốn quá, lần nào tôi thua mà cậu chẳng nói như vậy.”

Hai người dù thuộc công ty đối thủ nhưng vẫn thường xuyên giao lưu. Dĩ nhiên về mặt tình cảm.

Ông chủ Hứa gặp Lê Cảnh Nghi vào một buổi đấu giá năm năm trước. Hai người không hẹn mà gặp trùng hợp nhắm trúng một chiếc vòng cổ bằng pha lê tinh khiết được sản xuất ở Đức, Lê Cảnh Nghi vốn định mua về làm quà mừng sinh nhật cho bà Lê, còn Hứa Chánh An lại muốn mua về làm quà kỉ niệm ngày cưới cho vợ. Hai bên mới đầu đối chọi gay gắt, kết quả Lê Cảnh Nghi được sở hữu báu vật, Hứa Chánh An ngậm ngùi buông bỏ, nhưng cuối cùng Lê Cảnh Nghi lại nhường món đồ đó cho ông chủ của Hải Thị ngày nay, hai người từ đó mà quen thân.

Trước đó, công ty Hải Thị độc lập về mảng nghỉ dưỡng, hai bên không liên quan tới nhau. Sau này Hải Thị mở rộng lĩnh vực sang bất động sản và xây dựng, nhưng không vì thế mà quan hệ đi tới rạn nứt, còn thỉnh thoảng hẹn nhau đi đánh golf vì trùng hợp cả hai đều có cùng sở thích.

“Ấy mà tôi rất không phục nha, rõ ràng ban nãy tôi còn dẫn trước cậu một điểm. Vừa không chú ý một cái đã bị cậu đánh bại.”

Xong trận đánh, Hứa Chánh An và Lê Cảnh Nghi đi tới khu nghỉ dành cho khách, sau khi gọi đồ uống, cả hai ngồi lại trò chuyện.

Lê Cảnh Nghi nhấp một ngụm trà. Hương trà thượng hạng kết hợp với bạc hà xộc vào trong mũi khiến cho tinh thần sảng khoái.

“Vậy lần sau ông chủ Hứa nhất định phải canh chừng nhất cử nhất động của tôi rồi.” Anh nửa đùa nửa thật nói.

“Cậu thật biết đùa. Có điều lần sau tôi nhất định không thua.”

“Câu này hình như ông chủ Hứa nói hơi nhiều rồi, có điều tôi sẽ chờ ngày đó.” Lê Cảnh Nghi cười nhạt đáp lại. Khuôn mặt vẫn giữ nét lãnh đạm.

“Phải rồi dự án đấu thầu bên phía tây lần này tôi cho người đi khai thác rồi, bên cậu lại dùng người mới vào công ty đảm nhận chính. Đây là có dụng ý gì sao?”

Nhắc đến dụng ý khác, Lê Cảnh Nghi đột nhiên khựng lại nhưng rất nhanh chóng trở lại dáng vẻ bình thường, cười nhẹ: “Không phải ông chủ Hứa đã từng nói chúng ta ở đây không nên bàn về chuyện công việc rồi sao?”

Việc Thẩm Thường Hi đảm nhận dự án đấu thầu vốn không thuộc phạm vi quản lý của anh. Anh là lãnh đạo, công việc chỉ là đưa ra quyết định rồi cử người đưa xuống. Nhưng việc Thẩm Thường Hi, cô gái ghét việc ‘bưng trà rót nước’ cho anh, cần một dự án thật lớn để chứng minh năng lực, nhất định không bỏ qua cơ hội thử sức là điều anh có thể đoán được.

“Thì tôi chính là bàn chuyện phiếm với cậu đây.” Ông chủ Hứa ái ngại nói, lần này giọng có chút gượng gạo: “Không phải tôi nhiều chuyện chứ với dự án này, bên tôi làm vô cùng tâm huyết, tôi cũng tự tin sẽ lấy được. Đến lúc đó cậu tuyệt đối đừng có trách tôi đấy.”

Lê Cảnh Nghi: “Đương nhiên không trách ông chủ Hứa, ông dùng người mà ông tin tưởng tôi dùng người mà tôi tâm huyết, chúng ta cạnh tranh công bằng.”

“Ừm cậu nói vậy là tôi yên tâm rồi, tôi đối với người bạn như cậu vô cùng thích, nếu như thật sự không thể chung đường, tôi thật không chấp nhận nổi.” Ông chủ Hứa vừa nói vừa đưa tay ra vỗ vỗ vào vai Lê Cảnh Nghi.

“Tôi đang có ý này. Nếu đã là người cậu coi trọng, dự án này nếu Hải Thị thắng, cậu có thể nhường tôi đi trước hai điểm không?” Ông chủ Hứa nói tiếp.

Lê Cảnh Nghi: “Ông chủ Hứa nói đùa, làm gì có đạo lý người thua lại phải đáp ứng người thắng chứ.”

Ông chủ Hứa: “Thì cậu cứ xem như giúp tôi thực hiện nguyện vọng đi, nếu tôi thua thì sẽ đáp ứng cậu một nguyện vọng?”

“Haizz, xem ra chấp niệm đối với việc đánh thắng tôi của ông chủ Hứa quá lớn rồi.” Lê Cảnh Nghi đứng dậy, chỉnh lại dây đồng hồ: “Được, vậy cứ quyết định như vậy.”

Ông chủ Hứa: “Vậy giờ làm thêm ván nữa nhỉ?”

Lê Cảnh Nghi: “Được thôi.”

Hot

Comments

nia

nia

❤️🥰

2023-11-01

0

nia

nia

🥰😎

2022-10-03

0

nia

nia

😴💤

2022-10-02

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trốn khỏi Nhất Thành
2 Chương 2: Bán đồ hiệu
3 Chương 3: Phỏng vấn thất bại.
4 Chương 4: Ngày đầu đi làm
5 Chương 5: Tin đồn
6 Chương 6: Kì thị chốn công sở
7 Chương 7: Nghênh đón giám đốc
8 Chương 8: Đề nghị làm thư ký
9 Chương 9: Phản đối
10 Chương 10: Chuyển công tác
11 Chương 11: Chị em tốt
12 Chương 12: Dự án mới
13 Chương 13: Tập trung làm việc
14 Chương 14: Bỗng nhiên muốn cướp người
15 Chương 15: Giao lưu
16 Chương 16: Kết quả
17 Chương 17: Lại chuyển công tác.
18 Chương 18: Thật sự rơi vào hố lửa
19 Chương 19: Ai cũng có nỗi khổ riêng
20 Chương 20: Công nhận
21 Chương 21: Chọn sếp hay chọn bạn
22 Chương 22: Nét dịu dàng
23 Chương 23: Bom nổ chậm.
24 Chương 24: Tai nạn
25 Chương 25: Giải quyết bằng tình cảm
26 Chương 26: Thang máy gặp sự cố
27 Chương 27: Mong đợi của các bậc phụ huynh
28 Chương 28: Hẹn hò với anh ta đi.
29 Chương 29: Đổ bệnh
30 Chương 30: Quyết định phục thù
31 Chương 31: Quyết tâm theo đuổi
32 Chương 32: Đám cưới thư ký Tống
33 Chương 33: Không phải kiểu như cô
34 Chương 34: Đơn phương tình nguyện
35 Chương 35: Tô Mộng Nhiên về nhà
36 Chương 36: Nhiệt tình tán tỉnh
37 Chương 37: Nói xấu cấp trên
38 Chương 38: Bắt quả tang
39 Chương 39: Lấy công báo thù tư
40 Chương 40: Từ Kính Hải lộ diện
41 Chương 41: Âm mưu
42 Chương 42: Sai lầm bắt nguồn từ cảm thông
43 Chương 43: Tăng ca tại nhà riêng
44 Chương 44: Gặp được cô gái thú vị
45 Chương 45: Tôi không có mù
46 Chương 46: Tăng ca
47 Chương 47: Lại gây họa
48 Chương 48: Trại trẻ mồ côi.
49 Chương 49: “Cô đã có bạn trai chưa?”
50 Chương 50: Hợp đồng lao động
51 Chương 51: Cân nhắc
52 Chương 52: Thân phận mới
53 Chương 53: Hiệp ước chung sống bất bình đẳng
54 Chương 54: Ngày đầu sống chung.
55 Chương 55: Yêu đương khó, yêu đương giả lại càng khó
56 Chương 56: Mua đồ
57 Chương 57: Lê Minh Huy
58 Chương 58: Thuận lợi qua cửa
59 Chương 59: Vì người đó là cô
60 Chương 60: Sắc đẹp mê hoặc lòng người
61 Chương 61: Anh có biết bây giờ tim tôi đập rất nhanh không?
62 Chương 62: Người quen
63 Chương 63: Khoảnh khắc rung động
64 Chương 64: Nảy mầm
65 Chương 65: Hòa hợp
66 Chương 66 Quá khứ của anh
67 Chương 67: Đau lòng
68 Chương 68: Tình yêu chính là thật khó để nói lên lời
69 Chương 69: Tôi muốn chấm dứt.
70 Chương 70: Dứt khoát cắt đứt quan hệ
71 Chương 71: Trở về Nhất Thành
72 Chương 72: Nhớ nhung không quên
73 Chương 73: Vô tình chạm mặt
74 Chương 74: Hiểu lầm
75 Chương 75: Kế hoạch đánh chiếm trái tim
76 Chương 76: Cưa cây từ rễ
77 Chương 77: Tình địch xuất hiện?
78 Chương 78: Giận thì giận mà thương vẫn thương
79 Chương 79: Nỗi niềm của những kẻ đang yêu
80 Chương 80: Đối tượng xem mắt
81 Chương 81: Xem mắt thành công
82 Chương 82: Chính thức yêu đương
83 Chương 83: Chuyển nhà lần hai
84 Chương 84: Có em ở bên
85 Chương 85: Bạn trai mười điểm
86 Chương 86: Tâm trạng của những người đang yêu
87 Chương 87: Công tư phân minh
88 Chương 88: Du lịch ở Mat-xcơ-va
89 Chương 89: Du lịch ở Mat-xcơ-va (2)
90 Chương 90: Du lịch ở Mat-xcơ-va (3)
91 Chương 91: Tô Mộng Nhiên biến mất
92 Chương 92: Chân thành không đổi được trái tim
93 Chương 93: Tra nam không xứng được hít thở
94 Chương 94: Sóng yên biển lặng
95 Chương 95: Người thật lòng thích
96 Chương 96: Tần Minh Nguyệt xuất hiện
97 Chương 97: Tình cũ không rủ cũng tới
98 Chương 98: Đón năm mới
99 Chương 99: Kiểu người ‘bảo thủ’
100 Chương 100: Tin đồn
101 Chương 101: Anh có còn thích cô ấy nữa không?
102 Chương 102: Tai nạn bất ngờ
103 Chương 103: Vật thể lạ
104 Chương 104: Niềm tin đổ vỡ
105 Chương 105: Tất cả là một âm mưu
106 Chương 106: Chia tay
107 Chương 107: Người có tình ắt sẽ có duyên
108 Chương 108: Quan hệ mờ ám
109 Chương 109: Chính nhân quân tử (h)
110 Chương 110: Giải thích mọi chuyện (h)
111 Chương 111: Anh nhất định bảo vệ em
112 Chương 112: Sóng gió
113 Chương 113: Cầu hôn một lần nữa
114 Chương 114: Duyên phận giữa hai chúng ta
115 Chương 115: Hạ màn
116 Chương 116: Kết thúc viên mãn
117 Ngoại truyện 1: Tình yêu của em sẽ không bao giờ thay đổi
118 Ngoại truyện 2: Tình yêu của em sẽ không bao giờ thay đổi (2)
119 Ngoại truyện 3: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (1)
120 Ngoại truyện 4: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thuỷ (2)
121 Ngoại truyện 5: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (3)
122 Ngoại truyện 6: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (3)
123 Ngoại truyện 7: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (4)
124 Giới thiệu truyện mới
Chapter

Updated 124 Episodes

1
Chương 1: Trốn khỏi Nhất Thành
2
Chương 2: Bán đồ hiệu
3
Chương 3: Phỏng vấn thất bại.
4
Chương 4: Ngày đầu đi làm
5
Chương 5: Tin đồn
6
Chương 6: Kì thị chốn công sở
7
Chương 7: Nghênh đón giám đốc
8
Chương 8: Đề nghị làm thư ký
9
Chương 9: Phản đối
10
Chương 10: Chuyển công tác
11
Chương 11: Chị em tốt
12
Chương 12: Dự án mới
13
Chương 13: Tập trung làm việc
14
Chương 14: Bỗng nhiên muốn cướp người
15
Chương 15: Giao lưu
16
Chương 16: Kết quả
17
Chương 17: Lại chuyển công tác.
18
Chương 18: Thật sự rơi vào hố lửa
19
Chương 19: Ai cũng có nỗi khổ riêng
20
Chương 20: Công nhận
21
Chương 21: Chọn sếp hay chọn bạn
22
Chương 22: Nét dịu dàng
23
Chương 23: Bom nổ chậm.
24
Chương 24: Tai nạn
25
Chương 25: Giải quyết bằng tình cảm
26
Chương 26: Thang máy gặp sự cố
27
Chương 27: Mong đợi của các bậc phụ huynh
28
Chương 28: Hẹn hò với anh ta đi.
29
Chương 29: Đổ bệnh
30
Chương 30: Quyết định phục thù
31
Chương 31: Quyết tâm theo đuổi
32
Chương 32: Đám cưới thư ký Tống
33
Chương 33: Không phải kiểu như cô
34
Chương 34: Đơn phương tình nguyện
35
Chương 35: Tô Mộng Nhiên về nhà
36
Chương 36: Nhiệt tình tán tỉnh
37
Chương 37: Nói xấu cấp trên
38
Chương 38: Bắt quả tang
39
Chương 39: Lấy công báo thù tư
40
Chương 40: Từ Kính Hải lộ diện
41
Chương 41: Âm mưu
42
Chương 42: Sai lầm bắt nguồn từ cảm thông
43
Chương 43: Tăng ca tại nhà riêng
44
Chương 44: Gặp được cô gái thú vị
45
Chương 45: Tôi không có mù
46
Chương 46: Tăng ca
47
Chương 47: Lại gây họa
48
Chương 48: Trại trẻ mồ côi.
49
Chương 49: “Cô đã có bạn trai chưa?”
50
Chương 50: Hợp đồng lao động
51
Chương 51: Cân nhắc
52
Chương 52: Thân phận mới
53
Chương 53: Hiệp ước chung sống bất bình đẳng
54
Chương 54: Ngày đầu sống chung.
55
Chương 55: Yêu đương khó, yêu đương giả lại càng khó
56
Chương 56: Mua đồ
57
Chương 57: Lê Minh Huy
58
Chương 58: Thuận lợi qua cửa
59
Chương 59: Vì người đó là cô
60
Chương 60: Sắc đẹp mê hoặc lòng người
61
Chương 61: Anh có biết bây giờ tim tôi đập rất nhanh không?
62
Chương 62: Người quen
63
Chương 63: Khoảnh khắc rung động
64
Chương 64: Nảy mầm
65
Chương 65: Hòa hợp
66
Chương 66 Quá khứ của anh
67
Chương 67: Đau lòng
68
Chương 68: Tình yêu chính là thật khó để nói lên lời
69
Chương 69: Tôi muốn chấm dứt.
70
Chương 70: Dứt khoát cắt đứt quan hệ
71
Chương 71: Trở về Nhất Thành
72
Chương 72: Nhớ nhung không quên
73
Chương 73: Vô tình chạm mặt
74
Chương 74: Hiểu lầm
75
Chương 75: Kế hoạch đánh chiếm trái tim
76
Chương 76: Cưa cây từ rễ
77
Chương 77: Tình địch xuất hiện?
78
Chương 78: Giận thì giận mà thương vẫn thương
79
Chương 79: Nỗi niềm của những kẻ đang yêu
80
Chương 80: Đối tượng xem mắt
81
Chương 81: Xem mắt thành công
82
Chương 82: Chính thức yêu đương
83
Chương 83: Chuyển nhà lần hai
84
Chương 84: Có em ở bên
85
Chương 85: Bạn trai mười điểm
86
Chương 86: Tâm trạng của những người đang yêu
87
Chương 87: Công tư phân minh
88
Chương 88: Du lịch ở Mat-xcơ-va
89
Chương 89: Du lịch ở Mat-xcơ-va (2)
90
Chương 90: Du lịch ở Mat-xcơ-va (3)
91
Chương 91: Tô Mộng Nhiên biến mất
92
Chương 92: Chân thành không đổi được trái tim
93
Chương 93: Tra nam không xứng được hít thở
94
Chương 94: Sóng yên biển lặng
95
Chương 95: Người thật lòng thích
96
Chương 96: Tần Minh Nguyệt xuất hiện
97
Chương 97: Tình cũ không rủ cũng tới
98
Chương 98: Đón năm mới
99
Chương 99: Kiểu người ‘bảo thủ’
100
Chương 100: Tin đồn
101
Chương 101: Anh có còn thích cô ấy nữa không?
102
Chương 102: Tai nạn bất ngờ
103
Chương 103: Vật thể lạ
104
Chương 104: Niềm tin đổ vỡ
105
Chương 105: Tất cả là một âm mưu
106
Chương 106: Chia tay
107
Chương 107: Người có tình ắt sẽ có duyên
108
Chương 108: Quan hệ mờ ám
109
Chương 109: Chính nhân quân tử (h)
110
Chương 110: Giải thích mọi chuyện (h)
111
Chương 111: Anh nhất định bảo vệ em
112
Chương 112: Sóng gió
113
Chương 113: Cầu hôn một lần nữa
114
Chương 114: Duyên phận giữa hai chúng ta
115
Chương 115: Hạ màn
116
Chương 116: Kết thúc viên mãn
117
Ngoại truyện 1: Tình yêu của em sẽ không bao giờ thay đổi
118
Ngoại truyện 2: Tình yêu của em sẽ không bao giờ thay đổi (2)
119
Ngoại truyện 3: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (1)
120
Ngoại truyện 4: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thuỷ (2)
121
Ngoại truyện 5: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (3)
122
Ngoại truyện 6: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (3)
123
Ngoại truyện 7: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (4)
124
Giới thiệu truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play