Chương 3: Tưởng là chiêm bao nhưng không là mộng:

Một tia sáng lóe lên, căn phòng tràn ngập một màn sáng màu trắng một đôi mắt chậm rãi mở ra, nhìn xa xa ánh sáng trắng mờ mờ huyền ảo giống như là huyễn cảnh

- Sao người mình lại nhẹ như vậy nhỉ, tại sao mình lại nằm trên giường…

Hắn ngồi suy nghĩ và nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra, và chăm chú nhìn vào các bác sỹ cũng như y tá đang cứu chữa cho hắn và tự hỏi bản thân mình

- Chẳng lẽ mình chết rồi hay sao, mình chưa muốn chết mình vẫn còn rất nhiều việc chưa hoàn thành, vẫn còn những điều giang dở đang chờ đợi mình ở phía trước, mình không thể gục ngã được.

Lúc này hắn gào lên trong nước mắt, hắn nghĩ mình đã chết rồi, và hắn còn nhiều điều còn chưa hoàn thành được, hắn hứa với cha mẹ hắn sẽ cố gắng học thật giỏi để đền đáp công ơn nuôi dưỡng của hai người, hắn còn những người bạn với bao dự định và mơ ước của tương lai, hắn còn một cô nàng mà hắn vô cùng yêu mến nhưng vẫn chưa dám ngỏ lời… còn rất nhiều, rất nhiều điều mà hắn còn đang dang dở, hắn khóc, hắn khóc thật nhiều và ở ngoài thân xác của hắn một giợt nước trong suốt đang lăn trên gò má. Lúc này ý chí sống của hắn cũng vô cùng mạnh liệt, hắn đang cố gắng đấu tranh với sinh tử, hắn gồng mình dùng ý chí sắt đá để giành giật giữa sự sống và cái chết, ý chí kiên cường của hắn cũng đã được đền đáp khi cơ thể của hắn đang dần ổn định hơn, những vết máu đã không còn chảy nhiều nữa, nhịp tim và mạch đập cũng đã bắt đầu dần dần ổn định hơn. Ý chí sống của hắn lúc này mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Đây cũng là một lần luyện rèn cho ý chí, cho nỗ lực không từ bỏ của hắn, khi mà thân thể của hắn thụ đủ loại tổn thương và không có dấu hiệu của sự tỉnh lại thì ngay lúc này.

Dưới chân núi, một thiếu niên khoảng mười bảy tuổi thân cao mét tám, mặc một bộ đồng phục học sinh đang đứng dưới một chân núi, trước mặt hắn là một lối đi nhỏ, còn phía sau là một vách đá dựng đứng, không còn đường để đi hắn lưỡng lự rồi cất bước đi vào con đường nhỏ. Hai bên con đường là những dải dây leo vô cùng cổ kính, những gốc cây ở đây vô cùng lâu đời, những vết sần sùi trên vỏ cây thể hiện in hằn của thời gian. Không biết đi bao lâu lúc này một tia sáng chiếu vào con đường nhỏ, dường như gần đến lỗi ra của khu rừng, tiến thêm một đoạn thì ánh sáng càng ngày càng tỏ rõ hơn, lúc đi ra khỏi tiểu lộ thì thật bất ngờ bởi phía trước là một rừng trúc xanh mát, khu rừng nhỏ với những thân trúc thẳng cao vút lên bầu trời, thân cây cao thẳng thể hiện sự rắn rỏi để

chống chọi với gió bão của thời gian. Bên cạnh một dòng suối nhỏ uốn lượn, làn nước trong xanh xuôi theo dòng chảy xuống vách núi nơi xa. Làn gió mát hiu hiu thổi, tiếng chim hót líu lo cảnh đẹp nên thơ, làm đắm say lòng người.

Bên cạnh dòng suối một căn nhà nhỏ được dựng lên, căn nhà được làm bằng trúc, những cây trúc cứng cáp được dựng xung quanh tạo nên một bức tường rắn rỏi bằng trúc, bên trên là mái phủ xanh rêu in hằn vết dấu thời gian.

Một tiếng két nhẹ vang lên, cửa của căn nhà mở ra, trong nhà bước ra là một ông lão, nhìn thấy ông lão này thiếu niên há hốc mồm, tỏ ra hết sức ngạc nhiên, không nghĩ tới lần đầu tiên hắn nhìn thấy người như vậy. Thì ra ông lão râu tóc bạc trắng, bộ râu trắng như cước dài tới tận rồn, mái tóc trắng dài phất phơ theo gió, ông lão mặc một bộ trường bào màu trắng, nhìn từ trên xuống dưới chỉ có một màu trắng tinh, ông lão có khuôn mặt hiền từ, làn da hồng hào, đôi mắt to, ánh mắt sáng như sao, mỗi một cử chỉ của ông lão cũng thế hiện thanh tao thoát tục mang phong phạm của một bậc thần tiên giữa chốn nhân gian, nhìn thấy biểu hiện của thiếu niên, ông lão mỉm cười cất tiếng hỏi.

- Sao ngươi tỏ vẻ ngạc nhiên như vậy

Thiếu niên mang vẻ mặt hơi ngượng ngù vì hắn lỡ nhìn chằm chằm vào ông lão, với ánh mắt như muốn nhìn thấu hết thảy tâm can của ông lão, sau một lúc ngạc nhiên thì hắn cất lời đáp lại câu hỏi của ông lão.

- Nhìn ông giống như là thần tiên vậy, lần đầu tiên trong đời cháu được nhìn thấy một người như ông, ông có phải là thần tiên không ah?

Ông lão mỉm cười hiền từ cất giọng trả lời thiếu niên.

- Ta không phải là thần tiên gì cả, ta cũng là người như cháu mà thôi, chỉ có điều tuổi thọ của ta hơi lớn, nên nhìn vẻ bề ngoài của ta khác với người khác thôi. Ta đã chời nơi đây rất lâu rồi, và cháu là người đầu tiên đặt chân tới đây, đã cháu tới được nơi này thì chứng tỏ cũng là hữu duyên.

Nói rồi ông lão đưa ánh mắt nhìn và đánh giá về thiếu niên tỏ vẻ hài lòng, sau đó ông ta dùng tay nắm vào cổ tay của thiếu niên và cảm nhận.

- Tuổi tác có hơi lớn một chút, nhưng căn cơ cùng tố chất không hề tồi chút nào, cũng là mầm mống tốt có thể đào tạo..có thể dạy hưm..,

- Đã cháu là người có duyên ta cũng sẽ truyền thụ cho cháu một thân tuyệt nghệ của ta, thời gian đã không nhiều để cho ta đợi thêm nữa, từ giờ cho đến ba tháng tiếp theo, ta sẽ truyền thụ tất cả

những tinh hoa về võ học, y học và những kiến thức khác mà ta biết, hi vọng sau này cháu có thể lĩnh hội được hết và phát dương quang đại và những tinh túy của võ học.

- Ta từng là chưởng môn của một phái, sau vì một số việc nên ta đã rời khỏi môn phái đó và đến nơi đây ẩn cư mấy chục năm, hôm nay gặp được con nơi đây cũng là kẻ hữu duyên ta sẽ thu nhận và truyền thụ cho con những gì ta biết, sau này con hãy dùng chúng vào những mục đích tốt giúp đỡ cho đời.

Lúc này thiếu niên bước tới trước mặt ông lão, hắn quỳ xuống lạy ba lạy, sau đó cất chân thành.

- Đa tạ sự phụ, đệ tử Dương Thanh Sơn xin hứa, sau này học nghệ thành tài, sẽ đem hết sức lực cống hiến làm những việc tốt, để không cô phụ lòng mong đợi của sư phụ.

Đúng vậy thiếu niên chính là dương thanh sơn, sau khi hôn mê hắn như chìm vào một giấc mộng, mà dường như mộng mà không phải là mộng. Lại nói sau khi quỳ xong, ông lão đưa thiếu niên đến bên cạnh con suối, trên một tảng đá rộng rãi bằng phẳng, sau đó lão xuất ra một tệp những quyển sách đưa cho Thiếu niên.

- Sau bao nhiêu năm, ta đã nghiên cứu tinh chỉnh, và bổ sung những khiếm khuyết mà những bản cổ tịch này còn thiếu sót, bây giờ nó đã trở nên hoàn hảo, ta hi vọng trong thời gian ba tháng ngắn ngủi này con có thể ghi nhớ hết tất cả những tinh túy trong đó, ta biết cũng hơi khó cho con, nhưng ta rất hi vọng con có thể làm được, đầu tiên con hãy nghiên cứu quyển đầu tiên này, đây cũng là căn cơ, là cái gốc để sau này còn có thể dễ dàng nghiên cứu các quyển khác,

Nói rồi đạo nhân đưa cho Thiếu niên một quyển sách mỏng, bên ngoài có đề bốn chữ “Di cung hoãn huyệt” sau đó giảng giải…

Hot

Comments

Duy Thanh Perfume duythanh.net

Duy Thanh Perfume duythanh.net

Cháu hãy hô tên ta và nhận sức mạnh: Shazam

2023-03-09

2

Minhdat Nguyen

Minhdat Nguyen

truyện này có vẻ rất hay...

2022-12-19

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tỏ tình trong sợ hãi
2 Chương 2: Tiếng thét vang, chàng trai gục ngã.
3 Chương 3: Tưởng là chiêm bao nhưng không là mộng:
4 Chương 4: Trong cõi mộng khổ tu
5 Chương 5: Phiên thiên ma ảnh.
6 Chương 6: Thức Tỉnh.
7 Chường 7: Người bí ẩn.
8 Chương 8: Mất trí nhớ
9 Chương 9: Ẩu đả trong bênh viện
10 Chương 10: Trần Thiên Hải
11 Chương 11: Dạy dỗ anh em Trần Thiên Hải
12 Chương 12: Cố sự vợ chồng Dương Thanh Hào, Hoàng Tuyết Mai
13 Chương 13: Thân thế bí ẩn
14 Chương 14: Ai cũng nhớ chỉ lãng quên một người.
15 Chương 15: Biến cố của gia tộc họ Lê
16 Chương 16: Đẩy thân nhân vào hố lửa
17 Chương 17: Quyết định của Thanh Thanh
18 Chương 18: Chờ đó
19 Chương 19: Tu luyện thần công
20 chương 20: Tiến về quán Bar
21 chương 21: Tiếp rượu Trần Tuấn
22 chương 22: Giải cứu Thanh Thanh
23 Chương 23: Ta sẽ khiến cho cả thế gian phải quỳ dưới chân Em
24 Chương 24: Ngũ Long Đảo
25 Chương 25: Tiến về thành phố Thanh An
26 Chương 26: Bị bắt cóc
27 Chương 27
28 Chương 28: Nguy hiểm đang cận kề
29 Chương 29:
30 Chương 30: Nghiền xương thành tro
31 Chương 31: Một luồng dị quang đáng sợ
32 chương 32: Trúng độc
33 Chương 33: Giải Độc
34 Chương 34: Lão già chết tiệt
35 Chương 35: Thỏ đã rời hang.
36 Chương 36: Chúng mày muốn chết.
37 Chương 37: Hỗn Chiến
38 Chương 38: Muốn trốn ư ! Không có cửa đâu
39 Chương 39: Sống phải thấy người, chết phải thấy xác
40 Chương 40: Toàn diện khai chiến
41 chương 41: Ta vẫn còn sống
42 Chương 42: Những ký ức vui vẻ
43 Chương 43: HÀN VÂN ĐỘNG
44 Chương 44: Con vật kỳ lạ
45 Chương 45: Ánh sáng kỳ diệu, khai mở bí mật
46 Chương 46: Hơi lạnh trong hang động tỏa ra.
47 Chương 47: Thiên Vương kiếm chủ
48 Chương 48: Ngọc long chân kinh
49 Chương 49: Rời khỏi hang động
50 Chương 50: Mẹ nó, tao sẽ xử tất cả chúng mày
51 Chương 51: Mẹ yên taM con sẽ vượt qua tất cả
52 chương 52: Ra tới
53 chương 53: Phát hiện của Hắc Mao
54 chương 54: Tôi sẽ đưa ông về thành phố Đô Thành
55 Chương 55: Không tốt, có chuyện xảy ra.
56 Chương 56: Tôi sẽ cho ông thấy khả năng của tôi
57 chương 57: Ngũ hành kỳ trận
58 chương 58: Sư tử vồ thỏ
59 chương 59: Đành liều một phen vậy
60 Chương 60: Mày!!! Rửa cái cổ cho sạch sẽ đi
61 Chương 61: Sau này có thể mở lời bất cứ lúc nào
62 Chương 62: Ai...ra đây nhanh lên!
63 Chương 63: Tôi tin tưởng cậu
64 chưpng 64: Chẳng lẽ là...
65 Chương 65: Chúng ta nhất định sẽ phục thù
66 Chương 66: Lai lịch của thiếu niên này là gì?
67 Chương 67: Biết địch, biết ta trăm trận trăm thắng
68 Chương 68: Đại trưởng lão đã về rồi!
69 Chương 69: Chuyện đó là sao cơ !!!!!
70 Chương 70: Là bàn đạp đầu tiên để em bước đi
71 Chương 71: Thiên Hoàng Hotel
72 Chương 72: Cuộc gỡ bất ngờ
73 chương 73: Quên thiệp mời
74 Chương 74: Hai cha con ông đang khinh thường tôi đấy à?
75 Chương 75: Sự bất an của Thanh Thanh
76 Chương 76: Sự uất ức của Thanh Thanh
77 Chương 77: Nguy hiểm cận kề
78 Chương 78: Mọi chuyện đã có tớ lo liệu, cậu hãy yên tâm.
79 Chương 79: Đôi bạn trẻ trao nhau cơm chó
80 Chương 80: Anh yếu thế làm sao mà chịu được
81 Chương 81: Tôn đại giận dữ
82 chương 82: Chết đi tên khốn
83 chương 83: Nên kết thúc
84 Chương 84: Thiên tàng bát cước
85 Chương 85: Rất nhanh thôi chúng ta sẽ báo phục mối thù này
86 Chương 86: Thật ngưỡng mộ đôi tình nhân già.
87 Chương 87: Tiên Sinh
88 Chương 88:
89 Chương 89: Hành Động
90 Chương 90: Đủ rồi
91 Chương 91: Tự sát đi
92 Chương 92:Nghĩ cách tiêu diệt
93 Chương 93: Kẻ thù không đội trời chung.
94 Chương 94: Thề chết không từ
95 Chương 95: Việc của nhà bà đấy ah?
96 Chương 96: Nhận lấy hậu quả
97 Chương 97: Sống không bằng chết.
98 Chương 98: Đã đến lúc ra tay.
99 Chương 99: Vân phong ảnh ảo
100 Chương 100: Mày bị ngu à
101 Chương 101: Mệnh của ta do ta nắm giữ
102 Chương 102: Cảnh tượng rung động bên trong
103 Chương 103: Tôi không biết, các ông muốn làm gì thì làm.
104 Chường 94: Đột nhập nhà xác
105 Chương 95: Nên kết thúc
106 Chương 106: Tôi cần ông đưa con dâu nguyên vẹn về đây cho tôi.
107 Chương 107: Dưới lòng đất
108 Chương 108: Ông chủ khu nhà trong lòng núi.
109 Chương 109: Tổ chức thần bí
110 Chương 110: Căn phòng cuối cùng
111 Chương 111: Gia tộc họ Tôn
112 Chương 112: Cứu Phan Thục Trinh
113 Chương 113: Gặp lại Phan Như Nguyệt
114 Chương 114: Nguy cơ trùng trùng
115 Chương 115: Kẻ nội gián chưa sáng tỏ!
116 Chương 116: Độc ác
117 Chương 117: Chữa Trị
118 Chương 118: Động thủ
119 Chương 119: Phan tộc, ra nhận lấy cái chết.
120 Chương 120: Đấu võ mồm
121 Chương 121: Đẩu Ngưu Hoàng Ngọc Thành
122 Chương 122: Lưỡng bại câu thương
123 Chương 123: Thù cũ, nợ mới
124 chương 124: Giết...
125 Chương 125: Cuộc chiến đẫm máu
126 Chương 126: Nên Kết Thúc
127 Chương 127: Phan Thái Hùng, bước ra nhận lấy cái chết
128 Chương 128: Nhổ cỏ tận gốc
129 Chương 129: Giữ được núi xanh thì còn lo gì thiếu củi đốt.
130 Chương 130: Mạng của tôi đây, mời hai vị đến lấy
131 Chương 131: tử kỳ của ngươi đã điểm
132 Chương 132: Không giết sao?
133 Chương 133: Phan tộc chúng ta nhặt được bảo
134 Chương 134: Huyết Đao Môn
135 Chường 135: Tôn Bình Nguyên nổi giận
136 Chương 136: Bạch My chúng ta có thể thử vài chiêu hay không?
137 Chương 137: Bạch My lão quái khủng bố
138 Chương 138: Nhập hố đen.
139 Chương 139: Ổn định căn cơ
140 Chương 140: Oan gia ngõ hẹp
141 Chương 141: Môn chủ Đào Bá Duy
142 Chương 142: Thiết hạ cạm bẫy
143 Chương 143: Lão quái nhân
144 Chương 144: Cố sự huyết đao môn
145 Chương 145: Lão Bạch My đến
146 Chương 146: Hang Động bí ẩn
147 Chương 147: Động phủ thứ hai
148 Chương 148: Hang trong hang động
149 Chương 149: Dù cho hôm nay là đầm rồng hang hổ ta cũng sẽ đến
150 Chương 150: Khánh Đông xuất thủ.
151 Chương 151: Xứng đáng với liệt tổ liệt tông
152 Chương 152: Tiếp cận cô gái
153 Chương 153: Kẻ nào dám đánh lén ta.
154 Chương 154: Một trận thống khoái
155 Chương 155: Giết bọn chúng
156 Chương 156: Giết!!!!!
157 Chương 157: Chuyện hôm nay tôi quản định!
158 Chương 158: Mày muốn chết.
159 Chương 159: Huyết ma nhị nhân
160 Chương 160: Rồng cũng phải cuộn, hổ cũng phải nằm xuống
161 Chương 161: Hóa khí thành kiếm
162 Chương 162: Đến lượt ông
163 Chương 163: Rời đi
164 Chương 164: Người áo đen bí ẩn
165 Chương 165: Người áo đen thứ hai
166 Chương 166: Đâm chết hắn cho tao
167 Chương 167: Dừng Lại
168 Chương 168: Phạm Mạnh Quang
169 Chương 169: Vương đội trưởng
170 Chương 170: Không thể bão lãnh
171 Chương 171: Sống không bằng chết
172 Chương 172: Kế hoạch trả thù
173 Chương 173: Cương khí hộ thân
174 Chương 174: Nhanh đến!!!
175 Chương 175: Đối chiến Đào Thiên Ninh
176 Chương 176: Phong Hỏa Luân Hồi
177 Chương 177: Lưu Chí Tường
178 Chương 178: Ngườn thần bí
179 Ngọa Hổ Tàng Long!!
180 Chương 180: Tiếp tục hành trình
Chapter

Updated 180 Episodes

1
Chương 1: Tỏ tình trong sợ hãi
2
Chương 2: Tiếng thét vang, chàng trai gục ngã.
3
Chương 3: Tưởng là chiêm bao nhưng không là mộng:
4
Chương 4: Trong cõi mộng khổ tu
5
Chương 5: Phiên thiên ma ảnh.
6
Chương 6: Thức Tỉnh.
7
Chường 7: Người bí ẩn.
8
Chương 8: Mất trí nhớ
9
Chương 9: Ẩu đả trong bênh viện
10
Chương 10: Trần Thiên Hải
11
Chương 11: Dạy dỗ anh em Trần Thiên Hải
12
Chương 12: Cố sự vợ chồng Dương Thanh Hào, Hoàng Tuyết Mai
13
Chương 13: Thân thế bí ẩn
14
Chương 14: Ai cũng nhớ chỉ lãng quên một người.
15
Chương 15: Biến cố của gia tộc họ Lê
16
Chương 16: Đẩy thân nhân vào hố lửa
17
Chương 17: Quyết định của Thanh Thanh
18
Chương 18: Chờ đó
19
Chương 19: Tu luyện thần công
20
chương 20: Tiến về quán Bar
21
chương 21: Tiếp rượu Trần Tuấn
22
chương 22: Giải cứu Thanh Thanh
23
Chương 23: Ta sẽ khiến cho cả thế gian phải quỳ dưới chân Em
24
Chương 24: Ngũ Long Đảo
25
Chương 25: Tiến về thành phố Thanh An
26
Chương 26: Bị bắt cóc
27
Chương 27
28
Chương 28: Nguy hiểm đang cận kề
29
Chương 29:
30
Chương 30: Nghiền xương thành tro
31
Chương 31: Một luồng dị quang đáng sợ
32
chương 32: Trúng độc
33
Chương 33: Giải Độc
34
Chương 34: Lão già chết tiệt
35
Chương 35: Thỏ đã rời hang.
36
Chương 36: Chúng mày muốn chết.
37
Chương 37: Hỗn Chiến
38
Chương 38: Muốn trốn ư ! Không có cửa đâu
39
Chương 39: Sống phải thấy người, chết phải thấy xác
40
Chương 40: Toàn diện khai chiến
41
chương 41: Ta vẫn còn sống
42
Chương 42: Những ký ức vui vẻ
43
Chương 43: HÀN VÂN ĐỘNG
44
Chương 44: Con vật kỳ lạ
45
Chương 45: Ánh sáng kỳ diệu, khai mở bí mật
46
Chương 46: Hơi lạnh trong hang động tỏa ra.
47
Chương 47: Thiên Vương kiếm chủ
48
Chương 48: Ngọc long chân kinh
49
Chương 49: Rời khỏi hang động
50
Chương 50: Mẹ nó, tao sẽ xử tất cả chúng mày
51
Chương 51: Mẹ yên taM con sẽ vượt qua tất cả
52
chương 52: Ra tới
53
chương 53: Phát hiện của Hắc Mao
54
chương 54: Tôi sẽ đưa ông về thành phố Đô Thành
55
Chương 55: Không tốt, có chuyện xảy ra.
56
Chương 56: Tôi sẽ cho ông thấy khả năng của tôi
57
chương 57: Ngũ hành kỳ trận
58
chương 58: Sư tử vồ thỏ
59
chương 59: Đành liều một phen vậy
60
Chương 60: Mày!!! Rửa cái cổ cho sạch sẽ đi
61
Chương 61: Sau này có thể mở lời bất cứ lúc nào
62
Chương 62: Ai...ra đây nhanh lên!
63
Chương 63: Tôi tin tưởng cậu
64
chưpng 64: Chẳng lẽ là...
65
Chương 65: Chúng ta nhất định sẽ phục thù
66
Chương 66: Lai lịch của thiếu niên này là gì?
67
Chương 67: Biết địch, biết ta trăm trận trăm thắng
68
Chương 68: Đại trưởng lão đã về rồi!
69
Chương 69: Chuyện đó là sao cơ !!!!!
70
Chương 70: Là bàn đạp đầu tiên để em bước đi
71
Chương 71: Thiên Hoàng Hotel
72
Chương 72: Cuộc gỡ bất ngờ
73
chương 73: Quên thiệp mời
74
Chương 74: Hai cha con ông đang khinh thường tôi đấy à?
75
Chương 75: Sự bất an của Thanh Thanh
76
Chương 76: Sự uất ức của Thanh Thanh
77
Chương 77: Nguy hiểm cận kề
78
Chương 78: Mọi chuyện đã có tớ lo liệu, cậu hãy yên tâm.
79
Chương 79: Đôi bạn trẻ trao nhau cơm chó
80
Chương 80: Anh yếu thế làm sao mà chịu được
81
Chương 81: Tôn đại giận dữ
82
chương 82: Chết đi tên khốn
83
chương 83: Nên kết thúc
84
Chương 84: Thiên tàng bát cước
85
Chương 85: Rất nhanh thôi chúng ta sẽ báo phục mối thù này
86
Chương 86: Thật ngưỡng mộ đôi tình nhân già.
87
Chương 87: Tiên Sinh
88
Chương 88:
89
Chương 89: Hành Động
90
Chương 90: Đủ rồi
91
Chương 91: Tự sát đi
92
Chương 92:Nghĩ cách tiêu diệt
93
Chương 93: Kẻ thù không đội trời chung.
94
Chương 94: Thề chết không từ
95
Chương 95: Việc của nhà bà đấy ah?
96
Chương 96: Nhận lấy hậu quả
97
Chương 97: Sống không bằng chết.
98
Chương 98: Đã đến lúc ra tay.
99
Chương 99: Vân phong ảnh ảo
100
Chương 100: Mày bị ngu à
101
Chương 101: Mệnh của ta do ta nắm giữ
102
Chương 102: Cảnh tượng rung động bên trong
103
Chương 103: Tôi không biết, các ông muốn làm gì thì làm.
104
Chường 94: Đột nhập nhà xác
105
Chương 95: Nên kết thúc
106
Chương 106: Tôi cần ông đưa con dâu nguyên vẹn về đây cho tôi.
107
Chương 107: Dưới lòng đất
108
Chương 108: Ông chủ khu nhà trong lòng núi.
109
Chương 109: Tổ chức thần bí
110
Chương 110: Căn phòng cuối cùng
111
Chương 111: Gia tộc họ Tôn
112
Chương 112: Cứu Phan Thục Trinh
113
Chương 113: Gặp lại Phan Như Nguyệt
114
Chương 114: Nguy cơ trùng trùng
115
Chương 115: Kẻ nội gián chưa sáng tỏ!
116
Chương 116: Độc ác
117
Chương 117: Chữa Trị
118
Chương 118: Động thủ
119
Chương 119: Phan tộc, ra nhận lấy cái chết.
120
Chương 120: Đấu võ mồm
121
Chương 121: Đẩu Ngưu Hoàng Ngọc Thành
122
Chương 122: Lưỡng bại câu thương
123
Chương 123: Thù cũ, nợ mới
124
chương 124: Giết...
125
Chương 125: Cuộc chiến đẫm máu
126
Chương 126: Nên Kết Thúc
127
Chương 127: Phan Thái Hùng, bước ra nhận lấy cái chết
128
Chương 128: Nhổ cỏ tận gốc
129
Chương 129: Giữ được núi xanh thì còn lo gì thiếu củi đốt.
130
Chương 130: Mạng của tôi đây, mời hai vị đến lấy
131
Chương 131: tử kỳ của ngươi đã điểm
132
Chương 132: Không giết sao?
133
Chương 133: Phan tộc chúng ta nhặt được bảo
134
Chương 134: Huyết Đao Môn
135
Chường 135: Tôn Bình Nguyên nổi giận
136
Chương 136: Bạch My chúng ta có thể thử vài chiêu hay không?
137
Chương 137: Bạch My lão quái khủng bố
138
Chương 138: Nhập hố đen.
139
Chương 139: Ổn định căn cơ
140
Chương 140: Oan gia ngõ hẹp
141
Chương 141: Môn chủ Đào Bá Duy
142
Chương 142: Thiết hạ cạm bẫy
143
Chương 143: Lão quái nhân
144
Chương 144: Cố sự huyết đao môn
145
Chương 145: Lão Bạch My đến
146
Chương 146: Hang Động bí ẩn
147
Chương 147: Động phủ thứ hai
148
Chương 148: Hang trong hang động
149
Chương 149: Dù cho hôm nay là đầm rồng hang hổ ta cũng sẽ đến
150
Chương 150: Khánh Đông xuất thủ.
151
Chương 151: Xứng đáng với liệt tổ liệt tông
152
Chương 152: Tiếp cận cô gái
153
Chương 153: Kẻ nào dám đánh lén ta.
154
Chương 154: Một trận thống khoái
155
Chương 155: Giết bọn chúng
156
Chương 156: Giết!!!!!
157
Chương 157: Chuyện hôm nay tôi quản định!
158
Chương 158: Mày muốn chết.
159
Chương 159: Huyết ma nhị nhân
160
Chương 160: Rồng cũng phải cuộn, hổ cũng phải nằm xuống
161
Chương 161: Hóa khí thành kiếm
162
Chương 162: Đến lượt ông
163
Chương 163: Rời đi
164
Chương 164: Người áo đen bí ẩn
165
Chương 165: Người áo đen thứ hai
166
Chương 166: Đâm chết hắn cho tao
167
Chương 167: Dừng Lại
168
Chương 168: Phạm Mạnh Quang
169
Chương 169: Vương đội trưởng
170
Chương 170: Không thể bão lãnh
171
Chương 171: Sống không bằng chết
172
Chương 172: Kế hoạch trả thù
173
Chương 173: Cương khí hộ thân
174
Chương 174: Nhanh đến!!!
175
Chương 175: Đối chiến Đào Thiên Ninh
176
Chương 176: Phong Hỏa Luân Hồi
177
Chương 177: Lưu Chí Tường
178
Chương 178: Ngườn thần bí
179
Ngọa Hổ Tàng Long!!
180
Chương 180: Tiếp tục hành trình

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play