Anh Trai Tôi Là Khủng Long-Phong X Nghi-Thế Giới Tương Lai

Anh Trai Tôi Là Khủng Long-Phong X Nghi-Thế Giới Tương Lai

Chapter 1: Lời tỏ tình

Con tác giả này lười đặt tên
Con tác giả này lười đặt tên
Hello mọi người! :3
Con tác giả này lười đặt tên
Con tác giả này lười đặt tên
Tui là con tác giả
Con tác giả này lười đặt tên
Con tác giả này lười đặt tên
Tại lười đặt tên nên ghi đại vậy đó!
Con tác giả này lười đặt tên
Con tác giả này lười đặt tên
Truyện này tui viết chủ yếu là nói về thế giới tương lai trong ATTLKL, Phong Nghi tỏ tình, drama... các thứ
Con tác giả này lười đặt tên
Con tác giả này lười đặt tên
Ok! Vô truyện hoy!~
Con tác giả này lười đặt tên
Con tác giả này lười đặt tên
Hiện tại Phong và Nghi 20 tuổi nhé! :3
Vào một buổi sáng
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Ê, Phong, dậy nè, dậy lẹ rồi còn làm việc nữa!!
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Hở... gì cơ...? À... ờ phải rồi, tui dậy liền đây...
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
*Ngápppp
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Nay ông dậy trễ hơn mọi ngày nhỉ? Ngày thường toàn là ông gọi tui dậy không à
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Đã bảo là tối ngủ sớm đi mà không chịu nghe đâu
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Ừ, nhớ rồi, ngày nào mà bà chả nói như này...
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Thôi, đi tắm rửa đi rồi còn ăn sáng nữa, nhanh lên đi ông tướng!
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Biết rồi! Đi liền đây...
Khi Phong bước vào phòng tắm, Nghi cũng đã chuẩn bị sẵn đồ ăn sáng ở trên bàn
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
“Haizzz, ngày nào ông cũng làm việc quá sức hết...”
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
“Có biết tui lo lắng lắm không hả?”
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
“Dù sao cũng phải biết tự lo cho bản thân mình chứ?”
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
“Ông mà bị làm sao là tui buồn lắm đó nha...”
Dù Phong với Nghi ra trường cũng đã lâu rồi, làm việc ở cơ sở nghiên cứu này cũng được một thời gian dài
Nhưng hai đứa tuy rất yêu nhau, mà lại chẳng dám nói ra
Chỉ luôn âm thầm lo lắng và chăm sóc cho người kia
Vì sợ nếu nói ra, đối phương sẽ từ chối
Họ tuy rất ngại ngùng mỗi khi gặp nhau
Trái tim cứ như nhảy tưng lên vậy
Nhưng họ vẫn cố gắng diễn như họ vẫn ổn, cố gắng làm cho người kia đừng quá lo lắng cho mình
Nhưng có vẻ lần này sẽ khác
Một trong hai, ai có đủ dũng cảm để nói lên những suy nghĩ thật của mình?
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Xong rồi nè! Có đồ ăn chưa?
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Hả? Rồi, qua ăn đi, còn làm việc nữa
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Ừm, tới liền đây!
*Nhồm nhoàm
*Nhóp nhép
*Nhai nhai
:)))
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Rồi, ăn xong rồi. Hôm nay nghiên cứu tiếp dự án của hôm qua nha
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Ờ, này tui dọn cho bà không cầ...
Tay của Phong vô tình chạm vào tay Nghi
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Ơ... Để tui dọn cho... bà không cần làm vậy đâu •///•
*Ngại ngùng
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Hơ... ừm...
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
•///•
Nghi vội vàng rút tay ra, có hơi lùi lại
Gương mặt cô ửng đỏ
Một khoảng thời gian im lặng đầy ngượng ngùng trôi qua...
*Chuyển cảnh
Ở bên ngoài cơ sở nghiên cứu
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Nè, Phong. Đất ở đây vẫn còn khô cứng lắm nè. Xem ra dung dịch làm ẩm cũng không có tác dụng gì mấy...
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Hơ... ừm...
Phong đột nhiên cảm thấy mệt mỏi
Người cậu nóng lên
Nhưng cậu không nói với Nghi
Cậu sợ cô sẽ phải lo lắng cho mình
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Nè, ông có nghe tui nói gì không đó?
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Ha... hả?
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Ông có sao không vậy, thấy ông đi đứng gì loạng choạng quá?
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Đâ... đâu có đâu?
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Hơ...
*Bẹp
Con tác giả này lười đặt tên
Con tác giả này lười đặt tên
À nhầm, này là tiếng đập gián. Lại nè!
*Bịch
Phong đột nhiên ngất xỉu
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
PHONG!! PHONG!! ÔNG SAO VẬY?
Cô vội vàng chạy đến chỗ cậu. Đỡ cậu ấy dậy và mang ngay vào phòng y tế
*Phòng y tế
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Có vẻ ổng do làm việc nhiều nên mới kiệt sức đây mà
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Đã bảo là phải làm việc vừa đủ thôi, đừng làm quá sức chứ, đến mức ngất xỉu luôn kìa...
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Ông phải mau khoẻ lại...
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Đừng có làm tui lo lắng nữa chứ!
Vậy là Phong ngủ li bì từ sáng tới tối
Nghi phải thức canh chừng xem cậu có bị sao hay không
Vậy là cô đã thức trắng cả đêm chỉ để lo cho cậu
Đến sáng hôm sau, khi đã đo nhiệt độ cho cậu, đã giảm lại từ 39 độ C thành 38 độ C
Cô thấy an tâm hơn nhiều, nhưng vẫn ngồi bên cạnh giường cậu mà ngủ gật lúc nào không hay
Đột nhiên Phong tỉnh dậy
Cậu thấy mình nằm trên giường và bên cạnh là Nghi, người cậu yêu thương nhất đang mơ màng ngủ
Cậu bất giác nở một nụ cười nhẹ
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
“Cô ấy sao đẹp thế...”
Phong ít khi nhìn kĩ Nghi như vậy
Bởi cả hai luôn ngại ngùng, tránh nhìn nhau quá lâu
Nhưng giờ cậu đã có thể ngắm nghía gương mặt của cô thật lâu, cậu cứ như muốn kẹt ở khoảnh khắc này mãi mãi
Những suy nghĩ rối bời trong tâm trí cậu đột nhiên bị cắt đứt bởi một giọng nói
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Phong... ông phải mau khoẻ nha...
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
“Ra là Nghi nói mớ sao? Cậu ấy quan tâm mình đến vậy ư?”
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Tui thích ông lắm đó Phong...
Câu nói này khiến Phong bất ngờ và vô cùng bối rối
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Hả... Nghi cũng thích mình sao?
Cậu vô tình rung nhẹ cánh tay do có phần hơi sốc
Nghi vội vàng tỉnh dậy, cô nhìn xung quanh và nhanh chóng nhớ ra vì sao mình ở đây
Rồi cô nhìn xuống Phong, cậu ấy đã tỉnh dậy
Gương măt cô có chút ửng đỏ lên
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Ơ... ông dậy rồi hả?
Phong im lặng
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Ông thấy thế nào rồi? Có còn mệt mỏi nữa khôn...
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Nghi ơi...
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Ha... hả?
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Tui... tui thích bà!!
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Ông... cái gì cơ?
Nghi như không tin vào tai của mình, có phải cô vẫn còn đang mơ không?
Cô vội nhéo cánh tay của mình, nhưng nó đau. Đây là sự thật
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Tui nói tui thích bà
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Ơ...
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Vậy... bà có...?
Bây giờ gương mặt của cả Nghi và Phong đều đỏ lên hết rồi. Bầu không khí trở nên vô cùng ngại ngùng và bối rối
Nghi định trả lời không theo bản năng
Nhưng chính cô cũng thích cậu cơ mà?
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Tui kh...
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Tui đồng ý
Nghi vội vàng nói, gương mặt cô giờ đã đỏ lên hết cỡ
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Vậy bà... à, cậu làm ng... người yêu mình nhé?
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Ừm...
Nghi đang vô cùng bối rối thì đột nhiên...
*Chụt
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Ơ...
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Cậu... làm gì vậy?
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Thì cậu đã đồng ý làm người yêu tớ rồi mà?
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Tớ hôn cậu thô...
Không chờ Phong nói hết câu, Nghi đã tiến tới và hôn lấy cậu
*Chụt
1
2
3
4
5 phút trôi qua
Phan Đông Phong
Phan Đông Phong
Cậu...
Trương Hoài Nghi
Trương Hoài Nghi
Thì tớ đã đồng ý làm người yêu cậu rồi mà!
Con tác giả này lười đặt tên
Con tác giả này lười đặt tên
Hết rùi nha! Hẹn gặp lại sau!😘
Hot

Comments

riju

riju

mập mờ mập mờ mập mờ☺️☺️☺️

2025-02-05

3

Chị tập hoá

Chị tập hoá

đã nghiện òi còn ngại

2024-10-01

2

Chị tập hoá

Chị tập hoá

ô mai chúi...

2024-10-01

3

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play