Chương 2: Nhập học

Đó là một buổi sáng thật đẹp! Hoa anh đào hai bên đường nở rộ, mây trời trong vắt, gió nhè nhẹ thổi mang theo hơi thở thanh xuân tươi mát. Trên đường, từng tốp thanh niên vừa cười đùa vừa đi đến trường.

Hôm nay là ngày nhập học năm lớp 11 của Hạ Dương. Ngôi trường mà “Hạ Dương” trong sách theo học tên là trường THPT Nhất Sinh, đây là ngôi trường nổi tiếng nhất thành phố A. Trường chỉ nhận hai loại học sinh: Một là giỏi, hai là giàu.

Mà tất nhiên, Hạ Dương thuộc vế sau. Nhà cậu giàu!

Hạ Dương vừa bước xuống xe đã thấy hơn mười mấy học sinh xếp thành hai hàng dài đứng đó. Họ vừa trông thấy cậu thì lập tức cúi rạp người xuống thành góc chín mươi độ, đồng thành hô lên: “Chúng em chào đại ca ạ!”

Hạ Dương: “...” Giờ mà hô “miễn lễ, bình thân” thì có được không ta?

Cậu hắng giọng: “Mới đầu năm học đã nhận đại lễ của tụi bây rồi. Đi vào lớp hết đi, đứng đó chắn chỗ người ta đi lại.”

“Vâng thưa đại ca!”

Chờ đám đàn em tản ra hết, cậu mới thở dài một hơi. Sao cậu có thể quên mất rằng nguyên thân vốn chính là một đại ca trường học cơ chứ? Cũng may ở thế giới thật Hạ Dương cũng là trùm trường nên vẫn ứng phó được.

Hạ Dương sải bước đi tìm lớp của mình. Vì mãi ngó xung quanh nên cậu đâm sầm vào người đi trước lúc nào không hay.

Vừa định nói xin lỗi thì đột nhiên đầu cậu nhói lên, xung quanh xoay mòng mòng. Thì ra suýt nữa Hạ Dương đã OOC rồi! Bởi vì “Hạ Dương” trong nguyên tác có bao giờ hạ mình xin lỗi ai đâu. Vì để thể hiện đúng tính cách của “Hạ Dương” , cậu giơ chân đạp người trước mặt một cái khiến người nọ té phịch xuống đất, hai đầu gối của hắn đập mạnh xuống nền xi măng, âm thanh “cốp” vang lên, có vẻ rất đau nhưng người nọ không hề la lên một tiếng.

Tuy trong lòng rất áy náy, nhưng Hạ Dương vẫn buộc phải hành xử đúng với tính cách của nguyên thân: “Mẹ mày! Đi bộ đ*o nhìn đường hả? Mày đụng trúng tao còn không biết xin lỗi?” 

Nghe giọng của cậu, đám đông liền đứng lại hóng chuyện. Có người chỉ đơn thuần đứng xem, nhưng cũng có những người buông lời xì xào bàn tán, nói ra nói vào về cậu… và cả nam sinh bị Hạ Dương đạp ngã.

Ánh nắng chiếu suốt qua tán cây, bị sàng lọc qua những chiếc lá khiến nắng vàng trở thành những đốm sáng li ti. Chúng chiếu lên thân thể cao lớn của chàng thiếu niên anh tuấn, bụi đất dính lên quần áo cũng không thể che lấp được vẻ đẹp kinh người ấy. Hắn ta rất cao, tuy còn là học sinh nhưng cũng phải hơn một mét tám, đôi chân dài thẳng tắp được bao bọc dưới lớp quần âu màu đen, càng tôn lên vẻ cao quý không gì sánh nổi của hắn. Mái tóc thiếu niên để tự do bay theo làn gió, làm lộ ra vầng trán cao thông minh, đôi mắt màu đỏ lúc này đây khẽ khép hờ, nhìn vô cùng cấm dục cao lãnh. Sống mũi cao dọc dừa, gương mặt đủ để ăn đứt các minh tinh hạng A ngoài kia.

Hạ Dương chửi xong thì thấy một màn như vậy. Khác với những người xung quanh đang suýt xoa sắc đẹp của nam sinh trước mặt, Hạ Dương lúc này sợ vô cùng!

Má, đụng ai không đụng, chửi ai không chửi, đạp ai không đạp… lại chọc tới nhân vật chính thụ là sao????

Người mà cậu muốn tránh nhất thế mà ngày đầu tiên đi học đã cho hắn ăn hành trước cả trường rồi. Bảo cậu làm sao mà sống nổi với ba nhân vật chính công đây hả?

Trong lúc Hạ Dương đang bối rối hoang mang thì Tề Bạch Ân đã thong dong đứng dậy, phủi bụi đất bám trên quần áo. Nhìn cũng không nhìn cậu một cái liền xách cặp đi luôn.

Hạ Dương: “...” Ơ hay, sao hôm nay nhân vật chính thụ khác quá vậy ta?

Thật ra hồi nghỉ hè Hạ Dương đã đi tìm nhân vật chính thụ để cọ độ hảo cảm. Vốn muốn trở thành chị em tốt với hắn nên đã giúp hắn rất nhiều. Thậm chí có vài lần hai người còn hẹn đi cà phê nói chuyện nữa. Nhưng sau khi phát hiện nếu OOC thì sẽ bị bệnh, Hạ Dương đã quyết định không thân thiết với nhân vật chính thụ nữa mà phải nghĩ cách khác để không bị ba tên công quân liên thủ giết chết. Trong lúc đó cậu chỉ đành bấm bụng khiêu khích Tề Bạch Ân khắp nơi, nhưng cũng không dám làm gì tổn thương nặng đến hắn.

Mới hồi hè nhân vật chính thụ còn cao bằng cậu, nói chuyện cũng nhỏ nhẹ lễ phép, ánh mắt dịu dàng khiến người khác đắm say cơ mà? Sao mới có ba tháng mà hắn cao lên dữ thần vậy? Thậm chí tính cách cũng trở nên lạnh lùng hơn. Có một thoáng chốc khi hắn đứng lên, Hạ Dương đã thấy ánh mắt hắn nhìn cậu như muốn một phát bóp chết cậu ngay tại chỗ.

Chắc cậu nghĩ nhiều quá rồi!

Nhưng nếu để Tề Bạch Ân đi dễ dàng như vậy thì chắc chắn tối nay về cậu sẽ bị sốt bốn mươi độ. Thế nên nghĩ cũng không nghĩ, Hạ Dương ném thẳng chiếc cặp đang cầm trên tay vào đầu Tề Bạch Ân.

Vì ăn đau nên hắn quay lại nhìn cậu, đôi mắt đỏ màu máu như muốn nhấn chìm cậu trong huyết lệ. Dù rùng mình nhưng Hạ Dương vẫn chửi: “Mày ăn gan hùm rồi hay gì mà thấy tao lại dám bỏ đi như thế?” Cậu đi đến phía trước đẩy hắn một cái, buộc Tề Bạch Ân phải quỳ trước mặt mình: “Tề nhị thiếu gia bây giờ ỷ mình cao to vạm vỡ rồi nên khinh tao chứ gì?”

Tề Bạch Ân vẫn quỳ ở đó, đôi mắt nhìn cậu như nhìn người đã chết.

“Á à mày gan lắm!” Hạ Dương nắm tóc hắn, lực đạo không chút nương tay khiến Tề Bạch Ân phải nhíu mày. Thấy vậy, cậu nói: “Mày nên nhớ mày là con chó của tao! Đụng trúng chủ nhân là phải quỳ xuống sủa xin tha chứ không phải bày đặt ra vẻ thanh cao như mày! Nhưng mà thôi, hôm nay ngày đầu của năm học mới, bổn thiếu gia vui nên tha cho mày. Chỉ là…”

Hạ Dương chỉ tay xuống chiếc cặp đang nằm chổng chơ dưới đất của mình, cười khinh miệt: “Chó thì phải nghe lời chủ. Tao đi lên lớp trước, mày ngoan ngoãn xách cặp lên cho tao. À, năm nay tao chung lớp với mày đó! Nên là tao khuyên mày nên thành thật nghe lời đi! Nếu không… một năm sắp tới của mày đ*o yên với tao đâu!”

Dứt lời, cậu buông tóc hắn ra, ra vẻ thoải mái đi về lớp.

Nhưng mà thật ra trong lòng Hạ Dương rén thấy mọe!

Má ơi, hồi nãy mình có làm quá không ta? Không biết đánh vậy Tề Bạch Ân có đau không nữa? Hiu hiu tội lỗi quá!

—---------

Lớp của Hạ Dương là lớp 11A1, trường THPT Nhất Sinh quy định đến năm 12 mới phân lớp theo giỏi dở, còn năm lớp 10 và 11 thì xếp random.

Chả hiểu random kiểu gì mà cậu lại phải vào chung lớp với nhân vật chính thụ nữa.

Hạ Dương vừa bước vào lớp, bầu không khí rộn ràng chợt lắng lại. Tất cả mọi người đều nhìn cậu với dáng vẻ e sợ, ai ai cũng né tránh khi cậu đi qua.

Né như né tà vậy mấy má?!

Hạ Dương nghĩ trong lòng như vậy nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra rất ngông cuồng. Cậu đi thẳng một mạch xuống dưới bàn chót cạnh cửa sổ. Chỗ ấy đã bị một nam sinh chiếm lấy nhưng vừa thấy Hạ Dương có ý định ngồi đây thì cậu ta phắn ngay lập tức.

Trước khi đi còn tri kỷ nói một câu: “Hạ đại ca, mời anh ngồi. Tiểu đệ sẽ đi nơi khác ạ!”

Ừm, làm đại ca cũng có chỗ tốt!

Hạ Dương độc chiếm cả một cái bàn. Vì cậu biết chả có ma nào dám lại ngồi cùng mình cả. Vậy lại càng thoải mái!

Nhưng Hạ Dương éo thể ngờ được một biến cố mang tên “giáo viên chủ nhiệm”.

Giáo viên chủ nhiệm lớp 11A1 tên là Quang Mễ, cô rất hiền lành và luôn yêu thương học sinh. Cô bước vào lớp với một chiếc bụng bầu rất lớn, theo dự tính là khoảng hai, ba tháng nữa sẽ sinh. Trước ngày sinh một tháng cô sẽ nghỉ hộ sản nên là cô Quang chỉ đồng hành được với lớp cậu khoảng một, hai tháng gì đó mà thôi.

Hạ Dương vừa nghe cô giảng, vừa ngắm cảnh ngoài cửa sổ. Ngồi một mình sướng thật, yên tĩnh và thanh bình. Cậu có thể chắc chắn Tề Bạch Ân sẽ chọn bàn đầu vì hắn ham học, thế nên ngồi đây khỏi lo đụng mặt.

Đúng lúc này, cửa lớp học nhẹ nhàng mở ra, Tề Bạch Ân bước vào với quần áo dính đầy bụi khiến cả lớp hoang mang. Một số người còn tranh thủ nói móc nói méo hắn. Một số còn lại thì quan tâm hỏi han, cô Quang Mễ là đặc biệt quan tâm nhất.

“Em không sao chứ?” Cô tiến đến giúp cậu phủi bụi, ân cần như một người mẹ dịu hiền.

Nhận được sự dịu dàng, thế nhưng Tề Bạch Ân cũng chỉ lạnh nhạt đáp lại: “Em không sao.”

Thấy sắc mặt cậu lạnh tanh như thế, tiếng xì xào từ dưới lớp lại càng ồn hơn.

“Nè, cậu ta sao có thể bất kính như vậy?”

“Đúng đó! Ai đời lại đi nói chuyện với cô giáo như thế?”

“Chắc tại vì nó là trẻ mồ côi á. Được Tề gia nhận về nuôi cũng chẳng rửa được sự nghèo hèn của nó.”

“Đúng rồi đúng rồi! Sao nó xứng mà dám ở cùng một nhà với anh Tề Minh cơ chứ?”

“Trời bồ chưa nghe hả? Nó bị Tề lão gia với Tề phu nhân chán ghét nên đã dọn ra ngoài sống từ lâu rồi.”

“Ê tui thấy mấy bồ quá đáng thế. Dù sao cậu ấy cũng là thủ khoa đầu vào khóa mình đó, năm ngoái còn đứng nhất khối 10 kia mà.”

“Bồ đi mà bênh nó! Nhìn bộ dạng đó chẳng biết hầu bao nhiêu ông lớn để người ta mua điểm cho rồi.”

Tiếng nói cười bêu rếu ngày càng nhiều, dẫu có xen lẫn vài âm thanh bênh vực nhưng rất nhanh chóng lại bị sự tiêu cực chèn ép. Tề Bạch Ân đứng đó nghe không sót một chữ. Hắn cúi mặt xuống, cả người tỏa ra lệ khí, chẳng ai biết hắn đang nghĩ gì.

Cô Quang Mễ đương nhiên cũng nghe, cô tức giận quát lên: “Mấy em thôi đi! Sao lại nói bạn như thế hả?”

Người đứng nhì khối - nam sinh tên Lưu Thiện từ lâu đã ngứa mắt Tề Bạch Ân, gã ta cười rồi nói với cô Quang Mễ: “Cô ơi cô đừng bênh thằng đó, nó đáng ghét hơn những gì mà cô nghĩ nhiều đấy ạ!”

“Đúng rồi á cô! Có tin đồn nó cặp một lúc ba anh cơ. Cái loại suốt ngày bán thân…”

Hot

Comments

🐇 k thích 🥕 [鳳姮]

🐇 k thích 🥕 [鳳姮]

êyy, ẩu rồi đó bạn, bà hơi quá trớn rồi đó, xích lên giùm đi

2025-01-17

2

🐇 k thích 🥕 [鳳姮]

🐇 k thích 🥕 [鳳姮]

xem phim cung đấu quá 180 phút =)))

2025-01-17

11

hủ hóng hớt nek

hủ hóng hớt nek

rùi có phải chiện nhà mik hơm🤌

2024-09-08

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Khởi đầu
2 Chương 2: Nhập học
3 Chương 3: Tan học ra cổng sau gặp tao
4 Chương 4: Cô gái tóc vàng
5 Chương 5: Bát Quái Đảng
6 Chương 6: Quán thịt nướng
7 Chương 7: Ký túc xá học bá
8 Chương 8: Cái thứ mềm mềm dài dài, to như cánh tay em bé
9 Chương 9: Băng bó cho hắn
10 Chương 10: Nước sả gừng
11 Chương 11: Đưa nước sả gừng
12 Chương 12: Ấn cậu vào cửa sổ
13 Chương 13: Xuất hiện rồi! Tra công thứ nhất - Tề Minh
14 Chương 14: Hạ Dương sợ hãi
15 Chương 15: Đánh tra nam sướng cả người
16 Chương 16: Hạ Dương bị đánh
17 Chương 17: Ôm cậu vào lòng
18 Chương 18: Nấu bữa sáng ngày 1
19 Chương 19: Bạn mới
20 Chương 20: Thay đổi cách nhìn
21 Chương 21: Cô giáo chủ nhiệm mới
22 Chương 22: Hai tuần trước kỳ kiểm tra giữa kỳ
23 Chương 23: Kẹo ngọt
24 Chương 24: Điểm yếu của Tề Bạch Ân
25 Chương 25: Thật đáng yêu!
26 Chương 26: Ngủ với tôi một đêm? (1)
27 Chương 27: Ngủ với tôi một đêm? (2)
28 Chương 28: Sốt rồi
29 Chương 29: Gia đình bất ổn (1)
30 Chương 30: Gia đình bất ổn (2)
31 Chương 31: Diễn đàn trường
32 Chương 32: Tự dưng lại có fan couple???
33 Chương 33: Xuất hiện rồi! Tra công thứ hai - Du Trình
34 Chương 34: Combat
35 Chương 35: Tình bạn bè
36 Phiên ngoại đặc biệt đêm trung thu (H+)
37 Chương 36: Biến cố lớp học
38 Chương 37: Cố Thi
39 Chương 38: Cháu thích cậu ấy
40 Chương 39: Ghen
41 Chương 40: Thi rồi
42 Chương 41: Thi xong rồi
43 Chương 42: Chuyến đi chơi bất ổn
44 Chương 43: Đến Nhật Bản rồi
45 Chương 44: Kẻ tâm cơ
46 Chương 45: Kẻ tâm cơ (2)
47 Chương 46: Lại ngủ chung?
48 Chương 47: Nụ hôn thầm lặng
49 Chương 48: Tokyo Skytree
50 Chương 49: Xuất hiện rồi! Tra công thứ ba - Tần Doanh
51 Chương 50: Kế hoạch bắt người
52 Chương 51: Đe dọa
53 Chương 52: Nụ hôn bất ngờ
54 Chương 53: Dần dần nhận ra
55 Chương 54: Suy nghĩ của Hạ Dương
56 Chương 55: Đi Disneyland
57 Chương 56: Sắp có biến
58 Chương 57: Bắt cóc (1)
59 Chương 58: Bắt cóc (2)
60 Chương 59: Bắt cóc (3)
61 Chương 60: Đổi ý định
62 Chương 61: Thôi miên (1)
63 Chương 62: Thôi miên (2)
64 Chương 63: Hợp tác
65 Chương 64: Người hầu
66 Chương 65: Người hầu (2)
67 Chương 66: Người Hầu bị bỏ đói
68 Chương 67: Tần Doanh ghen
69 Chương 68: Hắn đến rồi
70 Chương 69: Giải trừ thôi miên
71 Chương 70: Khôi phục
72 Chương 71: Về nước
73 Chương 72: Trước buổi tiệc
74 Chương 73: Vào tiệc (1)
75 Chương 74: Vào tiệc (2)
76 Chương 75: Công bố thân phận thật (1)
77 Chương 76: Công bố thân phận thật (2)
78 Chương 77: Xử lý Tề gia
79 Chương 78: Tề gia suy tàn
80 Chương 79: Hội xuân
81 Chương 80: Cái chết gần kề
82 Chương 81: Tỏ tình
83 Chương 82: Hôn cậu thật sâu
84 Chương 83: Xác nhận quan hệ
85 Chương 84: Tề Bạch Ân biết cậu là Hạ Ôn?
86 Chương 85: Khế ước ở rễ
87 Chương 86: Ở chung
88 Chương 87: Ấm hơn chưa? (18+)
89 Chương 88: Tết sắp đến
90 Chương 89: Giao thừa (1)
91 Chương 90: Giao thừa (2)
92 Chương 91: Bàn chuyện năm sau
93 Chương 92: Giấc mơ tiên tri
94 Chương 93: Dọn vào ở chung ký túc xá
95 Chương 94: Biến cố ký túc xá
96 Chương 95: Thứ gì đó đang tới
97 Chương 96: "Nó"
98 Chương 97: Ý thức chủ
99 Chương 98: Tiêu Kha xuất hiện
100 Chương 99: Rơi vào thế yếu
101 Chương 100: Thất thế
102 Chương 101: Hắn đã chịu quá nhiều khổ đau
103 Chương 102: Sự hối hận kịp thời
104 Chương 103: Tần Doanh tỏ tình
105 Chương 104: Ý thức chủ yếu đi?
106 Chương 105: Tỉnh
107 Chương 106: Thừa nhận (1)
108 Chương 107: Thừa nhận (2)
109 Chương 108: Bình yên trước bão giông
110 Chương 109: Lau người
111 Chương 110: Làm chuyện kích thích (18+)
112 Chương 111: Về nhà
113 Chương 112: Giông tố ập tới
114 Chương 113: Chỉ là bạn
115 Chương 114: Ác mộng thành sự thật
116 Chương 115: Đến bar
117 Chương 116: Giam cầm
118 Chương 117: Nguy kịch
119 Chương 118: Chân tướng (1)
120 Chương 119: Chân tướng (2)
121 Chương 120: Chân tướng (3)
122 Chương 121: Thân phận của hắn
123 Chương 122: Hạnh phúc
124 Chương 123: Lớp 12
125 Chương 124: Thi cử
126 Chương 125: Kết thúc viên mãn
127 Ngoại truyện 1: Lâu rồi không gặp (16+)
128 Ngoại truyện 2: Công sức được đền đáp
129 Ngoại truyện 3: Kết hôn [END]
Chapter

Updated 129 Episodes

1
Chương 1: Khởi đầu
2
Chương 2: Nhập học
3
Chương 3: Tan học ra cổng sau gặp tao
4
Chương 4: Cô gái tóc vàng
5
Chương 5: Bát Quái Đảng
6
Chương 6: Quán thịt nướng
7
Chương 7: Ký túc xá học bá
8
Chương 8: Cái thứ mềm mềm dài dài, to như cánh tay em bé
9
Chương 9: Băng bó cho hắn
10
Chương 10: Nước sả gừng
11
Chương 11: Đưa nước sả gừng
12
Chương 12: Ấn cậu vào cửa sổ
13
Chương 13: Xuất hiện rồi! Tra công thứ nhất - Tề Minh
14
Chương 14: Hạ Dương sợ hãi
15
Chương 15: Đánh tra nam sướng cả người
16
Chương 16: Hạ Dương bị đánh
17
Chương 17: Ôm cậu vào lòng
18
Chương 18: Nấu bữa sáng ngày 1
19
Chương 19: Bạn mới
20
Chương 20: Thay đổi cách nhìn
21
Chương 21: Cô giáo chủ nhiệm mới
22
Chương 22: Hai tuần trước kỳ kiểm tra giữa kỳ
23
Chương 23: Kẹo ngọt
24
Chương 24: Điểm yếu của Tề Bạch Ân
25
Chương 25: Thật đáng yêu!
26
Chương 26: Ngủ với tôi một đêm? (1)
27
Chương 27: Ngủ với tôi một đêm? (2)
28
Chương 28: Sốt rồi
29
Chương 29: Gia đình bất ổn (1)
30
Chương 30: Gia đình bất ổn (2)
31
Chương 31: Diễn đàn trường
32
Chương 32: Tự dưng lại có fan couple???
33
Chương 33: Xuất hiện rồi! Tra công thứ hai - Du Trình
34
Chương 34: Combat
35
Chương 35: Tình bạn bè
36
Phiên ngoại đặc biệt đêm trung thu (H+)
37
Chương 36: Biến cố lớp học
38
Chương 37: Cố Thi
39
Chương 38: Cháu thích cậu ấy
40
Chương 39: Ghen
41
Chương 40: Thi rồi
42
Chương 41: Thi xong rồi
43
Chương 42: Chuyến đi chơi bất ổn
44
Chương 43: Đến Nhật Bản rồi
45
Chương 44: Kẻ tâm cơ
46
Chương 45: Kẻ tâm cơ (2)
47
Chương 46: Lại ngủ chung?
48
Chương 47: Nụ hôn thầm lặng
49
Chương 48: Tokyo Skytree
50
Chương 49: Xuất hiện rồi! Tra công thứ ba - Tần Doanh
51
Chương 50: Kế hoạch bắt người
52
Chương 51: Đe dọa
53
Chương 52: Nụ hôn bất ngờ
54
Chương 53: Dần dần nhận ra
55
Chương 54: Suy nghĩ của Hạ Dương
56
Chương 55: Đi Disneyland
57
Chương 56: Sắp có biến
58
Chương 57: Bắt cóc (1)
59
Chương 58: Bắt cóc (2)
60
Chương 59: Bắt cóc (3)
61
Chương 60: Đổi ý định
62
Chương 61: Thôi miên (1)
63
Chương 62: Thôi miên (2)
64
Chương 63: Hợp tác
65
Chương 64: Người hầu
66
Chương 65: Người hầu (2)
67
Chương 66: Người Hầu bị bỏ đói
68
Chương 67: Tần Doanh ghen
69
Chương 68: Hắn đến rồi
70
Chương 69: Giải trừ thôi miên
71
Chương 70: Khôi phục
72
Chương 71: Về nước
73
Chương 72: Trước buổi tiệc
74
Chương 73: Vào tiệc (1)
75
Chương 74: Vào tiệc (2)
76
Chương 75: Công bố thân phận thật (1)
77
Chương 76: Công bố thân phận thật (2)
78
Chương 77: Xử lý Tề gia
79
Chương 78: Tề gia suy tàn
80
Chương 79: Hội xuân
81
Chương 80: Cái chết gần kề
82
Chương 81: Tỏ tình
83
Chương 82: Hôn cậu thật sâu
84
Chương 83: Xác nhận quan hệ
85
Chương 84: Tề Bạch Ân biết cậu là Hạ Ôn?
86
Chương 85: Khế ước ở rễ
87
Chương 86: Ở chung
88
Chương 87: Ấm hơn chưa? (18+)
89
Chương 88: Tết sắp đến
90
Chương 89: Giao thừa (1)
91
Chương 90: Giao thừa (2)
92
Chương 91: Bàn chuyện năm sau
93
Chương 92: Giấc mơ tiên tri
94
Chương 93: Dọn vào ở chung ký túc xá
95
Chương 94: Biến cố ký túc xá
96
Chương 95: Thứ gì đó đang tới
97
Chương 96: "Nó"
98
Chương 97: Ý thức chủ
99
Chương 98: Tiêu Kha xuất hiện
100
Chương 99: Rơi vào thế yếu
101
Chương 100: Thất thế
102
Chương 101: Hắn đã chịu quá nhiều khổ đau
103
Chương 102: Sự hối hận kịp thời
104
Chương 103: Tần Doanh tỏ tình
105
Chương 104: Ý thức chủ yếu đi?
106
Chương 105: Tỉnh
107
Chương 106: Thừa nhận (1)
108
Chương 107: Thừa nhận (2)
109
Chương 108: Bình yên trước bão giông
110
Chương 109: Lau người
111
Chương 110: Làm chuyện kích thích (18+)
112
Chương 111: Về nhà
113
Chương 112: Giông tố ập tới
114
Chương 113: Chỉ là bạn
115
Chương 114: Ác mộng thành sự thật
116
Chương 115: Đến bar
117
Chương 116: Giam cầm
118
Chương 117: Nguy kịch
119
Chương 118: Chân tướng (1)
120
Chương 119: Chân tướng (2)
121
Chương 120: Chân tướng (3)
122
Chương 121: Thân phận của hắn
123
Chương 122: Hạnh phúc
124
Chương 123: Lớp 12
125
Chương 124: Thi cử
126
Chương 125: Kết thúc viên mãn
127
Ngoại truyện 1: Lâu rồi không gặp (16+)
128
Ngoại truyện 2: Công sức được đền đáp
129
Ngoại truyện 3: Kết hôn [END]

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play