Tôi Muốn Ly Hôn
"Tại sao lại đối xử với tôi như vậy, tôi muốn ly hôn với anh Vương Tiêu Dương"
"Tôi hận anh"
Bỏ chạy ra đường, tại sao lại đối xử với tôi như vậy. Dù không yêu tôi nên nói rõ ra, làm tôi yêu anh đến như vậy tại sao phải làm nhưng chuyện ấy sau lưng tôi. Tôi thật ngốc mà chứ tưởng anh yêu tôi
"A...A"
* Quay lại 4 năm trước
Tôi tên là Lý Tử Sảng con gái nuôi nhà họ Lý, hôm nay là ngày tôi bị bắt đi lấy chồng thay chị gái mình chính là Lý Tuyên Lộ, một người đàn ông tôi chưa từng gặp mặt, đàn ông ấy như thế nào có thể là một ông già 50-60 tuổi chăng. Vì người đàn ông đó nắm giữ cho mình mạch kinh tế của nước H trong tay.
" Tử Sảng, có lo lắng gì không con"
Đây là mẹ nuôi cô Bạch Hình Phi, người yêu thương cô như con gái ruột mình. Người cứu đổi cô trong gia đình tồi tàn đầy tiếng chửi, mắng cô.
" Dạ không có mẹ ạ"
"Mẹ xin lỗi con Tử Sảng à, thấy con như vậy vì gia đình tồi tàn này. Mẹ thật sự..."
Không cầm được mà khóc thút thít, nước mắt chảy ra liên tục.
" Không sau mẹ à, đây là một phần trách nhiệm của con mà. Coi như đây là ơn dưỡng giục của nhà họ Lý con đã trả xong đi ạ"
"Cô dâu chuẩn bị nhà trai sắp lên rồi, đừng khóc nữa, sẽ lem hết lớp trang điểm đấy"
" Điều tại chị con không biết bỏ đâu mất, làm con phải chịu cảnh này"
" Còn không chịu ra ngoài, ở trong đây để tìm đường chạy trốn, đừng có mơ"
Đây là người đàn ông nhận nuôi từ cô nhi viện ra, ông tên Lý Nhất Thành người cô gọi là ba từ khi bước khỏi cô nhi viện ấy. Nhưng thân tâm ông ta chưa từng coi cô là con gái, nhận nuôi cô chỉ gan cô hợp với ông ta mà thôi.
" Công ty đã nhận được khoảng đầu tư rồi, đám cưới của ngày hôm nay nhất định phải được cử hành hôn lễ thật tốt, nghe rõ chưa"
" Con biết rõ con nên làm gì mà ba, con sẽ không chạy trốn đâu, con sẽ thực hiện những gì con hứa"
* Quay lại 1 tuần trước khi đám cưới
" Ba kêu con về có việc gì bảo con sau"
" Con lấy chồng thay Tuyên Lộ đi, Tuyên Lộ bỏ trốn khỏi đám cưới rồi"
" Không thể được, con đã người mình yêu, con không thể phụ tình cảm anh ấy dành cho con được đâu ba. Con xin ba mà"
" Hứ, cái thằng bác sĩ nghèo nghèo rách mồng tơi như nó, cũng yêu cho được"
" Không xin sỏ gì hết, coi như mày trả ơn nuôi dưỡng cho tao, tao bỏ công ra nuôi dưỡng mày không định trả ơn à"
" Công ty đang lâm vào khủng hoảng, tại sao mày không giúp ba hả"
" Ba... con đồng ý lấy chồng thay chị, nhưng con có điều kiện"
Nước mắt chảy dài xuống, cắn răng nói ra từ chữ, tại sao cô lại rời vào hoàn cảnh như thế này.
" Mày có điều kiện gì nói đi "
Hứ còn bày đặt điều kiện với tao nữa à, tưởng tao đang cần sự giúp đỡ từ mày, thì mày cũng có thể lên mặt với đấy nhá. Con ranh mày còn non lắm
"Con chỉ muốn nói là 'Tôi trả hết nợ ông và cái nhà này rồi, thì mong ông đừng làm phiền tới cuộc sống tôi nữa' và nói tôi nói này ai nói tôi kết hôn rồi thì tôi không thể ly hôn chứ"
"Hôm nay mày dám lên mặt và nói cái giọng đó với tao nữa hả con ranh kia"
"Tại sao tôi phải tôn trọng ông trong khi ông muốn gả tôi cho một người tôi chưa từng biết mặt"
Kiềm lại cảm xúc không được khóc nữa, cô sắp thoát khỏi địa ngục rồi, cô phải vui chứ, vui lên nào Tử Sảng mày nhất định phải mạnh mẽ lên kiên cường không được khóc nữa.
" Hãy nhớ những lời mình vừa nói đấy, coi như mày và cái nhà cắt đứt đi"
"Sống chết mày sẽ không liên quan đến nhà họ Lý đến khi đám cưới được hoàn thành và tao nhận được tiền"
Cô quay người bỏ đi, trong tâm cô thật sự rất muốn khóc nức nở thành tiếng, nhưng lòng tự tôn của cô không cho phép cô khóc lần nào nữa trước mặt ông ta. Cô thật sự hận ông ta
"Tử Sảng, con về chơi đấy à ở lại ăn đi rồi hả về nhé con, hôm nay mẹ tự tay xuông bếp nấu đấy"
" Dạ không đâu mẹ, con đang có việc gấp phải về không ở lại ăn được. Ngày khác con ghé thăm mẹ rồi ăn sau nha mẹ, con đi đây "
Con bé hôm nay sau vậy, chứ không được vui mắt lại đỏ hoe như vậy. Chắc có việc gì rồi mình phải hỏi ông ấy mới được.
" Lên mời ông chủ xuống ăn, nói đích thân xuống bếp làm
Mà con bé Tuyên Lộ cũng thật là công ty đang khó khăn không chịu ở lại phụ giúp, lại bỏ đi du lịch lúc này thật tức chết mình mà.
" Bà xã ăn thôi, đứng ngay đó làm gì thế. Nhanh tôi phải thưởng thức tay nghề bà xã lâu rồi không được ăn lại "
" Đi thôi, Đi thôi..."
Kéo lại bàn ăn, không biết con nhỏ đó nói xấu mình không nữa. Phải thăm dò thử bà ấy mới được
" Kêu tôi xuống ăn mà bà không ăn gì hết vậy, đừng nói bỏ gì vào thức ăn đấy nhá "
" Ông nói không sợ tôi buồn hả, bỏ công tay ra làm bị nói như vậy. Tôi không ăn nữa tôi lên phòng đây "
* Trên xe
Thất thần ngồi mãi thì dòng tin nhắn của Tiêu Minh hiện lên, nói muốn hẹn gặp cô để nói chuyện.
Thật ra em luôn biết anh sẽ hẹn gặp mặt em vào ngày hôm nay vì hôm nay là 3 năm yêu nhau của em rất mong đợi ngày hôm nay.
Nhưng không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy, Tiêu Minh em xin lỗi, xin lỗi anh..'nước mắt đang đua nhau chảy ra' em phải phụ tấm trân tình này của anh rồi, em thất hứa em không thể nắm tay cùng bước lên lễ đường và bước hết quãng đường lại rồi.
* Tại nhà hàng Thẩm Hạo
Hôm nay cô đã khóc rất nhiều lần rồi, cô đến gặp anh ấy là từ giã cuộc tình này rồi... Cô kiềm nén hết cảm xúc để đối diện sự thật.
" Tử Sảng em tới rồi, mau tới đây ngồi này "
Hôm nay mình nhất định phải cầu hôn cô ấy, hôm nay cô ấy đẹp quá, bình thường ăn mặc giản dị đã đẹp rồi, nay mặc đồ lên càng đẹp hơn.
Nhanh chóng phải rước cô ấy về nhà, không là mất cô ấy cho mà xem.
" Tử Sảng, em làm gì cứ lơ lững không tập trung gì hết vậy ''
'' Em có chuyện gì sau, có chuyện hãy kể anh nghe đi anh lo lắm ''
'' Không có gì đâu, em chỉ hơi mệt dạo này công việc nhiều thôi ''
Xin lỗi, anh Tiêu Minh chúng sắp kết thúc rồi.
'' Sau hôm nay, anh hẹn em tới đây vậy mắc lắm đó chúng ta mau đi thôi ''
'' Chúng ta không cần phải đi, phục vụ chuẩn bị "
Xin lỗi, Tử Sảng em đã lừa em mấy lâu nay. Nhưng hôm nay chúng ta sẽ kết thúc sự lừa dối ấy bằng màn cầu hôn này và kể ra thân phận thật của anh
" Vâng, thưa anh "
Hai người họ thật hạnh phúc, ước gì mình sẽ lấy được một anh người yêu như vậy làm chồng, thật ngưỡng mộ cô gái đó quá đi.
Anh ấy đã đến khách sạc, đích thân chọn từng chi tiết một để cho màn cầu hôn đầy lãng mạn. Đặc biệt chọn từng nhánh hoa hồng đỏ rực của đến 99 cây, chọn lấy từng bản nhạc cầu hôn nổi tiếng của những nhạc sĩ nổi tiếng bậc nhất thế giới.
Bao trọn không gian của nhà hàng để chỉ cầu hôn, từng ngọn nến lung linh được thấp sáng thay cho đèn điện.
'' Tử Sảng lấy anh nhé, chúng ta đã cùng nhau trải qua biết bao nhiêu thử thách cuộc đời đã bước cùng nhau 3 năm yêu nhau. Nên anh muốn kết thúc bằng việc, nắm tay em đi hết quãng đời còn lại ''
'' Được không em, lấy anh nhé Tử Sảng ''
'' Tiêu Minh, em xin lỗi em không thể thức hiện lời hứa với anh được ''
'' Cô ấy bị làm sau, màn cầu hôn lãng mạn như vậy mà không từ chối ''
'' Không cô ta bị nghĩ gì nữa, gặp tôi là tôi đồng ý ngay lập tức rồi ''
'' Đúng rồi, chúng ta làm gì hiểu được thế giới người giàu chứ ''
'' Không sau cả, có lẽ em chưa chuẩn bị tinh thần kịp được, vậy để lần khác vậy ''
'' Tiêu Minh, chúng ta kết thúc đi ''
Cô vội vàng hắc tay, vội bỏ đi không quay lại nhìn lấy một cái sợ gần khi nhìn thấy Tiêu Minh cô sẽ không còn kiên đinhn nữa
* Quán bar Jessi
'' Quý cô xinh đẹp của tôi ơi, cô uống hơi nhiều rượu rồi đấy. Chỗ chúng tôi không phục vụ đưa khách về đâu ''
'' Không cần anh quan tâm, tôi tự biết đường về không cần nhanh lo. Thêm nữa, tôi muốn thêm nữa ''
'' Cô em, qua kia chơi với bọn anh đi ngồi một mình buồn lắm ''
'' Đúng đấy ngồi mình buồn lắm, hay là anh đưa em đi nơi khác để chúng ta thư giản hơn được không ''
Haizz... đã khuyên cô nên nghỉ mà không chịu nghe giờ thì không cứu được cô rồi
'' Tránh ra tôi không cần, nếu không đứng hối hận ''
'' Cô em nóng tính nhỉ, nhưng mà bọn anh thích ''
'' Tôi đã nói buôn ra ''
Cô nhẹ nhàng cầm tay hắn, lấy thế quật hắn xoay một vòng ngã xuống đất. Tên còn lại cô cũng chỉ nhẹ nhàng đá vài cái vào bộ phận nhỏ của cậu ta và cầm túi xách lên bỏ đi.
Vừa bước ra khỏi cửa thì liền đụng ngay một chàng trai dáng người cao khoảng 1m9, thân hình vạm vỡ khí thế rất sức lạnh như muốn giết một ai đó.
Cô xin lỗi anh ta và bỏ đi trong tình trạng người đầy men rượu, đi không muốn vững mà té. Thấy vậy anh ta liền lại đỡ cô lên, cô không kiềm được mà nôn hết lên người anh ta.
'' Cô ta không biết tốt xấu hả gì đã đụng trúng người mà còn dám nôn trên người đại ca''
Mặt liền tỏ ra sự ghét bỏ, đẩy mạnh cô ta khỏi vòng tay liền đứng lên lấy khăn lao áo vét của mình. Chứng bệnh sạch sẽ của anh lại không tái phát trên người phụ nữ này.
'' Gan cậu đủ lớn rồi hả Nại Sơn, không cần cậu nói cho tôi nghe lần nữa đâu''
'' Đưa cô đến khách sạn và đi điều tra tất cả thông tin liên quan đến cô ta cho tôi ngay lập tức ''
'' Dạ vâng em đi làm liền ngay đây''
Thật không ngờ cô ta có thể sống sót từ đại ca, chưa từng có người phụ nữ nào đụng đến người anh ấy mà có thể sống sót.
Mà cô ta đúng là đẹp thật vòng nào ra vòng đó, anh hùng chưa chắc qua được ải mỹ nhân mà.
* Sáng hôm sau tại Khách sạn Thương Ngôn
Đau đầu quá, hôm qua mình uống nhiều quá rồi. Mình nhớ... mình có đụng trúng người đàn ông rất đẹp trai sau đó, 'xoa đầu' không nhớ nữa.
Không có ai hết à, người đàn ông đó thật tốt, đã không nhân cơ hội mà làm gì mình còn thuê khách sạn giùm mình nữa chứ.
Cô vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ để bỏ đi mùi rượu nòng trên người cô, cô bỏ áo đầm chiếc ôm body một bên lộ rõ một thân hình xinh đẹp tuyệt trần nước da trắng sáng mịn như ngọc trai. Ngực của cô dần lộ rõ ra, tuy cô rất bận như cô rất siêng tập thể dục nên dáng của rất chuẩn ba vòng đều đạt chuẩn. Thêm đôi chân dài trắng nõn của bao cô gái mơ ước, tắm một lúc lâu thì cô bước ra khác trên người áo tắm của khách sạn.
Vừa bước ra thì trước cặp mắt cô là một đàn ông đang ngồi trên ghế mặt trên người bộ vét đen khí thế tiết ra vô cùng đáng sợ.
'' A...Á cứu tôi với có người xâm nhập vào phòng tôi, biến thái mau đi khỏi đây ''
Anh ta bước lại đưa miệng hôn lên môi liền dùng đầu lưỡi đưa vào khoang miệng cô, lưỡi của anh ta liền nhanh chóng xâm nhập vào khoang miệng rất lâu cho đến khi cô không còn sức để hét. Tuy cô không cô gái yếu đuối, nhưng đối với sức người đàn ông này cô thật sự không thể chóng lại.
'' Đồ biến thái, anh dám hôn tôi, tôi.. sẽ báo cảnh sát bắt anh tội cưỡng ép tôi ''
''Này cô nói chuyện với ân nhân của mình như thế à''
'' Anh là cứu tôi hôm qua ''
'' Đúng vậy ''
'' Nhưng anh cưỡng hôn tôi và xâm nhập phòng khi chưa có sự cho phép của tôi ''
'' Dù là ân nhân đi nữa, anh cũng không có quyền làm thế đối với như vậy ''
'' Chứ đối với cô như thế nào, như vậy hả ''
Anh liền đi tới phía hướng của cô, cô không tự chủ được mà liền lụi lại đến chạm vào tướng. Anh lấy tay mình nắm chặt tay cô lại, và nói nhỏ vào tay cô
'' Tối qua, vì say nên tôi không hứng thú ''
Updated 40 Episodes
Comments
ocsen
hay
2024-01-22
0
Trần Hiền
sai chính tả nhiều quá,viết câu nữa đọc ko hiểu luôn
2023-07-24
0
🍀rùa🐢nhỏ🍀
mai tui xem nha , tối rồi hỏng mắt là toang
2022-08-19
2