Anh Có Bàn Tay Để Nắm Tất Cả Nhưng Không Thể Nắm Được Tay Em
Chap 2: Bỏ đi.
Người làm 2 (Chi Linh)
Cô chủ, cô định đi đâu vậy
Người làm 2 (Chi Linh)
Cô bình tĩnh lại, chuyện đâu còn có đó mà
Dương Nguyệt Thảo
*Đội mũ bảo hiểm*
Dương Nguyệt Thảo
Làm ơn tránh ra
Người làm 2 (Chi Linh)
Khuya rồi cô đừng đi đâu
Người làm 2 (Chi Linh)
Bây giờ ra ngoài nguy hiểm lắm
Cô ngồi lên xe moto, liếc nhìn Chi Linh
Người làm 2 (Chi Linh)
*Từ từ đứng dạt sang 1 bên*
Người làm 2 (Chi Linh)
Ngủ ở ngoài không tốt, cô nhớ về nhà nhé
Cô phóng xe đi bỏ ngoài tai lời Chi Linh nói
Lam Uyển buồn rầu nhẹ nhàng thu dọn bàn ăn cùng mấy người làm khác
Bà Lưu- Dương (Dì)
Tôi xin lỗi, vì sự xuất hiện của tôi đã làm ảnh hưởng tới mọi người
Người làm 1 (Lam Uyển)
Không đâu bà chủ, bà không có lỗi
Người làm 1 (Lam Uyển)
Dương quản gia, ông về rồi sao
Quản gia Kim
Bà không có lỗi, cũng không ai có lỗi cả
Quản gia Kim
Chỉ là con bé chưa biết chấp nhận sự thật
Quản gia Kim
Thứ cần nhất lúc này là thời gian
Quản gia Kim
Tôi biết, Nguyệt Thảo không phải là người hẹp hòi đâu
Bà Lưu- Dương (Dì)
Cảm ơn ông, ông đã giúp tôi rất nhiều từ khi tôi về đây
Quản gia Kim
Haha, bà không cần khách sáo, đây là việc của tôi mà
Quản gia Kim
Dương thiếu gia cũng đã trưởng thành nhiều rồi
Lục Kỳ Thiên
*Khẽ cúi đầu*
Quản gia Kim
Phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ
Quản gia Kim
Cũng đã tối rồi, mọi người cũng cần nghỉ ngơi
Quản gia Kim
Thiếu gia cũng chưa biết lối đi của ngôi nhà này
Quản gia Kim
Lam Uyển chỉ dẫn thiếu gia cho phải
Người làm 1 (Lam Uyển)
Vâng
︎ ︎ ︎︎ ︎︎ ︎︎ ︎︎ ︎︎ ︎︎ ︎︎ ︎︎ ︎︎ ︎︎ ︎ ︎ ︎︎ ︎︎
Người làm 1 (Lam Uyển)
Đây là phòng của Dương thiếu gia ạ
Người làm 1 (Lam Uyển)
Còn đối diện... là phòng Dương tiểu thư
Người làm 1 (Lam Uyển)
Nếu cậu cần gì thì cứ gọi ạ, đừng nghĩ phiền chúng tôi
Lục Kỳ Thiên
Um, cảm ơn cô
Người làm 1 (Lam Uyển)
Tôi xin phép *Cúi đầu*
Comments