Nghịch Thuỷ Hành Châu
Biển lớn cuộn đưa con sóng hoà vào mảnh trời an tĩnh, cả đất trời như quyện vào làm một, chẳng mấy chốc thì mưa bắt đầu rơi trên những mái hiên cong cong phủ một tầng rêu phong. Trong buồng, ánh nến vàng vọt phủ lên toàn bộ mọi vật, có nam tử nọ tay cầm bút than tỉ mỉ vẽ chân mày cho một nữ nhân mặc hồng y đỏ chói. Hắn nghiêng đầu, gương mặt lộ ra vẻ an nhiên, giọng nói cũng nhẹ nhàng trầm ấm:
- Quân nhi, nàng nói xem ta vẽ thế này đã đẹp chưa?
Quân Ý đưa mắt nhìn gương đồng ở phía đối diện, trong lòng dấy lên một chút hạnh phúc cùng bất an một cách rõ ràng. Người vừa vẽ mày cho nàng đây chính là phu quân của nàng, thượng thần Dung Trạch. Vốn là một thượng thần từ thời bát đại gia tộc cùng tứ giới nhân - tiên - ma - yêu tranh chấp địa bàn, trong lòng hắn vốn chỉ có thiên hạ chúng sinh, một chút cũng không có tư tình riêng. Đối với nàng mà nói, hai người tuy tương kính như tân là điều tốt nhưng chưa bao giờ hắn chạm qua nàng kể từ đêm tân hôn năm đó. Nàng gả cho hắn cũng xem như là gả cao, môn không đăng, hộ không đối. Mọi người trong vạn dặm Thuỷ Hành Cung này đều ngưỡng mộ nàng vì được gả cho hắn. Chỉ có nàng mới biết một điều rằng, hắn chưa từng thích nàng. Hắn đưa nàng về Thuỷ Hành Cung dạy dỗ tiên pháp, chỉ bảo mọi luân thường đạo lý, hắn với nàng vừa là ân nhân cũng là ân sư.
Nàng vốn có chân thân là một con hạc tinh, vì khổ luyện ngày đêm, giác ngộ thiên đạo liền một bước phi thăng thành tiên. Vào cái đêm nàng chịu thiên kiếp, chín tụ lôi đỉnh oanh oanh tạc tạc đánh xuống phía thác sau bìa rừng, là cơ duyên xảo hợp được Dung Trạch đi ngang cứu lấy một mạng. Kể từ đó, nàng đem lòng ái mộ hắn. Ngày hắn nói hắn muốn thú nàng, đối với nàng dường như đó là một giấc mộng. Cuộc sống phu thê sau này cũng chỉ là danh không chính ngôn không thuận, không có gì để bàn bạc thêm.
Quân Ý mỉm cười ngắm mình, chẳng lẽ sau ngần ấy thời gian hắn đã động tâm với nàng? Nàng có nằm mơ cũng không nghĩ tới một thượng thần cao cao tại thượng lại thích một hạc tiên bé nhỏ như nàng, xem ra chỉ cần ta có tâm thì ông trời chắc chắn sẽ đáp ứng nguyện vọng của ta. Quân Ý nhìn hắn, nói:
- Dung Trạch, chỉ cần là chàng vẽ thì nhất định đều là đẹp nhất.
Dung Trạch gật đầu, không nhanh không chậm bồi nàng đến bên nhuyễn tháp, tay hắn đỡ lưng nàng để nàng dựa lưng vào, miệng đáp:
- Phu nhân thích thì bản quân yên tâm rồi. Ta còn có một việc muốn cầu nàng, mong nàng phải tận tình giúp đỡ bản quân. Đây là chuyện liên quan đến thiên hạ chúng sinh, thân làm tiên phải dốc sức vì họ mới phải đạo.
- Phu quân, chỉ cần là việc chàng muốn ta làm, ta nhất định sẽ làm. Chàng nói đi, chuyện gì mà hệ trọng thế?
Trong mắt Dung Trạch đều là thản nhiên, hắn nắm lấy đôi bàn tay trắng trẻo của nàng, ôn tồn nói:
- Thần khí thượng cổ Thái Châu Sa cần máu và hồn đan của nữ nhân có thể chất linh căn nhất phẩm cực hiếm. Ở trong tứ hải bát hoang này, chỉ có hai người là phù hợp, người thứ nhất là Quân Ý nàng, người còn lại là Thanh Nương, nữ đệ tử trong cung của chúng ta.
Quân Ý sửng sốt, hoá ra hắn vẽ mày cho nàng, đối tốt với nàng đều là vì những chuyện này. Nàng từ trước đến nay vẫn luôn hy sinh cho sinh linh trong thiên hạ, nhưng lần này không còn hồn đơn thì hồn phách của nàng sẽ còn lại được mấy phần chứ? Thái Châu Sa là thanh kiếm thần của Xích Tinh đế quân, đế quân vì luyện thành thanh kiếm đó mà dâng hiến thanh mai trúc mã của mình là Bạch Nguyệt tiên tử, nàng kia vì thế mà mất đi cốt cách tiên gia, nhảy khỏi Chu Tiên Đài thà chết làm người thường còn hơn là ở lại bên cạnh đế quân để người bảo vệ. Bảo vệ sao? Nực cười cho hai từ “bảo vệ”, nếu Xích Tinh đế quân bảo vệ nàng thì nàng có thể mất đi tiên cốt, mất đi máu thịt của mình sao? Lời này nói ra, quả thực Quân Ý không dám tin nửa chữ. Đáy mắt nàng đong đầy vẻ không tình nguyện, nàng hỏi hắn:
- Dung Trạch, không có hồn đan ta sẽ mất đi tiên cốt, ta sẽ trở thành một nửa phàm nhân. Chàng đành lòng sao?
- Nàng là thượng thần, lại là thê tử kết tóc của Dung Trạch thần quân ta, nàng sẽ ích kỷ để mặc sinh linh lầm than sao? Ma đầu tái thế, Chân Mặc lão ma đầu và Hàn Khanh Lân đã liên thủ với nhau rồi. Một khi thế gọng kìm vây hãm tiên giới thì nhân gian gặp hoạ đổ máu rồi. Thân là tiên tử, nàng cứ vậy mà bỏ mặc người vô tội trong thiên hạ sao?
Dung Trạch vừa dứt lời thì bên ngoài đã truyền đến tiếng của nữ tử, nàng ta gọi với vào trong, âm điệu thanh thuý vang lên vo ve như tiếng muỗi kêu:
- Sư phụ, Thanh Nhi nguyện đem hồn đơn cùng máu huyết của mình dâng lên tế Thái Châu Sa. Cầu sư phụ thành toàn.
Quân Ý dùng phép tạo một màn kết giới bao quanh thiên điện ngăn cản nàng ta tiến vào. Uyển Thanh Nương, nàng là một nữ tử yếu đuối nhu nhược còn dám dâng hiến thân mình vì đại cục, là thê tử của Dung Trạch lại càng là thượng thần trong Thuỷ Hành Cung, nàng sao có thể hèn nhát như vậy. Quân Ý sử dụng thật phóng ngôn truyền ý tứ của mình ra bên ngoài:
- Thanh Nương tiên tử, mời ngươi về cho. Chuyện này đã có ta cùng Dung Trạch thần quân quyết định, ở đây không mượn ngươi hô go gọi nhỏ ở ngoài.
Nói rồi nàng nhìn Dung Trạch một cái thật sâu, như sợ nếu nàng không đồng ý thì y sẽ khiến Thanh Nương tan xương nát thịt vậy. Quân Ý khẽ gật đầu ngầm đồng ý với Dung Trạch, nàng sẽ là người hiến tế cho Thái Châu Sa, nàng sẽ vì chúng sinh thiên hạ hi sinh tiên cốt của chính mình. Dung Trạch phất tay, ôm lấy thân thể mảnh khảnh của Quân Ý vào lòng. Cũng chẳng rõ nội tâm hắn hiện tại thế nào sau lớp biểu tình vừa ý kia. Thanh Nương bên ngoài không nhận được hồi đáp của Dung Trạch mà là của Quân Ý cũng có chút ngoài ý muốn, nàng ta phủi phủi tà áo trở về.
Updated 38 Episodes
Comments
Kỳ Hinh
Về phương diện này tui thấy cách nói chuyện và suy nghĩ của nhân vật rất hay,rất chân thật,mở đầu tốt,truyện tóm lại là hay,nhưng trong truyện có vài từ tui hong hiểu lắm,nhưng không sao,truyện của b tui thấy giống trong mấy bộ phim cổ trang tui hay coi,mê dữ lắmm
2023-08-12
1
Nana(◍•ᴗ•◍)
Câu từ sắc sảo:>
2023-08-11
0
Nana(◍•ᴗ•◍)
Nên tách đoạn ra nha, vì đoạn hơi dài á:3
2023-08-11
0