Chương 16: Sinh ý tốt

Thẩm Thiệu Thanh kêu Trương Nhị Bảo nhóm bếp nhỏ lại chỉ đủ cho cháo nóng thôi. Sau đó hắn đem bát và thìa lên bày gọn ghẽ lên kệ. Xong xuôi hết thảy mới múc hai chén cháo và bốn cái bánh quẩy đưa cho vị đại thẩm bán đậu phụ kế bên và vị đại thúc bán kẹo hồ lô mới đến.

Hai người thấy Thẩm Thiệu Thanh đưa đồ ăn liền nhiệt tình niềm nở bắt chuyện với hắn. Lúc này nghe xong Thẩm Thiệu Thanh mới biết bày tiệm ở đây mỗi tháng sẽ có người ở nha môn đến thu thuế. Giá cả cũng không quá cao dù sao mấy người buôn bán như bọn họ căn bản thì kiếm được mấy đồng.

Chờ nói chuyện xong với hai người lúc này có mấy người đi đường tò mò nhìn nồi cháo với mấy cái bánh quẩy của Thẩm Thiệu Thanh. Thẩm Thiệu Thanh vừa nhìn liền thanh thanh cổ họng để hô: ''Vị đại ca này nếm thử bánh và cháo của chúng ta đi. Đảm bảo không ngon không lấy tiền''

''Không ngon không lấy tiền'' Trương Nhị Bảo kế bên thấy tức phụ reo cũng reo theo. Khuôn mặt ngăm đen cùng với hai cái má lúm hõm sâu mỗi khi y cười khiến Thẩm Thiệu Thanh không tự chủ mà nhìn thêm hai cái.

Vị khách thấy Thẩm Thiệu Thanh reo như vậy cũng tò mò lại hỏi: ''Bánh này các ngươi bán như thế nào?''

Thẩm Thiệu Thanh: ''Bánh quẩy này là 2 văn tiền một cái, nếu ăn chung với cháo thì sẽ là 2 văn một chén. Cháo thì phải ăn tại chỗ''

''Đắt như vậy?'' Vị khách kia vừa nghe một cái bánh những hai văn tiền liền muốn lui. Một cái bánh bao chay cũng chỉ có 3 văn tiền thôi. Nhờ âm thanh vang dội của hắn mà đã kéo thêm nhiều người đi đường tới xem. Ai cũng nhìn chằm chằm vào gian hàng của Thẩm Thiệu Thanh mà suy xét.

''Ta cũng không nói láo để chiếm hời, vị đại ca này ăn thử một lần rồi sẽ biết'' Thẩm Thiệu Thanh thấy càng ngày càng nhiều người vây quanh liền vui vẻ giọng điệu cũng vì sự phấn khích mà cao lên trông thấy.

Vị khách kia có chút chần chờ xong không chờ hắn suy nghĩ đã có người vì sự tò mò mà chen lên trước nói: ''Liền lấy ta 2 cái, phải rồi cháo này cũng lấy ta một chén''

Thẩm Thiệu Thanh hướng người đó cười đến thập phần mỹ lệ, tay chân nhanh lẹ đem hai cái bánh quẩy bỏ vào bao dầu rồi lại chạy đến múc cháo. Sau đó đưa cho vị khách kia rồi thu 6 văn tiền bỏ vào túi. Có người này thì sẽ có người kia. Mấy người đứng xem liền có thêm 3 người muốn mua bánh không lấy cháo.

Chờ đến lúc mấy người ăn bánh quẩy và cháo của Thẩm Thiệu Thanh rồi liền chạy lại nói muốn mua thêm 5 cái. Có người thậm chí còn mua tận 10 cái về cho mấy hài tử trong nhà ăn. Sinh ý cứ như vậy liền tăng lên nhanh chóng.

Vì càng ngày càng nhiều khách tới mua nên Thẩm Thiệu Thanh chỉ có thể bán bánh và thu tiền còn ai mua cháo liền sẽ để cho Trương Nhị Bảo lấy. Trương Nhị Bảo nhìn Thẩm Thiệu Thanh bán mấy lần liền ghi nhớ, có mấy người thấy y ngốc nghếch tính lừa ăn quỵt nhưng đều không qua được mắt của Trương Nhị Bảo. Phải đợi đến khi y đếm đủ tiền mới được rời đi.

Thẩm Thiệu Thanh bán bánh kế bên lâu lâu phải dành chút thời gian chú ý đến bên Trương Nhị Bảo. Qua vào lần thấy y làm rất tốt liền không quản nữa. Mẻ bánh sáng nay Thẩm Thiệu Thanh làm chỉ có 500 cái vậy mà chỉ trong vòng 2 canh giờ đã bán gần hết. Cháo trong nồi cũng không còn bao nhiêu chỉ tầm 10 bát nữa là hết.

Càng đến gần trưa đường càng vắng người, tranh thủ lúc không còn khách Thẩm Thiệu Thanh quay sang hỏi Trương Nhị Bảo có đói không liền thấy y gật đầu. Thẩm Thiệu Thanh nhìn mẻ bánh còn xót lại suy nghĩ một chút sau đó móc ra 10 văn tiền đưa cho Trương Nhị Bảo nói: ''Ngươi cầm tiền mua chút gì ăn đi. Nếu thiếu quay lại nói ta đưa''

Trương Nhị Bảo hơi chần chừ. Y chưa từng đi ra ngoài khi không có người bên cạnh trừ khi đó là ngoài đồng. Thấy được sự lo lắng trong mắt Trương Nhị Bảo, Thẩm Thiệu Thanh càng cứng rắn chỉ dạy hắn hơn: ''Đừng lo lắng quá. Vậy đi, ngươi thấy quán mì đối diện không ngươi qua đó nói với chủ tiệm là mình muốn mua 2 tô mì thịt sau đó đem về đây''

Trương Nhị Bảo nhìn quán mì mà Thẩm Thiệu Thanh chỉ tâm tình cũng trở nên tốt một chút, lại nhìn Thẩm Thiệu Thanh thêm cái nữa giống như muốn khắc sâu hình bóng của hắn vào trong tâm trí mình vậy: ''Ngươi chờ ta quay lại'' Sau đó liền rời đi.

Thẩm Thiệu Thanh ngây người sau câu nói của Trương Nhị Bảo. Một phút đó hắn đã tưởng rằng người mà mình nhìn thấy là một Trương Nhị Bảo điềm tĩnh, thông minh chứ không phải là một Trương Nhị Bảo ngốc nghếch ngày thường. Thẩm Thiệu Thanh cứ vậy ngẩn ngơ mãi đến lúc nghe được thanh âm của người mua hắn mới sực tỉnh.

Là hắn nghĩ nhiều quá rồi chăng.

''Tức phụ là mì thịt, thơm quá đi'' Trương Nhị Bảo mua được mì thịt liền hớn hở bưng về cho Thẩm Thiệu Thanh ăn. Vẫn cái nụ cười ngốc nghếch đó mới khiến cho tâm tình dậy sóng của Thẩm Thiệu Thanh được yên ổn lại.

Lúc hai người vừa ăn xong thì bánh và cháo cũng đã được bán hết. Có mấy người tiếc nuối vì đến quá trễ Thẩm Thiệu Thanh đành hứa hẹn ngày mai sẽ làm tới nhiều hơn thì lúc này người đó mới chịu rời đi.

Thẩm Thiệu Thanh muốn ghé chợ mua chút nguyên liệu nhưng để Trương Nhị Bảo ở đây một mình hắn không yên tâm đành phải nhờ vị đại thẩm bán đậu phụ bên cạnh trông sẽ trả cho bà 2 văn tiền. Đại thẩm lấy tiền cười tít mắt hứa hẹn sẽ trông đồ cho Thẩm Thiệu Thanh đàng hoàng cho đến khi hắn quay lại tuyệt đối không mất cái gì.

Chuyến này Thẩm Thiệu Thanh vừa muốn mua nguyên liệu nhiều một chút vừa muốn mua đồ ăn cho gia đình. Tiến vào chợ liền đến thẳng quầy thịt heo. Vì kiếm được nhiều tiền nên hắn mua đến tận 3 cân thịt heo, còn mua thêm chút lòng và một ít xương heo nữa tổng cộng là 65 văn tiền.

Lần này Thẩm Thiệu Thanh mua liền một lúc 10 cân bột mì, còn mua thêm gia vị linh tinh vậy mà cũng hết 215 văn tiền. Tuy hơi xót ruột nhưng hắn vẫn phải chi. Dắt Trương Nhị Bảo đi loanh quanh một vòng lúc này liền dừng lại ở của hàng bán vải. Thẩm Thiệu Thanh nhìn đống vải trên người không thèm suy nghĩ liền bước vào.

Chọn đông chọn tây một hồi mới lấy cho cả đại gia đình Trương gia 14 cuộn vải to nhỏ. Vì Thẩm Thiệu Thanh mua quá nhiều nên bà chủ quán liền bớt cho hắn rất nhiều nhưng vẫn là quá đắt hết 617 văn tiền cho đống vải này.

Vì mua sắm không kiêng dè nên tiền bán ngày hôm nay liền bay hết sạch. Nhưng Thẩm Thiệu Thanh cũng không lo. Hắn còn một đống ý tưởng để kiếm tiền vài đồng bạc lẻ này thì thấm vào đâu.

Bởi mua nhiều nên Thẩm Thiệu Thanh quyết định thuê xe lừa về thôn. Xe lừa lộc cộc chạy lại vị trí bày sạp của Thẩm Thiệu Thanh, chờ hắn xếp hết đồ lên xe vị đại thẩm kia mới chào hắn rồi trở về. Thẩm Thiệu Thanh cùng Trương Nhị Bảo leo lên xe tâm tình bất giác thả lỏng ra. Tâm tình tốt nhìn Trương Nhị Bảo cũng thuận mắt hơn, như mấy tên nhà giàu mới nổi móc tiền ra mua 6 xâu kẹo hồ lô, cho Trương Nhị Bảo 1 cây còn lại đem về cho mấy hài tử nếm thử.

''Tức phụ, ăn'' Trương Nhị Bảo có ăn liền cười tít mắt. Y đem viên kẹo hồ lô đầu tiên đến bên miệng Thẩm Thiệu Thanh nói hắn ăn. Thẩm Thiệu Thanh vốn muốn nói hắn không ăn đồ ngọt nhưng nhìn ánh mắt tràn đầy mong chờ của Trương Nhị Bảo bất giác mềm lòng cắn nhẹ một miếng. Ăn một miếng hắn liền hối hận.

Thật cmn ngọt a!!!

......................

...Kẹo hồ lô...

Hot

Comments

Ngố!

Ngố!

truyện hay quá

2022-08-06

2

Kỳ Nguyệt Ann

Kỳ Nguyệt Ann

t cũng mún ăn thử 1 lần trong đời

2022-07-30

0

Tiểu Tuyết🎀

Tiểu Tuyết🎀

Ban đầu tính đâu thịt được bao bọc bởi kẹo ai ngờ nhìn kĩ lại cảm nhận được mùi vị rất ngọt của nó mà sởn gai óc ='))

2022-07-14

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Mạt thế
2 Chương 2: Xuyên qua
3 Chương 3: Đút cháo
4 Chương 4: Không gian dị năng
5 Chương 5: Thân cận hài tử
6 Chương 6: Công việc bị chiếm đoạt
7 Chương 7: Thẩm Thiệu Thanh mất mặt
8 Chương 8: Nấu ăn
9 Chương 9: Trấn Ngọc Kỳ
10 Chương 10: Bán đồ
11 Chương 11: Kế Hoạch
12 Chương 12: Mua nguyên liệu
13 Chương 13: Bánh quẩy ra lò~~
14 Chương 14: Gây chuyện
15 Chương 15: Bán hàng
16 Chương 16: Sinh ý tốt
17 Chương 17: Người nhà
18 Chương 18: Dò hỏi
19 Chương 20: Mua gà
20 Chương 21: Mua đất
21 Chương 22: Đánh nhau
22 Chương 23: Bán công thức
23 Chương 24: Làm đồ ăn
24 Chương 25: Ra giá
25 Chương 26: Mua nhà
26 Chương 27: Trương Đỉnh lâu
27 Chương 28: Mua sắm
28 Chương 29: Lẩu
29 Chương 30: Bò viên và cá viên
30 Chương 31: Khai trương quán ăn
31 Chương 32: Khởi đầu tốt đẹp
32 Chương 33: Trồng rau
33 Chương 34: Khách quý tới cửa
34 Chương 35: Trang Cẩm Ngọc
35 Chương 36: Tiền tới cửa
36 Chương 37: Tâm trạng thay đổi
37 Chương 38: Tuyết đầu mùa
38 Chương 39: Gió bão
39 Chương 40: Đón Tết
40 Chương 41: Xây nhà
41 Chương 42: Tỉnh lại
42 Chương 43: Hiểu lầm
43 Chương 44: Nói rõ mọi chuyện
44 Chương 45: Tân gia
45 Chương 46: Mua trâu
46 Chương 47: Bày trí tửu lâu
47 Chương 48: Mua người làm
48 Chương 49: Nhận việc
49 Chương 50: Mượn trâu
50 Chương 51: Vương Lỗi
51 Chương 52: Hái trà
52 Chương 53: Mở lại quán
53 Chương 54: Học chữ
54 Chương 55: Thẩm gia
55 Chương 56: Nháo loạn
56 Chương 57: Nhập học
57 Chương 58: Lý Ngọc
58 Chương 59: Làm nhà kính
59 Chương 60: Mua vật liệu
60 Chương 61: Thương lượng
61 Chương 62: Thẩm gia viếng thăm
62 Chương 63: Ăn vạ
63 Chương 64: Chấm dứt cùng Thẩm gia
64 Chương 65: Trồng trà
65 Chương 66: Nguy hiểm
66 Chương 67: Gây sự
67 Chương 68: Tranh giành
68 Chương 69: Cứu tinh đến rồi
69 Chương 70: Kế hoạch mở tiệm bánh ngọt
70 Chương 71: Bánh kem
71 Chương 72: Thưởng thức bánh kem
72 Chương 73: Chen lấn
73 Chương 74: Ca nhi xa lạ
74 Chương 75: Hợp tác
75 Chương 76: Lưu Hoài Nhiên
76 Chương 77: Tìm đến cửa
77 Chương 78: Nợ tiền
78 Chương 79: Quá khứ
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Mạt thế
2
Chương 2: Xuyên qua
3
Chương 3: Đút cháo
4
Chương 4: Không gian dị năng
5
Chương 5: Thân cận hài tử
6
Chương 6: Công việc bị chiếm đoạt
7
Chương 7: Thẩm Thiệu Thanh mất mặt
8
Chương 8: Nấu ăn
9
Chương 9: Trấn Ngọc Kỳ
10
Chương 10: Bán đồ
11
Chương 11: Kế Hoạch
12
Chương 12: Mua nguyên liệu
13
Chương 13: Bánh quẩy ra lò~~
14
Chương 14: Gây chuyện
15
Chương 15: Bán hàng
16
Chương 16: Sinh ý tốt
17
Chương 17: Người nhà
18
Chương 18: Dò hỏi
19
Chương 20: Mua gà
20
Chương 21: Mua đất
21
Chương 22: Đánh nhau
22
Chương 23: Bán công thức
23
Chương 24: Làm đồ ăn
24
Chương 25: Ra giá
25
Chương 26: Mua nhà
26
Chương 27: Trương Đỉnh lâu
27
Chương 28: Mua sắm
28
Chương 29: Lẩu
29
Chương 30: Bò viên và cá viên
30
Chương 31: Khai trương quán ăn
31
Chương 32: Khởi đầu tốt đẹp
32
Chương 33: Trồng rau
33
Chương 34: Khách quý tới cửa
34
Chương 35: Trang Cẩm Ngọc
35
Chương 36: Tiền tới cửa
36
Chương 37: Tâm trạng thay đổi
37
Chương 38: Tuyết đầu mùa
38
Chương 39: Gió bão
39
Chương 40: Đón Tết
40
Chương 41: Xây nhà
41
Chương 42: Tỉnh lại
42
Chương 43: Hiểu lầm
43
Chương 44: Nói rõ mọi chuyện
44
Chương 45: Tân gia
45
Chương 46: Mua trâu
46
Chương 47: Bày trí tửu lâu
47
Chương 48: Mua người làm
48
Chương 49: Nhận việc
49
Chương 50: Mượn trâu
50
Chương 51: Vương Lỗi
51
Chương 52: Hái trà
52
Chương 53: Mở lại quán
53
Chương 54: Học chữ
54
Chương 55: Thẩm gia
55
Chương 56: Nháo loạn
56
Chương 57: Nhập học
57
Chương 58: Lý Ngọc
58
Chương 59: Làm nhà kính
59
Chương 60: Mua vật liệu
60
Chương 61: Thương lượng
61
Chương 62: Thẩm gia viếng thăm
62
Chương 63: Ăn vạ
63
Chương 64: Chấm dứt cùng Thẩm gia
64
Chương 65: Trồng trà
65
Chương 66: Nguy hiểm
66
Chương 67: Gây sự
67
Chương 68: Tranh giành
68
Chương 69: Cứu tinh đến rồi
69
Chương 70: Kế hoạch mở tiệm bánh ngọt
70
Chương 71: Bánh kem
71
Chương 72: Thưởng thức bánh kem
72
Chương 73: Chen lấn
73
Chương 74: Ca nhi xa lạ
74
Chương 75: Hợp tác
75
Chương 76: Lưu Hoài Nhiên
76
Chương 77: Tìm đến cửa
77
Chương 78: Nợ tiền
78
Chương 79: Quá khứ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play