Chương 7: Cái xác không hồn

Năm năm sau.

Nửa thập kỷ đã trôi qua, khoảng thời gian này nó không quá dài nhưng cũng chẳng ngắn ngủi, so với một người như Lương Mục Phàm thì nó giống như là sự trừng phạt, là kết án tử hình cho anh.

Một năm đầu tiên khi ly hôn, anh vẫn thấy cuộc sống của mình rất bình thường, tuy không còn hình bóng của Đỗ Khánh Huyền nhưng ít nhất nó vẫn thoải mái, anh thoải mái vì không còn mắc nợ cái gọi là hôn nhân thương mại, anh cũng không còn bị ràng buộc bởi hai chữ "hôn nhân".

Năm thứ hai khi ly hôn, tất cả những hình ảnh đẹp của Đỗ Khánh Huyền đều như một cuộn băng, hết lần này đến lần khác lặp đi lặp lại trong đầu của anh, một phần là vì cảm giác tội lỗi, một phần lại chính là cảm giác kỳ quái mà anh chưa thể xác định được.

Năm thứ ba, đã ba năm rồi anh không thể liên lạc với cô, ngay cả Đỗ Hoành Dương hay Trình Mộc Cát đều không cho anh biết hiện tại cô đang sống ở đâu, đang làm gì, có gặp khó khăn gì hay không. Bất giác trái tim anh lại hướng về người vợ cũ này, Lương Thoại Di ở bên cạnh cũng nhìn ra được tình cảm mà anh trai dành cho chị dâu cũ, tuy nói Lương Thoại Di cũng không ưa gì Đỗ gia, một phần là vì Trình Mộc Cát là nguyên nhân gián tiếp đưa cha mẹ của cô ta vào chốn tù tội, một phần khác lại vì tình cảm nhiều năm của cô ta và Đỗ Hoành Dương. Vì thế đâm ra Lương Thoại Di càng lúc càng có định kiến với Đỗ gia hơn.

Bây giờ, lại là Đỗ Khánh Huyền khiến cho anh hai của cô ta hao tâm khổ trí, suốt ngày chỉ thơ thẩn, thẫn thờ mà không màn đến chuyện công ty.

- Anh hai, anh cứ suốt ngày nghĩ đến cô ta làm gì? Cô ta đã bỏ đi rồi, nói không chừng bây giờ cũng đã có chồng mới, có con luôn rồi.

- Thoại Di, em đừng nói như vậy. Huyền Nhi không phải dạng phụ nữ đó.

- Huyền Nhi, Huyền Nhi, Huyền Nhi! Suốt ngày anh chỉ nhắc Huyền Nhi, Lương Mục Phàm, anh đừng quên từ đầu chính anh là người muốn buông bỏ cô ta trước!

Thất thần, những năm qua anh luôn sống như cái xác không hồn vậy, bản thân Lương Mục Phàm cứ nghĩ sau khi ly hôn thì anh đã được tự do, cho dù anh có tình cảm với Trình Mộc Cát thì cũng là điều bình thường, nhưng sau cái ngày Đỗ Khánh Huyền đề nghị ly hôn thì anh lại thấy trái tim của mình có gì đó lạ, nó không còn thổn thức mỗi khi nhìn thấy Trình Mộc Cát, cũng không còn cái cảm giác trông mong Mộc Cát sẽ cãi nhau với chồng rồi ly hôn.

Thay vào đó là một loạt cảm giác nhớ nhung đến da diết, Lương Mục Phàm cứ thấy thiếu thiếu cái gì đó, nhưng mãi vẫn không thấy được câu trả lời, mỗi lần về nhà anh lại nhớ đến vợ cũ, trước kia anh vẫn dịu dàng với cô nhưng lúc đó anh chỉ xem cô là một người em gái không hơn không kém. Nhưng bây giờ, anh có chút hối hận rồi, anh muốn tìm cô, lục tung hết mọi ngóng ngách, còn hạ mình đến Đỗ gia để cầu tin, nhưng nhận lại chỉ là những cái lắc đầu của người nhà họ Đỗ.

Bao nhiêu công sức tìm kiếm của anh tất cả chỉ là một con số không tròn trĩnh không hơn không kém.

Còn về phía của Đỗ Khánh Huyền, sau năm năm ở Nga, cô đã dần quên đi Lương Mục Phàm và hòa nhập với cuộc sống ở đây, một ngày của cô vô cùng bận rộn.

Buổi sáng thì cô phải chạy đôn chạy đáo để chăm sóc cho cửa hàng thời trang của bản thân, buổi trưa lại phải chăm sóc cho Irina, buổi chiều lại tiếp tục công việc của bản thân. Có khi công việc của cô phải kéo dài đến tối muộn mới hoàn thành, những lúc này thì Andrey luôn là người ở bên cạnh Irina, anh không hề có cái suy nghĩ cực khổ hay bị lợi dụng.

À còn chưa nói đến, trước khi cô tiếp tục con đường học tập và làm việc sau khi sinh con, thì cô có một khoảng thời gian rất kinh khủng với căn bệnh trầm cảm. Lúc này Vũ Thiên Ái đã nói cô phải cần đến bác sĩ tâm lý, vừa đúng lúc bệnh viện của Thiên Ái lại mới nhận được một bác sĩ tâm lý mới đến, trăm tính không bằng trời tính... Bác sĩ tâm lý đó lại chính là Andrey, vô tình hôm đó Andrey đến bệnh viện để làm việc thì bắt gặp Vũ Thiên Ái đang đưa Đỗ Khánh Huyền đến, anh cũng vui vẻ lại chào hỏi.

Hỏi ra thì mới biết họ đã quen nhau từ trước, cũng nhờ có Andrey mà bệnh trầm cảm của cô đã gần như đã khỏi, cũng nhờ có Đỗ Khánh Huyền mà Andrey mới biết được thế nào là cảm giác làm cha. Cứ như thế mà tình bạn giữa ba người họ càng lúc càng thân thiết.

Andrey không phũ nhận, anh thích Irina, một cô bé vừa ngoan ngoãn, đáng yêu lại còn rất lễ phép thì ai lại nỡ lòng nào ghét cho được chứ.

Như bao ngày, thì bây giờ Andrey đang đọc truyện cổ tích để ru Irina ngủ. Ban ngày nhìn anh nghiêm túc với công việc bao nhiêu, thì bây giờ anh lại rất dịu dàng, có đôi lúc lại cực kỳ nhây, lầy với con bé. Sau khi Irina đã chìm vào giấc ngủ thì Andrey cũng tranh thủ dọn dẹp lại mấy món đồ chơi của con bé, vì anh biết Đỗ Khánh Huyền đi làm đã mệt lắm rồi, nếu cô về nhà còn phải đối mặt với mỡ hỗn độn ở nhà thì chắc cô sẽ giết anh chết.

Đúng lúc Andrey vừa dọn dẹp xong thì Đỗ Khánh Huyền cũng về đến nhà, mở cửa ra đã nhìn anh đang quét nhà, cô vừa buồn cười vừa thấy thương, liền nói:

- Anh còn chưa về sao?

- Anh vừa dỗ Irina ngủ, định dọn dẹp một chút. Hôm nay em về muộn thế, có gì khó khăn à?

Đỗ Khánh Huyền lắc đầu, cô có chút chừng chừ, nhưng rồi lại thở dài một tiếng, nói:

- Andrey... Em có chuyện muốn nói với anh.

- Có chuyện gì vậy?

Đỗ Khánh Huyền kéo Andrey ngồi xuống ghế sofa, nghĩ ngợi một lúc liền nói:

- Em định sẽ về Minh Thành.

Giật mình, Andrey có chút kinh ngạc nhìn cô, chẳng phải trước kia cô từng nói cho dù có chết cũng không quay lại Minh Thành sao? Sao lại đột nhiên muốn về như thế.

- Sao vậy? Sao lại về?

- Em... Em muốn đưa Irina về thăm gia đình với lại em nghĩ... Dù sao Minh Thành cũng là quê hương của em, cho dù thế nào thì gia đình cũng là nơi để trở về.

- Anh về với em nhé?

Hot

Comments

Nhạc Tử

Nhạc Tử

không hiểu sao vẫn thích LMP hơn 😭

2022-05-23

2

Nhạc Tử

Nhạc Tử

hây đã 5 năm sau rầu

2022-05-23

1

Vũ Thị Bảo Ngọc

Vũ Thị Bảo Ngọc

Ể. Bắt đầu có mùi rồi. Haha... NGƯỢC LƯƠNG MỤC PHÀM! NGƯỢC LƯƠNG MỤC PHÀM! NGƯỢC LƯƠNG MỤC PHÀM. Chuyện quan trọng phải nhắc 3 lần.

2022-05-23

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Vì yêu cứ đâm đầu
2 Chương 2: Nực cười
3 Chương 3: Ly hôn
4 Chương 4: Về nhà mẹ đẻ
5 Chương 5: Ôm con chạy trốn
6 Chương 6: Irina
7 Chương 7: Cái xác không hồn
8 Chương 8: Về nước
9 Chương 9: Nhà
10 Chương 10: Là "yêu"
11 Chương 11: Đúng, tôi là cha của Irina
12 Chương 12: Thử váy
13 Chương 13: Gặp gỡ Daniil
14 Chương 14: Nói chuyện cùng Wedding planner
15 Chương 15: Tỏ tình
16 Chương 16: Là trách nhiệm không phải yêu
17 Chương 17: Gặp gỡ Wedding planner
18 Chương 18: Cơm nhà hay "cơm chó"?
19 Chương 19: Tin anh
20 Chương 20: Tâm tư
21 Chương 21: Kẻ tổn thương lại muốn tổn thương người khác
22 Chương 22: Quá khứ - Ngày định mệnh (1)
23 Chương 23: Quá khứ - Thái độ của Đỗ Hành Du (2)
24 Chương 24: Cầu hôn
25 Chương 25: Chú ơi, chú cưới mẹ cháu đi.
26 Chương 26: Điều tra
27 Chương 27: Ước mơ nhỏ - Ước mơ to
28 Chương 28: Không phải con gái của anh!
29 Chương 29: ADN
30 Chương 30: Huỳnh Lý
31 Chương 31: Màn đêm mỗi người mỗi tâm trạng (1)
32 Chương 32: Màn đêm mỗi người mỗi tâm trạng (2)
33 Chương 33: Hoàng Tân Tuệ
34 Chương 34: Anh muốn bỏ lỡ sao?
35 Chương 35: Hợp tác (1)
36 Chương 36: Hợp tác (2)
37 Chương 37: Hợp tác (3)
38 Chương 38: Báo
39 Chương 39: Mừng thọ Hoàng Hiệu (1)
40 Chương 40: Mừng thọ Hoàng Hiệu (2)
41 Chương 41: Hoàng Tân Tuệ mang thai khi nào?
42 Chương 42: Là hạnh phúc của em... Nhưng nó không phải của anh.
43 Chương 43: Cha xin lỗi
44 Chương 44: Anh không muốn nói chuyện với em!
45 Chương 45: Thư giãn (1)
46 Chương 46: Thư giãn (2)
47 Chương 47: Em chắc chắn từ lâu rồi
48 Chương 48: Được... Anh nghe theo em
49 Chương 49: Vấn đề quá khứ
50 Chương 50: Chuẩn bị về Nga
51 Chương 51: Kiên quyết phản đối (1)
52 Chương 52: Kiên quyết phản đối (2)
53 Chương 53: Ông bà nội
54 Chương 54: Họp báo
55 Chương 55: Đền tội (1)
56 Chương 56: Đền tội (2)
57 Chương 57: Trăng mật
58 Chương 58: Đồng ý của nhà Morozov
59 Chương 59: Sau tuần trăng mật
60 Chương 60: Lương Thoại Di
61 Chương 61: Quả báo
62 Chương 62: Suy sụp
63 Chương 63: Tặng anh cho cô ấy
64 Chương 64: Vứt bỏ tôn nghiêm
65 Chương 65: Xứng đáng hơn Lương Mục Phàm...
66 Chương 66: Hẹn hò
67 Chương 67: Iris
68 Chương 68: Hôn lễ xuyên thời gian.
69 Chương 69: Hẹn hò
70 Chương 70: Ảo mộng?
71 Chương 71: Cùng nhau nhìn về tương lai
72 Chương 72: Cây nhân duyên
73 Chương 73: Cưới lại nhé?
74 Chương 74: Vợ mới - vợ cũ là bạn thân.
75 Chương 75: Ngày bên anh
76 Chương 76: Hôn lễ - Chuẩn bị hôn lễ (1)
77 Chương 77: Hôn lễ - Anh là tên ngu ngốc, từ đầu đã ngu ngốc! (2)
78 Chương 78: Hôn lễ - Có thể anh chưa yêu em, nhưng anh hứa sẽ không phụ em (3)
79 Chương 79: Lời đồn
80 Chương 80: Bệnh tình của Irina
81 Chương 81: Chẳng lẽ anh hối hận rồi?
82 Chương 82: Vô vọng
83 Chương 83: Kỳ tích
84 Chương 84: Có thể xuất viện
85 Chương 85: Thủy cung
86 Chương 86: Xuất viện
87 Chương 87: Ông bà gặp cháu
88 Chương 88: Muốn sinh con cho anh
89 Chương 89: Cãi nhau (1)
90 Chương 90: Cãi nhau (2)
91 Chương 91: Sự thật
92 Chương 92: Andrey về nước
93 Chương 93: Lương Mục Phàm ở trên máy bay?
94 Chương 94: Hi vọng nhỏ nhoi
95 Chương 95: Không có tin tức
96 Chương 96: Mang thai
97 Chương 97: Hoàng Tân Tuệ mất tích
98 Chương 98: Cha? Nực cười...
99 Chương 99: Dưa ép chín không ngọt
100 Chương 100: Ngoan ngoãn nghe theo - Kế tạm thời
101 Chương 101: Kế hoãn binh (1)
102 Chương 102: Kế hoãn binh (2)
103 Chương 103: Là yêu vào nên ngốc rồi
104 Chương 104: Không hiểu gì về cha mình
105 Chương 105: Bắt đầu phản công (1)
106 Chương 106: Bắt đầu phản công (2)
107 Chương 107: Kì vọng của mọi người
108 Chương 108: Là cô sai sao?
109 Chương 109: Xin lỗi
110 Chương 110: Lòng cha
111 Chương 111: Phản bội
112 Chương 112: Hôn lễ
113 Chương 113: Đúng người... Nhưng sai thời điểm
114 Chương 114: Nghi hoặc của Đỗ Khánh Huyền
115 Chương 115: Mộng ảo - Mẹ (1)
116 Chương 116: Mộng ảo - Lương Mục Phàm (2)
117 Chương 117: Rời khỏi Hoàng gia
118 Chương 118: Nhà...
119 Chương 119: Chấp nhận
120 Chương 120: Con yêu mẹ.
121 Chương 121: Hôn lễ - Chuẩn bị hôn lễ (1)
122 Chương 122: Hôn lễ - Tâm thư từ biệt của Lương Mục Phàm (2)
123 Chương 123: Hôn lễ (3)
124 Chương 124: Là chị
125 Chương 125: Không ai hoàn hảo cả
126 Chương 126: Cầu hôn
127 Chương 127: Tâm sự cùng con (1)
128 Chương 128: Tâm sự cùng con (2)
129 Chương 129: Tâm sự cùng con (3)
130 Chương 130: Sẽ suy nghĩ
131 Chương 131: Cha
132 Chương 132: Đại kết cục
Chapter

Updated 132 Episodes

1
Chương 1: Vì yêu cứ đâm đầu
2
Chương 2: Nực cười
3
Chương 3: Ly hôn
4
Chương 4: Về nhà mẹ đẻ
5
Chương 5: Ôm con chạy trốn
6
Chương 6: Irina
7
Chương 7: Cái xác không hồn
8
Chương 8: Về nước
9
Chương 9: Nhà
10
Chương 10: Là "yêu"
11
Chương 11: Đúng, tôi là cha của Irina
12
Chương 12: Thử váy
13
Chương 13: Gặp gỡ Daniil
14
Chương 14: Nói chuyện cùng Wedding planner
15
Chương 15: Tỏ tình
16
Chương 16: Là trách nhiệm không phải yêu
17
Chương 17: Gặp gỡ Wedding planner
18
Chương 18: Cơm nhà hay "cơm chó"?
19
Chương 19: Tin anh
20
Chương 20: Tâm tư
21
Chương 21: Kẻ tổn thương lại muốn tổn thương người khác
22
Chương 22: Quá khứ - Ngày định mệnh (1)
23
Chương 23: Quá khứ - Thái độ của Đỗ Hành Du (2)
24
Chương 24: Cầu hôn
25
Chương 25: Chú ơi, chú cưới mẹ cháu đi.
26
Chương 26: Điều tra
27
Chương 27: Ước mơ nhỏ - Ước mơ to
28
Chương 28: Không phải con gái của anh!
29
Chương 29: ADN
30
Chương 30: Huỳnh Lý
31
Chương 31: Màn đêm mỗi người mỗi tâm trạng (1)
32
Chương 32: Màn đêm mỗi người mỗi tâm trạng (2)
33
Chương 33: Hoàng Tân Tuệ
34
Chương 34: Anh muốn bỏ lỡ sao?
35
Chương 35: Hợp tác (1)
36
Chương 36: Hợp tác (2)
37
Chương 37: Hợp tác (3)
38
Chương 38: Báo
39
Chương 39: Mừng thọ Hoàng Hiệu (1)
40
Chương 40: Mừng thọ Hoàng Hiệu (2)
41
Chương 41: Hoàng Tân Tuệ mang thai khi nào?
42
Chương 42: Là hạnh phúc của em... Nhưng nó không phải của anh.
43
Chương 43: Cha xin lỗi
44
Chương 44: Anh không muốn nói chuyện với em!
45
Chương 45: Thư giãn (1)
46
Chương 46: Thư giãn (2)
47
Chương 47: Em chắc chắn từ lâu rồi
48
Chương 48: Được... Anh nghe theo em
49
Chương 49: Vấn đề quá khứ
50
Chương 50: Chuẩn bị về Nga
51
Chương 51: Kiên quyết phản đối (1)
52
Chương 52: Kiên quyết phản đối (2)
53
Chương 53: Ông bà nội
54
Chương 54: Họp báo
55
Chương 55: Đền tội (1)
56
Chương 56: Đền tội (2)
57
Chương 57: Trăng mật
58
Chương 58: Đồng ý của nhà Morozov
59
Chương 59: Sau tuần trăng mật
60
Chương 60: Lương Thoại Di
61
Chương 61: Quả báo
62
Chương 62: Suy sụp
63
Chương 63: Tặng anh cho cô ấy
64
Chương 64: Vứt bỏ tôn nghiêm
65
Chương 65: Xứng đáng hơn Lương Mục Phàm...
66
Chương 66: Hẹn hò
67
Chương 67: Iris
68
Chương 68: Hôn lễ xuyên thời gian.
69
Chương 69: Hẹn hò
70
Chương 70: Ảo mộng?
71
Chương 71: Cùng nhau nhìn về tương lai
72
Chương 72: Cây nhân duyên
73
Chương 73: Cưới lại nhé?
74
Chương 74: Vợ mới - vợ cũ là bạn thân.
75
Chương 75: Ngày bên anh
76
Chương 76: Hôn lễ - Chuẩn bị hôn lễ (1)
77
Chương 77: Hôn lễ - Anh là tên ngu ngốc, từ đầu đã ngu ngốc! (2)
78
Chương 78: Hôn lễ - Có thể anh chưa yêu em, nhưng anh hứa sẽ không phụ em (3)
79
Chương 79: Lời đồn
80
Chương 80: Bệnh tình của Irina
81
Chương 81: Chẳng lẽ anh hối hận rồi?
82
Chương 82: Vô vọng
83
Chương 83: Kỳ tích
84
Chương 84: Có thể xuất viện
85
Chương 85: Thủy cung
86
Chương 86: Xuất viện
87
Chương 87: Ông bà gặp cháu
88
Chương 88: Muốn sinh con cho anh
89
Chương 89: Cãi nhau (1)
90
Chương 90: Cãi nhau (2)
91
Chương 91: Sự thật
92
Chương 92: Andrey về nước
93
Chương 93: Lương Mục Phàm ở trên máy bay?
94
Chương 94: Hi vọng nhỏ nhoi
95
Chương 95: Không có tin tức
96
Chương 96: Mang thai
97
Chương 97: Hoàng Tân Tuệ mất tích
98
Chương 98: Cha? Nực cười...
99
Chương 99: Dưa ép chín không ngọt
100
Chương 100: Ngoan ngoãn nghe theo - Kế tạm thời
101
Chương 101: Kế hoãn binh (1)
102
Chương 102: Kế hoãn binh (2)
103
Chương 103: Là yêu vào nên ngốc rồi
104
Chương 104: Không hiểu gì về cha mình
105
Chương 105: Bắt đầu phản công (1)
106
Chương 106: Bắt đầu phản công (2)
107
Chương 107: Kì vọng của mọi người
108
Chương 108: Là cô sai sao?
109
Chương 109: Xin lỗi
110
Chương 110: Lòng cha
111
Chương 111: Phản bội
112
Chương 112: Hôn lễ
113
Chương 113: Đúng người... Nhưng sai thời điểm
114
Chương 114: Nghi hoặc của Đỗ Khánh Huyền
115
Chương 115: Mộng ảo - Mẹ (1)
116
Chương 116: Mộng ảo - Lương Mục Phàm (2)
117
Chương 117: Rời khỏi Hoàng gia
118
Chương 118: Nhà...
119
Chương 119: Chấp nhận
120
Chương 120: Con yêu mẹ.
121
Chương 121: Hôn lễ - Chuẩn bị hôn lễ (1)
122
Chương 122: Hôn lễ - Tâm thư từ biệt của Lương Mục Phàm (2)
123
Chương 123: Hôn lễ (3)
124
Chương 124: Là chị
125
Chương 125: Không ai hoàn hảo cả
126
Chương 126: Cầu hôn
127
Chương 127: Tâm sự cùng con (1)
128
Chương 128: Tâm sự cùng con (2)
129
Chương 129: Tâm sự cùng con (3)
130
Chương 130: Sẽ suy nghĩ
131
Chương 131: Cha
132
Chương 132: Đại kết cục

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play