Hồi ức .
Cô nhớ rất rõ.
Cô gái tên An Nhiên Nhiên năm đó đang học cấp ba, tròn 17 tuổi , thân hình mập mạp quá cỡ , vui vẻ cầm lá thư tình trên tay. Nở một nụ cười tươi rói như ánh mắt trời .
" Hoàng Lưu Vũ, em thích anh " .
Hoàng Lưu Vũ là người cô từng yêu thầm , là mối tình đầu tuổi đẹp nhất thanh xuân ,học chung trường với An Nhiên .Hồi đó , nữ sinh trong trường ai cũng thích anh trong đó có cô. Rõ ràng cô đã gửi bức thư đó tới anh nhưng không hiểu tại sao thầy hiệu trưởng trường lại có nó, lẽ nào là Lưu Vũ đưa ? quá đáng hơn nữa , thầy còn bắt cô đọc lá thư tình viết cho anh trước toàn bộ học sinh trong trường khi đó. An Nhiên Nhiên sắp bị làn sóng bạo lực ngôn từ nuốt chửng. Bóng dáng đơn độc , bất lực cùng giọng nấc nghẹn ngào
- Hoàng Lưu Vũ, tớ...thích cậu...hic hic ....tớ luôn..luôn lặng ...lẽ.
Tiếng nức nở dồn dập, hai hàng lệ thi nhau rơi xuống tuôn trào ướt đẫm khuôn mặt u ú của cô , vài giọt rơi vương vãi trên bức thư tỏ tình , thấm sâu vào đó , phải nghe từng lời từng câu , các bạn học mỉa mai, cười giễu cợt nhả , nhạo báng vào mặt cô, nó như ghi hằn xoáy sâu trog tâm trí An Nhiên Nhiên , cái dằm trong tim cô .Vì một chút tổn thương mà tâm hồn cô mắc kẹt mãi trong quá khứ .
- Các cậu xem dáng vẻ cậu ta kia, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga
- Đúng là không biết xấu hổ
Lúc ra về, An Nhiên Nhiên còn bị mấy nữ sinh thích thầm yêu mến Hoàng Lưu Vũ bắt nạt.
Chà đạp lên tình cảm cô khiến An Nhiên Nhiên trước giờ tự ti nay còn tự ti hơn, dẫm đạp lên tôn nghiêm của cô. Khiến cô phải chuyển trường. Rõ ràng chuyện cô thích Hoàng Lưu Vũ có gì là sai chứ, chã lẽ người béo , mập mạp như cô lại không đủ tư cách thích anh ư ?
Thực ra chuyện này có ẩn khuất, Hoàng Lưu Vũ cũng thích cô , thích cô trước khi cô thích anh , nhưng anh nào ngờ vì nhút nhát lại dẫn đến sai lầm gặm nhấp anh từng ngày sau này .
Thích một người thì nên thể hiện rõ cho người đó biết mặc dù người đó có thích mình hay không. Để đến khi nhìn lạy không phải hối tiếc điều gì. Bởi vì đời người chỉ ngắn ngủi có mấy chục năm, bất kể là xuất chúng hay tầm thường, hoàn hảo hay thiếu sót, chỉ cần không nắm chắc cơ hội thì đều có thể bỏ lỡ. Sinh mệnh đến rồi đi, rất nhiều chuyện không có khả năng đến lại lần nữa, vì thế nhân lúc mọi thứ vẫn còn kịp, hãy làm những chuyện mình muốn làm. Anh không hối hận vì đã thích cô chỉ hối hận vì không tỏ tình cô
Trong cuộc đời, có bốn thứ không bao giờ trở lại được !
Một là lời đã nói ra,
Hai là cơ hội đã lãng phí,
Ba là khoảng thời gian đã trôi qua,
Và cuối cùng, đau lòng nhất là những người đã từng bỏ lỡ...
Bỏ lỡ một người, bỏ lỡ một đời..
Hoàng Lưu Vũ hớt ha hớt hải chạy vội về nhà , không kịp để cặp xuống , đến giày không muốn tháo , lao đến hỏi người mẹ đang ngồi xem tivi
- Mẹ , thư của con đâu ?
Người phụ nữ trước mặt anh toát vẻ lạnh lùng , mắt không lướt qua người con trai , tay nâng ly tra nóng hổi , từ từ thổi , không hề để ý đến dáng vẻ sốt ruột của anh .
- Sáng nay , mẹ gặp hiệu trưởng luôn tiện nhở ông ta , dạy bảo lại học sinh trường , mẹ cho con ăn học không phải để yêu đương vớ vẩn sao nhãng việc học
Câu nói như tiếng sấm nổ bên tai Hoàng Lưu Vũ, mẹ anh vốn dĩ như vậy , vô tâm lạnh lùng , bà ấy luôn nghiêm khắc với anh , cho dù anh cố gắng bao nhiêu , thành tích rực rỡ bấy nhiêu nhưng bà chưa bao giờ bố thí cho anh một nụ cười , một lời quan tâm . Tất cả đều là ra lệnh
- Vậy mẹ là người đưa bức thư đó cho thầy hiệu trưởng sao ?
Đáp án rõ ràng như vậy , anh còn cố chấp hỏi lại . Hoàng Lưu Vũ như người mất hồn , chạy vụt đi ra cửa . Trời đang đổ mưa to , xung quanh ai ai cũng mặc áo mưa , che ô . Chỉ có một thanh niên cấp ba, chiếc áo trắng đồng phục bị ướt đẫm , quần xanh mảng thẫm lại có thể vắt ra nước. Anh mặc kệ , cứ chạy , chạy mãi đến nhà An Nhiên Nhiên . Trong đầu anh còn không biết đối mặt với cô ra sao . Chỉ biết mau chóng gặp được cô
Sau buổi sáng đẫm nước mắt cô thì chiều mưa Hoàng Lưu Vũ chạy đến nhà cô giải thích, bị Nguyễn Hạo Thiên lao vào đánh ngã xuống đường , anh không hề phản kháng , mà túm lấy cổ áo Hạo Thiên đòi gặp An Nhiên Nhiên, nhưng Nguyễn Hạo Thiên dứt khoát quay lưng lại với anh, đi vào trong nhà
Vậy nên mọi chuyện chưa kịp làm rõ mà An Nhiên Nhiên đã chuyển nơi ở lẫn trường .... Anh còn chưa kịp chào cô một tiếng, bởi vì Hoàng Lưu Vũ không thể biết lần gặp đó là lần cuối. Nên chẳng kịp nói lời tạm biệt…
Sự việc năm đó dần in sẹo trong lòng cả hai người . Nếu đối với Hoàng Lưu Vũ là dằn vặt và nhớ nhung thì An Nhiên Nhiên là một loại dày vò, nỗi ám ảnh của cô .
Trở về với hiện tại.
Hoàng Lưu Vũ cùng đoàn người công ty anh đi tới chỗ bàn. An Nhiên Nhiên vội vàng chạy lại ngồi cái ghế gần đó ,hóng hớt . Rất nhanh một giọng nói phụ nữ lưu loát , nhẹ nhàng vang lên :
- Chào buổi tối , tôi là Anna giám đốc bi-a tập đoàn ẩm thực Afood vì sơ suất của chúng tôi , dẫn đến phòng bếp công ty làm ra những sản phẩm không đạt được tiêu chuẩn như mong đợi . Vì vậy để thể hiện sự xin lỗi tới quý vị và các đồng nghiệp nên Hoàng tổng chúng tôi đích thân xuống bếp tiếp đãi các vị
Một tràng pháo tay nổ ra. Hoàng Lưu Vũ cúi nhẹ đầu như chào hỏi. Anh vẫn như xưa . phong độ không hề giảm nhiệt , ai cũng yêu mến anh, trở thành tâm điểm của mọi người. Phận đào hoa cũng tự tìm đến anh , bây giờ cả cô cũng vậy .
An Nhiên Nhiên " hừ " nhẹ một tiếng . Chỉ chốc lát mọi sự chú ý đều dồn lên nơi người đàn ông đang chăm chú làm món ăn . Món ăn làm từ xoài. Từ phía bàn ăn đi ra một cô gái búi tóc trông rất yêu kiều, sang chảnh của thiên kim nhag nhà nào đó . Hơi ngà say đi tới chỗ Hoàng Lưu Vũ .
- Không phải ăn xoài sao, cần gì phải rắc rối vậy
Hoàng Lưu Vũ cau mặt , nén vẻ khó chịu trong lòng .
- Ý cô là gì
- Ý tôi là đầu bếp Hoàng tổng trông ưu tú như vậy hay là uống với chị gái đây một chén..."
Vừa nói cô ta vừa di chuyển lại gần Hoàng Lưu Vũ. Cô ta là Tư Tư - Tác giả cuốn ẩm thực nổi tiếng được xuất bản rất thịnh hành bây giờ. một người định dìu cô ta vào trong nhưng đụng rơi chiếc ly rượu vang đỏ trog tay . Giọt màu đỏ bắn tung tóe khắp bàn .
Xoảng !!!
Tiếng vỡ chói tai thu hút sự chú ý đồ dồn về phía cô tác giả kia. Được lúc, cuối cùng cũng dìu được cô ta về phòng .
Còn An Nhiên Nhiên thấy người trợ lí mình ra hiệu ra khỏi đây nhanh đang đứng phía bên kia ngoài đám người đang hóng chuyện thì từ từ lẻn ra ngoài nhưng không may . Cô nhẹ nhàng lấy túi, bàn tay vô ý lỡ nắm phải khăn trải bàn.
Một tiếng ly vỡ lần nữa lại vang lên.
Xoảng !!!
Tiêu rồi .
Lần này sự chú ý đổ dồn lên An Nhiên Nhiên .
Hoàng Lưu Vũ nhíu máy , anh bực bội tiến lại phía cô . Thấy anh sắp tiến gần mình, An Nhiên Nhiên nhanh chân đi trước một bước, đôi chân phản chủ trật chân đúng lúc , cánh tay bị anh giữ lại, đỡ lấy người cô.
Hoàng Lưu Vũ cất tiếng chặn cô trước :
- Này cô kia, cô là phóng viên hay nhà báo, đến đây làm loạn à ?!!!
- Tôi... bánh mochi . Tôi muốn ăn ...háaa
An Nhiên Nhiên mơ màng đói đến hồ đồ, người lảo đảo, ghé miệng đến gần mặt anh
- Cái gì cơ
Hoàng Lưu Vũ tưởng mình nghe nhầm, nhíu mày hỏi lại .
An Nhiên Nhiên nhìn anh há miệng , cơn đói như khống chế toàn bộ suy nghĩ và hành động cô bây giờ, nhìn hai cái má anh mà cô lại tưởng là bánh mochi . Và rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến . Cô cắn thật mạnh tạo dấu răng rõ rệt trên gương mặt điển trai đó. Theo phản xạ tự nhiên, Hoàng Lưu Vũ vội vàng đẩy cô ra. Cả hai đột nhiên trượt chân rơi tủm xuống bể bơi rộng ngay gần đó.
Tiếng ồn ào náo nhiệt ngày một to hướng về phía đôi nam thanh nữ tú rơi xuống bể bơi. Đám đông nhốn nháo , chú ý tới hai người ướt nhẹp như chuột lột đang loay hoay .
Updated 23 Episodes
Comments
👻yUiOp🤭
Ít chap quá nà
2022-07-09
1
Trantuongvy
Ùm húm
2022-07-02
1
Haaaa
Hóng thấy bà
2022-07-01
2