Chương 2: Đau khổ tột cùng

Nói rồi, Sở Mộ Bạch leo lên giường, tát vào mặt Thẩm Vân Hạ vài cái như muốn gọi tỉnh cô. 

“Dậy đi! Đừng vờ vịt nữa! Cô có làm trò gì cũng không gây hứng thú cho tôi nữa đâu!”

Bị đánh vài cái, Thẩm Vân Hạ một lần nữa lơ mơ tỉnh dậy, trước mặt lại là thân ảnh trần trụi của Sở Mộ Bạch. Nhớ lại chuyện đau đớn đã qua, cô lại uất ức khóc nấc lên. Sở Mộ Bạch càng thêm khinh thường Thẩm Vân Hạ, đến nhìn cũng không thèm nhìn cô thêm một chút. Hắn xoay người rời khỏi giường, lạnh lùng nói:

“Dậy rồi thì cút xéo khỏi nhà tôi, đừng làm chậm trễ việc quét dọn phòng của người giúp việc!”

Sở Mộ Bạch vừa nói vừa nhanh tay mặc quần áo vào, sau đó lạnh lùng rời đi. Nghe tiếng đóng cửa, Thẩm Vân Hạ lại nhìn lên trần nhà trắng toát, chỉ còn biết khóc rấm rứt rồi tự mình mặc quần áo, định sẽ rời khỏi biệt thự nhà họ Sở.

Nào ngờ vừa bước xuống khỏi cầu thang, Thẩm Vân Hạ đã trông thấy Sở Mộ Bạch đang ngồi ăn sáng ở bàn đá cẩm thạch. Thoáng nhìn thấy cô, Sở Mộ Bạch cũng không nói gì, chỉ đánh mắt ra hiệu cho người quản gia.

Thẩm Vân Hạ liếc nhìn Sở Mộ Bạch rồi lại nhìn người đàn ông trung niên đang kính cẩn đứng bên cạnh hắn, trong lòng không rõ là tư vị gì, chỉ cảm thấy vô cùng khó chịu và uất ức. Người quản gia hiểu ý Sở Mộ Bạch, liền cầm một chiếc khay bước đến trước mặt Thẩm Vân Hạ rồi nói:

“Ở đây có tấm séc một trăm triệu, cô cầm lấy đi!”

Thẩm Vân Hạ rũ mi mắt nhìn tấm chi phiếu trên khay, hai hàm răng vô thức nghiến chặt. Cô căm hận nhìn Sở Mộ Bạch, gã đàn ông xa lạ đã cướp đi đời con gái của cô, vấy bẩn sự trong trắng mà cô luôn gìn giữ. Ấy thế mà sáng nay, anh ta đối xử với cô chẳng khác nào đối xử với một ả gái làng chơi rẻ tiền.

Thẩm Vân Hạ đau lòng, uất hận, nước mắt trào ra, cô căm giận hất tung chiếc khay trên tay quản gia, tờ chi phiếu cũng theo động tác của cô mà rơi xuống đất.

“Anh thật quá đáng!” Thẩm Vân Hạ nghiến răng nói.

Sở Mộ Bạch bị phản ứng của Thẩm Vân Hạ làm cho bất ngờ, nhưng anh vẫn giữ thái độ bình thản, chỉ liếc một cái rồi lại chăm chú thưởng thức bữa ăn. Thẩm Vân Hạ trừng mắt nhìn người quản gia, rồi lại nhìn Sở Mộ Bạch, trong đầu chỉ muốn xóa hết ký ức về người đàn ông xấu xa kia.

Thẩm Vân Hạ lập tức bỏ chạy khỏi biệt thự nhà họ Sở, vừa quay lưng đi thì nước mắt đã đầm đìa khuôn mặt. Lồng ngực Thẩm Vân Hạ đau như bị ai dùng dao đâm xuyên, cô chạy đến ngã tư thì bất ngờ khuỵu chân, té ngã. Thẩm Vân Hạ ôm tấm thân đau nhức của chính mình, ngồi phịch xuống vỉa hè khóc nức nở.

Cô không muốn nhớ lại chuyện khủng khiếp đêm qua, nhưng cô thực sự muốn biết tại sao người cùng mình hoan ái lại là Sở Mộ Bạch mà không phải là Lê Tử Sách.

“Rõ ràng đêm qua, người đang ngồi cùng mình là Tử Sách, tại sao…”

Thẩm Vân Hạ càng nghĩ càng cảm thấy đầu đau như búa bổ, cô ôm đầu, cố nhớ lại chuyện xảy ra trước đó.

Tối hôm qua, cô đến biệt thự nhà họ Sở để tham dự sinh nhật của cô bạn thân Sở Mộ Nhiên. Sở Mộ Nhiên hào hứng khui chai rượu mạnh, còn ép Thẩm Vân Hạ uống liền mấy ly. Tửu lượng Thẩm Vân Hạ không tốt, nhưng cô bạn thân đang vui vẻ như vậy, cô không nỡ làm cô ấy mất hứng. 

Đêm qua Thẩm Vân Hạ say khướt, đến nỗi chẳng còn nhớ gì, chỉ biết rằng Lê Tử Sách đã nói sẽ đưa cô về nhà.

Thẩm Vân Hạ ôm lấy Lê Tử Sách, tựa vào người hắn. Một lúc sau, Lê Tử Sách nói muốn đi lấy chìa khóa xe, cô mới để cho hắn rời đi, bản thân mình thì ngồi ở sô pha chờ đợi. Sau đó, Lê Tử Sách thực sự quay trở lại, còn ôm hôn cô ngay tại nơi đó. Thẩm Vân Hạ vốn không quen thân mật với bạn trai ở chốn đông người, nhưng thấy Lê Tử Sách nhiệt tình như vậy, cô lại đang bị men say làm lu mờ lý trí, nên không cưỡng lại được.

Kết quả lại như sáng hôm nay. Thật sự kinh hoàng!

Thẩm Vân Hạ bưng mặt khóc nức nở, ngẫm nghĩ một hồi rồi lại gọi điện cho Sở Mộ Nhiên. Thế nhưng, đầu dây bên kia liên tục báo máy bận, không có chút tín hiệu nào.

Thẩm Vân Hạ thất vọng vô cùng, cô hoang mang đến nỗi không biết bấu víu vào đâu. Lúc này, chỉ có Lê Tử Sách mới mang lại cho cô cảm giác an toàn. Cô vội quệt đi nước mắt, bấm điện thoại định gọi cho hắn.

Thế nhưng…

“Mình làm sao thế này? Làm sao có thể gặp mặt Tử Sách với bộ dạng nhếch nhác này được? Mình đã bị gã đàn ông kia làm nhục, thân thể dơ bẩn, làm sao còn xứng với Tử Sách nữa?”

Càng nghĩ càng tủi thân, Thẩm Vân Hạ lại gục đầu mà khóc nức nở. Hiện tại cô thê thảm như vậy, cô không có cách nào đối mặt với bạn trai. Đứng trước mặt Lê Tử Sách, có khi Thẩm Vân Hạ chỉ cảm thấy bản thân mình dơ bẩn tột cùng.

Hot

Comments

Kim Anh

Kim Anh

hay quá

2022-10-07

0

🌼🌺💮❄️

🌼🌺💮❄️

hóng

2022-09-04

0

Thanh Dinh

Thanh Dinh

...

2022-09-04

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Sau đêm hoan ái
2 Chương 2: Đau khổ tột cùng
3 Chương 3: Hôn sự bất đắc dĩ
4 Chương 4: Sự áy náy giả tạo
5 Chương 5: Hôn lễ hào môn
6 Chương 6: Hôn lễ hào môn (tiếp)
7 Chương 7: Trở về
8 Chương 8: Giành quyền nuôi con
9 Chương 9: Thỏa hiệp tạm thời
10 Chương 10: Giễu cợt
11 Chương 11: Gia đình miễn cưỡng
12 Chương 12: Sỉ nhục
13 Chương 13: Đe dọa
14 Chương 14: Không được đưa con tôi đi!
15 Chương 15: Không cần mẹ nữa!
16 Chương 16: Bảo mẫu
17 Chương 17: Vết sẹo
18 Chương 18: Không cần bố nữa!
19 Chương 19: Bữa ăn của con
20 Chương 20: Gặp lại Lê Tử Sách
21 Chương 21: Buổi tiệc
22 Chương 22: Buổi tiệc (2)
23 Chương 23: Cô dám đánh tôi?
24 Chương 24: Hối tiếc
25 Chương 25: Cuộc gặp không hẹn
26 Chương 26: Dọn về nhà họ Sở (1)
27 Chương 27: Dọn về nhà họ Sở (2)
28 Chương 28: Cố gắng dung hòa
29 Chương 29: Dàn dựng
30 Chương 30: Cô ấy có thai rồi
31 Chương 31: Đưa Joyce về nhà
32 Chương 32: Bố là người xấu
33 Chương 33: Người lăng nhăng và thiếu đạo đức
34 Chương 34: Bị từ chối
35 Chương 35: Suy nhược cơ thể
36 Chương 36: Muốn trèo cao
37 Chương 37: Đồng minh
38 Chương 38: Lựa chọn
39 Chương 39: Chiếm ưu thế
40 Chương 40: Phân biệt đối xử
41 Chương 41: Không hài lòng
42 Chương 42: Bất mãn
43 Chương 43: Chỉ một chữ Hận
44 Chương 44: Xót xa
45 Chương 45: Cố chấp
46 Chương 46: Tỏ rõ lập trường
47 Chương 47: Cái tát này dành cho anh
48 Chương 48: Người phụ nữ kỳ lạ
49 Chương 49: Bắt gian tại trận
50 Chương 50: Rơi vào thế khó
51 Chương 51: Tùy tiện lên giường với người lạ
52 Chương 52: Hạ mình trước anh
53 Chương 53: Đánh đổi
54 Chương 54: Cảm giác bất lực
55 Chương 55: Bị xúc phạm
56 Chương 56: Đổi trắng thay đen
57 Chương 57: Trả đũa
58 Chương 58: Bộ mặt thật của Joyce
59 Chương 59: Thẩm Vân Hạ muốn ly hôn
60 Chương 60: Tìm cách hàn gắn
61 Chương 61: Bắt tay hợp tác
62 Chương 62: Vỉ thuốc phá thai
63 Chương 63: Đứng về phía em
64 Chương 64: Im lặng
65 Chương 65: Phản bội chính mình
66 Chương 66: Tự trách
67 Chương 67: Chân tướng sự thật
68 Chương 68: Đã đến lúc phải trả giá
69 Chương 69: Bị thu hút bởi em
70 Chương 70: Vì em, anh đã thay đổi
71 Chương 71: Ghen
72 Chương 72: Cưỡng ép
73 Chương 73: Cự tuyệt
74 Chương 74: Mua chuộc
75 Chương 75: Tình đầu không đáng trân trọng
76 Chương 76: Bao giờ anh mới chịu ly hôn?
77 Chương 77: Ân hận
78 Chương 78: Vì sao không cho anh một cơ hội?
79 Chương 79: Tìm cách loại bỏ tình địch
80 Chương 80: Bắt cóc
81 Chương 81: Bị đẩy xuống biển
82 Chương 82: Định mệnh của em
83 Chương 83: Tại anh
84 Chương 84: Điều kiện của Sở Mộ Bạch
85 Chương 85: Chia cắt tình mẫu tử
86 Chương 86: Như người xa lạ
87 Chương 87: Muốn thay thế
88 Chương 88: Đã có người khác
89 Chương 89: Tha thứ nhưng không nguyện ý yêu
90 Chương 90: Say rượu tìm em
91 Chương 91: Gậy ông đập lưng ông
92 Chương 92: Joyce hóa điên
93 Chương 93: Ngô Thần Thần phục thù
94 Chương 94:Vợ cũ thật quyến rũ
95 Chương 95: Đã đến lúc buông tay
96 Chương 96: Hiến máu
97 Chương 97: Mãi mãi không chạm tới
98 Chương 98: Nói lời từ biệt
99 Chương 99: Chúng ta ly hôn rồi
100 Chương 100: Gặp lại khi mùa hoa nở (End)
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Chương 1: Sau đêm hoan ái
2
Chương 2: Đau khổ tột cùng
3
Chương 3: Hôn sự bất đắc dĩ
4
Chương 4: Sự áy náy giả tạo
5
Chương 5: Hôn lễ hào môn
6
Chương 6: Hôn lễ hào môn (tiếp)
7
Chương 7: Trở về
8
Chương 8: Giành quyền nuôi con
9
Chương 9: Thỏa hiệp tạm thời
10
Chương 10: Giễu cợt
11
Chương 11: Gia đình miễn cưỡng
12
Chương 12: Sỉ nhục
13
Chương 13: Đe dọa
14
Chương 14: Không được đưa con tôi đi!
15
Chương 15: Không cần mẹ nữa!
16
Chương 16: Bảo mẫu
17
Chương 17: Vết sẹo
18
Chương 18: Không cần bố nữa!
19
Chương 19: Bữa ăn của con
20
Chương 20: Gặp lại Lê Tử Sách
21
Chương 21: Buổi tiệc
22
Chương 22: Buổi tiệc (2)
23
Chương 23: Cô dám đánh tôi?
24
Chương 24: Hối tiếc
25
Chương 25: Cuộc gặp không hẹn
26
Chương 26: Dọn về nhà họ Sở (1)
27
Chương 27: Dọn về nhà họ Sở (2)
28
Chương 28: Cố gắng dung hòa
29
Chương 29: Dàn dựng
30
Chương 30: Cô ấy có thai rồi
31
Chương 31: Đưa Joyce về nhà
32
Chương 32: Bố là người xấu
33
Chương 33: Người lăng nhăng và thiếu đạo đức
34
Chương 34: Bị từ chối
35
Chương 35: Suy nhược cơ thể
36
Chương 36: Muốn trèo cao
37
Chương 37: Đồng minh
38
Chương 38: Lựa chọn
39
Chương 39: Chiếm ưu thế
40
Chương 40: Phân biệt đối xử
41
Chương 41: Không hài lòng
42
Chương 42: Bất mãn
43
Chương 43: Chỉ một chữ Hận
44
Chương 44: Xót xa
45
Chương 45: Cố chấp
46
Chương 46: Tỏ rõ lập trường
47
Chương 47: Cái tát này dành cho anh
48
Chương 48: Người phụ nữ kỳ lạ
49
Chương 49: Bắt gian tại trận
50
Chương 50: Rơi vào thế khó
51
Chương 51: Tùy tiện lên giường với người lạ
52
Chương 52: Hạ mình trước anh
53
Chương 53: Đánh đổi
54
Chương 54: Cảm giác bất lực
55
Chương 55: Bị xúc phạm
56
Chương 56: Đổi trắng thay đen
57
Chương 57: Trả đũa
58
Chương 58: Bộ mặt thật của Joyce
59
Chương 59: Thẩm Vân Hạ muốn ly hôn
60
Chương 60: Tìm cách hàn gắn
61
Chương 61: Bắt tay hợp tác
62
Chương 62: Vỉ thuốc phá thai
63
Chương 63: Đứng về phía em
64
Chương 64: Im lặng
65
Chương 65: Phản bội chính mình
66
Chương 66: Tự trách
67
Chương 67: Chân tướng sự thật
68
Chương 68: Đã đến lúc phải trả giá
69
Chương 69: Bị thu hút bởi em
70
Chương 70: Vì em, anh đã thay đổi
71
Chương 71: Ghen
72
Chương 72: Cưỡng ép
73
Chương 73: Cự tuyệt
74
Chương 74: Mua chuộc
75
Chương 75: Tình đầu không đáng trân trọng
76
Chương 76: Bao giờ anh mới chịu ly hôn?
77
Chương 77: Ân hận
78
Chương 78: Vì sao không cho anh một cơ hội?
79
Chương 79: Tìm cách loại bỏ tình địch
80
Chương 80: Bắt cóc
81
Chương 81: Bị đẩy xuống biển
82
Chương 82: Định mệnh của em
83
Chương 83: Tại anh
84
Chương 84: Điều kiện của Sở Mộ Bạch
85
Chương 85: Chia cắt tình mẫu tử
86
Chương 86: Như người xa lạ
87
Chương 87: Muốn thay thế
88
Chương 88: Đã có người khác
89
Chương 89: Tha thứ nhưng không nguyện ý yêu
90
Chương 90: Say rượu tìm em
91
Chương 91: Gậy ông đập lưng ông
92
Chương 92: Joyce hóa điên
93
Chương 93: Ngô Thần Thần phục thù
94
Chương 94:Vợ cũ thật quyến rũ
95
Chương 95: Đã đến lúc buông tay
96
Chương 96: Hiến máu
97
Chương 97: Mãi mãi không chạm tới
98
Chương 98: Nói lời từ biệt
99
Chương 99: Chúng ta ly hôn rồi
100
Chương 100: Gặp lại khi mùa hoa nở (End)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play