『Văn Nguyên』Đoạt Lại

『Văn Nguyên』Đoạt Lại

Chapter 1

Trong căn phòng tối, với màu chủ đạo là trắng vàng. Chiếc đèn ngủ tỏa ra một ánh sáng mờ mờ ảo ảo, không khí trong phòng vô cùng ảm đạm. Chiếc giường trắng được sắp xếp ngay ngắn, sạch sẽ. Ngồi bên cạnh....
Một người với khuôn mặt tương đối xinh đẹp đang khóc nức nỡ... Nước mắt rơi lệ thấm ướt hết cả bộ đồ màu trắng tinh...
Ngày cưới là một chuyện đáng vui, không phải y nên vui vẻ cùng mọi người chứ ? Sao lại khóc thảm thiết thế này. Bỗng tiếng mở cửa từ từ phát ra y quay lại lau đi nước mắt, sợ hãi nhìn vào người đang tiến lại gần mình.
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Em vẫn đợi tôi sao !
Ánh mắt lạnh lùng kia hướng về phía y, y ngồi trên giường bắt đầu run sợ. Hắn càng tiến gần đến y. Vừa tiến tới vừa tháo lỏng cà vạt và vài cúc áo. Y không còn đường lui, cứ theo đó mà nước mắt bắt đầu chảy xuống.
Trương Chân Nguyên(Y)
Trương Chân Nguyên(Y)
Anh tránh xa tôi ra, làm ơn đừng lại gần tôi.
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Đám cưới mà không có đêm tân hôn thì còn gì thú vị nữa...
Giọng nói của hắn ngày càng ma mị. Y như phát ớn mỗi khi hắn cất tiếng nói, lạnh cả sóng lưng.
Trong người có chút men của rượu, cơ thể lại thấy khó chịu. Một người đàn ông có sự chiếm hữu cao như hắn thì khó mà kiềm lòng với thân ảnh đối diện.
Hắn mạnh bạo đưa tay lên xé một bên áo của y lộ ra xương quai xanh săn chắc. Hắn không kiềm được bản thân cứ lao vào người y. Thân hình bé nhỏ phía dưới chịu nhiều đau đớn, từng cú thú.c cứ vang vẳng trong đầu y. Từng cái dấu hôn, sờ soạng của hắn làm khuôn mặt của y đã ướt đẫm từ khi nào cũng không hay. Đêm tân hôn không bao giờ quên được y.
• Quay lại 2 tháng trước •
Mama Lưu
Mama Lưu
Diệu Văn này, con cũng đã gần 30 tuổi rồi sao còn không cưới vợ rồi cho mẹ đứa cháu bồng.
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Mẹ à, chuyện cưới hỏi vẫn còn sớm mà. Khi nào con thành đạt hơn con sẽ dẫn con dâu về cho mẹ.
Mama Lưu
Mama Lưu
Diệu Văn à, con cũng biết là mẹ đã già rồi. Không còn sống được bao lâu nữa. Nên con hãy làm ước nguyện của mẹ thành hiện thực đi. Mẹ chờ hết nổi rồi.
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Vâng, con sẽ nhanh chóng dẫn con dâu về ra mắt mà.
Vài này sau đó...
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Mẹ à, con dẫn con dâu về cho mẹ rồi này
Mama Lưu
Mama Lưu
Sao lại ngay lúc này...mẹ...mẹ đã mai mối một người khác cho coi rồi....
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Gì cơ... Không phải mẹ đã hứa sẽ chờ con sao ? Chuyện mai mối này đến con còn chưa biết, tại sao mẹ lại giấu con ? //tức giận//
Mama Lưu
Mama Lưu
Mẹ...mẹ xin lỗi, nhưng người mẹ mai muốn cho con là một người hiền dịu, lại có nhân cách tốt nữa. Còn đây... //nhìn về người con gái đứng bên cạnh hắn//
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Ý mẹ là cô ấy không tốt sao... Mẹ..thật quá đáng //nắm tay người bên cạnh chuẩn bị rời đi//
Mama Lưu
Mama Lưu
Diệu Văn...
Hắn vừa quay đầu gót, mẹ hắn đã quỵ xuống vì lên cơn đau tim... Nghe tiếng mẹ hắn kêu. Hắn hoảng hốt quay lại, rồi chạy đến chỗ bà. Cầu xin thảm thiết...
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Lưu Diệu Văn(Hắn)
Mẹ ơi...con xin lỗi...mẹ đừng làm sao mà //lo sợ//
———END 1———
ткнα..!
ткнα..!
Bộ chat đầu tiên tự vt mong mn không chê. Nhớ cmt cho tui có động lực vt tiếp nha🌱
Hot

Comments

꧁༻Chân Bảo ༺꧂

꧁༻Chân Bảo ༺꧂

hóng á
sao ms zô đã thấy cs điềm gòi nhờ

2022-08-24

2

Thục Nương

Thục Nương

Hóng a

2022-08-22

1

Azura:33

Azura:33

hóng

2022-08-20

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play