Chapter 4

Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
/thở phì phò ,sắc mặt ửng Hồng thoả mãn/
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
/rút hạ bộ ra khỏi cái động ấm áp của Thập Nhất/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/vừa bị buông ra đã mềm nhũn cả người/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/ngã uỵch xuống,Mông chạm lên sàn,tay cưới với vinh lấy mép cái ghế bành/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/mơ màng suy yếu tựa bên mép cái ghế/
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Chậc
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
/đạp mạnh một phát/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/ngã xuống đất/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Hưm…/mắt hơi hé mở ra ,trời đất chào đảo/
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
/đá thêm một cái/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Bự
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Hự/lăn thẳng vào góc phòng/
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Tao đi tắm
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lát nữa ra đến thì mày phải cút khỏi đây cho tao!
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Nhớ dọn cho sạch
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Máu với bùn,qua bẩn
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
/bước vào phòng tắm/
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
/đóng sập cửa lại/
“Ầm”!
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/cố chống tay ngồi dậy/
Nhưng thân thể lại chẳng lấy một tia sức lực
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Ưm….khụ…..khụ/họ khăn liên tục/
Tiếng họ áp lục vì chủ nhân cứ cố nghẹn lại,cố lấy tay che kín cái miệng nhỏ
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/mắt lần nữa tối sầm,đổ gục xuống sàn nhà ở góc phòng/
Một lúc sau
“Cạch”
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
/mở cửa phòng tắm/
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
/bước ra/
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Chậc
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Tại sao vẫn lầm lì ở đó hả?
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
/bước lại chỗ cậu/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/nằm im bất động/
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Này!/nổi cáu/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/mi mắt hơi run nhẹ,nhưng vẫn không tỉnh/
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
/nhìn bàn tay sạch sẽ thơm tho cùng cái áo lấm bùn cùng máu của cậu/
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Thật bực mình
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Tao vừa mới tắm xong
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Thật là…
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
/vươn tay nắm lấy vai cậu ,lôi đi/
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
/ném thẳng người ra cửa/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/không một mảnh vải che thân nằm sõng soài trước cửa phòng Lưu Diệu Văn/
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
/bước vào,sập cửa/
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
/khi đi vào thấy cái áo cùng quần cậu nằm trên sàn/
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
Lưu Diệu Văn-tứ thiếu gia
/cầm lấy,mở cửa rồi ném cả hai thứ đó ra ngoài/
“Rầm!”cánh cửa khép lại khoá kín
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/hơi thở nóng hổi,lúc nông lúc sâu/
Cơn gió lạnh trườn bò trên dãy hành lang,tẩm nhuận vào thân thể đơn bạc của thiếu niên
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/rùng mình,hơi tỉnh táo/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/đờ đẫn nhìn y phục bị ném trên sàn thạch của mình/
Một lúc sau….
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/vươn tay lấy cái áo sơ mi choàng lên người/
Cái áo sơ mi đen dài cũ kỹ miễn cưỡng che lấy cơ thể
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/chống cơ thể bủn rủ rủn,cố với lấy cái quần/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/mò mò,móc trong túi quần lấy ra một cái lọ thủy tinh nhỏ/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/run rẩy vặn nắp mở lọ/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/trút ra một viên con nhộng đỏ thẫm/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/mi mắt run run rồi bỏ thẳng vào miệng,nuốt chừng xuống/
Thứ dược vật miễn phí chuyên bào chế cho các Ám Vệ Hắc Thôi
Tựa như một thần dược kỳ diệu
Nó có thể thúc đẩy vết thương cầm máu,lành lại
Cũng giảm đau rất tốt
Có thể nói là làm tê liệt cả cảm giác đau đớn của người uống nó
Tuy nhiên…..
Nó cũng chắc khác nào là nạp đọc dược mãn tĩnh vào cơ thể
Chừng nào Thập Nhất còn uống
Thì độc tố càng trầm tích thêm một phần
Cho đến khi bại đựng đọc đầu đến miệng rồi tràn trề ra
Thì…. Người cũng sẽ đi đến tận cùng mà…
Chết
Khoảng hai phút sau
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/cơ thể lấy lại sức lực,đơ tường đứng dậy/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/vội mặc lại quần rồi lẳng lặng đi xuống cầu thang,vòng trở về chỗ ở eo hẹp nghèo túng của mình/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/trái tim tràn đầy sự nghẹn khuất,đầu lưỡi cũng đắng chát đến buồn nôn /
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/nhớ lại lời cảnh báo/
Ngao Tử Dật( Tâm Gia)-ám vệ hắc thôi
Ngao Tử Dật( Tâm Gia)-ám vệ hắc thôi
Viên thuốc này chỉ nên dùng tối đa ba viên
Ngao Tử Dật( Tâm Gia)-ám vệ hắc thôi
Ngao Tử Dật( Tâm Gia)-ám vệ hắc thôi
Nhiều hơn.
Ngao Tử Dật( Tâm Gia)-ám vệ hắc thôi
Ngao Tử Dật( Tâm Gia)-ám vệ hắc thôi
Thì sẽ chết….
Ngao Tử Dật( Tâm Gia)-ám vệ hắc thôi
Ngao Tử Dật( Tâm Gia)-ám vệ hắc thôi
Chết dần, chết mòn…
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
“Mình,đã uống bao nhiêu…?”
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/cười khẽ/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
“Cũng chẳng rõ nữa…”
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
“Đã tận lúc này rồi,thì chết sớm ngày nào ,hay ngày đó…”
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
“Dù sao…thì mẹ cũng sẽ không tỉnh dậy…”
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
“Dù sao,đó cũng thật sự là lỗi của mình…”
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
“Nhưng mà,mình mệt quá..”
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/đi về phía một căn phòng nhỏ ở một góc vắng vẻ tận hoàng nơi hậu viện/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/ngồi lên “giường”kiệt sức ngã xuống “giường”vừa cứng vừa nhám/
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
Thập Nhất-Hạ Tuấn Lâm
/cố chân lên cuộn người thành một cục,mắt đăm đăm mở lớn nhìn cửa sổ và…/
Chờ đợi mặt trời vươn lên..
———
Rạng sáng 05/11/xxxx
Nhiệm vụ quan trọng mới
Bắt đầu
Hot

Comments

mãi yêu tnt

mãi yêu tnt

mẹ n

2024-09-03

0

mãi yêu tnt

mãi yêu tnt

t muốn giết m

2024-09-03

0

T Fan đoàn ko anti ai ở lầu18

T Fan đoàn ko anti ai ở lầu18

tui đấm bạn giờ tin hông?^^

2024-01-13

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play