Chương 19: Ai cũng có nỗi khổ riêng

Thầm Thành bị cô em gái cúp máy ngang, lắc đầu thở dài thườn thượt một hơi.

“Sao rồi, con bé nó nói thế nào, nó có về không?” Giọng nói trầm thấp nhưng lại mang hơi hướng sốt sắng của một người phụ nữ độ tuổi tứ tuần.

Lúc này bà Thẩm khoác một chiếc áo khoác mỏng, trên người toàn thân là độ hiệu sáng loáng từ trong nhà đi ra, liếc qua chiếc điện thoại trong tay Thầm Thành, ánh mắt mong chờ.

Thẩm Thành khẽ lắc đầu: “Bảo bối của mẹ quá bướng bỉnh. Bắt nó làm theo ý muốn đúng là khó hơn lên trời.”

Bà Thẩm thở dài, ngồi xuống chiếc sopha lông thú sang trọng ở phòng khách, bà Thẩm năm nay đã ngoài năm mươi nhưng da dẻ được chăm sóc kỹ càng, lại thường xuyên cùng các chị em giao lưu làm đẹp mỗi tuần nên trông vẫn trẻ trung, quý phái. Kết hợp với những bộ cánh sang trọng trên người càng làm bật lên hình ảnh của một gia tộc hùng mạnh danh xứng với thực.

Bà Thẩm cũng muốn Thẩm Thường Hi kết hôn với người mà ông và bà ngắm trúng, nhưng lại không mong con gái ở bên ngoài chịu khổ.

Thẩm Thường Hi bỏ nhà đi được hơn một tháng, trong nhà ngày nào cũng không yên. Mà không phải nói là, bình yên đến mức khiến cho người ta cảm thấy quái lạ, và trống vắng.

Thẩm Thường Hi từ nhỏ đã giống như cô công chúa trong lồng kính. Là một con thỏ thủy tinh không nhiễm bụi trần. Được Thẩm gia bao bọc và hết mực nuông chiều. Điều này cũng lý giải một phần cái tính xấu này của cô, cố chấp, bướng bỉnh lại kiêu ngạo nổi tiếng trong giới thượng lưu.

Nuông chiều thành tính, đến bây giờ phải hứng chịu hậu quả từ cái tính xấu này của cô. Một lời không hợp liền bỏ nhà đi.

Thẩm Thường Hi nói, cô không muốn kết hôn sớm, cô ghét một cuộc hôn nhân có sự can thiệp từ bên thứ ba.

Nhưng cô có biết được nỗi lòng ba mẹ là như thế nào.

Cả đời này bọn họ chẳng có yêu cầu gì với cô. Chỉ mong cô sau này có một chỗ dựa vững chắc, kiếm được một người đàn ông thật tốt, người có thể bao dung cho tính cách của cô, coi cô là gia đình…  để cho Thẩm Thường Hi một đời không lo không nghĩ.

Bởi ba mẹ, nào có đi cùng con đến cuối đời được.

Vậy nên bọn họ trăm tính ngàn tính, cẩn thận lựa chọn từng li người đàn ông và một gia đình nhà chồng đạt tiêu chuẩn đó.

Nhưng lại không biết rằng, Thẩm Thường Hi cũng có ngày phải trưởng thành, cũng muốn tự mình lựa chọn bạn đời, cũng sẽ có chính kiến riêng.

Mỗi người đều có nỗi khổ tâm, suy cho cùng cũng là do khoảng cách thế hệ ít nhiều gì cũng có khác biệt.

“Hi Hi con bé từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu khổ một giờ. Bây giờ không biết sống một mình thế nào, ba các con lại dứt khoát khóa hết thẻ của nó đi, ta cũng chẳng can ngăn nổi.” Bà tâm sự, giọng lại trầm đi mấy phần, giống như là muốn khóc.

Đã có mấy lần bà không chịu được con sống bên ngoài cực khổ, khuyên can ông Thẩm mấy lần, ít ra là cũng nên mở một thẻ để Thẩm Thường Hi còn có cái để dựa vào nhưng không giống như những lần trước, chỉ cần Thẩm Thường Hi không đồng ý, cho dù có đắc tội với diêm vương bọn họ cũng không một lời ép buộc để mặc cho Thẩm Thường Hi tự tung tự tác, tự nhiên phát triển.

Lần này ông Thẩm đã định là nhất quyết không nhượng bộ, giùng giằng tới nay đã mấy lần. Kết quả cuối cùng chẳng đi vào đâu. Bà Thẩm đành bất lực nhờ Thẩm Thành khuyên Thẩm Thường Hi.

“Thành Thành, con xem có khi nào bây giờ con bé đang bị ai bắt nạt không?”

Thấy gương mặt buồn rầu lo lắng không đâu của bà Thẩm, Thẩm Thành cất tiếng nửa đùa nửa thật trêu bà: “Tính cách con bé như thế, ai dám bắt nạt nó.”

Nói xong, Thẩm Thành đưa tay xoa xoa bờ vai mềm mỏng của bà Thẩm an ủi.

“Mẹ đừng quá lo lắng, con bé cũng lớn rồi, sẽ tự biết chăm sóc cho bản thân. Chơi chán rồi sẽ tự về nhà. Mà theo như con thấy, chi bằng cứ để cho con bé tự bươn trải một thời gian. Nếu như không chịu được cực khổ, con bé ắt sẽ tự về, lúc đó bàn chuyện kết hôn vẫn chưa muộn. Còn nếu như con bé có thể thuận lợi sống một cuộc sống đủ đầy không lo không nghĩ bên ngoài, cũng coi như có bản lĩnh, có thể tự chịu trách nhiệm cho cuộc đời, ba mẹ cũng coi như có thể yên tâm. Không có một nhà chồng tốt, cũng có thể an ổn mà sống.”

Nghe Thầm Thành lý trí phân tích, bà Thẩm cảm thấy cũng có lý, nhưng vẫn chưa an tâm: “Thành Thành, sau này thi thoảng cứ gọi điện thoại cho nó, nói vài câu quan tâm. Chắc chỉ có con nó mới an tâm nhận điện thoại thôi.” Vừa nói vừa đặt tay lên tay Thẩm Thành.

“Vâng, mẹ cứ yên tâm. Nếu có chuyện gi con nhất định sẽ nói với mẹ.”

Anh còn không biết sau cuộc điện thoại này, số mình có được liệt vào danh sách đen của Thẩm Thường Hi hay không. Nhìn con bé như vậy thực chất vô cùng cứng rắn, nói một là một nói hai là hai.

Chuyện khuyên cô về nhà nghe theo sắp xếp của ba mẹ mà kết hôn, e là rất khó giải quyết.

***

Nơi đây chỉ có gian khổ hơn không có gian khổ nhất, Lê Cảnh Nghi anh ta có biết cô là một nhân viên công chức làm việc hành chính tám giờ đi làm, năm rưỡi chiều đã nằm đắp chiếu ở nhà không?

Cùng anh ta làm việc được tròn một tuần, Thẩm Thường Hi phát hiện Lê Cảnh Nghi anh ta ngoài sở thích công việc và ly cà phê bị dính lời nguyền ra còn có một niềm đam mê tăng ca đến cháy bỏng.

Mà đối với một thư ký toàn thời gian, lý nào lại được cái quyền về sớm hơn giám đốc.

Kết quả, vì sự tận tâm với công việc, Thẩm Thường Hi buông xuôi cơn buồn ngủ, cùng anh ta đối mặt với đống giấy tờ chất cao như núi trên bàn.

Mỗi lần như vậy cô thật không thể không chửi thầm hắn.

“Thẩm Thường Hi!”

Sáu giờ tối, tiếng gọi phát ra từ trong văn phòng Lê Cảnh Nghi.

Bây giờ ba cái từ này đã khiến cho Thẩm Thường Hi ám ảnh tới nỗi mỗi lần tập trung làm gì đó, tên của cô lại được ai đó nhiệt tình nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Nhiều tới nỗi cô không biết đâu là thật, đâu là tưởng tượng.

“Bảng số liệu kêu cô hạch toán đã làm xong chưa?”

“Sắp xong rồi giám đốc, tôi sẽ mang vào ngay.” Thẩm Thường Hi đang vùi đầu vào đống số liệu khô khan chợt nhận ra tiếng gọi này là thật, như một con robot được lên dây cót sẵn ngay lập tức phản ứng.

Thường Hi lê bước nặng nề như có một thanh nam châm trái cực gắn giữa chân của cô và mặt đất vào văn phòng làm việc, cái nơi ánh sáng mờ mờ mà trước cô cứ ngỡ là cảnh tượng thần tiên nào.

Bây giờ nhìn quen, cô cảm thấy nó không khác gì âm phủ mà người ngồi trong kia chính là diêm vương mặt đen ngày ngày phán xét.

“Giám đốc!” Thẩm Thường Hi cầm bản số liệu vừa tính toán xong để lên trên chiếc bàn gỗ hoa văn không dính bụi.

Lê Cảnh Nghi đang làm việc. Người ta nói, đàn ông khi làm việc nghiêm túc là đẹp trai nhất. Nếu như chưa biết cái tính biến thái cuồng công việc của anh ta, Thẩm Thường Hi nhất định sẽ ra sức tán thưởng cùng nhưng rất tiếc bây giờ cô nhìn anh ta kiểu gì cũng không hợp mắt, kiểu gì cũng thấy vô cùng đáng ghét.

“Cái này không được.” Cầm tờ số liệu trên tay không quá năm giây, Lê Cảnh Nghi đã nhíu mày nói.

Hot

Comments

nia

nia

🥰🥰

2024-01-11

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trốn khỏi Nhất Thành
2 Chương 2: Bán đồ hiệu
3 Chương 3: Phỏng vấn thất bại.
4 Chương 4: Ngày đầu đi làm
5 Chương 5: Tin đồn
6 Chương 6: Kì thị chốn công sở
7 Chương 7: Nghênh đón giám đốc
8 Chương 8: Đề nghị làm thư ký
9 Chương 9: Phản đối
10 Chương 10: Chuyển công tác
11 Chương 11: Chị em tốt
12 Chương 12: Dự án mới
13 Chương 13: Tập trung làm việc
14 Chương 14: Bỗng nhiên muốn cướp người
15 Chương 15: Giao lưu
16 Chương 16: Kết quả
17 Chương 17: Lại chuyển công tác.
18 Chương 18: Thật sự rơi vào hố lửa
19 Chương 19: Ai cũng có nỗi khổ riêng
20 Chương 20: Công nhận
21 Chương 21: Chọn sếp hay chọn bạn
22 Chương 22: Nét dịu dàng
23 Chương 23: Bom nổ chậm.
24 Chương 24: Tai nạn
25 Chương 25: Giải quyết bằng tình cảm
26 Chương 26: Thang máy gặp sự cố
27 Chương 27: Mong đợi của các bậc phụ huynh
28 Chương 28: Hẹn hò với anh ta đi.
29 Chương 29: Đổ bệnh
30 Chương 30: Quyết định phục thù
31 Chương 31: Quyết tâm theo đuổi
32 Chương 32: Đám cưới thư ký Tống
33 Chương 33: Không phải kiểu như cô
34 Chương 34: Đơn phương tình nguyện
35 Chương 35: Tô Mộng Nhiên về nhà
36 Chương 36: Nhiệt tình tán tỉnh
37 Chương 37: Nói xấu cấp trên
38 Chương 38: Bắt quả tang
39 Chương 39: Lấy công báo thù tư
40 Chương 40: Từ Kính Hải lộ diện
41 Chương 41: Âm mưu
42 Chương 42: Sai lầm bắt nguồn từ cảm thông
43 Chương 43: Tăng ca tại nhà riêng
44 Chương 44: Gặp được cô gái thú vị
45 Chương 45: Tôi không có mù
46 Chương 46: Tăng ca
47 Chương 47: Lại gây họa
48 Chương 48: Trại trẻ mồ côi.
49 Chương 49: “Cô đã có bạn trai chưa?”
50 Chương 50: Hợp đồng lao động
51 Chương 51: Cân nhắc
52 Chương 52: Thân phận mới
53 Chương 53: Hiệp ước chung sống bất bình đẳng
54 Chương 54: Ngày đầu sống chung.
55 Chương 55: Yêu đương khó, yêu đương giả lại càng khó
56 Chương 56: Mua đồ
57 Chương 57: Lê Minh Huy
58 Chương 58: Thuận lợi qua cửa
59 Chương 59: Vì người đó là cô
60 Chương 60: Sắc đẹp mê hoặc lòng người
61 Chương 61: Anh có biết bây giờ tim tôi đập rất nhanh không?
62 Chương 62: Người quen
63 Chương 63: Khoảnh khắc rung động
64 Chương 64: Nảy mầm
65 Chương 65: Hòa hợp
66 Chương 66 Quá khứ của anh
67 Chương 67: Đau lòng
68 Chương 68: Tình yêu chính là thật khó để nói lên lời
69 Chương 69: Tôi muốn chấm dứt.
70 Chương 70: Dứt khoát cắt đứt quan hệ
71 Chương 71: Trở về Nhất Thành
72 Chương 72: Nhớ nhung không quên
73 Chương 73: Vô tình chạm mặt
74 Chương 74: Hiểu lầm
75 Chương 75: Kế hoạch đánh chiếm trái tim
76 Chương 76: Cưa cây từ rễ
77 Chương 77: Tình địch xuất hiện?
78 Chương 78: Giận thì giận mà thương vẫn thương
79 Chương 79: Nỗi niềm của những kẻ đang yêu
80 Chương 80: Đối tượng xem mắt
81 Chương 81: Xem mắt thành công
82 Chương 82: Chính thức yêu đương
83 Chương 83: Chuyển nhà lần hai
84 Chương 84: Có em ở bên
85 Chương 85: Bạn trai mười điểm
86 Chương 86: Tâm trạng của những người đang yêu
87 Chương 87: Công tư phân minh
88 Chương 88: Du lịch ở Mat-xcơ-va
89 Chương 89: Du lịch ở Mat-xcơ-va (2)
90 Chương 90: Du lịch ở Mat-xcơ-va (3)
91 Chương 91: Tô Mộng Nhiên biến mất
92 Chương 92: Chân thành không đổi được trái tim
93 Chương 93: Tra nam không xứng được hít thở
94 Chương 94: Sóng yên biển lặng
95 Chương 95: Người thật lòng thích
96 Chương 96: Tần Minh Nguyệt xuất hiện
97 Chương 97: Tình cũ không rủ cũng tới
98 Chương 98: Đón năm mới
99 Chương 99: Kiểu người ‘bảo thủ’
100 Chương 100: Tin đồn
101 Chương 101: Anh có còn thích cô ấy nữa không?
102 Chương 102: Tai nạn bất ngờ
103 Chương 103: Vật thể lạ
104 Chương 104: Niềm tin đổ vỡ
105 Chương 105: Tất cả là một âm mưu
106 Chương 106: Chia tay
107 Chương 107: Người có tình ắt sẽ có duyên
108 Chương 108: Quan hệ mờ ám
109 Chương 109: Chính nhân quân tử (h)
110 Chương 110: Giải thích mọi chuyện (h)
111 Chương 111: Anh nhất định bảo vệ em
112 Chương 112: Sóng gió
113 Chương 113: Cầu hôn một lần nữa
114 Chương 114: Duyên phận giữa hai chúng ta
115 Chương 115: Hạ màn
116 Chương 116: Kết thúc viên mãn
117 Ngoại truyện 1: Tình yêu của em sẽ không bao giờ thay đổi
118 Ngoại truyện 2: Tình yêu của em sẽ không bao giờ thay đổi (2)
119 Ngoại truyện 3: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (1)
120 Ngoại truyện 4: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thuỷ (2)
121 Ngoại truyện 5: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (3)
122 Ngoại truyện 6: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (3)
123 Ngoại truyện 7: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (4)
124 Giới thiệu truyện mới
Chapter

Updated 124 Episodes

1
Chương 1: Trốn khỏi Nhất Thành
2
Chương 2: Bán đồ hiệu
3
Chương 3: Phỏng vấn thất bại.
4
Chương 4: Ngày đầu đi làm
5
Chương 5: Tin đồn
6
Chương 6: Kì thị chốn công sở
7
Chương 7: Nghênh đón giám đốc
8
Chương 8: Đề nghị làm thư ký
9
Chương 9: Phản đối
10
Chương 10: Chuyển công tác
11
Chương 11: Chị em tốt
12
Chương 12: Dự án mới
13
Chương 13: Tập trung làm việc
14
Chương 14: Bỗng nhiên muốn cướp người
15
Chương 15: Giao lưu
16
Chương 16: Kết quả
17
Chương 17: Lại chuyển công tác.
18
Chương 18: Thật sự rơi vào hố lửa
19
Chương 19: Ai cũng có nỗi khổ riêng
20
Chương 20: Công nhận
21
Chương 21: Chọn sếp hay chọn bạn
22
Chương 22: Nét dịu dàng
23
Chương 23: Bom nổ chậm.
24
Chương 24: Tai nạn
25
Chương 25: Giải quyết bằng tình cảm
26
Chương 26: Thang máy gặp sự cố
27
Chương 27: Mong đợi của các bậc phụ huynh
28
Chương 28: Hẹn hò với anh ta đi.
29
Chương 29: Đổ bệnh
30
Chương 30: Quyết định phục thù
31
Chương 31: Quyết tâm theo đuổi
32
Chương 32: Đám cưới thư ký Tống
33
Chương 33: Không phải kiểu như cô
34
Chương 34: Đơn phương tình nguyện
35
Chương 35: Tô Mộng Nhiên về nhà
36
Chương 36: Nhiệt tình tán tỉnh
37
Chương 37: Nói xấu cấp trên
38
Chương 38: Bắt quả tang
39
Chương 39: Lấy công báo thù tư
40
Chương 40: Từ Kính Hải lộ diện
41
Chương 41: Âm mưu
42
Chương 42: Sai lầm bắt nguồn từ cảm thông
43
Chương 43: Tăng ca tại nhà riêng
44
Chương 44: Gặp được cô gái thú vị
45
Chương 45: Tôi không có mù
46
Chương 46: Tăng ca
47
Chương 47: Lại gây họa
48
Chương 48: Trại trẻ mồ côi.
49
Chương 49: “Cô đã có bạn trai chưa?”
50
Chương 50: Hợp đồng lao động
51
Chương 51: Cân nhắc
52
Chương 52: Thân phận mới
53
Chương 53: Hiệp ước chung sống bất bình đẳng
54
Chương 54: Ngày đầu sống chung.
55
Chương 55: Yêu đương khó, yêu đương giả lại càng khó
56
Chương 56: Mua đồ
57
Chương 57: Lê Minh Huy
58
Chương 58: Thuận lợi qua cửa
59
Chương 59: Vì người đó là cô
60
Chương 60: Sắc đẹp mê hoặc lòng người
61
Chương 61: Anh có biết bây giờ tim tôi đập rất nhanh không?
62
Chương 62: Người quen
63
Chương 63: Khoảnh khắc rung động
64
Chương 64: Nảy mầm
65
Chương 65: Hòa hợp
66
Chương 66 Quá khứ của anh
67
Chương 67: Đau lòng
68
Chương 68: Tình yêu chính là thật khó để nói lên lời
69
Chương 69: Tôi muốn chấm dứt.
70
Chương 70: Dứt khoát cắt đứt quan hệ
71
Chương 71: Trở về Nhất Thành
72
Chương 72: Nhớ nhung không quên
73
Chương 73: Vô tình chạm mặt
74
Chương 74: Hiểu lầm
75
Chương 75: Kế hoạch đánh chiếm trái tim
76
Chương 76: Cưa cây từ rễ
77
Chương 77: Tình địch xuất hiện?
78
Chương 78: Giận thì giận mà thương vẫn thương
79
Chương 79: Nỗi niềm của những kẻ đang yêu
80
Chương 80: Đối tượng xem mắt
81
Chương 81: Xem mắt thành công
82
Chương 82: Chính thức yêu đương
83
Chương 83: Chuyển nhà lần hai
84
Chương 84: Có em ở bên
85
Chương 85: Bạn trai mười điểm
86
Chương 86: Tâm trạng của những người đang yêu
87
Chương 87: Công tư phân minh
88
Chương 88: Du lịch ở Mat-xcơ-va
89
Chương 89: Du lịch ở Mat-xcơ-va (2)
90
Chương 90: Du lịch ở Mat-xcơ-va (3)
91
Chương 91: Tô Mộng Nhiên biến mất
92
Chương 92: Chân thành không đổi được trái tim
93
Chương 93: Tra nam không xứng được hít thở
94
Chương 94: Sóng yên biển lặng
95
Chương 95: Người thật lòng thích
96
Chương 96: Tần Minh Nguyệt xuất hiện
97
Chương 97: Tình cũ không rủ cũng tới
98
Chương 98: Đón năm mới
99
Chương 99: Kiểu người ‘bảo thủ’
100
Chương 100: Tin đồn
101
Chương 101: Anh có còn thích cô ấy nữa không?
102
Chương 102: Tai nạn bất ngờ
103
Chương 103: Vật thể lạ
104
Chương 104: Niềm tin đổ vỡ
105
Chương 105: Tất cả là một âm mưu
106
Chương 106: Chia tay
107
Chương 107: Người có tình ắt sẽ có duyên
108
Chương 108: Quan hệ mờ ám
109
Chương 109: Chính nhân quân tử (h)
110
Chương 110: Giải thích mọi chuyện (h)
111
Chương 111: Anh nhất định bảo vệ em
112
Chương 112: Sóng gió
113
Chương 113: Cầu hôn một lần nữa
114
Chương 114: Duyên phận giữa hai chúng ta
115
Chương 115: Hạ màn
116
Chương 116: Kết thúc viên mãn
117
Ngoại truyện 1: Tình yêu của em sẽ không bao giờ thay đổi
118
Ngoại truyện 2: Tình yêu của em sẽ không bao giờ thay đổi (2)
119
Ngoại truyện 3: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (1)
120
Ngoại truyện 4: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thuỷ (2)
121
Ngoại truyện 5: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (3)
122
Ngoại truyện 6: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (3)
123
Ngoại truyện 7: Tô Mộng Nhiên và Hàng Vũ Thủy (4)
124
Giới thiệu truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play