Ân tình năm xưa

"Niệm Niệm, ở cạnh tôi được không?"

Nhìn những cử chỉ dịu dàng ấm áp của Tô Niệm, không hiểu sao Hàn Thiên lại vô thức hỏi.

Hàn Thiên cũng thừa biết giữa hai người tiến triển khá nhanh. Nhưng bây giờ có lẽ anh đã dần quen với việc có cô bên cạnh mình rồi. Còn cô chắc chắn cũng không còn nơi nào để đi. Chỉ có điều anh muốn cô phải tự nguyện.

Nhưng lời của Hàn Thiên lại khiến Tô Niệm có chút lưỡng lự, dừng lại động tác, nhìn thẳng vào đôi mắt của anh.

Cô cũng không biết phải trả lời thế nào mới phải, cô cũng chưa từng có tình cảm với bất kì ai, đúng là những hành động của anh có khiến cô cảm thấy ấm áp nhưng mà cô không chắc bản thân mình muốn thứ gì, kể cả việc ở bên cạnh anh.

"Không phải tôi vẫn ở đây sao?"

Câu trả lời của Tô Niệm khiến Hàn Thiên có chút thất vọng, điều anh muốn nghe không phải là điều này, cô thật sự không hiểu hay cố tình không hiểu ý anh.

"Niệm Niệm, em hiểu ý tôi muốn gì mà đúng không?"

Tô Niệm băng bó vết thương ở tay của Hàn Thiên xong, liền đứng dậy, xoay lưng rời đi, cố tình lãng tránh câu hỏi từ Hàn Thiên.

Nhưng nào cho cô cơ hội đó. Hàn Thiên kéo lấy tay cô, làm lọ thuốc rơi xuống sàn vỡ ra, Tô Niệm giật mình, nhưng từ lúc nào không hay cô đã ngồi gọn trong lòng Hàn Thiên mất rồi.

Biết được không thể lãng tránh. Tô Niệm đành tìm cách khác.

"Tại sao anh lại tin tưởng tôi? Không sợ tôi được một ai đó phái đến sao?"

Hàn Thiên cười nhạt. Anh thật ra cũng không rõ mình có thật sự tin tưởng cô hay không nữa. Nhưng điều anh rõ đó là việc bản thân thật sự muốn giữ cô lại bên cạnh.

"Đối với Hàn Thiên tôi không gì là tự nhiên cả"

Tô Niệm khó hiểu nhìn anh, lời anh nói có ý gì cô thật sự không hiểu.

"Anh đang ám chỉ điều gì?"

Ánh mắt Hàn Thiên đầy tâm sự nhìn Tô Niệm.

"Em còn nhớ cái hôm tờ mờ sáng, ở cánh đồng, hai năm về trước không?"

Suy nghĩ một hồi, hình như Tô Niệm nhớ ra gì đó.

"Người đó không lẽ là...?"

"Là tôi"

Hàn Thiên dịu dàng nhìn cô. Có lẽ, lần đó cô không nhận ra anh là vì anh ngụy trang quá kĩ, nhớ khi đó anh có đội một chiếc nón lưỡi trai còn đeo cả khẩu trang nữa, cô không nhận ra cũng đúng thôi.

Nhưng có khi nào việc anh muốn giữ lại cô bên mình chỉ là vì năm đó cô đã cứu anh. Nếu như không phải cô mà là một người khác anh vẫn sẽ giữ người đó lại sao?

Đang mông lung thì Hàn Thiên lại nói tiếp.

"Năm đó, vì một số việc không hay xảy ra, vô tình tôi lại rơi vào cái bẫy của một tổ chức khác, trên đường bị truy đuổi, tôi đã đến một đồng quê nhỏ để lánh nạn, không ngờ xe lại hư giữa đường, cơ thể lại bị thương không còn cách nào khác đành phải đi bộ tìm nơi ẩn nấp tạm thời, nếu hôm đó không có em giúp đỡ, có lẽ tôi đã không còn vẹn nguyên mà trở về nữa rồi. Sau đó cũng muốn đi tìm em để báo đáp, nhưng tình hình hiện tại, không muốn lôi em vào những rắc rối không đáng có nên cũng đành làm ngơ, ân tình này coi như khắc ghi trong tim, có duyên ắt sẽ gặp lại "

Tô Niệm, khi đó cũng không nghĩ gì nhiều, vì thói quen dậy sớm làm đồng, hôm đó gặp người cần giúp thì cô giúp thôi, trời vẫn còn chập tối, cô chỉ thấy vết thương ở bụng của người đàn ông thật sự rất sâu, máu còn chảy không ngừng, ngoài vết thương cô cũng chẳng quan tâm đến gì khác. Chỉ là không ngờ anh vẫn khắc ghi hình bóng của cô.

Chỉ là cô không rõ bây giờ anh đối với cô là thế nào thôi. Ân nhân hay là tình cảm nam nữ thường tình?

"Nếu người hôm đó không phải tôi thì sao? Anh thật ra chỉ đang cảm thấy mắc nợ thôi đúng không?"

Hàn Thiên lúng túng trước câu hỏi này, có lẽ bản thân anh vẫn chưa sẵn sàng để xác định rõ ràng tất cả.

"Việc đã xảy ra rồi, không thể có trường hợp nếu như nữa. Em vốn thuộc về tôi"

Tuy không rõ ràng nhưng phần nào lời anh đã rõ. Tô Niệm có chút hài lòng.

Nhưng rồi Tô Niệm lại nhớ ra gì đó, đẩy người Hàn Thiên ra, muốn đi xuống khỏi người anh, nhưng lại đành bất lực.

"Vậy việc giao dịch giữa anh và...?"

Dù bị bỏ lửng giữa chừng nhưng Hàn Thiên thừa hiểu câu hỏi, có lẽ đây chính là khuất mắt trong lòng cô. Anh xoa lấy đầu cô.

"Tôi thề, việc em là con gái bà ấy tôi không hề biết. Hôm bà ta đưa ra đề nghị, không hiểu sao tôi liền đồng ý, có lẽ là ý trời muốn chúng ta gặp nhau lần nữa. Hôm gặp em thật sự tôi rất bất ngờ, ban đầu không muốn lôi em vào thế giới của tôi, nhưng hôm đó trong lòng tôi lại không muốn bỏ qua em thêm một lần nào nữa. Tôi nói đều là thật"

Sợ Tô Niệm không tin, lại nghĩ rằng anh dở trò sau lưng, Hàn Thiên ánh mắt thành thật nhìn cô mà giải thích.

Hot

Comments

Linh Tran

Linh Tran

cái chương này như đá chương kia vậy🙄

2025-02-19

0

Trang Nguyễn

Trang Nguyễn

khúc này với máy tập khúc đầu sai sai. lúc đầu là không quen biết nhau, k nhận nhau. nghĩ xấu về ng ta đủ kiểu?????

2023-11-03

2

Đàm Đàm

Đàm Đàm

chap này với chap trước không liên kết với nhau lắm tg có thể sửa ạ

2022-09-03

11

Toàn bộ
Chapter
1 Trả hay chết?
2 Là con xứng đáng
3 Cô gái ngây thơ
4 Nhà của Tô Niệm?
5 Ân đoạn nghĩa tuyệt
6 Sợ hãi
7 Ngại bẩn
8 Vậy tôi có thể đi đúng không?
9 Chiếc nhẫn.
10 Toàn là nước
11 Chỉ mê cái đẹp thôi
12 Cái nắm tay
13 Được voi đòi tiên sao?
14 Đại Mao khó chịu
15 Được tôi cho phép
16 Ôm cô trong lòng
17 Ân tình năm xưa
18 Xem biểu hiện của anh
19 Nên tin tưởng cô?
20 Ngón tay áp út
21 Thắc mắc
22 A Nguyên
23 Niệm Niệm, tình yêu của riêng anh
24 Lần đầu của em cũng là lần đầu của anh
25 Sợ sao? (H)
26 Anh sẽ nhẹ nhàng (H)
27 Anh sửa cho em
28 Cùng trời cuối đất, em đi cùng anh
29 Em là cẩu sao?
30 Xem phim
31 Ai mới là người giận ai?
32 Uống rượu giải sầu
33 Chó gặm
34 Cô gái sát thủ
35 Niệm Niệm, anh tin em
36 Gặp An Nam Hội
37 Ôn Thiếu Hoa
38 Sinh ra nghi ngờ
39 Thế giới của Hàn Thiên
40 Hàn Lãnh
41 Cha con gặp nhau
42 Tức giận
43 Sự thật dần hé mở
44 Hàn Lãnh - Tô Niệm
45 Cái tát
46 Cha con trở mặt
47 Ôn Thiếu Hoa- Hàn Lãnh
48 Thất thần
49 Hiểu Hiểu
50 Không dạy dỗ quả là không được
51 Không hài lòng
52 Dỗ dành
53 Không tha thứ?
54 Giận thì giận, ăn vẫn phải cùng nhau
55 Chân em đau rồi
56 Không nhớ gì cả
57 Anh tùy tiện cởi đồ em (H)
58 (H)
59 Món quà cuối cùng (H)
60 Ngu ngốc
61 Hiểu Hiểu muốn vạch trần
62 Mộc Nhiên
63 Ai là người gặp nguy hiểm?
64 Quỳ xuống cầu xin tao
65 Em thắng rồi
66 Chưa từng
67 Đừng lưỡng lự
68 Kết thúc đi
69 Hàn Lãnh bị tính kế
70 Cấp cứu
71 Không có ý chí của sự sống?
72 Lần nữa rơi vào nguy kịch
73 Đến cuối cùng, cô chính là không đủ tư cách?
74 Ai cũng có một thế giới riêng mà mình muốn bảo vệ
75 Giờ đây chỉ còn là kỉ niệm
76 Ba ngày hơn vẫn chưa chịu tỉnh
77 Được gặp Hàn Thiên
78 Sẹo vẫn là sẹo
79 Sự thật
80 Nợ anh
81 Giả làm bạn trai tôi?
82 Tình yêu luôn có lí lẽ của riêng nó
83 Hàn Thiên tỉnh rồi
84 Cũng đến lúc cô phải rời đi rồi
85 Ôn Thiếu Hoa tâm sự cùng Hiểu Hiểu
86 Tôn trọng quyết định của cô
87 Ngất đi
88 Gặp tai nạn?
89 Em về rồi
90 Bày trò?
91 Người phụ nữ may mắn nhất
92 Diễn cho nhập vai
93 Soi mói
94 Không nhớ?
95 Rình mò
96 Cảm ơn em
97 Nỗi lòng Ôn Thiếu Hoa
98 Cô gái lạ mặt
99 Kiều Nhã
100 Chúng ta sinh em bé đi
101 Cần câu kiếm con (H)
102 Niệm Niệm....(H)
103 Đại Mao - Kiều Nhã
104 Ra ngoài dùng bữa
105 Tôi lấy danh nghĩa chị dâu phản đối hai người
106 Mang thai
107 Mở tiệc ăn mừng
108 Em cưới anh
109 Không phải ray và miệng vẫn có thể sao?
110 Bắt tại trận
111 Lễ cưới
112 Cảm ơn em và con đã đến bên anh (end)
Chapter

Updated 112 Episodes

1
Trả hay chết?
2
Là con xứng đáng
3
Cô gái ngây thơ
4
Nhà của Tô Niệm?
5
Ân đoạn nghĩa tuyệt
6
Sợ hãi
7
Ngại bẩn
8
Vậy tôi có thể đi đúng không?
9
Chiếc nhẫn.
10
Toàn là nước
11
Chỉ mê cái đẹp thôi
12
Cái nắm tay
13
Được voi đòi tiên sao?
14
Đại Mao khó chịu
15
Được tôi cho phép
16
Ôm cô trong lòng
17
Ân tình năm xưa
18
Xem biểu hiện của anh
19
Nên tin tưởng cô?
20
Ngón tay áp út
21
Thắc mắc
22
A Nguyên
23
Niệm Niệm, tình yêu của riêng anh
24
Lần đầu của em cũng là lần đầu của anh
25
Sợ sao? (H)
26
Anh sẽ nhẹ nhàng (H)
27
Anh sửa cho em
28
Cùng trời cuối đất, em đi cùng anh
29
Em là cẩu sao?
30
Xem phim
31
Ai mới là người giận ai?
32
Uống rượu giải sầu
33
Chó gặm
34
Cô gái sát thủ
35
Niệm Niệm, anh tin em
36
Gặp An Nam Hội
37
Ôn Thiếu Hoa
38
Sinh ra nghi ngờ
39
Thế giới của Hàn Thiên
40
Hàn Lãnh
41
Cha con gặp nhau
42
Tức giận
43
Sự thật dần hé mở
44
Hàn Lãnh - Tô Niệm
45
Cái tát
46
Cha con trở mặt
47
Ôn Thiếu Hoa- Hàn Lãnh
48
Thất thần
49
Hiểu Hiểu
50
Không dạy dỗ quả là không được
51
Không hài lòng
52
Dỗ dành
53
Không tha thứ?
54
Giận thì giận, ăn vẫn phải cùng nhau
55
Chân em đau rồi
56
Không nhớ gì cả
57
Anh tùy tiện cởi đồ em (H)
58
(H)
59
Món quà cuối cùng (H)
60
Ngu ngốc
61
Hiểu Hiểu muốn vạch trần
62
Mộc Nhiên
63
Ai là người gặp nguy hiểm?
64
Quỳ xuống cầu xin tao
65
Em thắng rồi
66
Chưa từng
67
Đừng lưỡng lự
68
Kết thúc đi
69
Hàn Lãnh bị tính kế
70
Cấp cứu
71
Không có ý chí của sự sống?
72
Lần nữa rơi vào nguy kịch
73
Đến cuối cùng, cô chính là không đủ tư cách?
74
Ai cũng có một thế giới riêng mà mình muốn bảo vệ
75
Giờ đây chỉ còn là kỉ niệm
76
Ba ngày hơn vẫn chưa chịu tỉnh
77
Được gặp Hàn Thiên
78
Sẹo vẫn là sẹo
79
Sự thật
80
Nợ anh
81
Giả làm bạn trai tôi?
82
Tình yêu luôn có lí lẽ của riêng nó
83
Hàn Thiên tỉnh rồi
84
Cũng đến lúc cô phải rời đi rồi
85
Ôn Thiếu Hoa tâm sự cùng Hiểu Hiểu
86
Tôn trọng quyết định của cô
87
Ngất đi
88
Gặp tai nạn?
89
Em về rồi
90
Bày trò?
91
Người phụ nữ may mắn nhất
92
Diễn cho nhập vai
93
Soi mói
94
Không nhớ?
95
Rình mò
96
Cảm ơn em
97
Nỗi lòng Ôn Thiếu Hoa
98
Cô gái lạ mặt
99
Kiều Nhã
100
Chúng ta sinh em bé đi
101
Cần câu kiếm con (H)
102
Niệm Niệm....(H)
103
Đại Mao - Kiều Nhã
104
Ra ngoài dùng bữa
105
Tôi lấy danh nghĩa chị dâu phản đối hai người
106
Mang thai
107
Mở tiệc ăn mừng
108
Em cưới anh
109
Không phải ray và miệng vẫn có thể sao?
110
Bắt tại trận
111
Lễ cưới
112
Cảm ơn em và con đã đến bên anh (end)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play