Chap 13: Đưa tiễn

Hắn chỉ cho cô đúng ba giây để do dự, và không thấy được sự ngoan ngoãn mà hắn muốn nên ngay lập tức ra hiệu, một tiếng súng vang lên, một đầu bếp trong số đó chết ngay tại chỗ. 

Mùi máu tanh xộc tới, hai tay Lãnh Di Mạt bấu chặt hai bên đùi đến mức móng tay sắp cắm sâu vào trong da thịt, sợ hãi tra tấn lí trí của cô đến tột cùng, nhưng vẫn không thể hét lên hay òa khóc, việc duy nhất cô có thể làm là phải thật kiên cường và bình tĩnh. Thế nhưng cô vẫn là không thể ngăn được nước mắt trào ra. 

- Kể từ giây phút này, mỗi lần cháu có ba giây để ra quyết định. Nếu cháu còn không chịu ăn thì chú sẽ giết một tên. 

Hô hấp của Lãnh Di Mạt đang trở nên dồn dập hơn, cô cẩn thận nhìn từng đầu bếp đang sợ hãi cúi đầu, toàn thân run rẩy, bọn họ có thể chết hết vì cô ư? Dựa vào đâu chứ? Đây không phải lần đầu tiên cô chứng kiến Tả Bân hạ lệnh nổ súng, nhưng cô đã từng cho rằng cô sẽ là ngoại lệ của hắn, là người duy nhất hắn sẽ không hóa thành thú dữ ngay trước mắt. Nhưng hôm nay hắn lại để cô lựa chọn giữ mạng sống cho những người này? Rốt cuộc vẫn là cô đã quá ảo tưởng thôi. 

Nhưng mà…tại sao những người ở đây cô đều chưa từng nhìn thấy như vậy? Thì ra là Tả Bân đã đổi hết người làm từ trên xuống dưới của thủ phủ rồi sao? Nếu như vậy…

- Tiểu Ngư đâu? Tại sao hôm nay tôi không thấy cô ấy? 

Nỗi sợ trong lòng cô càng lúc càng lớn, tất cả thể hiện trong chính giọng nói của cô, kích động và khẩn trương. Cô nhìn Tả Bân vẫn duy trì động tác gắp thức ăn, và hắn thì cười cười nhìn cô, hắn đang định ra lệnh nổ súng lần hai. 

- Tả Bân! 

Rầm! 

Leng keng! 

- Thả tôi ra! 

Vừa mới trong chớp mắt, Lãnh Di Mạt dùng hết sức bình sinh để hét lên một tiếng, đồng thời cũng dứt khoát muốn đứng dậy, nhưng cô không thể ngờ được ngay lúc cô mới có động thái đầu tiên thì cũng ngay lập tức bị hai tên thuộc hạ của Tả Bân đứng phía sau ấn giữ chặt hai bên vai, ép cô ngồi yên tại chỗ, một chút cơ hội để kháng cự cũng không còn. Cô như kẻ nghiện thuốc đang lên cơn, vùng vẫy kịch liệt trong vô vọng, chỉ hận không thể xé xác của tên nam nhân kia ra thành trăm mảnh. 

- Tả Bân, ông làm gì Tiểu Ngư rồi hả? 

Đồ trên bàn rơi xuống mặt sàn vỡ tan tành, chỗ này đã có chút hỗn loạn. Tả Bân rút giấy ăn lau sạch tay, thái độ của hắn vẫn điềm nhiên như chẳng có chuyện xảy ra cả, vẫn nguyên tắc cũ mà thực hiện nhỉ? Hắn ném tờ giấy ăn vừa mới vò nát qua một bên, chầm chậm đứng lên và nhướn người về phía Lãnh Di Mạt, một tay hắn chống trên mặt bàn, một tay nâng cằm của cô lên, ép cô nhìn thẳng vào mắt của mình, chỉ có Lãnh Di Mạt mới cảm nhận được hắn đã dùng bao nhiêu phần lực, xương cằm của cô sắp bị hắn bóp nát hết rồi. Gương mặt điển trai như yêu nghiệt làm khuynh đảo chúng sinh này lại đang rất gần cô, nhưng thay vì tim loạn nhịp vì rung động thì cô lại đau lòng và sợ hãi. 

- Mạt Mạt yêu dấu của chú, chú phải nhắc bao nhiêu thì cháu mới chịu nhớ đây? Bây giờ cháu không còn là đại tiểu thư của Xích Bang nữa, cháu vẫn nghĩ mình là công chúa muốn gì được nấy? Chú nhắc cho cháu nhớ, giá trị tồn tại duy nhất của cháu ở đây chính là ngoan ngoãn nghe lời chú. Nhưng có vẻ cháu nghe vẫn không hiểu hửm? 

Đôi mắt đỏ hoe ngập nước mỏng của Lãnh Di Mạt cố mở thật to để nước mắt không trào ra, cô cắn chặt môi run rẩy, dù rất sợ hãi nhưng vẫn phải ép mình thật kiên cường. 

- Tiểu Ngư đâu? Ông giết cô ấy rồi sao? Tả Bân! Ông giết Tiểu Ngư rồi?

Khi cố gắng dồn hỏi hắn như vậy, Lãnh Di Mạt đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần hứng chịu cơn cuồng nộ của Tả Bân. Nhưng cô lại khá bất ngờ khi hắn đột nhiên buông tay đang bóp cằm của cô ra, hắn càng có động thái án binh bất động bấy nhiêu thì cô biết giây tiếp theo sẽ càng đáng sợ bấy nhiêu. Và đúng là như vậy, ngay sau khi vừa buông tay ra thì hắn đã cầm một bát cháo tới, một tay cậy miệng cô và cứ như vậy đổ hết cháo vào miệng của cô. 

Nóng….

Cháo nóng làm bỏng hết cả khoang miệng, cổ họng đến lưỡi, môi của Lãnh Di Mạt. Nhưng cô lại không thể chống cự, hai vai bị đè chặt phải dán trên ghế, mà lực tay cũng như sự khống chế của Tả Bân thì dù có đến ba Lãnh Di Mạt có khi cũng không thể làm gì được. Cháo tràn từ cằm theo cổ xuống ngực, mãi đến khi cháo trong bát đã bị đổ hết thì Tả Bân mới dừng tay, hắn ném bát sang một bên, thái độ không hài lòng nhìn dáng vẻ hít thở hì hục như cá thiếu nước, vô cùng nhếch nhác của cô gái nhỏ ngồi trước mặt. 

Lãnh Di Mạt cứ ngỡ mình vừa đi dạo một vòng qua quỷ môn quan, mở mắt lại thì hóa ra vẫn còn ở trần thế. Tóc rối hơn phân nửa, mặt mũi lem luốc trong rất thảm, da thịt trắng mịn vì bị bỏng mà hóa sắc đỏ hồng, còn dính bẩn một mảng đến quần áo. 

- Đưa tiểu thư về phòng thay đồ. 

Tả Bân hậm hực ra lệnh một câu, hắn vừa xoay người đi thì quản gia đã đưa một người làm từ bên ngoài vào. Cô người làm vừa nhìn thấy Lãnh Di Mạt thì vội lao đến, lo lắng gọi. 

- Tiểu thư, tiểu thư….

Vì tiếng gọi đó mà Lãnh Di Mạt cũng quay đầu lại nhìn.

- Tiểu Ngư, Tiểu Ngư! 

Đây là người hầu trong thủ phủ lớn lên cùng Lãnh Di Mạt, Tiểu Ngư như em gái, như một người tri kỷ của cô vậy. Bây giờ trong thủ phủ này Lãnh Di Tu đã không còn nữa, người duy nhất có thể ở bên cạnh cô chỉ còn Tiểu Ngư thôi. 

- Tiểu thư, chị sao vậy? Sao lại thế này chứ? 

Tiểu Ngư lấy giấy ăn vừa lau mặt cho Lãnh Di Mạt vừa hỏi han tình hình. 

Hai người bọn họ bây giờ không khác gì tội nhân đang bị những tên thuộc hạ của Tả Bân canh giữ, đến việc hít thở cũng khó khăn nữa. Biết làm sao đây khi nhà đã không còn nữa, bản thân lại biến thành nô lệ cho kẻ thù trong chính ngôi nhà của mình. Lãnh Di Mạt, cuộc sống như địa ngục của cô bây giờ đã chính thức bắt đầu rồi.

…….

Tù nhân như Lãnh Di Mạt có thể được chuẩn bị cho một chiếc thuyền để rải tro cốt của người cha đã mất có được coi là may mắn rồi không. Nhưng cô lại thấy vô cùng nực cười, Tả Bân thật sự là con người sao? Nếu hắn còn là con người thì ít ra hắn cũng phải có chút hổ thẹn chứ? Lãnh Di Tu là do hắn giết nhưng hắn vẫn còn mặt mũi ngồi cùng Lãnh Di Mạt trên chiếc thuyền đưa tiễn ông! 

- Ba ba, ba ba còn nhớ chỗ này không? Sinh nhật năm mười lăm tuổi của con, chúng ta đã đến đây một lần. Ba ba còn hứa sinh nhật năm mười tám tuổi của con sẽ cùng con đến đây lần nữa. Hôm nay con giúp ba ba thực hiện lời hứa rồi đây. 

Mỗi một nắm tro cô đều cẩn thận rải thật xa, cứ mỗi lần lặp lại động tác thì cô lại có những lời gửi đến cho cha của mình. 

- Ba ba, người đừng lo, món nợ này, con nhất định sẽ đòi lại từ Tả Bân từng chút từng chút một. Cho nên người hãy yên tâm mà đi nhé? 

Suốt thời gian Lãnh Di Mạt đứng bên ngoài rải tro cốt của Lãnh Di Tu, Tả Bân không hề đi ra khỏi thuyền, chỉ có mấy tên thuộc hạ đứng bên ngoài trông chừng cô. Cho đến khi bỏ hũ đựng tro cốt xuống, Hầu Tử cũng vừa vặn đi đến. 

- Tiểu thư, lão đại đang đợi cô ở trong. 

Điều mà Lãnh Di Mạt để ý đến không phải là Tả Bân đang ở đâu mà chính là tiếng “lão đại” trong lời nói của Hầu Tử. Cô vẫn giữ nguyên tư thế nhìn về phía biển cả mênh mông, nói vu vơ một câu. 

- Lão đại? Lão đại của các người không phải đã chết rồi sao? 

Thật sự là đã chết rồi mà, cha của cô Lãnh Di Tu mới là lão đại của những tên thuộc hạ Xích Bang, là thủ lĩnh của Xích Bang. Dựa vào đâu mà tên ác ma kia lại có thể được gọi là lão đại chứ? Dựa vào việc đảo chính, giết người cướp vị trí và thanh trừ Lãnh gia sao? 

- Tiểu thư, chủ nhân của tôi từ trước đến giờ chỉ có một người duy nhất là Tả tiên sinh, cũng là lão đại của Xích Bang. Tôi thật lòng khuyên cô sau này nên chú ý đến lời nói của mình một chút, bằng không sẽ lại tự chuốc lấy họa vào thân. 

Người ta vẫn thường nói thái độ của tớ sẽ học theo chủ, quả là không sai chút nào, thái độ của Hầu Tử đối với Lãnh Di Mạt giống như những gì mà Tả Bân đã cảnh cáo cô, cô không còn là đại tiểu thư của Xích Bang nữa nên không có quyền ra lệnh cho thuộc hạ của Xích Bang, và cũng vì vậy nên đương nhiên Hầu Tử cũng chẳng có chút tôn kính của thuộc hạ đối với cô. Trong mắt bọn họ bây giờ thì cô chính là tù binh của Tả Bân, không có tư cách gì để đứng trên người khác. Chỉ là, nhìn cậu ta, lại nhìn đám thuộc hạ mặt mày hằm hằm sát khí lạnh toát đứng xung quanh, cô tự nghĩ, Lãnh Di Tu cả đời oai phong lẫm liệt thế nào, từng là thủ lĩnh của một trong hai bang phái lớn nhất nhì giới hắc đạo, là lão đại của hàng ngàn anh em Xích Bang. Nhưng đến lúc ông chết rồi thì sao chứ? Đến một tên thuộc hạ để đưa tiễn cũng không có. Đây đều là nhờ Tả Bân ban cho cả, Lãnh Di Mạt rất muốn biết, ngày Tả Bân chết trong tay cô rồi, đám thuộc hạ này của hắn, cả cánh tay đắc lưc Hầu Tử rất mực trung thành này có khóc tang cho hắn không. Nghĩ đến cảnh tượng hắn cũng chết trong cô độc như vậy, cô chỉ hận không thể giết được hắn ngay bây giờ, chỉ có thể cắn chặt răng chịu đựng trước thôi. 

 

Chapter
1 Chap 1: Con chỉ gả cho chú Bân!
2 Chap 2: Trước tiệc sinh nhật.
3 Chap 3: Nụ hôn đầu
4 Chap 4: Tiệc sinh nhật
5 Chap 5: Quà sinh nhật
6 Chap 6: Vị trí thủ lĩnh Xích Bang
7 Chap 7: Dự cảm không lành
8 Chap 8: Tại sao lại giết ông ấy?
9 Chap 9: Không ngờ cháu muốn giết chú.
10 Chap 10: Cầu xin ông
11 Chap 11: Làm những gì cần làm
12 Chap 12: Khẩu vị thay đổi
13 Chap 13: Đưa tiễn
14 Chap 14: Ông không sợ gặp ác mộng?
15 Chap 15: Ông sẽ cưới tôi?
16 Chap 16: Tôi không muốn!
17 Chap 17: Đồ của hắn không thể đụng vào.
18 Chap 18: Giành đồ của hắn đều rất thảm
19 Chap 19: Đan Thạch
20 Chap 20: Thích nhất được gọi là chú Bân.
21 Chap 21: Cảm giác dằn vặt.
22 Chap 22: Động lòng trắc ẩn?
23 Chap 23: Ông định xử lý anh ta thế nào?
24 Chap 24: Ông đang tức giận?
25 Chap 25: Ám sát không thành.
26 Chap 26: Bị trói
27 Chap 27: Thuộc hạ nói.
28 Chap 28: Tự phạt.
29 Chap 29: Đừng tưởng mình là thần thánh.
30 Chap 30: Muốn biến cô thành con nghiện.
31 Chap 31: Đừng khóc, chú sẽ đau lòng.
32 Chap 32: Tiếc không thể cắn chết ông.
33 Chap 33: Có bản lĩnh thì cứ nói.
34 Chap 34: Giúp hắn che đậy.
35 Chap 35: Con nuôi của Ngôn Tô.
36 Chap 36: Lại là đe dọa.
37 Chap 37: Làm ơn dừng lại đi.
38 Chap 38: Hồng môn yến
39 Chap 39: Nói theo kịch bản.
40 Chap 40: Cháu nói đi.
41 Chap 41: Thiếu chủ Hồng Bang
42 Chap 42: Tôi có thể giúp cô.
43 Chap 43: Trẻ con không nên chạy lung tung.
44 Chap 44: Trừng phạt.
45 Chap 45: Người của hoàng hậu nương nương
46 Chap 46: Người lớn không nên chấp trẻ con
47 Chap 47: Cậu dùng ma túy?
48 Chap 48: Hắn là tên biến thái.
49 Chap 49: Chú thích những thứ sạch sẽ.
50 Chap 50: Lần đầu bị đánh.
51 Chap 51: Nếu không muốn mất tay.
52 Chap 52: Tôi không ăn thịt trẻ con.
53 Chap 53: Điểm yếu của hắn.
54 Chap 54: Hắn lại phát điên.
55 Chap 55: Gặp ác mộng.
56 Chap 56: Ông ta đáng chết.
57 Chap 57: Xích đu của cháu đâu?
58 Chap 58: Tự ý xông vào.
59 Chap 59: Thử xích đu.
60 Chap 60: Tôi đợi câu trả lời của cô.
61 Chap 61: Điều kiện là cô.
62 Chap 62: Đòi hắn dâng đồ của mình.
63 Chap 63: Trẻ con khóc rất hư
64 Chap 64: Đã định sẵn chỉ thuộc về hắn
65 Chap 65: Sợ chú lại bỏ thuốc?
66 Chap 66: Mang theo cô đi.
67 Chap 67: Mục tiêu là cô.
68 Chap 68: Tôi chưa giết anh ta.
69 Chap 69: Anh muốn tôi làm gì?
70 Chap 70: Đến để trả đồ.
71 Chap 71: Không quan tâm hình tượng bản thân.
72 Chap 72: Sớm đã bị vấy bẩn
73 Chap 73: Chiêu mượn dao giết người.
74 Chap 74: Người từng cứu hắn.
75 Chap 75: Vì người phụ nữ đó mà nổi giận với cô.
76 Chap 76: Không cần đuổi theo.
77 Chap 77: Có điểm yếu chính là tự sát
78 Chap 78: Tự hỏi trái tim mình.
79 Chap 79: Bữa cơm khó nuốt.
80 Chap 80: Thay đổi người đi cặp.
81 Chap 81: Phá vỡ mối quan hệ
82 Chap 82: Cô ta sẽ giết ngài.
83 Chap 83: Tiệc ra mắt (1)
84 Chap 84: Tiệc ra mắt (2)
85 Chap 85: Một màn chào hỏi đậm mùi thuốc súng
86 Chap 86: Hỏa Trùng Tử
87 Chap 87: Lời cảnh cáo.
88 Chap 88: Anh là tên lừa đảo.
89 Chap 89: Trò ném đá giấu tay
90 Chap 90: Đến cậu cũng nghi ngờ tớ.
91 Chap 91: Che giấu cho cô.
92 Chap 92: Nếu không được chú cho phép.
93 Chap 93: Cấm ông nhắc đến cha tôi.
94 Chap 94: Chỉ hợp với mình cháu.
95 Chap 95: Cho con thêm một cơ hội.
96 Chap 96: Cô vẫn còn sống chứ?
97 Chap 97: Chị muốn đi cùng tôi?
98 Chap 98: Tháo vòng tay
99 Chap 99: Tình yêu không lớn lên từ thù hận.
100 Chap 100: Dị ứng (1)
101 Chap 101: Dị ứng (2)
102 Chap 102: Tôi không muốn đeo!
103 Chap 103: Thần may mắn
104 Chap 104: Đưa cô đi xem kịch hay.
105 Chap 105: Muốn giết tôi sao?
106 Chap 106: Muốn bảo vệ anh ta?
107 Chap 107: Không phải di chúc
108 Chap 108: Bị bắt cóc (1)
109 Chap 109: Bắt cóc (2)
110 Chap 110: Hắn nhất định sẽ đến.
111 Chap 111: Hắn đã mắc bẫy
112 Chap 112: Hắn vẫn còn sống.
113 Chap 113: Sao ông còn về được?
114 Chap 114: Khắc dấu lên lưng cô.
115 Chap 115: Chủ ý liên hôn
116 Chap 116: Đã tự có đáp án.
117 Chap 117: Mối thù diệt tộc.
118 Chương 118: Không bao giờ là đủ.
119 Chương 119: Cố tình tránh tôi?
120 Chap 120: Hắn sẽ gả cô?
121 Chap 121: Không có quyền gả.
122 Chap 122: Để bọn họ đi
123 Chương 123: Mang thai?
124 Chap 124: Kết quả chính xác.
125 Chap 125: Hôm nay tôi tới tháng.
126 Chap 126: Hôm nay đâu phải chu kỳ.
127 Chap 127: Cô ta quay về rồi.
128 Chap 128: Sắp đến ngày giỗ.
129 Chap 129: Đưa đi đi.
130 Chap 130: Cũng không thể có được hắn.
131 Chap 131: Khách không mời mà đến.
132 Chap 132: Giúp cô ta.
133 Chap 133: Đi cùng tôi đi.
134 Chap 134: Không buông bỏ được thù hận.
135 Chap 135: Không cần trả thù nữa.
136 Chap 136: Không được đụng vào con của tôi.
137 Chap 137: Dừng phẫu thuật!
138 Chap 138: Không kịp nữa rồi.
139 Chap 139: Đúng là tôi thì sao?
140 Chap 140: Đứa bé không còn nữa.
141 Chap 141: Sao giờ chú mới đến?
142 Chap 142: Trò chơi mới bắt đầu thôi.
143 Chap 143: Chỉ cần em thích.
144 Chap 144: Ai mới là người diễn kịch?
145 Chap 145: Ba của cháu đâu rồi?
146 Chap 146: Hy vọng sau này em vẫn nhớ
147 Chap 147: Muốn ngừng trị liệu.
148 Chap 148: Trong phòng tắm của hắn.
149 Chap 149: Em thực sự muốn giết anh?
150 Chap 150: Nhát này anh trả cho em.
151 Chap 151: Từ nay không ai nợ ai
152 Chap 152: Tả Bân, vĩnh biệt.
153 Chap 153: Hồi quang phản chiếu.
154 Chap 154: Anh đợi em.
155 Chap 155: Nhốt hắn lại.
156 Chap 156: Hắn đã trở lại.
157 Chap 157: Mật giam.
158 Chap 158: Ba năm sau
159 Chap 159: Tìm lại dây chuyền.
160 Chap 160: Đấu giá.
161 Chap 161: Đã lâu không gặp.
162 Chap 162: Giả vờ không nhận ra hắn.
163 Chap 163: Giúp cô trả thù.
164 Chap 164: Đuổi cô ấy.
165 Chap 165: Người cô phải giết là Tả Bân.
166 Chap 166: Nó là anh trai của cháu.
167 Chap 167: Anh đã nghe hết rồi.
168 Chap 168: Tự mình xác nhận.
169 Chap 169: Ký hiệu trên lưng em.
170 Chap 170: Em còn hận anh không?
171 Chap 171: Lời thật lòng hay nói linh tinh?
172 Chap 172: Không phải anh thì là ai.
173 Chap 173: Theo đuổi lại em.
174 Chap 174: Không thể yêu em.
175 Chap 175: Anh đừng qua đây!
176 Chap 176: Người giống hệt cậu.
177 Chap 177: Câu hỏi kỳ lạ.
178 Chap 178: Tha thứ cho anh.
179 Chap 179: Theo đuổi sai cách.
180 Chap 180: Đều tại cô ta.
181 Chap 181: Cho anh bảy ngày.
182 Chap 182: Mời cô đi xem phim
183 Chap 183: Yếu bóng vía.
184 Chap 184: Điều ước của hắn.
185 Chap 185: Nhắc đến tiểu Nguyệt.
186 Chap 186: Hôn lễ hay buổi đấu giá?
187 Chap 187: Tại sao cô ta lại muốn giết anh?
188 Chap 188: Em ghen?
189 Chap 189: Đưa em đi ngắm bình minh.
190 Chap 190: Bị truy sát
191 Chap 191: Em cũng ngửi thấy sao?
192 Chap 192: Anh mặc kệ tôi đi.
193 Chap 193: Ba năm trước đã xảy ra chuyện gì?
194 Chap 194: Cần truyền máu.
195 Chap 195: Cô cũng là bệnh nhân.
196 Chap 196: Thì ra mày chưa chết.
197 Chap 197: Tớ không nhạt nhẽo như cậu.
198 Chap 198: Đọc sách ngược.
199 Chap 199: Cô ấy bỏ tôi để đi cùng cậu ta.
200 Chap 200: Chỉ là cái cớ.
201 Chap 201: Gả cho anh nhé?
202 Chap 202: Chúng ta làm một đứa đi.
203 Chap 203: Chú đừng đùa.
204 Chap 204: Trở về Thượng Hải
205 Chap 205: Anh đi theo em ngay từ đầu.
206 Chap 206: Từ Đạo bị sát hại.
207 Chap 207: Tặng quà cho chú.
208 Chap 208: Vu oan giá họa
209 Chap 209: Cấm cửa.
210 Chap 210: Một cổ hai tròng.
211 Chap 211: Sao cô lại ở đây.
212 Chap 212: Sao anh có thể làm chuyện này với em.
213 Chap 213: Tôi không về!
214 Chap 214: Không chịu gặp hắn.
215 Chap 215: Thực sự không phải anh.
216 Chap 216: Anh xin lỗi em.
217 Chap 217: Hiểu lầm rồi.
218 Chap 218: Nhận điện thoại của cô.
219 Chap 219: Cho hai người cơ hội.
220 Chap 220: Chỉ cần có tôi thôi.
221 Chap 221: Lí do hắn giết cha cô.
222 Chap 222: Lần này anh không đến muộn.
223 Chap 223: Em xin lỗi.
224 Chap 224: Chú đừng tốt với em như vậy.
225 Chap 225: Tại sao ba lại làm như vậy?
226 Chap 226: Muốn sinh con cho chú.
227 Chap 227: Tại sao họ lại mất.
228 Chap 228: Năn nỉ cậu kết hôn.
229 Chap 229: Là em gái của lão Tả.
230 Chap 230: Em đã nghe hết rồi.
231 Chap 231: Muốn trả nợ cho anh.
232 Chap 232: Cô ấy không muốn kết hôn.
233 Chap 233: Chúng ta đừng chiến tranh lạnh nữa.
234 Chap 234: Sao chú lại nằm đây?
235 Chap 235: Làm em sợ muốn chết.
236 Chap 236: Cùng một ngày.
237 Chap 237: Hôn lễ hỗn loạn
238 Chap 238: Tiểu Ngư mất tích
239 Chap 239: Vì em mà hôn lễ của chị bị hủy.
240 Chap 240: Không thể gọi một tiếng "anh"
241 Chap 241: Đau lòng sinh bệnh.
242 Chap 242: Anh đưa em đi.
243 Chap 243: Xác nhận thân phận.
244 Chap 244: Nhất định phải trả thù.
245 Chap 245: Có giỏi thì giết đi.
246 Chap 246: Anh trả thù được cho em rồi.
247 Chap 247: Xác thực thân phận.
248 Chap 248: Trở mặt thành thù.
249 Chap 249: Cậu đẩy cái gì hả?
250 Chap 250: Kể cả cô.
251 Chap 251: Giống hắn trước đây.
252 Chap 252: Tình cảnh điêu đứng
253 Chap 253: Cháu đã viết đơn li hôn.
254 Chap 254: Sự thực phơi bày (1)
255 Chap 255: Sự thực phơi bày (2)
256 Chap 256: Đi tìm cô.
257 Chap 257: Tôi sẽ giết cô ta
258 Chap 258: Cứu anh lần cuối.
259 Chap 259: Đi cùng đi, ở cùng ở.
260 Chap 260: Tôi bảo cô cút đi.
261 Chap 261: Chú mau ra đây đi!
262 Chap 262: Huyết mạch của Tả gia vẫn còn.
263 Chap 263: Như vậy đủ tư cách chưa?
264 Chap 264: Nhưng mà tôi không thiếu người.
265 Chap 265: Đều nghĩ rằng đối phương ích kỷ.
266 Chap 266: Thư đến thiên đường.
267 Chap 267: Chỉ để trở về kịp.
268 Chap 268: Chú lại muốn đuổi em?
269 Chap 269: Anh tự đứng lên.
270 Chap 270: Hoàn thành ước nguyện
271 Ngoại truyện
Chapter

Updated 271 Episodes

1
Chap 1: Con chỉ gả cho chú Bân!
2
Chap 2: Trước tiệc sinh nhật.
3
Chap 3: Nụ hôn đầu
4
Chap 4: Tiệc sinh nhật
5
Chap 5: Quà sinh nhật
6
Chap 6: Vị trí thủ lĩnh Xích Bang
7
Chap 7: Dự cảm không lành
8
Chap 8: Tại sao lại giết ông ấy?
9
Chap 9: Không ngờ cháu muốn giết chú.
10
Chap 10: Cầu xin ông
11
Chap 11: Làm những gì cần làm
12
Chap 12: Khẩu vị thay đổi
13
Chap 13: Đưa tiễn
14
Chap 14: Ông không sợ gặp ác mộng?
15
Chap 15: Ông sẽ cưới tôi?
16
Chap 16: Tôi không muốn!
17
Chap 17: Đồ của hắn không thể đụng vào.
18
Chap 18: Giành đồ của hắn đều rất thảm
19
Chap 19: Đan Thạch
20
Chap 20: Thích nhất được gọi là chú Bân.
21
Chap 21: Cảm giác dằn vặt.
22
Chap 22: Động lòng trắc ẩn?
23
Chap 23: Ông định xử lý anh ta thế nào?
24
Chap 24: Ông đang tức giận?
25
Chap 25: Ám sát không thành.
26
Chap 26: Bị trói
27
Chap 27: Thuộc hạ nói.
28
Chap 28: Tự phạt.
29
Chap 29: Đừng tưởng mình là thần thánh.
30
Chap 30: Muốn biến cô thành con nghiện.
31
Chap 31: Đừng khóc, chú sẽ đau lòng.
32
Chap 32: Tiếc không thể cắn chết ông.
33
Chap 33: Có bản lĩnh thì cứ nói.
34
Chap 34: Giúp hắn che đậy.
35
Chap 35: Con nuôi của Ngôn Tô.
36
Chap 36: Lại là đe dọa.
37
Chap 37: Làm ơn dừng lại đi.
38
Chap 38: Hồng môn yến
39
Chap 39: Nói theo kịch bản.
40
Chap 40: Cháu nói đi.
41
Chap 41: Thiếu chủ Hồng Bang
42
Chap 42: Tôi có thể giúp cô.
43
Chap 43: Trẻ con không nên chạy lung tung.
44
Chap 44: Trừng phạt.
45
Chap 45: Người của hoàng hậu nương nương
46
Chap 46: Người lớn không nên chấp trẻ con
47
Chap 47: Cậu dùng ma túy?
48
Chap 48: Hắn là tên biến thái.
49
Chap 49: Chú thích những thứ sạch sẽ.
50
Chap 50: Lần đầu bị đánh.
51
Chap 51: Nếu không muốn mất tay.
52
Chap 52: Tôi không ăn thịt trẻ con.
53
Chap 53: Điểm yếu của hắn.
54
Chap 54: Hắn lại phát điên.
55
Chap 55: Gặp ác mộng.
56
Chap 56: Ông ta đáng chết.
57
Chap 57: Xích đu của cháu đâu?
58
Chap 58: Tự ý xông vào.
59
Chap 59: Thử xích đu.
60
Chap 60: Tôi đợi câu trả lời của cô.
61
Chap 61: Điều kiện là cô.
62
Chap 62: Đòi hắn dâng đồ của mình.
63
Chap 63: Trẻ con khóc rất hư
64
Chap 64: Đã định sẵn chỉ thuộc về hắn
65
Chap 65: Sợ chú lại bỏ thuốc?
66
Chap 66: Mang theo cô đi.
67
Chap 67: Mục tiêu là cô.
68
Chap 68: Tôi chưa giết anh ta.
69
Chap 69: Anh muốn tôi làm gì?
70
Chap 70: Đến để trả đồ.
71
Chap 71: Không quan tâm hình tượng bản thân.
72
Chap 72: Sớm đã bị vấy bẩn
73
Chap 73: Chiêu mượn dao giết người.
74
Chap 74: Người từng cứu hắn.
75
Chap 75: Vì người phụ nữ đó mà nổi giận với cô.
76
Chap 76: Không cần đuổi theo.
77
Chap 77: Có điểm yếu chính là tự sát
78
Chap 78: Tự hỏi trái tim mình.
79
Chap 79: Bữa cơm khó nuốt.
80
Chap 80: Thay đổi người đi cặp.
81
Chap 81: Phá vỡ mối quan hệ
82
Chap 82: Cô ta sẽ giết ngài.
83
Chap 83: Tiệc ra mắt (1)
84
Chap 84: Tiệc ra mắt (2)
85
Chap 85: Một màn chào hỏi đậm mùi thuốc súng
86
Chap 86: Hỏa Trùng Tử
87
Chap 87: Lời cảnh cáo.
88
Chap 88: Anh là tên lừa đảo.
89
Chap 89: Trò ném đá giấu tay
90
Chap 90: Đến cậu cũng nghi ngờ tớ.
91
Chap 91: Che giấu cho cô.
92
Chap 92: Nếu không được chú cho phép.
93
Chap 93: Cấm ông nhắc đến cha tôi.
94
Chap 94: Chỉ hợp với mình cháu.
95
Chap 95: Cho con thêm một cơ hội.
96
Chap 96: Cô vẫn còn sống chứ?
97
Chap 97: Chị muốn đi cùng tôi?
98
Chap 98: Tháo vòng tay
99
Chap 99: Tình yêu không lớn lên từ thù hận.
100
Chap 100: Dị ứng (1)
101
Chap 101: Dị ứng (2)
102
Chap 102: Tôi không muốn đeo!
103
Chap 103: Thần may mắn
104
Chap 104: Đưa cô đi xem kịch hay.
105
Chap 105: Muốn giết tôi sao?
106
Chap 106: Muốn bảo vệ anh ta?
107
Chap 107: Không phải di chúc
108
Chap 108: Bị bắt cóc (1)
109
Chap 109: Bắt cóc (2)
110
Chap 110: Hắn nhất định sẽ đến.
111
Chap 111: Hắn đã mắc bẫy
112
Chap 112: Hắn vẫn còn sống.
113
Chap 113: Sao ông còn về được?
114
Chap 114: Khắc dấu lên lưng cô.
115
Chap 115: Chủ ý liên hôn
116
Chap 116: Đã tự có đáp án.
117
Chap 117: Mối thù diệt tộc.
118
Chương 118: Không bao giờ là đủ.
119
Chương 119: Cố tình tránh tôi?
120
Chap 120: Hắn sẽ gả cô?
121
Chap 121: Không có quyền gả.
122
Chap 122: Để bọn họ đi
123
Chương 123: Mang thai?
124
Chap 124: Kết quả chính xác.
125
Chap 125: Hôm nay tôi tới tháng.
126
Chap 126: Hôm nay đâu phải chu kỳ.
127
Chap 127: Cô ta quay về rồi.
128
Chap 128: Sắp đến ngày giỗ.
129
Chap 129: Đưa đi đi.
130
Chap 130: Cũng không thể có được hắn.
131
Chap 131: Khách không mời mà đến.
132
Chap 132: Giúp cô ta.
133
Chap 133: Đi cùng tôi đi.
134
Chap 134: Không buông bỏ được thù hận.
135
Chap 135: Không cần trả thù nữa.
136
Chap 136: Không được đụng vào con của tôi.
137
Chap 137: Dừng phẫu thuật!
138
Chap 138: Không kịp nữa rồi.
139
Chap 139: Đúng là tôi thì sao?
140
Chap 140: Đứa bé không còn nữa.
141
Chap 141: Sao giờ chú mới đến?
142
Chap 142: Trò chơi mới bắt đầu thôi.
143
Chap 143: Chỉ cần em thích.
144
Chap 144: Ai mới là người diễn kịch?
145
Chap 145: Ba của cháu đâu rồi?
146
Chap 146: Hy vọng sau này em vẫn nhớ
147
Chap 147: Muốn ngừng trị liệu.
148
Chap 148: Trong phòng tắm của hắn.
149
Chap 149: Em thực sự muốn giết anh?
150
Chap 150: Nhát này anh trả cho em.
151
Chap 151: Từ nay không ai nợ ai
152
Chap 152: Tả Bân, vĩnh biệt.
153
Chap 153: Hồi quang phản chiếu.
154
Chap 154: Anh đợi em.
155
Chap 155: Nhốt hắn lại.
156
Chap 156: Hắn đã trở lại.
157
Chap 157: Mật giam.
158
Chap 158: Ba năm sau
159
Chap 159: Tìm lại dây chuyền.
160
Chap 160: Đấu giá.
161
Chap 161: Đã lâu không gặp.
162
Chap 162: Giả vờ không nhận ra hắn.
163
Chap 163: Giúp cô trả thù.
164
Chap 164: Đuổi cô ấy.
165
Chap 165: Người cô phải giết là Tả Bân.
166
Chap 166: Nó là anh trai của cháu.
167
Chap 167: Anh đã nghe hết rồi.
168
Chap 168: Tự mình xác nhận.
169
Chap 169: Ký hiệu trên lưng em.
170
Chap 170: Em còn hận anh không?
171
Chap 171: Lời thật lòng hay nói linh tinh?
172
Chap 172: Không phải anh thì là ai.
173
Chap 173: Theo đuổi lại em.
174
Chap 174: Không thể yêu em.
175
Chap 175: Anh đừng qua đây!
176
Chap 176: Người giống hệt cậu.
177
Chap 177: Câu hỏi kỳ lạ.
178
Chap 178: Tha thứ cho anh.
179
Chap 179: Theo đuổi sai cách.
180
Chap 180: Đều tại cô ta.
181
Chap 181: Cho anh bảy ngày.
182
Chap 182: Mời cô đi xem phim
183
Chap 183: Yếu bóng vía.
184
Chap 184: Điều ước của hắn.
185
Chap 185: Nhắc đến tiểu Nguyệt.
186
Chap 186: Hôn lễ hay buổi đấu giá?
187
Chap 187: Tại sao cô ta lại muốn giết anh?
188
Chap 188: Em ghen?
189
Chap 189: Đưa em đi ngắm bình minh.
190
Chap 190: Bị truy sát
191
Chap 191: Em cũng ngửi thấy sao?
192
Chap 192: Anh mặc kệ tôi đi.
193
Chap 193: Ba năm trước đã xảy ra chuyện gì?
194
Chap 194: Cần truyền máu.
195
Chap 195: Cô cũng là bệnh nhân.
196
Chap 196: Thì ra mày chưa chết.
197
Chap 197: Tớ không nhạt nhẽo như cậu.
198
Chap 198: Đọc sách ngược.
199
Chap 199: Cô ấy bỏ tôi để đi cùng cậu ta.
200
Chap 200: Chỉ là cái cớ.
201
Chap 201: Gả cho anh nhé?
202
Chap 202: Chúng ta làm một đứa đi.
203
Chap 203: Chú đừng đùa.
204
Chap 204: Trở về Thượng Hải
205
Chap 205: Anh đi theo em ngay từ đầu.
206
Chap 206: Từ Đạo bị sát hại.
207
Chap 207: Tặng quà cho chú.
208
Chap 208: Vu oan giá họa
209
Chap 209: Cấm cửa.
210
Chap 210: Một cổ hai tròng.
211
Chap 211: Sao cô lại ở đây.
212
Chap 212: Sao anh có thể làm chuyện này với em.
213
Chap 213: Tôi không về!
214
Chap 214: Không chịu gặp hắn.
215
Chap 215: Thực sự không phải anh.
216
Chap 216: Anh xin lỗi em.
217
Chap 217: Hiểu lầm rồi.
218
Chap 218: Nhận điện thoại của cô.
219
Chap 219: Cho hai người cơ hội.
220
Chap 220: Chỉ cần có tôi thôi.
221
Chap 221: Lí do hắn giết cha cô.
222
Chap 222: Lần này anh không đến muộn.
223
Chap 223: Em xin lỗi.
224
Chap 224: Chú đừng tốt với em như vậy.
225
Chap 225: Tại sao ba lại làm như vậy?
226
Chap 226: Muốn sinh con cho chú.
227
Chap 227: Tại sao họ lại mất.
228
Chap 228: Năn nỉ cậu kết hôn.
229
Chap 229: Là em gái của lão Tả.
230
Chap 230: Em đã nghe hết rồi.
231
Chap 231: Muốn trả nợ cho anh.
232
Chap 232: Cô ấy không muốn kết hôn.
233
Chap 233: Chúng ta đừng chiến tranh lạnh nữa.
234
Chap 234: Sao chú lại nằm đây?
235
Chap 235: Làm em sợ muốn chết.
236
Chap 236: Cùng một ngày.
237
Chap 237: Hôn lễ hỗn loạn
238
Chap 238: Tiểu Ngư mất tích
239
Chap 239: Vì em mà hôn lễ của chị bị hủy.
240
Chap 240: Không thể gọi một tiếng "anh"
241
Chap 241: Đau lòng sinh bệnh.
242
Chap 242: Anh đưa em đi.
243
Chap 243: Xác nhận thân phận.
244
Chap 244: Nhất định phải trả thù.
245
Chap 245: Có giỏi thì giết đi.
246
Chap 246: Anh trả thù được cho em rồi.
247
Chap 247: Xác thực thân phận.
248
Chap 248: Trở mặt thành thù.
249
Chap 249: Cậu đẩy cái gì hả?
250
Chap 250: Kể cả cô.
251
Chap 251: Giống hắn trước đây.
252
Chap 252: Tình cảnh điêu đứng
253
Chap 253: Cháu đã viết đơn li hôn.
254
Chap 254: Sự thực phơi bày (1)
255
Chap 255: Sự thực phơi bày (2)
256
Chap 256: Đi tìm cô.
257
Chap 257: Tôi sẽ giết cô ta
258
Chap 258: Cứu anh lần cuối.
259
Chap 259: Đi cùng đi, ở cùng ở.
260
Chap 260: Tôi bảo cô cút đi.
261
Chap 261: Chú mau ra đây đi!
262
Chap 262: Huyết mạch của Tả gia vẫn còn.
263
Chap 263: Như vậy đủ tư cách chưa?
264
Chap 264: Nhưng mà tôi không thiếu người.
265
Chap 265: Đều nghĩ rằng đối phương ích kỷ.
266
Chap 266: Thư đến thiên đường.
267
Chap 267: Chỉ để trở về kịp.
268
Chap 268: Chú lại muốn đuổi em?
269
Chap 269: Anh tự đứng lên.
270
Chap 270: Hoàn thành ước nguyện
271
Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play