[Tokyo Revengers X Reader] Tear
Thế Thân [ Sanzu ]
Sanzu Haruchiyo, một kẻ điên cuồng chiếm hữu cao như hắn lại đem lòng thương một thiếu nữ kém mình 2 tuổi? Thương thì thương thật đấy, nhưng là thương hại.
Gã chán ngấy với cảnh em bám lấy gã, với khuôn mặt ôn nhu đầy thánh thiện. Gã tự hỏi tại sao một thiên thần như em lại va vào một kẻ tay dính đầy máu tanh hôi như gã?
Về đến nhà không nói không rằng, gã đi về phòng tắm rửa và thay đồ mặc kệ bạn gái hớn hở chào đón mình về căn nhà ấm cúng.
Hanney
Mừng Anh về Chiyo! Nước em đã chuẩn bị xong hết cả rồi đấy, anh lên tắm rồi xuống ăn cùng em nhé!
Gã xoay lại nhìn em với ánh mắt không mấy thiện cảm.
Sanzu Haruchiyo
Không cần, cô cứ ăn đi, hôm nay tôi bận.
Em chỉ lẳng lặng mà vâng lời.
Nghĩ đến lòng em có thoáng buồn, nhưng rồi em cũng mặc kệ vì chỉ cần gã không bỏ rơi em là được.
Vì sao mối tình vẫn còn tồn tại??
Là vì ngoại hình của em, nó giống đến 80% với người con gái gã yêu.
Em vẫn ngu ngốc không biết, mà lầm tưởng rằng gã yêu thương em. Thật ngu ngốc.
Gã thường xuyên dắt gái về nhà, em thấy cả nhưng đều xem như không thấy mà bỏ qua.
Sau khi đã chơi chán chê, gã tiến lại hỏi em.
Sanzu Haruchiyo
Buồn không?
Sanzu Haruchiyo
Đau không?
Sanzu Haruchiyo
Thế sao không sớm kết thúc đi?
Sanzu Haruchiyo
Tao nói này, tao không yêu mày, tình cảm tao dành cho mày chỉ là sự thương hại, mày hiểu không?
Em cười đến típ mắt đáp lại.
Hanney
Thương hại vẫn là thương mà nhỉ? Chiyo vẫn không bỏ em.
Sanzu Haruchiyo
Đúng là cố chấp.
Trong một lần uống quá chén. Khi về đến nhà thì gã đã sỉn quất cần câu rồi. Trời ạ, gã ta lao vào hôn lấy em yêu chiều, em có cảm giác khá ngờ nghệch vì trước giờ chưa có chuyện này xảy ra.
Em cảm thấy vừa vui vừa buồn tủi vì lần đầu gã nói yêu em. Cũng buồn vì người gã gọi tên không phải em.
Hanney
Về phòng ngủ thôi nhỉ, ở đây lạnh lắm.
Dìu gã về phòng, em đắp chăn cho gã rồi lẳng lặng ra sofa ngủ như mọi hôm.
Vì em biết gã sẽ đánh chết em nếu em dám ngủ trên chiếc giường của tình cũ và gã.
Đứng dưới trời mưa nặng nề, em vẫn đứng đợi người yêu đến rước. Nhưng gã nào nhớ đến em?
Khi trời đã tạnh mưa thì trời cũng đã gần khuya
Em bước đôi chân run rẩy vì lạnh về nhà.
Vừa mở cửa là cảnh gã ôm hôn 1 cô ả đi*m.
Lòng em như thắt lại. Đau lắm, nó rất đau.
Sanzu Haruchiyo
Về trễ thế? Ồ quên mất, quên mất cô không có ai đưa đón, tội thật.
Gật đầu cho qua em xin phép gã lên phòng tắm rửa.
Cái biểu cảm vô hồn ấy khiến gã không mấy hài lòng.
Cái gã muốn là làm em tổn thương, khóc lóc và sau đó rời bỏ gã.
Ngâm mình trong bồn nước ấm, trong đầu em liên tục suy nghĩ đến việc có nên tiếp tục hay dừng lại.
Hanney
Mặc kệ, đến đâu thì hay đến đó…
Dọn dẹp đống tàn dư mà gã bỏ lại, lòng em càng thêm buồn.
Vội lau khô tóc sao đó mặc một bộ đồ ngủ đơn giản và ngủ trên chiếc sofa lạnh lẽo.
Comments