An An Của Anh
Những năm tháng tuổi trẻ yêu hết mình, sống chết vì tình yêu đều đã qua. Vui vẻ có, hạnh phúc có, đau khổ lại càng không tránh khỏi. Hy vọng rồi lại thất vọng. Nhưng tất cả đều đã qua, thời gian không ngừng trôi, chúng ta không ngừng thay đổi, quá khứ hiện tại hay tương lai, kể như cũng đã có khoảnh khắc trái tim chúng ta rung động vì nhau.
Hiểu lầm hay sự ích kỉ đều đã qua, không quay lại được. Dù là hạnh phúc hay đau thương, chúng ta vẫn không hối hận vì đã yêu.
Những năm tháng tuổi trẻ yêu hết mình, sống chết vì tình yêu đều đã qua. Vui vẻ có, hạnh phúc có, đau khổ lại càng không tránh khỏi, hy vọng rồi lại thất vọng...
Nhưng tất cả đều đã qua, thời gian không ngừng trôi, chúng ta không ngừng thay đổi, quá khứ hiện tại hay tương lai, kể như cũng đã có khoảnh khắc trái tim chúng ta rung động vì nhau.
Hiểu lầm hay sự ích kỉ đều đã qua, không quay lại được. Dù là hạnh phúc hay đau thương, chúng ta vẫn không hối hận vì đã yêu.
Hạ An đã từng theo đuổi Hoàng Thiên suốt những năm thời cấp 3, có thể nói đó là thời gian tình yêu nồng cháy nhất của tuổi trẻ. Bị từ chối thì sao chứ, cô lại theo đuổi tiếp. Cuối cùng cũng được như ý nguyện, Hoàng Thiên cùng cô hẹn hò.
Nhưng có lẽ chỉ là mình cô ảo tưởng trong đoạn tình cảm này, hay là sự ích kỉ của anh, khiến cho cả hai đều tổn thương, nhưng người tổn thương nhất vẫn là cô gái nhỏ Hạ An. Nếu ngay từ đầu anh đừng cho cô cơ hội thì có lẽ sẽ bớt đau hơn, anh đã quá tàn nhẫn với cô...
....
Trần Hạ An, một cô gái xinh đẹp, dễ thương. Năm nay vừa tốt nghiệp đại học chuyên nghành truyền thông, là một cô phóng viên nhỏ. Gia đình hạnh phúc, ba mẹ thương yêu và một người anh trai luôn cưng chiều.
Nhưng không phải vì được cưng chiều mà cô có tính cách cao ngạo, ngang ngược. Hạ An là cô gái nhỏ luôn mang đến sự tích cực, vui vẻ đáng yêu, là một bông hoa nhỏ luôn tỏa sáng, thế nên cô rất được yêu thích, mối quan hệ xung quanh cô cũng trở nên rất phong phú.
Hôm nay Hạ An vừa mới đi đến một công ty xin việc. Tuy nhà cũng có công ty nhưng không có lĩnh vực của cô, hơn hết Hạ An thích trải nghiệm, muốn thực sự làm công việc mình yêu thích, tự mình giành lấy vinh quang.
Chỉ có tính cách của cô khá trẻ con, nên đôi khi trông cô giống một cô gái mềm yếu vô hại nhưng thực tế lại gai góc hơn ai hết.
Cô trong mắt mọi người luôn hoàn hảo, vừa xinh đẹp lại vừa giỏi giang, khéo ăn khéo nói, luôn vui vẻ tích cực. Vì vậy đã có rất nhiều cô, dì muốn Hạ An làm con dâu mình, ngay cả mẹ cô cũng hùa theo mấy dì ấy.
Cô từ nhỏ đã được rất nhiều nhà coi là con dâu rồi đến lớn cũng chẳng ít đi chỉ có tăng lên. Đây là niềm tự hào của mẹ cô, nhưng lại là nỗ khổ của cô khó giải quyết.
Gần đây tình trạng này càng căng thẳng hơn, cô vừa ra trường mẹ lại càng hối thúc cô nên có bạn trai.
Hạ An mỗi lần đều lấy bố để chặn mẹ lại, nhưng có lúc thành công cũng có lúc thất bại. Thành công thì bố bị mẹ lải nhải, thất bại là cô và ba bị mẹ bỏ đói cùng nghe thuyết giảng mấy tiếng của mẹ.
Lần xin việc đầu tiên này rất thuận lợi, cô được nhận vào một công ty truyền thông khá nổi tiếng. Vừa về tới nhà định rủ bạn đi ăn mừng, bởi vì nay ba mẹ cô vắng nhà, đúng lúc này chuông điện thoại vang lên là Hà Nhi bạn thân của cô gọi đến.
- Alo An An xinh đẹp đáng yêu của mình
Ôi cái giọng điệu này bao năm vẫn không đổi thật là....đáng yêu.
- Hà Nhi cậu gọi mình có việc gì đấy?
Đầu dây bên kia cũng mau chóng trả lời.
- Sắp tới lớp cấp 3 có tổ chức họp lớp, cậu đi chứ?
Hạ An nghe thấy họp lớp thì suy nghĩ một lúc, sau đó định lên tiếng từ chối thì Hà Nhi liền nói tiếp.
- Yên tâm, cậu ta không có đến. Cậu đến đi, dù sao mấy lần trước cậu đã không đến rồi, mọi người đều nhắc đến cậu.
Hạ An nghe vậy liền hiểu Hà Nhi đang nói tới ai. Đúng là vì người kia nên mấy năm nay họp lớp cô đều không đi. Không phải vì sợ người kia mà gặp lại thì có chút ngượng, dù thực chia tay là đã kết thúc rồi, nhưng trong lòng thật sự vẫn có chút không thoải mái khi gặp lại.
Nếu năm nay cậu ta không đi vậy thì cô đi cũng được, gần đây cũng rảnh rỗi, ôn lại kỉ niệm cũ cũng thú vị.
- Được, hôm đó mình sẽ sắp xếp.
...
Rất nhanh đã đến buổi họp lớp, Hạ An có hẹn với Hà Nhi cùng đến. Vừa tan làm cô liền về nhà thay đồ, trang điểm nhẹ rồi nói với ba mẹ.
Tuy chỉ là mặc một chiếc váy hoa nhí đơn giản, cùng trang điểm nhẹ, tóc đen xõa ngang lưng, nhưng nhìn cô vẫn cứ hút mắt, một vẻ đẹp thanh thuần, trong sáng, nhưng đâu đó vẫn toát lên sự trưởng thành. Cũng đã lâu rồi chưa gặp lại bạn cũ, trong lòng cô không khỏi có chút hứng khởi. Do là đi buổi tối lên cô không tự lái xe mà bắt taxi đi đến nhà Hà Nhi rồi cùng đến.
Cả hai cùng đến một quán rượu, nhưng lại giống phòng trà. Nghe nói là quán của một người trong lớp cô vừa mới mở. Cô và Hà Nhi đến có hơi muộn, cũng tại Hà Nhi, chuẩn bị lâu như gì vậy. Lớp cô ngồi ở một bàn dài ở trung tâm quán, đối diện là dàn nhạc của quán.
Dường như mọi người đã đến đông đủ. Vừa thấy cô và Hà Nhi đến thì một người liền lên tiếng.
- A, hoa khôi của chúng ta đến rồi.
Nghe anh bạn kia nói vậy cô ngại ngùng mỉm cười chào mọi người, sau đó cùng Hà Nhi ngồi xuống chỗ trống.
Mọi người trong lớp đều đến đông đủ, thậm chí còn mang theo cả bạn trai, bạn gái, vợ hoặc chồng đi theo, thật sự rất đông vui, nhộn nhịp.
Nói chuyện một hồi, món ăn cũng ra, mọi người lại tiếp tục vừa ăn vừa nói lại chuyện cũ thật vui vẻ. Tuy là xung quanh ở những bàn khác vẫn có khách nhưng họ cũng không thấy phiền khi nhóm cô có chút ồn ào.
Mọi người nói chuyện vô cùng vui vẻ. Nào là kể lại chuyện cũ rồi nói đến công việc hiện tại của mọi người. Trong lớp cô đã có vài người kết hôn và sinh con, còn những người khác đa số cũng đã có bạn gái hoặc bạn trai. Hà Nhi cũng đã có bạn trai, hôm nay nếu không phải bạn trai cô ấy bận thì cũng sẽ đi cùng. Chỉ có Hạ An vẫn còn độc thân.
Lúc này một người bạn tên Hoài Anh hỏi cô.
- Đúng rồi. Nãy giờ mọi người đều nói hết rồi chỉ còn mỗi Hạ An chưa nói, sao nay không đưa bạn trai đến cùng? Cậu là người phải nói nhiều nhất vì năm nay cậu mới đi họp lớp, còn mấy năm trước toàn trốn thôi.
Mấy người kia cũng hùa theo nói.
- Đúng rồi, đúng rồi.
Hạ An có chút khó xử nói.
- Mình vẫn chưa có bạn trai.
Nghe cô nói vậy một cô bạn khác lên tiếng.
- Cậu nói thế thì ai tin chứ. Cậu đẹp như vậy mà chưa có bạn trai, có phải là do kén chọn quá không?
Cô bạn đó nói xong mấy người bạn khác cũng hùa theo hỏi, nhưng cô chỉ biết cười nói là do công việc bận rộn, vẫn chưa muốn hẹn hò.
Mọi người đều nói không tin, cô dở khóc dở cười giải thích, sau đó họ lại nói về chuyện hồi trước cô có nhiều người theo đuổi thế nào. Biết bao anh chàng si mê, cứ ra chơi lại qua lớp cô cắm rễ ở ngoài cửa sổ nhìn cô.
Hạ An biết mọi người đang trêu mình nhưng vẫn vui tuy là vẫn có chút ngại. Nhìn mọi người nói chuyện vui vẻ như vậy thật nhớ thời còn đi học. Ôi thời đó thật tốt biết bao. Sau đó lại có người nói với cô nếu không có bạn trai hay để cô ấy giới thiệu anh trai cô ấy cho cô. Nghe tới đây cô bất giác rùng mình.
Ở nhà bị mấy người bạn của mẹ làm mai cô đã sợ lắm rồi. Đang định từ chối thì có một người lên tiếng.
- Hoàng Thiên cậu vừa đến sao, mau ngồi, mau ngồi.
Sự chú ý của mọi người liền dời từ cô sang người vừa mới đến. Cô khi nghe thấy cái tên kia liền quay qua nhìn, vừa đúng lúc anh cũng đang nhìn cô, thế là bốn mắt nhìn nhau. Cô có chút hoảng hốt liền quay đi chỗ khác. Lúc này mọi người đang nói chuyện rôm rả cùng anh, chủ yếu là mấy người con trai.
Anh vừa đẹp trai, gia cảnh tốt, học giỏi, còn chơi bóng rổ rất giỏi. Tên đầy đủ của anh là Lê Hoàng Thiên, lúc trước vừa là là nam thần của lớp cũng là nam thần số 1 của trường cô, anh đã khiến bao nhiêu trái tim thiếu nữ tan chảy.
Lúc này Hà Nhi thấy Hoàng Thiên đến thì bất ngờ cùng cảm thấy có lỗi với Hạ An liền ghé qua tai cô giải thích.
- An An mình thật sự không biết cậu ta sẽ đến, rõ ràng là mọi người nói cậu ấy có bao giờ đi họp lớp đâu.
Hạ An nghe vậy thì nhíu mày nhưng cũng đáp lại lời Hà Nhi.
- Không sao. Chuyện đó mình sẽ tính tội cậu sau.
Nói xong Hạ An quay lại tiếng tục uống đồ uống của mình, bình thản không quan tâm đến phía bên kia.
Chỉ là có mình cô mới biết, trong lòng lúc này đã loạn ra thành cái gì. Không ngờ mới đó mà đã gặp lại người yêu cũ rồi. Trong lớp cũng chỉ có vài người biết chuyện của anh và cô, nên cũng không đáng ngại, chỉ là gặp lại trong hoàn cảnh này, cô vẫn chưa có chuẩn bị tâm lý kịp, vẫn sẽ có chút dao động khi nghe giọng nói của anh.
Mọi người nói chuyện vui vẻ, ăn uống, rồi lại có người xung phong lên sân khấu hát, hệt như lúc họ còn đi học. Hạ An nhìn mọi người cười cũng bất giác cười theo.
Hoàng Thiên từ đầu tới giờ đều chăm chú nhìn cô, Hạ An dường như cũng cảm nhận được ánh mắt đó liền quay qua nhìn, va phải ánh mắt đen láy nhưng lại dịu dàng của anh, cô có chút thất thần trong giây lát, nhưng sau đó cũng nhanh chóng bừng tỉnh. Lúc này mặt cô đã có hơi đỏ, cô chỉ uống một chút rượu, nhưng không biết mặt đỏ vì rượu hay vì cái khác.
Updated 21 Episodes
Comments
Hắc Bạch. 🎧🍀
Tôi nghĩ là say tình 😁😁
2023-09-25
3
H
🎉🎉🎉
2023-09-17
1
Lương Phương Thảo
hay
2023-07-24
1