Điên Cuồng Chiếm Hữu Bảo Bối !

Điên Cuồng Chiếm Hữu Bảo Bối !

Chap 1

Tác Giả
Tác Giả
Điên Cuồng Chiếm Hữu Bảo Bối!
Tác Giả
Tác Giả
Chap 1.
___
Tại thành phố Hawou, nơi chứa đựng những người độc tài, tính cách máu lạnh, không có nhân tính tồn tại. Bọn chúng là lũ hút máu người, xem chữ "chết" là điều rất tầm thường.
Mạng người đối với họ chỉ là một tấm thẻ bài bay lả tả giữa chốn lạnh lẽo ấy.
Luật pháp đối với họ chẳng khác gì một thứ vứt đi, nó không tồn tại được trong thành phố Hawou, nơi duy nhất không có chỗ chứa luật pháp.
Lãnh Tư Gia
Lãnh Tư Gia
Sao đây, thêm viên nữa?
Thượng Tư Thần
Thượng Tư Thần
Nhẹ nhàng quá cũng không tốt! (cười lạnh)
Lãnh Tư Gia
Lãnh Tư Gia
Anh muốn xử hắn nặng tay một chút à? (vắt chân kiểu quý tộc)
Thượng Tư Thần
Thượng Tư Thần
(Ánh mặt hiện rõ câu trả lời)
Trong ánh mắt của hắn thật sự chỉ cần nhìn sơ qua cũng biết hắn đang muốn gì?
Tính cách hung tàn cùng với vẻ mặt lạnh như đá, khí chất quyết liệt, chẳng ai dám đối đầu với hắn.
Lãnh Tư Gia
Lãnh Tư Gia
Được rồi, tôi cần một viên đạn.
Thượng Tư Thần
Thượng Tư Thần
(Ra hiệu)
Gun_(Vệ thần)
Gun_(Vệ thần)
(Gật đầu)
Gun_(Vệ thần)
Gun_(Vệ thần)
(Quăng một viên đạn sang cho Lãnh Tư Thần)
Lãnh Tư Gia
Lãnh Tư Gia
Hừ (nụ cười nham hiểm )
Nhân vật phụ_ Số ít/số nhiều
Nhân vật phụ_ Số ít/số nhiều
Đừng, tha cho tôi.....
Đoàng
Không cho tên kia nói thêm lời trăn trối nào, Lãnh Tư Hàn đã cho một đường đạn đi thẳng vào đầu hắn.
Nhân vật phụ_ Số ít/số nhiều
Nhân vật phụ_ Số ít/số nhiều
C-các người.......(ngã xuống)
Lãnh Tư Gia
Lãnh Tư Gia
(nhếch mép)
.
Tại biệt thự của hắn.
Lục Bảo Ninh
Lục Bảo Ninh
Chú thật quá đáng! (gào lên)
Thượng Tư Thần
Thượng Tư Thần
Tôi quá đáng?
Lục Bảo Ninh
Lục Bảo Ninh
Đúng, chú chỉ biết mỗi chú thôi, cháu muốn được đi chơi với bạn thì có gì là sai? (rơi nước mắt)
Thượng Tư Thần
Thượng Tư Thần
Tôi bảo em không được đi, thì đừng hòng đi! (gằng giọng từng chữ một)
Lục Bảo Ninh
Lục Bảo Ninh
Chú lấy quyền gì chứ?
Thượng Tư Thần
Thượng Tư Thần
Quyền là chú của em! (trừng mắt)
Lục Bảo Ninh
Lục Bảo Ninh
(Rụt lại)
Thượng Tư Thần
Thượng Tư Thần
Sao? Bây giờ em lớn rồi em cãi tôi, đủ lông đủ cánh rồi đúng không? (xiết chặt hai tay cô ép vào tường)
Lục Bảo Ninh
Lục Bảo Ninh
Chú buông cháu ra (quằng quại)
Cô càng vùng vẫy hắn càng ép chặt cô hơn, khiến cô đau đến phát khóc.
Lục Bảo Ninh
Lục Bảo Ninh
Chú là đồ độc ác, cháu ghét chú, cực kì ghét chú! (hét lên)
Hắn mạnh tay kéo cô rồi đẩy cô ngã xuống giường.
Lục Bảo Ninh
Lục Bảo Ninh
Ưm......
Một động tác cực nhanh hắn xiết chặt cơ thể cô nằm gọn trong lồng ngực rắn chắc của mình.
Thượng Tư Thần
Thượng Tư Thần
Em nói lại xem, em ghét ai? (lạnh mặt)
Lục Bảo Ninh
Lục Bảo Ninh
(giật mình)
Ánh mắt kiên định và lạnh lẽo của anh khiến toàn thân cô run rẫy đến phát khiếp.
Thượng Tư Thần
Thượng Tư Thần
NÓI (Lớn tiếng)
Lục Bảo Ninh
Lục Bảo Ninh
C-Chú.... chú.....(tái xanh mặt)
Hắn luồng tay qua eo nhỏ của cô, một sức nhấc cả cơ thể cô lên áp sát vào người hắn khiến cô cực kì khó chịu.
Thượng Tư Thần
Thượng Tư Thần
Em chán sống rồi à? Dám chống đối tôi!
Lục Bảo Ninh
Lục Bảo Ninh
Thả cháu ra...hức (đập tay vào ngực hắn)
Thượng Tư Thần
Thượng Tư Thần
Nếu không ngoan ngoãn nghe lời thì em sẽ bị đau đấy! (Nâng cằm cô lên)
Cô biết, một khi chú nổi giận thì sẽ rất đáng sợ, sẽ khiến cô đau, tuy lúc nhỏ, hắn rất cưng cô, hết mực yêu thương cô, nhưng khi cô lớn thì hắn đã rất nghiêm khắc với cô, dùng vũ lực chèn ép cô, buộc cô phải nghe lời.
Đó là cái cảnh cô nhẫn nhục chịu đựng trước sự quản lý của hắn, khiến cô bức bối khó chịu, không nghe lời hắn nữa.
Lục Bảo Ninh
Lục Bảo Ninh
C-Chú...cháu xin lỗi, cháu sai rồi, cháu không dám nữa! (mếu máo vang xin)
Thượng Tư Thần
Thượng Tư Thần
Sợ? Hết lần này đến lần khác em chống đối tôi (lạnh giọng)
Thượng Tư Thần
Thượng Tư Thần
Đến khi tôi dùng vũ lực nhốt em lại thì em mới chịu nghe lời, đang chơi đùa tôi à?
Lục Bảo Ninh
Lục Bảo Ninh
Không có, cháu xin lỗi, chú tha cho cháu đi ạ! (nức nở)
Nhìn bộ dạng đáng thương của cô khiến hắn cũng phải mềm lòng mà buông thả cho cô nằm xuống giường.
Thượng Tư Thần
Thượng Tư Thần
(Nới lỏng cà vạt)
Thượng Tư Thần
Thượng Tư Thần
Hôm nay, em mà bước chân ra khỏi nhà thì đừng trách tôi! (quay mặt bỏ đi)
Hắn nghĩ chỉ cần cảnh cáo cô, nhất định cô sẽ nghe lời, bởi vì từ nhỏ cô đã rất sợ hắn, không dám làm trái ý hắn.
Lục Bảo Ninh
Lục Bảo Ninh
Phù.....(thở dài)
Lục Bảo Ninh
Lục Bảo Ninh
"Cuối cùng cũng thoát nạn, phải nghĩ cách chuồn ra khỏi đây thôi "
___
Hot

Comments

Nguyệt y Trần Huỳnh tran

Nguyệt y Trần Huỳnh tran

cháu nó còn nhỏ

2025-07-20

0

ᰔᩚDucki.mate ❦

ᰔᩚDucki.mate ❦

Ổng kiu:😏

2024-07-02

0

Minh Trang Trần

Minh Trang Trần

...

2023-04-06

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play