Chap 11: Nét chữ quen thuộc

Tuy rằng đang rất đói nhưng Đình Hạ cũng không ăn được nhiều. Từ nhỏ cô đã như vậy, ăn uống luôn dè dặt, âu cũng là đặc tính của từng người.

Đình Hạ chậm rãi nhai từng miếng, khiến người đàn ông kia vô cùng ngứa mắt. Nhưng thật sự Mạc Tử Quân cũng chẳng kém cạnh cô, thậm chí còn kén cá chọn canh, chê thứ này, bỏ thứ kia.

Cho nên phần ăn mà Lâm Uyển đặt cho hắn luôn được sàng lọc kỹ lưỡng. Cô ta biết rõ hắn ghét món nào, thích món nào nhất. Thế nhưng hôm nay, Lâm Uyển chắc chắn sẽ không ngờ bên trong chiếc nem rán vàng rộm kia lại có nhân cà rốt thái sợi.

Hắn cắn một miếng, lập tức nhả ra, trút thẳng vào sọt rác.

Đình Hạ từng quá quen với chuyện này rồi, nên làm thinh không nói gì. Lúc cô ăn xong chuẩn bị đem túi giấy đi vứt thì nghe thấy tiếng nhạc chuông điện thoại.

Ban đầu cô cũng không quan tâm lắm, nhưng sau đó phát hiện bài hát này rất quen tai. Bởi vì Đình Hạ cài nhạc chuông bằng lời bài hát mình tự thu, cho nên điện thoại này là của cô.

Mạc Tử Quân lục trong chiếc cặp táp màu đen, quả nhiên lấy ra điện thoại di động của Đình Hạ. Hai người nhìn vào màn hình, thấy trên đó hiển thị tên của Triệu Tiết San, cô vội giật lấy nhưng hắn vẫn nhanh hơn giữ lại.

“Không được nghe.” Mạc Tử Quân đưa ra mệnh lệnh.

Đình Hạ nôn nóng muốn lấy lại điện thoại, khẽ gắt:

“Mạc Tử Quân, anh không có quyền can dự vào đời sống riêng tư của tôi!”

Tiếng chuông vẫn đang thúc giục, đã là hồi chuông thứ ba rồi. Tay của Mạc Tử Quân còn đang cầm chắc điện thoại, đứng trơ ra đó xem Đình Hạ có dám làm gì.

“Tiết San gọi đến, nếu tôi không nghe máy chắc chắn cô ấy sẽ tìm hiểu ra mọi chuyện. Anh cũng biết cô ấy là phóng viên, tính cách thẳng thắn đến mức nào mà.”

“Cô cho rằng tôi sẽ sợ Triệu Tiết San?”

Đình Hạ hít mạnh một hơi, kiên nhẫn thuyết phục:

“Dù sao đối với anh thì chuyện này cũng là một mối phiền phức, anh cần gì phải làm như vậy.”

Đình Hạ đang ám chỉ việc hắn muốn giày vò cô, khiến cô khổ sở thì có trăm vàn cách thức, đâu nhất thiết phải kéo theo Triệu Tiết San vào. Mạc Tử Quân dường như hiểu ra, buông điện thoại xuống bàn.

Cô thở phào, mau chóng bắt máy. Theo thói quen định đi ra chỗ khác nghe điện thoại, liền bị hắn kéo lại.

“Đứng ở đây được rồi.”

Cô đẩy tay hắn ra, nói khẽ:

“Tiết San, tớ nghe đây!”

“Sao mãi cậu mới chịu nghe máy, có phải đang bận gì không?”

“Phải đó. Tớ đang kho dở nồi cá, nên mới không để ý tiếng chuông điện thoại.” Cô viện đại một lý do để lấp liếm.

Tiết San hẹn Đình Hạ buổi chiều nay ra ngoài quán cà phê nói chuyện. Cô đắn đo, bất giác nhìn sang phía Mạc Tử Quân. Nhưng mà cô ấy nói có việc quan trọng muốn trao đổi, cô không thể không đồng ý được.

“Tớ biết rồi. Vậy hẹn cậu bốn giờ chiều nhé.”

Đình Hạ tắt điện thoại, vẫn giữ nguyên quan điểm cũ. Cô có thể thuận theo ý Mạc Tử Quân sống ở đây, nhưng đâu chỉ suốt ngày quanh quẩn bên bốn bức tường như tù nhân được? Cô cứng rắn lặp lại yêu cầu của mình, hắn chần chừ một lát, cuối cùng thỏa hiệp.

“Một ngày không được rời khỏi nhà quá ba tiếng.”

Mạc Tử Quân nhượng bộ, cô cũng không dám đòi hỏi thêm. Chiều nay sau khi đi gặp Tiết San, cô sẽ trở về căn nhà trọ lấy một chút quần áo, vật dụng cá nhân, tiện thể xem Đình Khiêm thế nào.

Hắn trở về phòng riêng, Đình Hạ ngồi ngoài phòng khách ngủ thiếp đi. Đến lúc cô giật mình tỉnh dậy, nhìn lên đồng hồ đã gần đến giờ hẹn.

“Tôi đi lấy xe. Cô xuống tầng trệt đợi đi.”

Đình Hạ giật thót mình, không biết Mạc Tử Quân đã quay lại từ bao giờ. Rõ ràng đã nói sẽ cho cô tự do ba tiếng, bây giờ lại muốn đi theo.

Hơn nữa Tiết San không thể nhìn thấy cô và hắn ở cùng một chỗ được.

“Không cần đâu, tôi tự đón taxi đến đó.”

“Cô có tiền?” Giọng nói hắn đầy khinh thường.

Đình Hạ chợt hiểu ra vấn đề, cô cười ngốc nghếch, rồi lủi thủi đi xuống tầng trệt của khu chung cư cao cấp.

Nói với Mạc Tử Quân địa điểm quán cà phê, hắn liền chở cô đi. Người đàn ông kia thấy Đình Hạ lo lắng, tự đoán được cô đang nghĩ gì, bèn nói:

“Yên tâm, tôi không có hứng thú nghe cô và Triệu Tiết San trò chuyện.”

Hắn đậu xe ở một đoạn khá xa, Đình Hạ phải tự đi bộ đến đó. Có lẽ Mạc Tử Quân mạnh miệng nhưng vẫn dè chừng Tiết San thật, cô thầm nghĩ.

“Tiết San, cậu chờ tớ có lâu không?”

“Tớ vừa mới đến thôi!”

Hai cô gái gọi đồ uống, rồi ngồi trò chuyện. Tiết San lấy ra trong túi xách một tấm danh thiếp màu bạc, đưa cho Đình Hạ.

“Lúc trước từng kể với cậu đồng nghiệp của tớ quen biết với một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, còn nhớ không? Tớ nghe nói anh ta rất nhiệt tình, nếu cậu muốn học hỏi kinh nghiệm có thể liên lạc thử nhé.”

Tiết San còn kể lần trước người đồng nghiệp của cô ấy có dịp gặp người kia, cũng từng nhắc đến Đình Hạ. Ba năm nay, cô tự mình học thiết kế thời trang, tuy không qua bất kỳ trường lớp chuyên môn nào nhưng lại rất có năng khiếu. Kỳ thực, nếu được gặp người có kinh nghiệm trong lĩnh vực này để học hỏi thì còn gì bằng.

“Tiết San, cảm ơn cậu nhiều lắm!”

Đình Hạ ngắm nhìn tấm danh thiếp trên tay, bất giác bị thu hút bởi chữ ký trên mặt sau của nó. Nét chữ thanh thoát này dường như cô đã từng thấy ở đâu rồi, chỉ là nhất thời không thể nhớ ra được.

Hot

Comments

mai thư 🌠

mai thư 🌠

ui ổng sợ mất bả kìa hazzz

2023-06-29

0

Ninh Thị Oanh

Ninh Thị Oanh

truyện rất hay

2023-06-12

0

Oneday

Oneday

na8 xuất hiện phải k?

2023-02-09

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Ly hôn
2 Chap 2: Khó khăn chồng chất
3 Chap 3: Cuộc sống đảo lộn
4 Chap 4: Tai nạn
5 Chap 5: Bi thương đến tột cùng
6 Chap 6: Sống chết của cô, hắn hoàn toàn không để tâm đến!
7 Chap 7: Dùng vốn tự có để trả nợ
8 Chap 8: Nghịch cảnh trớ trêu
9 Chap 9: Muốn cô làm tình nhân đặc biệt của tôi
10 Chap 10: Trói buộc
11 Chap 11: Nét chữ quen thuộc
12 Chap 12: Phục vụ trên bàn ăn được tính như trên giường
13 Chap 13: Không có tư cách làm mẹ
14 Chap 14: Gặp lại mối tình đầu
15 Chap 15: Chuyện cũ mười năm trước
16 Chap 16: Anh đang ghen sao?
17 Chap 17: Bà ấy rất tốt, chỉ tiếc lại là mẹ của anh
18 Chap 18: Có phải hắn trúng tà rồi không?
19 Chap 19: Đến tận bao giờ, cô mới được thoải mái sống cho bản thân mình?
20 Chap 20: Cơ hội quý giá
21 Chap 21: Thoát bẫy
22 Chap 22: Vừa nãy, là hắn lo lắng cho cô sao?
23 Chap 23: Đấu giá từ thiện
24 Chap 24: Sao còn dấn thân vào vũng bùn cũ?
25 Chap 25: Tìm người gánh tội
26 Chap 26: Cảm giác lạ
27 Chap 27: Tựa như một thói quen cũ
28 Chap 28: Oan gia ngõ hẹp
29 Chap 29: Buổi đầu đi học
30 Chap 30: Xát muối vào tim
31 Chap 31: Được, con dẫn về cho mẹ
32 Chap 32: Cô gái đó, quan trọng với cậu lắm sao?
33 Chap 33: Khinh miệt
34 Chap 34: Tôi không sợ anh… mà là khinh bỉ, căm hận anh
35 Chap 35: Bệnh tim
36 Chap 36: Người đẹp, tên cũng đẹp nốt
37 Chap 37: Người cứu tôi trong vụ tai nạn năm đó… là Đình Hạ sao?
38 Chap 38: Chẳng trách, cô hận hắn nhiều đến vậy
39 Chap 39: Tự mình viết đơn từ chức, nộp cho phòng nhân sự đi
40 Chap 40: Rạch ròi từng chút một
41 Chap 41: Nhìn thì giống như được lựa chọn, chẳng qua đã được số phận an bài
42 Chap 42: Cô ấy là vợ của cháu
43 Chap 43: Khoản nợ kia, đổi thành hai tháng anh theo đuổi em
44 Chap 44: Cho dù là dành cả cuộc đời, hắn vẫn sẽ không hối hận
45 Chap 45: Bỏ qua một lần
46 Chap 46: Ăn tối ở nhà hàng
47 Chap 47: Nếu cô đây không ngại làm kẻ thứ ba, vậy cứ thử quyến rũ tôi một lần
48 Chap 48: Tôi thề sẽ yêu thương cô ấy bằng cả trái tim mình
49 Chap 49: Hạ, anh yêu em
50 Chap 50: Hạnh phúc trên đời thật giản đơn
51 Chap 51: Có duyên gặp gỡ, có nợ ắt thành đôi
52 Chap 52: Thế thì phải đợi xem Đình Hạ chọn ai đã!
53 Chap 53: Anh muốn ăn trưa cùng em
54 Chap 54: Đến cơ hội trèo lên giường Mạc Tử Quân, cô còn không có
55 Chap 55: Gặp gỡ Vương phu nhân
56 Chap 56: Bất ngờ đến thăm
57 Chap 57: Biểu diễn thời trang
58 Chap 58: Không được động đến Đình Hạ
59 Chap 59: Cuộc đời cô chỉ khổ vì hai người đàn ông
60 Chap 60: Ai cũng có thể nói với cậu câu này, ngoài trừ hắn
61 Chap 61: Bệnh tương tư em
62 Chap 62: Không ngon bằng em nấu
63 Chap 63: Tử Quân, chúng ta bắt đầu lại nhé?
64 Chap 64: Bị cô lập
65 Chap 65: Đừng gọi tôi là mẹ
66 Chap 66: Chỉ cần anh yêu em
67 Chap 67: Là tôi cho phép con bé được vào đây làm việc
68 Chap 68: Nhận làm con nuôi
69 Chap 69: Dọn về Mạc gia
70 Chap 70: Thân mật
71 Chap 71: Đến quán rượu đón Thẩm Trì
72 Chap 72: Người em yêu là Mạc Tử Quân
73 Chap 73: Chỉ sợ cô không còn cơ hội để làm mẹ nữa rồi
74 Chap 74: Đứa bé... là con của ai?
75 Chap 75: Đáng lẽ hắn đã có một đứa con
76 Chap 76: Tâm bệnh nhiều hơn thân bệnh
77 Chap 77: Gỡ bỏ nút thắt trong lòng
78 Chap 78: Viên Á Hân nhập viện
79 Chap 79: Con gái bị bắt nạt, lẽ nào tôi chịu đứng yên?
80 Chap 80: Uy hiếp ngược
81 Chap 81: Chân tướng
82 Chap 82: Muốn ăn em
83 Chap 83: Đến sân bay tạm biệt Thẩm Trì
84 Chap 84: Cầu xin cho Lâm Uyển
85 Chap 85: Trở ngại trong lòng
86 Chap 86: Ra nước ngoài định cư
87 Chap 87: Ranh giới giữa tình yêu và sự nghiệp
88 Chap 88: Mãi mãi không chia xa
89 Chap 89: Hạnh phúc trọn vẹn
90 Chap 90: <Ngoại truyện> Chăm sóc vợ bầu
91 Chap 91: <Ngoại truyện> Một đời bên cạnh, cuồng si em!
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chap 1: Ly hôn
2
Chap 2: Khó khăn chồng chất
3
Chap 3: Cuộc sống đảo lộn
4
Chap 4: Tai nạn
5
Chap 5: Bi thương đến tột cùng
6
Chap 6: Sống chết của cô, hắn hoàn toàn không để tâm đến!
7
Chap 7: Dùng vốn tự có để trả nợ
8
Chap 8: Nghịch cảnh trớ trêu
9
Chap 9: Muốn cô làm tình nhân đặc biệt của tôi
10
Chap 10: Trói buộc
11
Chap 11: Nét chữ quen thuộc
12
Chap 12: Phục vụ trên bàn ăn được tính như trên giường
13
Chap 13: Không có tư cách làm mẹ
14
Chap 14: Gặp lại mối tình đầu
15
Chap 15: Chuyện cũ mười năm trước
16
Chap 16: Anh đang ghen sao?
17
Chap 17: Bà ấy rất tốt, chỉ tiếc lại là mẹ của anh
18
Chap 18: Có phải hắn trúng tà rồi không?
19
Chap 19: Đến tận bao giờ, cô mới được thoải mái sống cho bản thân mình?
20
Chap 20: Cơ hội quý giá
21
Chap 21: Thoát bẫy
22
Chap 22: Vừa nãy, là hắn lo lắng cho cô sao?
23
Chap 23: Đấu giá từ thiện
24
Chap 24: Sao còn dấn thân vào vũng bùn cũ?
25
Chap 25: Tìm người gánh tội
26
Chap 26: Cảm giác lạ
27
Chap 27: Tựa như một thói quen cũ
28
Chap 28: Oan gia ngõ hẹp
29
Chap 29: Buổi đầu đi học
30
Chap 30: Xát muối vào tim
31
Chap 31: Được, con dẫn về cho mẹ
32
Chap 32: Cô gái đó, quan trọng với cậu lắm sao?
33
Chap 33: Khinh miệt
34
Chap 34: Tôi không sợ anh… mà là khinh bỉ, căm hận anh
35
Chap 35: Bệnh tim
36
Chap 36: Người đẹp, tên cũng đẹp nốt
37
Chap 37: Người cứu tôi trong vụ tai nạn năm đó… là Đình Hạ sao?
38
Chap 38: Chẳng trách, cô hận hắn nhiều đến vậy
39
Chap 39: Tự mình viết đơn từ chức, nộp cho phòng nhân sự đi
40
Chap 40: Rạch ròi từng chút một
41
Chap 41: Nhìn thì giống như được lựa chọn, chẳng qua đã được số phận an bài
42
Chap 42: Cô ấy là vợ của cháu
43
Chap 43: Khoản nợ kia, đổi thành hai tháng anh theo đuổi em
44
Chap 44: Cho dù là dành cả cuộc đời, hắn vẫn sẽ không hối hận
45
Chap 45: Bỏ qua một lần
46
Chap 46: Ăn tối ở nhà hàng
47
Chap 47: Nếu cô đây không ngại làm kẻ thứ ba, vậy cứ thử quyến rũ tôi một lần
48
Chap 48: Tôi thề sẽ yêu thương cô ấy bằng cả trái tim mình
49
Chap 49: Hạ, anh yêu em
50
Chap 50: Hạnh phúc trên đời thật giản đơn
51
Chap 51: Có duyên gặp gỡ, có nợ ắt thành đôi
52
Chap 52: Thế thì phải đợi xem Đình Hạ chọn ai đã!
53
Chap 53: Anh muốn ăn trưa cùng em
54
Chap 54: Đến cơ hội trèo lên giường Mạc Tử Quân, cô còn không có
55
Chap 55: Gặp gỡ Vương phu nhân
56
Chap 56: Bất ngờ đến thăm
57
Chap 57: Biểu diễn thời trang
58
Chap 58: Không được động đến Đình Hạ
59
Chap 59: Cuộc đời cô chỉ khổ vì hai người đàn ông
60
Chap 60: Ai cũng có thể nói với cậu câu này, ngoài trừ hắn
61
Chap 61: Bệnh tương tư em
62
Chap 62: Không ngon bằng em nấu
63
Chap 63: Tử Quân, chúng ta bắt đầu lại nhé?
64
Chap 64: Bị cô lập
65
Chap 65: Đừng gọi tôi là mẹ
66
Chap 66: Chỉ cần anh yêu em
67
Chap 67: Là tôi cho phép con bé được vào đây làm việc
68
Chap 68: Nhận làm con nuôi
69
Chap 69: Dọn về Mạc gia
70
Chap 70: Thân mật
71
Chap 71: Đến quán rượu đón Thẩm Trì
72
Chap 72: Người em yêu là Mạc Tử Quân
73
Chap 73: Chỉ sợ cô không còn cơ hội để làm mẹ nữa rồi
74
Chap 74: Đứa bé... là con của ai?
75
Chap 75: Đáng lẽ hắn đã có một đứa con
76
Chap 76: Tâm bệnh nhiều hơn thân bệnh
77
Chap 77: Gỡ bỏ nút thắt trong lòng
78
Chap 78: Viên Á Hân nhập viện
79
Chap 79: Con gái bị bắt nạt, lẽ nào tôi chịu đứng yên?
80
Chap 80: Uy hiếp ngược
81
Chap 81: Chân tướng
82
Chap 82: Muốn ăn em
83
Chap 83: Đến sân bay tạm biệt Thẩm Trì
84
Chap 84: Cầu xin cho Lâm Uyển
85
Chap 85: Trở ngại trong lòng
86
Chap 86: Ra nước ngoài định cư
87
Chap 87: Ranh giới giữa tình yêu và sự nghiệp
88
Chap 88: Mãi mãi không chia xa
89
Chap 89: Hạnh phúc trọn vẹn
90
Chap 90: <Ngoại truyện> Chăm sóc vợ bầu
91
Chap 91: <Ngoại truyện> Một đời bên cạnh, cuồng si em!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play