Chương 3: Hôn sự bất đắc dĩ

Thời gian thấm thoát trôi đi, cũng đã hai tháng kể từ đêm oan nghiệt đó. Thẩm Vân Hạ ngày ngày vẫn đến lớp, nhưng cô chẳng còn tìm thấy niềm vui sống của mình nữa.

Bỗng có một hôm, Thẩm Vân Hạ cảm thấy cả người rệu rã, không chút sức lực. Ngay sáng hôm đó, cô ngất xỉu ngay tại lớp học. 

Khi Thẩm Vân Hạ tỉnh dậy, cô đã được đưa đến bệnh viện, bên cạnh là một nữ y tá. Nữ y tá cầm bệnh án trong tay, khẽ nói với Thẩm Vân Hạ:

“Cô Thẩm, cô đã có thai tám tuần rồi, phải chú ý bổ sung sắt và canxi nhé!”

Thẩm Vân Hạ sửng sốt, bàng hoàng ngồi bật người dậy, lắp bắp hỏi:

“Có… có thai?”

Cô y tá không lấy làm ngạc nhiên, thai nhi còn nhỏ, nếu là thai đầu thì không mấy ai nhận ra, Thẩm Vân Hạ kinh ngạc như vậy cũng không có gì lạ.

“Đúng vậy, cô có thai, kết quả siêu âm cho thấy, là song bào thai.”

Thẩm Vân Hạ trợn tròn mắt nhìn tờ giấy siêu âm mà nữ y tá chìa ra trước mặt cô, cả người lạnh ngắt, da đầu cũng tê dại đi. Cô có thai, là của gã đàn ông kia, lại còn là song bào thai. Bị cướp đi sự trong trắng đã là nỗi đau đớn khôn nguôi của cô, bây giờ hậu quả của nó còn nằm sờ sờ trong bụng cô, cô phải đối mặt như thế nào đây?

Nằm cuộn mình trong phòng bệnh, Thẩm Vân Hạ chỉ còn biết khóc, tuyệt vọng nghĩ đến tương lai của chính mình và mối tình khắc cốt ghi tâm với Lê Tử Sách.

Ngày hôm sau, Thẩm Vân Hạ quyết rời bệnh viện để về nhà. Thấy ông bà Thẩm đang ngồi an vị ở phòng khách, cô liền lấy hết can đảm, run rẩy quỳ xuống đất rồi chìa tờ giấy siêu âm ra trước mặt ông bà.

“Thưa cha mẹ, con… con… có thai rồi!”

Ông bà Thẩm sửng sốt nhìn nhau, rồi run rẩy đón lấy tờ giấy trên tay Thẩm Vân Hạ. Nhìn kết quả siêu âm song bào thai đã được tám tuần, hai người họ vừa bàng hoàng, tức giận lại vừa thất vọng, đau lòng. Ông Thẩm không nhịn được, hai mắt nóng rần lên, đưa tay tát vào mặt con gái.

“Đồ hư hỏng! Nhà này nghèo túng, tao với mẹ mày dốc hết tiền bạc cho mày ăn học, để mày làm ra cái chuyện bại hoại gia phong như thế này à?”

Vừa nói, ông vừa tát liên tiếp vào mặt Thẩm Vân Hạ. Đau đớn từ thể xác đến tinh thần khiến cô không ngừng khóc lóc, lại chẳng dám xin cha mẹ tha thứ cho mình. 

Bà Thẩm xót con, định can ngăn thì ông Thẩm liền giơ tay như muốn đánh luôn cả bà. Thẩm Vân Hạ liền lắc đầu mà nhìn mẹ mình, cố chịu một trận đòn roi đến tím tái chân tay.

“Mày xem mày làm xấu mặt gia đình này như thế nào! Mày còn không mau phá thai đi! Nếu không, tao còn mặt mũi nào đối mặt với dòng tộc?”

Thẩm Vân Hạ nằm sóng soài dưới đất, cơn đau buốt từ những vết thương trên thân thể không sánh được với nỗi đau từ trong lồng ngực của cô. Thẩm Vân Hạ dường như bị dồn đến không biết phải làm thế nào, một ý nghĩ tàn nhẫn đột nhiên thoáng qua trong đầu. 

Đánh đập Thẩm Vân Hạ đến mỏi cả tay, ông Thẩm cũng cảm thấy lòng đau như dao cắt. Ông ngồi phịch xuống ghế, bầu không khí ảm đạm bao trùm lấy ba người.

Thẩm Vân Hạ chịu đủ vết thương chằng chịt từ thể xác tới tâm hồn. Chuyện phá thai, đó kỳ thực chỉ là một ý nghĩ thoáng qua mà thôi. Hai sinh linh trong bụng là con của cô, là nhúm ruột của cô, sau này chúng nó lớn lên sẽ gọi cô một tiếng là “mẹ”, làm sao cô nỡ tước đi mạng sống của chúng? Cô chán ghét Sở Mộ Bạch là thật, nhưng hai đứa trẻ là con của cô, đó cũng là sự thật.

Thẩm Vân Hạ ngồi thu lu ở một góc tường, nghĩ ngợi về tương lai tăm tối của chính mình. Cô mang thai khi còn đang đi học, gánh nặng kinh tế lại chất chồng trên đôi vai gầy của cha mẹ cô. Xuất thân con nhà nghèo, Thẩm Vân Hạ có thể ăn học đến bây giờ đã là làm khó cho cha mẹ cô lắm rồi. Nếu còn đèo bòng theo hai đứa trẻ, không biết họ phải làm thế nào đây. Thẩm Vân Hạ càng nghĩ càng cảm thấy bế tắc, cuối cùng cũng chỉ có một con đường duy nhất để đi.

Thẩm Vân Hạ quyết định gọi điện cho Sở Mộ Nhiên, rất may, lần này cô ta đã chịu nghe máy.

“À, cậu hỏi về Sở Mộ Bạch sao? Đó là anh trai của tớ. Sao cơ? Cậu… cậu có thai rồi à?”

Giọng Sở Mộ Nhiên lảnh lót vang lên bên kia đầu dây, dường như chẳng có chút xót thương nào đối với tình cảnh éo le của Thẩm Vân Hạ. Cô ta có chút sửng sốt khi biết Thẩm Vân Hạ mang thai, liền nhanh chóng báo tin này cho anh trai mình là Sở Mộ Bạch. 

Vừa nghe Sở Mộ Nhiên nhắc đến Thẩm Vân Hạ, sắc mặt Sở Mộ Bạch lập tức đanh lại. Hắn nhớ đến dáng vẻ phóng túng của Thẩm Vân Hạ đêm hôm đó, vô cùng đối lập với sự yếu ớt, đáng thương vào sáng hôm sau. Sở Mộ Bạch nhếch miệng cười khinh bỉ, quả nhiên là một ả đàn bà giỏi đóng kịch.

“Cô ta nói cô ta có thai rồi, anh tính sao đây?”

Sở Mộ Nhiên nhắc đến chuyện này, Sở Mộ Bạch càng thêm chán ghét Thẩm Vân Hạ. Tuy vậy, Sở Mộ Bạch vẫn quyết không để con mình trở thành con ngoài giá thú, bị người đời rẻ rúng. Sở Mộ Bạch gọi quản gia đến, cẩn thận phân phó:

“Đưa cô ta đi xét nghiệm ADN bào thai, nếu đúng là con của tôi, vậy thì phải cho con tôi danh phận đàng hoàng.”

Trong thời gian đó, Sở Mộ Bạch cũng tranh thủ điều tra gia cảnh của Thẩm Vân Hạ. Biết được cô xuất thân nghèo khó, anh càng khẳng định cô muốn dùng đứa trẻ trong bụng để ép buộc anh. Sở Mộ Bạch kỳ thực rất bất mãn, xưa nay anh chưa từng để bất cứ người đàn bà nào mang thai con mình, vì đối với anh, con cái phải kết tinh từ tình yêu đích thực, chứ không phải là công cụ để những ả đàn bà toan tính một bước lên mây. 

Mấy ngày sau đó, Sở Mộ Bạch nhận được kết quả không ngoài dự đoán. Cái thai trong bụng Thẩm Vân Hạ là con của anh. Chuyện đến nước này, Sở Mộ Bạch liền liên hệ với người nhà Thẩm Vân Hạ, đặt vấn đề cưới hỏi. Anh chỉ có thể làm được cho con mình như vậy, còn Thẩm Vân Hạ, anh không muốn nhìn thấy cô nữa.

“Cậu chủ, nhà họ Thẩm đồng ý rồi.” Người quản gia lên phòng làm việc của Sở Mộ Bạch báo tin.

“Không ngoài dự đoán!” Sở Mộ Bạch khinh miệt nói, sau đó sai quản gia đưa sính lễ đến nhà họ Thẩm.

Nhìn cỗ sính lễ vừa vặn, không thiếu cũng chẳng thừa, Thẩm Vân Hạ lại suy sụp tinh thần. Cô nằm trên phòng cả ngày dài, cơm chẳng buồn ăn, nước chẳng buồn uống. Kết hôn với người mình không yêu, tình yêu khắc cốt ghi tâm lại đứt gánh giữa đường, tương lai thì mờ mịt, thanh xuân khép lại trước mắt, Thẩm Vân Hạ chẳng biết phải sống tiếp như thế nào. 

Thấy con gái đau khổ tột cùng, bà Thẩm và ông Thẩm không còn cách nào khác, vừa giận lại vừa thương. Đánh cũng đánh rồi, mắng cũng mắng rồi, bọn họ không nỡ để cô héo mòn như thế.

“Vân Hạ, ăn chút gì đi con. Con cứ như vậy thì hai đứa trẻ trong bụng phải làm sao?”

Bà Thẩm đưa muỗng cháo lên môi Thẩm Vân Hạ, nhỏ giọng khuyên nhủ, ông Thẩm nhìn con gái, đau lòng đến nỗi vành mắt đỏ hoe lên.

Nhìn cha mẹ cả đời lam lũ, lại nghĩ đến hai đứa con, Thẩm Vân Hạ nuốt ngược nước mắt vào trong, hé miệng đón lấy muỗng cháo từ tay mẹ.  

Hot

Comments

Nhật Yến

Nhật Yến

thiong van hạ quá rồi cuộc sống của vân hạ sẽ như thế nào khi lấy ck

2022-08-31

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Sau đêm hoan ái
2 Chương 2: Đau khổ tột cùng
3 Chương 3: Hôn sự bất đắc dĩ
4 Chương 4: Sự áy náy giả tạo
5 Chương 5: Hôn lễ hào môn
6 Chương 6: Hôn lễ hào môn (tiếp)
7 Chương 7: Trở về
8 Chương 8: Giành quyền nuôi con
9 Chương 9: Thỏa hiệp tạm thời
10 Chương 10: Giễu cợt
11 Chương 11: Gia đình miễn cưỡng
12 Chương 12: Sỉ nhục
13 Chương 13: Đe dọa
14 Chương 14: Không được đưa con tôi đi!
15 Chương 15: Không cần mẹ nữa!
16 Chương 16: Bảo mẫu
17 Chương 17: Vết sẹo
18 Chương 18: Không cần bố nữa!
19 Chương 19: Bữa ăn của con
20 Chương 20: Gặp lại Lê Tử Sách
21 Chương 21: Buổi tiệc
22 Chương 22: Buổi tiệc (2)
23 Chương 23: Cô dám đánh tôi?
24 Chương 24: Hối tiếc
25 Chương 25: Cuộc gặp không hẹn
26 Chương 26: Dọn về nhà họ Sở (1)
27 Chương 27: Dọn về nhà họ Sở (2)
28 Chương 28: Cố gắng dung hòa
29 Chương 29: Dàn dựng
30 Chương 30: Cô ấy có thai rồi
31 Chương 31: Đưa Joyce về nhà
32 Chương 32: Bố là người xấu
33 Chương 33: Người lăng nhăng và thiếu đạo đức
34 Chương 34: Bị từ chối
35 Chương 35: Suy nhược cơ thể
36 Chương 36: Muốn trèo cao
37 Chương 37: Đồng minh
38 Chương 38: Lựa chọn
39 Chương 39: Chiếm ưu thế
40 Chương 40: Phân biệt đối xử
41 Chương 41: Không hài lòng
42 Chương 42: Bất mãn
43 Chương 43: Chỉ một chữ Hận
44 Chương 44: Xót xa
45 Chương 45: Cố chấp
46 Chương 46: Tỏ rõ lập trường
47 Chương 47: Cái tát này dành cho anh
48 Chương 48: Người phụ nữ kỳ lạ
49 Chương 49: Bắt gian tại trận
50 Chương 50: Rơi vào thế khó
51 Chương 51: Tùy tiện lên giường với người lạ
52 Chương 52: Hạ mình trước anh
53 Chương 53: Đánh đổi
54 Chương 54: Cảm giác bất lực
55 Chương 55: Bị xúc phạm
56 Chương 56: Đổi trắng thay đen
57 Chương 57: Trả đũa
58 Chương 58: Bộ mặt thật của Joyce
59 Chương 59: Thẩm Vân Hạ muốn ly hôn
60 Chương 60: Tìm cách hàn gắn
61 Chương 61: Bắt tay hợp tác
62 Chương 62: Vỉ thuốc phá thai
63 Chương 63: Đứng về phía em
64 Chương 64: Im lặng
65 Chương 65: Phản bội chính mình
66 Chương 66: Tự trách
67 Chương 67: Chân tướng sự thật
68 Chương 68: Đã đến lúc phải trả giá
69 Chương 69: Bị thu hút bởi em
70 Chương 70: Vì em, anh đã thay đổi
71 Chương 71: Ghen
72 Chương 72: Cưỡng ép
73 Chương 73: Cự tuyệt
74 Chương 74: Mua chuộc
75 Chương 75: Tình đầu không đáng trân trọng
76 Chương 76: Bao giờ anh mới chịu ly hôn?
77 Chương 77: Ân hận
78 Chương 78: Vì sao không cho anh một cơ hội?
79 Chương 79: Tìm cách loại bỏ tình địch
80 Chương 80: Bắt cóc
81 Chương 81: Bị đẩy xuống biển
82 Chương 82: Định mệnh của em
83 Chương 83: Tại anh
84 Chương 84: Điều kiện của Sở Mộ Bạch
85 Chương 85: Chia cắt tình mẫu tử
86 Chương 86: Như người xa lạ
87 Chương 87: Muốn thay thế
88 Chương 88: Đã có người khác
89 Chương 89: Tha thứ nhưng không nguyện ý yêu
90 Chương 90: Say rượu tìm em
91 Chương 91: Gậy ông đập lưng ông
92 Chương 92: Joyce hóa điên
93 Chương 93: Ngô Thần Thần phục thù
94 Chương 94:Vợ cũ thật quyến rũ
95 Chương 95: Đã đến lúc buông tay
96 Chương 96: Hiến máu
97 Chương 97: Mãi mãi không chạm tới
98 Chương 98: Nói lời từ biệt
99 Chương 99: Chúng ta ly hôn rồi
100 Chương 100: Gặp lại khi mùa hoa nở (End)
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Chương 1: Sau đêm hoan ái
2
Chương 2: Đau khổ tột cùng
3
Chương 3: Hôn sự bất đắc dĩ
4
Chương 4: Sự áy náy giả tạo
5
Chương 5: Hôn lễ hào môn
6
Chương 6: Hôn lễ hào môn (tiếp)
7
Chương 7: Trở về
8
Chương 8: Giành quyền nuôi con
9
Chương 9: Thỏa hiệp tạm thời
10
Chương 10: Giễu cợt
11
Chương 11: Gia đình miễn cưỡng
12
Chương 12: Sỉ nhục
13
Chương 13: Đe dọa
14
Chương 14: Không được đưa con tôi đi!
15
Chương 15: Không cần mẹ nữa!
16
Chương 16: Bảo mẫu
17
Chương 17: Vết sẹo
18
Chương 18: Không cần bố nữa!
19
Chương 19: Bữa ăn của con
20
Chương 20: Gặp lại Lê Tử Sách
21
Chương 21: Buổi tiệc
22
Chương 22: Buổi tiệc (2)
23
Chương 23: Cô dám đánh tôi?
24
Chương 24: Hối tiếc
25
Chương 25: Cuộc gặp không hẹn
26
Chương 26: Dọn về nhà họ Sở (1)
27
Chương 27: Dọn về nhà họ Sở (2)
28
Chương 28: Cố gắng dung hòa
29
Chương 29: Dàn dựng
30
Chương 30: Cô ấy có thai rồi
31
Chương 31: Đưa Joyce về nhà
32
Chương 32: Bố là người xấu
33
Chương 33: Người lăng nhăng và thiếu đạo đức
34
Chương 34: Bị từ chối
35
Chương 35: Suy nhược cơ thể
36
Chương 36: Muốn trèo cao
37
Chương 37: Đồng minh
38
Chương 38: Lựa chọn
39
Chương 39: Chiếm ưu thế
40
Chương 40: Phân biệt đối xử
41
Chương 41: Không hài lòng
42
Chương 42: Bất mãn
43
Chương 43: Chỉ một chữ Hận
44
Chương 44: Xót xa
45
Chương 45: Cố chấp
46
Chương 46: Tỏ rõ lập trường
47
Chương 47: Cái tát này dành cho anh
48
Chương 48: Người phụ nữ kỳ lạ
49
Chương 49: Bắt gian tại trận
50
Chương 50: Rơi vào thế khó
51
Chương 51: Tùy tiện lên giường với người lạ
52
Chương 52: Hạ mình trước anh
53
Chương 53: Đánh đổi
54
Chương 54: Cảm giác bất lực
55
Chương 55: Bị xúc phạm
56
Chương 56: Đổi trắng thay đen
57
Chương 57: Trả đũa
58
Chương 58: Bộ mặt thật của Joyce
59
Chương 59: Thẩm Vân Hạ muốn ly hôn
60
Chương 60: Tìm cách hàn gắn
61
Chương 61: Bắt tay hợp tác
62
Chương 62: Vỉ thuốc phá thai
63
Chương 63: Đứng về phía em
64
Chương 64: Im lặng
65
Chương 65: Phản bội chính mình
66
Chương 66: Tự trách
67
Chương 67: Chân tướng sự thật
68
Chương 68: Đã đến lúc phải trả giá
69
Chương 69: Bị thu hút bởi em
70
Chương 70: Vì em, anh đã thay đổi
71
Chương 71: Ghen
72
Chương 72: Cưỡng ép
73
Chương 73: Cự tuyệt
74
Chương 74: Mua chuộc
75
Chương 75: Tình đầu không đáng trân trọng
76
Chương 76: Bao giờ anh mới chịu ly hôn?
77
Chương 77: Ân hận
78
Chương 78: Vì sao không cho anh một cơ hội?
79
Chương 79: Tìm cách loại bỏ tình địch
80
Chương 80: Bắt cóc
81
Chương 81: Bị đẩy xuống biển
82
Chương 82: Định mệnh của em
83
Chương 83: Tại anh
84
Chương 84: Điều kiện của Sở Mộ Bạch
85
Chương 85: Chia cắt tình mẫu tử
86
Chương 86: Như người xa lạ
87
Chương 87: Muốn thay thế
88
Chương 88: Đã có người khác
89
Chương 89: Tha thứ nhưng không nguyện ý yêu
90
Chương 90: Say rượu tìm em
91
Chương 91: Gậy ông đập lưng ông
92
Chương 92: Joyce hóa điên
93
Chương 93: Ngô Thần Thần phục thù
94
Chương 94:Vợ cũ thật quyến rũ
95
Chương 95: Đã đến lúc buông tay
96
Chương 96: Hiến máu
97
Chương 97: Mãi mãi không chạm tới
98
Chương 98: Nói lời từ biệt
99
Chương 99: Chúng ta ly hôn rồi
100
Chương 100: Gặp lại khi mùa hoa nở (End)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play