Chương 17: Bố quá đáng lắm

Ai dám tự xưng là vị hôn thê của bố Đường Đường? Ai dám hả?

Tư Vân còn chưa kịp phản ứng thì Đường Đường từ bên trong chạy ra hét ầm ĩ cả lên.

Mà Bạch Tố Kỳ nhìn thấy tiểu soái ca nhỏ nhắn xuất hiện thì hai mắt sáng rực lên. Cô ta vui mừng lập tức hướng đến Đường Đường mà hỏi Tô Vân.

- Quản gia, thằng bé này là con ai thế? Sao có thể đáng yêu như vậy chứ?

Đối với cái người phụ nữ tự nhận mình là vị hôn thê của bố, Đường Đường lập tức mang một ý thù địch hiện rõ trên mặt.

Thoắt thấy người phụ nữ định chạm vào người mình, thằng bé lập tức chạy ra phía sau chân của Tư Vân ẩn nấp.

Mà Bạch Tố Kỳ hơi khom người xuống, hướng đến Đường Đường rồi nói.

- Nhóc đẹp trai, nhóc là con của bố Mạc Hàn đúng không?

Đường Đường hừ lạnh, quay đầu đi không thèm trả lời.

Thế là Tư Vân đành thay thằng bé giới thiệu.

- Đây là tiểu thiếu gia nhà tôi.

- Thì ra đây là con trai của anh Mạc Hàn thật.

Dừng một lúc, Bạch Tố Kỳ hướng đến Đường Đường nở nụ cười tươi.

- Nhóc làm cái bộ dạng này giống như chị đây là người xấu vậy. Nào, lại đây làm quen đi. Sau này chị sẽ trở thành mẹ kế của nhóc đấy.

Hai từ "mẹ kế" vừa mới được Bạch Tố Kỳ phát ra, hai mắt của Đường Đường lập tức chuyển đỏ. Thằng bé nhìn chằm Bạch Tố Kỳ, sau đó một sức mạnh đẩy lùi Bạch Tố Kỳ lại về phía sau.

Cũng may, Bạch Tố Kỳ cũng là 1 huyết tộc, nếu không cả người đã bị đập mạnh vào thành xe rồi.

Cô ta nhìn về phía Đường Đường với ánh mắt như không tin nổi. Thằng nhóc kia mới nhỏ như vậy mà sức mạnh lại lớn như thế.

Cô ta đã từng nghe đồn rằng Mạc Hàn có 1 cậu con trai được hắn bảo bọc ở bên ngoài. Mẹ thằng bé tuy rằng là con người, nhưng thằng bé lại chính là huyết tộc thuần chủng không bị nhiễm bất cứ hỗn tạp nào.

Trường hợp này rất hy hữu xảy ra, phải nói là mấy trăm năm mới có 1 trời hợp đặc biệt như vậy xảy ra. Bạch Tố Kỳ còn nghe nói rằng vì biết Đường Đường chính là huyết mạch thuần chủng nên các trưởng lão muốn giữ thằng bé lại để bồi dưỡng.

Tuy nhiên, Mạc Hàn nhất quyết không đồng ý. Hắn lấy lí do trước đây các trưởng lão đã ép mẹ thằng bé bỏ nó vì mẹ thằng bé không phải huyết tộc. Đến khi thằng bé sinh ra rồi, Mạc Hàn đã đem cả mẹ lẫn con rời khỏi Huyết đảo mà không một ai biết cả.

Thật không ngờ, thằng nhóc đó lại sống ở đây.

Mà Bạch Tố Kỳ nhìn xung quanh như muốn tìm ai đó, cô ta hỏi Tư Vân.

- Vậy mẹ thằng nhóc này đâu rồi?

Tư Vân đáp.

- Mẹ tiểu thiếu gia thì tôi không biết! Trước khi tôi đến đây làm việc thì không có thấy rồi.

Bạch Tố Kỳ gật gù một lát.

Cái nắng nóng của ánh mặt trời khiến cho cô ta cảm thấy bỏng rát rất khó chịu. Mặc dù huyết tộc bây giờ đã tiến hoá hơn xưa rất nhiều là có thể xuất hiện dưới ánh nắng, nhưng cũng rất hạn chế.

Bạch Tố Kỳ vừa đi vừa căn dặn người làm đem đồ của mình vào.

Cô ta gọi Tư Vân lại rồi nói.

- Pha cho tôi ly nước cam đi.

Tư Vân đang định quay người đi thì Đường Đường khó chịu nắm chặt ngón tay của Tư Vân kéo lại.

Rồi thằng bé chạy đến trước mặt của Bạch Tố Kỳ rồi nhìn cô ta bằng ánh mắt ghét bỏ.

- Ai cho phép bà cô được bước chân vào đây? Có biết đây là lãnh thổ của ai không? Tất cả đồ ở đây đều là của Đường Đường này!

Nhũ mẫu từ trên tầng 2 nhìn xuống. Thấy Đường Đường đang đối chất với Bạch Tố Kỳ thì vội vàng chạy xuống bên cạnh nói đỡ.

- Tiểu thiếu gia, đây là khách của ông chủ. Tiểu thiếu gia theo tôi về phòng đi, gia sư đang đợi cậu đấy.

Đường Đường vẫn đứng yên, quay lại nhìn nhũ mẫu rồi đưa tay chỉ thẳng về phía của Bạch Tố Kỳ.

- Là khách sao dám được phép sai bảo mẹ? Chỉ có Đường Đường mới được nhờ vả mẹ thôi! Bất cứ ai cũng không được phép sai bảo mẹ làm việc!

- Tiểu thiếu gia, Tư quản gia là quản gia mà, đương nhiên là phải làm việc rồi...

Bên kia, nhũ mẫu đang hết mực khuyên nhủ Đường Đường.

Còn bên này, Bạch Tố Kỳ nghi hoặc quay sang nhìn về phía Tư Vân.

- Thằng nhóc kia gọi cô là mẹ à?

Tư Vân thẳng thắn trả lời.

- Tiểu thiếu gia vì thiếu thốn tình cảm của mẹ từ nhỏ. Cho nên khi tôi đến đây, tiểu thiếu gia cứ một mực gọi tôi là mẹ. Chứ thực ra... Tôi không phải mẹ ruột của tiểu thiếu gia ạ.

- Thì ra là vậy.

Đứng cũng khá lâu, Bạch Tố Kỳ muốn bước đến bộ ghế sofa ngồi xuống, ai ngờ cũng bị Đường Đường cản lại.

Bạch Tố Kỳ không biết cô ta đã làm gì khiến tiểu tổ tông nhà này lại ghét mình đến như vậy.

Cô ta bất lực lên tiếng.

- Nhóc con, chị đây mệt lắm. Nếu không tránh ra thì đừng trách chị. Nhóc cũng biết chị với nhóc cùng đồng loại mà, phải không?

Hai người một lớn một nhỏ nhìn chằm nhau khiến cho Tư Vân không biết làm thế nào.

Đúng lúc này, một giọng nói từ bên ngoài truyền đến.

- Có chuyện gì?

Tư Vân quay ra thì thấy Mạc Hàn đã về.

Mà Đường Đường lúc này đột nhiên chạy về phía của Mạc Hàn mà nước mắt ngắn, nước mắt dài ôm chầm lấy hai chân của hắn mà ấm ức.

- Bố, bố quá đáng lắm. Dám ở ngoài có người phụ nữ khác... Đường Đường bắt đền bố đấy!

Hot

Comments

Keii🦋

Keii🦋

và rồi kế hoạch tìm bố ms cho mẹ và Đường Đường đã trở lại 🤣 chuyến này nữ8 có lmj nữ9 là Đường Đường dẫn mẹ bỏ nhà đi là bố già hết cứu nha bảo vệ cho tốt nha bố già , ko thì mất vợ lẫn con 😁

2023-10-28

9

Thương Hoài

Thương Hoài

ý định tìm bố mới lại quay lại vs đường đường

2023-10-22

0

Nguyễn Oanh

Nguyễn Oanh

và công cuộc tìm ck mới cho mẹ bắt đầu

2023-08-10

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bị gọi là mẹ
2 Chương 2: Tìm thấy mẹ rồi
3 Chương 3: Là "Nòng nọc" của bố
4 Chương 4: Bỏ nhà ra đi
5 Chương 5: Bố của Đường Đường
6 Chương 6: Bị cưỡng hôn
7 Chương 7: Thoả hiệp
8 Chương 8: Xấu phải đem bỏ đi
9 Chương 9: Cô hôn tôi đi
10 Chương 10: Bỏ tay ra khỏi ngực người ta ngay
11 Chương 11: Có Đường Đường là ngoài ý muốn
12 Chương 12: Xấu hổ
13 Chương 13: Không thể nghiêm túc
14 Chương 14: Đến cướp sắc
15 Chương 15: Tôi sẽ thiến anh
16 Chương 16: Xuất hiện vị hôn thê
17 Chương 17: Bố quá đáng lắm
18 Chương 18: Bí mật của Mạc Hàn
19 Chương 19: Chỉ có mẹ Tư Vân thôi
20 Chương 20: Giúp đỡ bạn thân
21 Chương 21: Bỗng dưng lại ghen
22 Chương 22: Quá khứ
23 Chương 23: Kế hoạch đu bám Mạc gia chủ
24 Chương 24: Tôi đến làm ấm giường
25 Chương 25: Cô ấy là người của tôi
26 Chương 26: Tôi cắn cô đấy
27 Chương 27: Tôi sắp đính hôn rồi, cô có buồn không?
28 Chương 28: Dứt khoát phủ nhận
29 Chương 29: Đau thấu tâm can
30 Chương 30: Anh muốn bảo vệ tôi sao?
31 Chương 31: Do cô tự chuốc lấy
32 Chương 32: Đưa lên giường có thai rồi chịu trách nhiệm cả thể
33 Chương 33: Nó phải là con gái
34 Chương 34: Đi khám thai
35 Chương 35: Đe doạ
36 Chương 36: Sợ hãi
37 Chương 37: Có chút rung động
38 Chương 38: Tôi nhất định sẽ bảo vệ cô và đứa nhỏ
39 Chương 39: Bảo vệ
40 Chương 40: Không nỡ
41 Chương 41: Cấm cậu ở đây với vợ tôi
42 Chương 42: Tôi không muốn chết
43 Chương 43: Không muốn quên đi
44 Chương 44: Nhất quyết bảo vệ
45 Chương 45: Mỗi người 1 nơi
46 Chương 46: Hiện tại
47 Chương 47: Em trai đến
48 Chương 48: Fan cứng của Đường Đường
49 Chương 49: Đường Đường gặp nguy hiểm
50 Chương 50: Mạc Uất Trì tức giận
51 Chương 51: Lại bị hôn
52 Chương 52: Quay lại chốn cũ
53 Chương 53: Chất vấn
54 Chương 54: Nhớ lại
55 Chương 55: Nhìn anh tôi nuốt không nổi
56 Chương 56: An ủi
57 Chương 57: Lao vào nguy hiểm
58 Chương 58: Mẹ bảo vệ con
59 Chương 59: Ngã xuống
60 Chương 60: Quan tâm thái quá
61 Chương 61: Chú cũng nhớ Đường Đường
62 Chương 62: Không xứng
63 Chương 63: Chân tướng
64 Chương 64: Đứa con như Đường Đường coi như bỏ
65 Chương 65: Dạy hư Đường Đường
66 Chương 66: Anh sẽ ở bên cạnh em
67 Chương 67: Về quê vợ
68 Chương 68: Bị vợ ghẻ lạnh
69 Chương 69: Kết hôn chớp nhoáng
70 Chương 70: Kết thúc
71 Chương 71: Đường Đường và em trai Hàm Hàm
Chapter

Updated 71 Episodes

1
Chương 1: Bị gọi là mẹ
2
Chương 2: Tìm thấy mẹ rồi
3
Chương 3: Là "Nòng nọc" của bố
4
Chương 4: Bỏ nhà ra đi
5
Chương 5: Bố của Đường Đường
6
Chương 6: Bị cưỡng hôn
7
Chương 7: Thoả hiệp
8
Chương 8: Xấu phải đem bỏ đi
9
Chương 9: Cô hôn tôi đi
10
Chương 10: Bỏ tay ra khỏi ngực người ta ngay
11
Chương 11: Có Đường Đường là ngoài ý muốn
12
Chương 12: Xấu hổ
13
Chương 13: Không thể nghiêm túc
14
Chương 14: Đến cướp sắc
15
Chương 15: Tôi sẽ thiến anh
16
Chương 16: Xuất hiện vị hôn thê
17
Chương 17: Bố quá đáng lắm
18
Chương 18: Bí mật của Mạc Hàn
19
Chương 19: Chỉ có mẹ Tư Vân thôi
20
Chương 20: Giúp đỡ bạn thân
21
Chương 21: Bỗng dưng lại ghen
22
Chương 22: Quá khứ
23
Chương 23: Kế hoạch đu bám Mạc gia chủ
24
Chương 24: Tôi đến làm ấm giường
25
Chương 25: Cô ấy là người của tôi
26
Chương 26: Tôi cắn cô đấy
27
Chương 27: Tôi sắp đính hôn rồi, cô có buồn không?
28
Chương 28: Dứt khoát phủ nhận
29
Chương 29: Đau thấu tâm can
30
Chương 30: Anh muốn bảo vệ tôi sao?
31
Chương 31: Do cô tự chuốc lấy
32
Chương 32: Đưa lên giường có thai rồi chịu trách nhiệm cả thể
33
Chương 33: Nó phải là con gái
34
Chương 34: Đi khám thai
35
Chương 35: Đe doạ
36
Chương 36: Sợ hãi
37
Chương 37: Có chút rung động
38
Chương 38: Tôi nhất định sẽ bảo vệ cô và đứa nhỏ
39
Chương 39: Bảo vệ
40
Chương 40: Không nỡ
41
Chương 41: Cấm cậu ở đây với vợ tôi
42
Chương 42: Tôi không muốn chết
43
Chương 43: Không muốn quên đi
44
Chương 44: Nhất quyết bảo vệ
45
Chương 45: Mỗi người 1 nơi
46
Chương 46: Hiện tại
47
Chương 47: Em trai đến
48
Chương 48: Fan cứng của Đường Đường
49
Chương 49: Đường Đường gặp nguy hiểm
50
Chương 50: Mạc Uất Trì tức giận
51
Chương 51: Lại bị hôn
52
Chương 52: Quay lại chốn cũ
53
Chương 53: Chất vấn
54
Chương 54: Nhớ lại
55
Chương 55: Nhìn anh tôi nuốt không nổi
56
Chương 56: An ủi
57
Chương 57: Lao vào nguy hiểm
58
Chương 58: Mẹ bảo vệ con
59
Chương 59: Ngã xuống
60
Chương 60: Quan tâm thái quá
61
Chương 61: Chú cũng nhớ Đường Đường
62
Chương 62: Không xứng
63
Chương 63: Chân tướng
64
Chương 64: Đứa con như Đường Đường coi như bỏ
65
Chương 65: Dạy hư Đường Đường
66
Chương 66: Anh sẽ ở bên cạnh em
67
Chương 67: Về quê vợ
68
Chương 68: Bị vợ ghẻ lạnh
69
Chương 69: Kết hôn chớp nhoáng
70
Chương 70: Kết thúc
71
Chương 71: Đường Đường và em trai Hàm Hàm

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play