ĐẺ THUÊ CHO BẠN

ĐẺ THUÊ CHO BẠN

Chap 1 + 2

"An ơi, tôi năn nỉ bà... Bà giúp tôi được không?"

"Không được, tôi không giúp bà được. Tôi sẽ không bán con của tôi"

Giờ trưa, một quán cà phê có hơi vắng khách. Ở một góc ngồi hơi khuất, có hai cô gái đang ngồi đối diện nhau. Một cô liên tục cầu xin, người còn lại liên tục từ chối.

"An à, giúp tôi đi. Bà chỉ sinh nó ra thôi là được mà. Tôi hứa với bà, sẽ yêu thương nó như con ruột. Bà biết tôi rất thích trẻ con mà"

Quỳnh nào có chịu từ bỏ cơ hội. Cô phải thuyết phục được An, phải thuyết phục thành công để An chịu làm người sinh hộ cho cô.

"Chuyện này không thể nào được đâu Quỳnh. Đó là chồng bà, tôi không làm được. Hơn nữa, chỗ tôi với bà cũng có quen biết. Làm như vậy thì tôi có lội xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội bà ơi"

An thật sự không hiểu, tại sao cứ phải là cô? Tại sao cứ muốn tìm cô sinh hộ? Thế gian này, có biết bao người sẵn sàng làm mấy chuyện như sinh hộ, đẻ mướn vì tiền chứ?

Quỳnh vẫn đang tiếp tục nài nỉ "Tại vì... Tôi không tin tưởng ai hết, tôi không dám để chồng mình ngủ với ai hết... Tôi chỉ tin tưởng bà thôi, bà giúp tôi đi An, tôi đội ơn bà"

Làm một người vợ, mấy ai dễ chịu khi phải để chồng mình ngủ với người khác? Nhưng mà vì thương anh, thương luôn cái gia tài sau này anh sẽ thừa hưởng. Quỳnh bằng lòng để chồng mình có con với người khác.

Vì sao ư? Vì cô không thể mang thai, trứng của cô cũng không khỏe mạnh. Hai vợ chồng đã thử đủ mọi cách rồi, mà cô vẫn không thể có con. Nhiều đêm cô cũng trăn trở lắm. Phải khó khăn lắm, phải dùng biết bao nhiêu thủ đoạn mới có thể khiến chồng cô yêu cô say đắm như bây giờ. Cô làm sao có thể buông tay anh. Dù sao thì không có con là do cơ thể của cô, chứ cô cũng đâu có muốn.

Quỳnh với An quen biết nhau từ những năm cấp ba, không thể gọi là bạn thân nhưng cũng được xem là bạn bè. Chỉ là khi học xong 12, Quỳnh tiếp tục con đường đại học, còn An phải nghĩ học vì hoàn cảnh gia đình. Quỳnh hiểu tính An, hiền lành như cục đất. Nên sẽ không có chuyện cướp chồng của cô. Bây giờ, xã hội đầy rẫy những nguy hiểm, không thể tin tưởng bất kì một ai. Hơn nữa nếu muốn làm thủ tục để sinh hộ thì rất phức tạp, người sinh hộ phải là người có cùng huyết thống với mẹ của đứa bé, thì mới được chấp nhận. Nếu An chịu giúp cô sinh con thì quá tốt. Nên cô phải thuyết phục An cho bằng được.

An vẫn giữ nguyên quan điểm của mình, cô không thể làm việc suy đồi đạo đức như vậy. Đã ngủ với chồng bạn còn bán luôn con ruột của mình. Nó là con cô mà, làm sao cô bán đi.

"Xin lỗi bà, tôi không làm được. Bà tìm người khác đi" Nói rồi An dứt khoát đứng dậy, cô muốn ra về.

Chỉ là trong giây phút cô vừa đứng lên, thì điện thoại trong giỏ xách của cô đổ chuông ầm ỉ.

"Chị nghe"

Bên kia là giọng nói run run sắp khóc của em gái cô "Chị hai, chị hai... Mẹ lại ngất xỉu rồi, về chở mẹ đi bệnh viện đi chị"

Tay cầm điện thoại của cô cũng run bần bật. Tháng này mẹ cô ngất đến ba lần rồi. Cô cố gắng bình tĩnh "Chờ chị, chị chạy về liền"

"Dạ... Nhanh nha chị hai"

Quỳnh không nghe được bên kia nói gì, nhưng nhìn sắc mặt tái mét của An thì cũng nhanh nhạy đoán tình hình. Quỳnh nhét card visit của mình vào giỏ xách của An

"Bao giờ bà suy nghĩ kĩ thì gọi cho tôi"

An cũng không còn hơi sức đâu mà kì kèo qua lại với Quỳnh. Cô vội vã rời khỏi đó. Mẹ và em gái cô đang cần cô.

Về đến nhà, cô vội vã chở mẹ và em gái đến bệnh viện. Mẹ cô đã ngất lịm không biết gì nữa. Cô phải chở theo em gái theo để nó ngồi sau giữ mẹ.

Cửa phòng cấp cứu đóng lại, tay của Nhiên, em gái An vẫn còn run run. Tay nó nắm lấy tay cô "Chị hai, mẹ sẽ không sao phải không chị"

Cô cũng không biết mẹ cô có làm sao không nữa, hình như bệnh tình của mẹ cô ngày càng nghiêm trọng hơn rồi. Nhưng cô chỉ có thể an ủi em, để nó an lòng. Khổ thân con bé, sắp thi tốt nghiệp đến nơi mà bệnh tình của mẹ ngày càng nặng. Nếu bây giờ mẹ cô có mệnh hệ gì, thì làm sao con bé có thể học hành được nữa.

"Không sao đâu Nhiên, mẹ sẽ không sao. Đừng khóc nghe em"

Nhiên gật đầu "Dạ, em không khóc, em không khóc đâu chị"

An ôm em gái của mình vào lòng, xót xa "Ừ. Mẹ sẽ không sao"

Chừng 20 phút sau, cửa mình cấp cứu bật mở. Vị bác sĩ thường xuyên cấp cứu cho mẹ cô đi ra. Ông gật đầu với cô. Cô hiểu ý nên bảo Nhiên đứng chờ, cô đi đến phòng của bác sĩ. Vì trước đây cô từng trao đổi với ông. Bệnh tình của mẹ chỉ nên nói với cô thôi, cô không muốn để em biết.

Bước vào phòng, bác sĩ thở dài "Nếu mẹ cháu không nhanh chóng phẫu thuật thuật... Tôi e là sẽ không cứu được nữa"

"Vâng, cháu biết rồi ạ"

Nặng nề ra khỏi căn phòng đó, cô lấy điện thoại, gọi cho người đã đưa cô cái card visit

"Tôi là An. Tôi đồng ý

Hot

Comments

" Cô Đơn "

" Cô Đơn "

'Hay lắm đấy'.Cố gắng nha ☺☺☺

2024-03-14

0

Ánh Nguyệt

Ánh Nguyệt

....

2023-05-30

0

xu

xu

hi

2022-12-15

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play