[Hệ Thống] Công Lược Nam Chủ Thật Khó!! Phải Làm Sao Đây?!
Thế giới 1: Đại tá, em yêu ngài! (P2)
Cố Triết
Có chuyện gì mà ồn ào vậy?!
Tiếng nói phát ra từ cửa khiến cậu chú ý đến mà nhìn sang. Có vẻ người kia chính là đại tá- chồng của cậu!! Nhưng vì xa quá với tối nên cậu ko nhìn rõ được khuôn mặt hắn trông như thế nào?
Đợi người làm rời đi thì hắn thân mặc quân phục tiến lại gần chỗ cậu, lúc này cậu mới thấy rõ khuôn mặt hắn, đúng là đẹp trai thật nhưng câu nói đầu tiên hắn phát ra khiến cậu ko khỏi sợ hãi
Cố Triết
/lườm cậu/ Cậu chỉ muốn gọi ta về vì lý do này đây ư!! Làm gián đoạn công việc của ta... Nếu có lần sau ý, đừng hòng mà nghĩ đến cái chết yên ổn... Đã nghe rõ chưa?!
Lưu Trường An
/sợ hãi/ R... Rõ...
Lưu Trường An
* Eo ơi... Người đâu mà đáng sợ thế! Kiểu này chưa chạm mặt đã sợ mà bỏ chạy rồi ấy chứ!* cậu nghĩ
Cậu đang nằm ngủ trong phòng thì bỗng có 1 tiếng động lạ vang lên, hình như là tiếng mở cửa phòng.
Lưu Trường An
/tỉnh dậy/ Ai... Ai vậy?!
Vì quá tối nên cậu ko nhìn thấy gì, chỉ thấy hình bóng mập mờ của nam nhân nào đó đang tiến lại gần cậu. Cậu sợ hãi nhưng ko dám nhúc nhích, chỉ biết nằm im, giả vờ nhắm mắt ngủ
Lưu Trường An
* Ai... Ai vậy! Đừng giết tôi mà... Huhu... Tôi muốn sống* cậu nghĩ
Lưu Trường An
/thở phào nhẹ nhõm/ *Là... Là đại tá!!*
Cậu nghe thấy thế liền nhẹ nhõm, nhưng sực nhớ ra, hình như mình đang nằm ở giường của cậu với hắn liền bật dậy mà nói
Lưu Trường An
Ah... Chưa... Chưa ngủ! Ngài mệt rồi thì ngủ đây đi! Tôi... Tôi sang phòng khác
Cố Triết
Hửm?! Sao lại sang phòng khác?!
Lưu Trường An
Vì tôi ngủ ở đây thì đại tá ko thích... Tôi ngủ 1 mình phòng khác vậy?!
Cố Triết ngỡ ngàng khi cậu chủ động bảo chuyển phòng, trong khi đó ngày trước cậu cứ đòi nằng nặc ở chung phòng với hắn. Nhưng cũng tốt, ko có người làm phiền, hắn cảm thấy thật thoải mái
Lưu Trường An
/vui mừng/ Vậy tôi đi đây! Chúc ngài ngủ ngon
Cố Triết
/ngơ ngác/ * Cậu ta... Bị làm sao vậy?! Thôi kệ đi... Dù sao ko có người làm phiền cũng tốt!*
Lưu Trường An
/thở phào nhẹ nhõm/ Phù... May ghê, đối mặt với tên ác ma ấy thật đáng sợ!! Cứ như thế này chắc mình chết mất thôi
Cậu ngủ dậy với tinh thần cực kì thoải mái, đi xuống nhà đã thấy mùi đồ ăn thơm nức mũi khiến cậu phải chạy nhanh qua đó xem
Lưu Trường An
Oa... Mùi gì mà thơm vậy?!
Diễn viên quần chúng
(người hầu) A... Bà chủ dậy rồi! Người mau ngồi xuống đây ăn đi!
Cậu phi ngay vào bàn ăn luôn khiến mọi người ai cũng kinh ngạc, vì bình thường cậu luôn đợi ông chủ xuống mới ăn. Cậu vì đói nên nhai ngấu nghiến 1 cách ngon lành, ngước lên thì cũng thấy ai nhìn mình
Lưu Trường An
Ao ậy... Mặt ôi ó dính ì à (Sao vậy? Mặt tôi có dính gì à)
Diễn viên quần chúng
(người hầu) À... Không có gì ạ!! Bà chủ ăn ngon miệng!!
Lưu Trường An
Ừm... Mọi người cũng vào đây ăn đi!!
Diễn viên quần chúng
(người hầu) Dạ... Dạ... Như thế là ko được ạ!! Chúng tôi ko thể
Lưu Trường An
Ò... Vậy sao?! *Chắc lại là mấy quy tắc vớ vẩn ấy mà, nhìn mấy bác ý thật tội... Hứ, tên ác ma đáng ghét, mong hắn ko về nhà đi để mk có thể quẩy *
Cố Triết
/đi xuống, tiến đến chỗ cậu/ Cậu làm như ở đây có mỗi cậu ý!! Ko có phép tắc
Lưu Trường An
/nhăn mặt/ Ờ... Ko có phép tắc bla bla....
Cậu nhắn mặt nói nhỏ, nhưng vẫn hắn vẫn nghe được, tuy vẫn hơi ngạc nhiên về thái độ của cậu thay đổi chóng mặt từ hôm qua tới giờ, nhưng cũng im lặng ko nói gì!! Người hầu đều biết tình cảm của cậu đối với ông chủ như thế nào nên cũng ko dám nói vì sợ nói sẽ chết
Cố Triết
/ngồi xuống bàn ăn/
Lưu Trường An
/đứng dậy/ Tôi ăn xong rồi!! Đi đây
Hắn ngồi xuống cậu liền đứng dậy, ròi khỏi bàn ăn mà đi lên phòng. Hành động đó khiến ai ai cũng bất ngờ, ngơ ngác nhùn theo bóng lưng cậu đang đi lên... Bà chủ?! Hôm nay bị làm sao vậy?! Bình thường là quấn lấy ông chủ ko rời mà.... Ngay cả hắn cũng bị cậu làm sốc lần thứ 2.
Comments
꧁༺𝐀𝐥𝐢𝐜𝐞𝐔𝐲𝐞𝐧༻꧂
lâu r ms đọc lại, h lười cmt r
2025-02-01
0
mây
ê đanh đá dữ vậy
2025-04-08
0
tôi yêu thiếu gia Cale
thk đầu tiên trong seri này lại tự vã:))
2024-11-21
0