Bữa sáng tại Dinh thự Sullivan

“Iruma là một đứa trẻ ngoan luôn vâng lời cha mẹ nhỉ?”
“Cha mẹ hết tiền rồi Iruma, vậy nên...”
“Từ giờ con sẽ sống cùng các ác ma này nhé~”
- - -
“Thằng nô lệ, còn không mau đi làm việc?!?”
“Con người! Thằng nhóc đó là con người!!”
“Ha ha ha, món hàng tiềm năng đây rồi!!!”
“Hát đi, hát nữa đi, hát tới chết với tiếng dương cầm của ngươi đi!!!”
- - - - - -
“M-máu, máu của Iruma-sama...”
“Ta cần máu của Iruma-sama!!!”
“Hỡi quyền năng chữa lành linh thiêng, xin Người hãy ban phước trao cho kẻ hèn mọn này huyết mạch của người... !”
“Xin Người... ! Hãy thương xót cứu rỗi những linh hồn mục ruỗng này, Iruma-sama!!!”
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
Không... không...
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
KHÔNG!!!
Iruma giật mình tỉnh giấc.
Em bật dậy, hơi thở hỗn loạn, đầu óc vẫn ong ong những kí ức vụn vặt xoáy mạnh như sóng trong tâm trí.
Tay phải đưa lên trước ngực trái, em run rẩy túm chặt cổ áo.
Iruma cố gắng điều chỉnh lại nhịp thở, em ổn định thần trí, lần nữa ngước nhìn căn phòng mới vẫn còn xa lạ.
Em thở hắt một tiếng, mệt mỏi lấy tay day day trán.
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
“Xem chừng vẫn chưa thể quên ngay...”
Opera
Opera
Cậu chủ nhỏ, cậu gặp ác mộng sao?
Chẳng biết từ khi nào, chàng ác ma tóc đỏ đã áp sát bên giường.
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
O-Opera-san?
Iruma giật thót quay người nhìn chàng hầu ác ma.
Chưa kịp hồi thần, em vẫn không quên chào hỏi.
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
B-buổi sáng tốt lành, Opera-san...
Ác ma tóc đỏ gật đầu đáp lại.
Opera
Opera
Sáng tốt lành, cậu chủ nhỏ.
Opera
Opera
Cậu gặp ác mộng sao?
Opera điềm nhiên hỏi lại với sắc mặt vô cảm, thực tình không thể đoán ra chàng ta liệu có đang lo lắng hay không.
Iruma bối rối cười gượng.
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
Dạ... không có gì đâu ạ.
Nhận thấy có vẻ tiểu chủ nhân không muốn nhắc lại về vấn đề này, Opera cũng không hỏi nữa mà dặn dò.
Opera
Opera
Iruma-sama, bữa sáng đã sẵn sàng rồi.
Opera
Opera
Xin hãy chuẩn bị dần, Sullivan-sama đang đợi cậu.
Nói đoạn, chàng ta đưa cho em một chiếc áo sơ-mi trắng và bộ quần tây sẫm màu.
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
Ah, cảm ơn anh, Opera-san...
Opera
Opera
Vậy, tôi sẽ đợi ở ngoài.
Opera cúi người rồi đi mất.
Iruma ngớ người, thầm cảm thán.
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
“Tác phong nhanh nhẹn thật...”
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
“Quả là Security Devil.”
Vì không muốn để chàng ác ma phải đợi lâu, Iruma rất nhanh chóng thay đồ chỉnh tề rồi vội vàng bước ra phía cửa.
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
Xin lỗi đã để anh đợi, Opera-san.
Opera mặt vô biểu tình lặng lẽ đánh giá.
Áo sơ-mi mặc vội nên vài chiếc cúc phía trên bị bỏ sót, từ đó để lộ ra phần xương quai xanh tinh xảo như tượng tạc cùng khoang ngực phập phồng ẩn hiện dưới lớp áo mỏng manh mang chất liệu thoải mái, dễ mặc.
Chiếc quần tây tối màu bó sát lấy vòng eo nhỏ gầy càng tôn lên những đường cong mềm mại đang dần định hình của một cậu trai tuổi 14 non nớt.
Cổ tay mảnh khảnh đằng sau vạt tay áo có những đường gân xanh tím khá rõ ràng, biểu hiện cho việc cân nặng của đứa trẻ này đang gầy ốm ở mức gần báo động.
Opera
Opera
“Dễ thương thật... nhưng cậu ấy gầy quá.” /khẽ nhíu mày không hài lòng/
Opera
Opera
Không có gì.
Opera
Opera
Đi thôi, cậu chủ nhỏ.
Opera
Opera
“Sau này nhất định phải bồi bổ đầy đủ mới được.” /quyết tâm lặng lẽ trỗi dậy/
...
Iruma liếc mắt ngang dọc ngắm nhìn cấu trúc cổ kính thần bí lại toát lên sắc thái sang trọng của toà nhà.
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
“Có vẻ như là một biệt thự lớn...”
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
“Có chút giống những toà lâu đài phong cách Châu Âu cổ điển.”
Chợt, nam hầu ác ma dừng lại mở cửa.
Opera cúi thấp người, tay duỗi thẳng tắp điệu dáng mời vị chủ nhân nhỏ bước vào.
Chưa để em bước hẳn vào trong, có thứ gì đó phóng vụt đến ôm chầm lấy em líu ríu.
Sullivan
Sullivan
Ohaiyo~ Iruma-kun!
Sullivan
Sullivan
Thế nào? Thế nào?
Sullivan
Sullivan
Đêm qua cháu ngủ ngon chứ?
Sullivan
Sullivan
Có mệt không?
Sullivan
Sullivan
Thoải mái hơn chưa?
Sullivan
Sullivan
Muốn làm cháu ta chưa?:>
Ác ma dạng trứng dồn dập hỏi tới tấp khiến Iruma không kịp phản ứng, Opera liền giải vây giúp em.
Opera
Opera
Ngài hãy bình tĩnh Sullivan-sama.
Chàng ta tóm lấy quả trứng, dứt khoát xách về phía bàn dài để Sullivan nghiêm chỉnh ngồi tại đó.
Em cười gượng.
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
“Rốt cuộc ai mới là chủ nhân đây... ?”
Sullivan hắng giọng, khôi phục hình tượng một ác ma thoạt trông phúc lão hiền từ lại vô cùng nguy hiểm.
Ông nhìn đến Iruma vẫn đứng ngơ ngẩn nở nụ cười nhẹ, tay vẫy vẫy thân mật gọi.
Sullivan
Sullivan
Mau vào đây nào, Iruma-kun~
Iruma nhanh chóng tiến đến, ngồi xuống vị trí mà Opera đã kéo ghế sẵn chờ em.
Em ngẩn ngơ nhìn bàn thức ăn trải dài trước mắt.
Ở thế giới loài người nhiều bữa em ăn còn không đủ no, huống hồ gì là ở Ma giới.
Thấy em thất thần nhìn bàn ăn, Sullivan vui vẻ treo trên môi nụ cười.
Sullivan
Sullivan
Nào, ta bắt đầu bữa ăn thôi nhỉ?
Ông nhanh chóng gắp lấy gắp để đem đĩa thức ăn của Iruma đầy ú ụ.
Sullivan
Sullivan
Nào nào, Iruma-kun, ăn mau chóng lớn :>
Em ái ngại nhìn chồng thức ăn cao quá đầu, lắp bắp.
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
C-cảm ơn ngài, Sullivan-sama... !
Sullivan
Sullivan
Không không, Iruma-kun. /lắc đầu vẫy vẫy ngón tay/
Sullivan
Sullivan
Cháu có thể gọi ta là “Oji-san” :>
Em cười xoà, vẻ bối rối hiện lên trên khuôn mặt non nớt.
Vẫn là Opera tinh ý giải vây giúp em lần nữa.
Opera
Opera
Sullivan-sama, cậu chủ nhỏ, đồ ăn sẽ nguội mất, mau chóng dùng bữa thôi ạ.
Sullivan gật gù, thấy lão ác ma bắt đầu bữa ăn, Iruma mới dám động đũa, theo thói quen chắp tay nói.
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
I-itadakimatsu...
Iruma chầm chậm lựa phần ăn nhỏ chạm vào đầu lưỡi, mùi vị lan toả khắp khoang miệng khiến em tròn xoe mắt, tay nhỏ tăng tốc nhanh nhanh cho thêm mấy miếng nữa vào miệng, làm căng tròn chiếc má bánh bao.
Sullivan tủm tỉm nhìn gương mặt em phiếm hồng, Opera lặng lẽ thu lại biểu cảm của em thầm cảm thán đầy thích thú.
Opera
Opera
“Dễ thương...”
............
Bữa ăn kết thúc, Iruma đã no căng.
Sullivan
Sullivan
Bữa ăn thế nào, Iruma-kun?
Lão ác ma vẫn cong mắt nhìn em hỏi.
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
Ah, vâng, đồ ăn rất ngon ạ... !
Opera tiến đến bưng cho em một tách trà, hai tai dong dỏng dựng lên xem chừng rất vui.
Opera
Opera
Ma trà của cậu, Iruma-sama.
Opera
Opera
Và... cảm ơn cậu đã khen ngợi.
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
Woa, em cảm ơn...
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
Vậy ra thức ăn đều là Opera-san nấu sao?
Em hỏi lại, tròng mắt long lanh ngưỡng mộ chàng hầu ác ma tài năng.
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
Anh tuyệt thật đấy Opera-san! /mắt lấp lánh ngưỡng mộ/
Suzuki Iruma
Suzuki Iruma
“Đây là lần đầu tiên mình được ăn một bữa đầy bụng ngon miệng như thế...”
Em đón lấy tách trà nóng, 3 năm sống ở Ma giới không phải em chưa từng thấy qua thức uống này.
Chỉ là cốc trà Opera cho em có vẻ là loại thượng hạng, mùi hương rất khác biệt.
Nghe thanh âm trong trẻo lẫn chút vụn vỡ non nớt khen ngợi, Opera truyền dọc khắp cơ thể cảm giác lâng lâng.
Ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ thân ảnh nhỏ nhắn nằm lọt thỏm trong vòng tay to lớn của lão ác ma Sullivan, Opera đã sinh ra yêu thích kì lạ gương mặt khả ái với mái tóc xanh thoạt trông bồng bềnh mềm mại.
Ấn tượng ban đầu đối với Iruma chàng ta cảm thấy em vô cùng nhỏ bé, gương mặt lại vấn vương vài nét tiều tuỵ không nên có ở một đứa trẻ chừng này tuổi...
Song, Opera càng thêm bất ngờ khi biết em là một cậu bé loài người và cả câu chuyện đằng sau từ Sullivan khiến tâm chàng cồn cào dao động.
Muốn bao bọc, bảo vệ...
Muốn ôm trọn lấy thân ảnh nhỏ gầy trông đến là kiệt quệ...
Muốn cưng chiều yêu thương đứa trẻ ấy.
Xúc cảm tương thích xuất hiện quá đột ngột từ lần đầu khiến Opera không khỏi mơ hồ lơ ngơ xác nhận lại tâm tình khác lạ bấy giờ bản thân chưa từng trải nghiệm.
Khoảnh khắc Iruma hé mi tỉnh dậy, rót vào tai chất giọng thuần khiết như tiếng chuông reo...
Chàng ác ma tóc đỏ lại nghĩ:
Loại cảm giác này tự nhiên thời tới liền cản không kịp, gặp đúng người thì căng tràn tâm trí...
Vậy thì cứ để nó tiến triển thôi?
Cứ thế, mơ mơ hồ hồ, Opera từ rất sớm đã dần lưu lại hình bóng thiếu niên loài người ấy, để em gần như sắp bước đến nơi sâu nhất chốn lòng...
Cảm giác “thích” đôi khi không cần lí do...
Chỉ biết rằng, thời khắc ấy, người này đã đem đến những lưu luyến quẩn quanh trí óc như vậy...
Thứ xuyến xao đầu ghim vào trí não như có như không trú lại để từng xúc cảm xen lẫn, dần thành hình một thứ tình cảm gì tự nhiên tiến đến...
Opera
Opera
“Hm, cảm xúc này... thật ra cũng không tệ.”
Opera
Opera
NovelToon
Hot

Comments

(dark angle) 🍫ST_meo meo♒

(dark angle) 🍫ST_meo meo♒

nổ bố cái địa chỉ nhà m
! bố cho nhà m sáng nhất đêm nay lun D:< //sát khí đằng đằng//

2025-04-27

0

(dark angle) 🍫ST_meo meo♒

(dark angle) 🍫ST_meo meo♒

anh định vỗ béo rùi thịt anh trai tui hả? 🤨

2025-04-27

1

(dark angle) 🍫ST_meo meo♒

(dark angle) 🍫ST_meo meo♒

bà ơi nii-chan của em mới 11 tủi thoai đó! cẩn thận em gọi fbi đấy :((

2025-04-27

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play