[Annyeongz] Wonyoung, Bạn Thân Thì Được Hôn Hả?
Ayz.1
trong một căn phòng nhìn đơn giản, chẳng có gì nhiều chỉ đủ để sinh hoạt hằng ngày..
một nữ nhân xinh đẹp vừa ăn phần ăn của mình miệng không ngừng càm ràm
Jang Wonyoung
mày đúng là đầu đá
Jang Wonyoung
rõ là chúng ta học cùng nghành cùng trường, điểm tốt nghiệp của mày còn cao hơn tao *ăn*
Jang Wonyoung
mà lại đi mở tiệm caffee, rồi ở căn phòng nhỏ xíu chật hẹp này *than vãn*
Jang Wonyoung
tao không hiểu nổi mày đó
mặc cho nữ nhân xinh đẹp này có càm ràm, con người đang đeo tạp về tay bận nấu ăn bên trong vẫn bình thản lắng nghe, vì đối với cô chuyện này như cơm bữa ấy mà..
Ahn Yujin
tao nghe rồi mà, ăn dùm tao cái đi rồi đừng có càm ràm nữa *đi ra*
Jang Wonyoung
nghe rồi nghe rồi, mười lần như một
Jang Wonyoung
à, đã mấy giờ rồi? mày cứ bỏ bữa kiểu đó mốt đau bao tử thì ráng chịu đừng có cầu cứu tao
Ahn Yujin
tao biết tao hiểu, tao 22 tuổi rồi mày làm như con nít ấy
Ahn Yujin
ngày nào cũng vậy tan làm xong qua đây ăn ké còn càm ràm suốt
Jang Wonyoung
sao biết được, tại đồ ăn mày làm ngon quá thôi
Jang Wonyoung
ráng tập làm quen đi, mày còn nấu cho tao ăn dài dài
Ahn Yujin
ăn lẹ rồi về dùm cái, tao đi tắm đây, về nhớ khóa cửa cho đàng hoàng *đi lấy đồ tắm*
Jang Wonyoung
yên tâm *xua xua tay*
một lúc sau..cô tắm xong bước ra, nhìn cảnh tượng trước mặt đôi mày cô có chút nhau lại
Jang Wonyoung
nhìn bên ngoài xem, trời mưa lớn như vậy sao mà tao về?
nàng đang nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp trên giường cô bấm điện thoại..
Ahn Yujin
mày nghèo đến mức phải đi bộ về à? hay chiếc ô tô lúc nãy lái đến đây bị thủng lớp?
Jang Wonyoung
thôi mà, đừng có thái độ vậy chứ~ *nũng nịu*
Jang Wonyoung
trời mưa to sấm chớp to như vậy mày nỡ để tao về một mình sao?
Ahn Yujin
ùm, sấm chớp to lắm, hình như tuần trước con mèo nào mè nheo đòi ra ngoài tắm mưa trong khi trời đang chớp lạch đùng đùng
Ahn Yujin
rồi bệnh liệt giường 4 ngày liền
Jang Wonyoung
nói chung là tao muốn ở lại ngủ với mày á, có cho không?
Ahn Yujin
không *ném lên người nàng*
Jang Wonyoung
đồ lạnh lùng..*giùn giằn*
nàng nghe cô trả lời nhanh gọn lẹ như vậy liền dãy đành đạch, lấy thứ cô vừa ném lên người mình tính ném lại thì chợt phát hiện..
Jang Wonyoung
ái chà~ vừa lạnh lùng còn nói một đằng làm một nẻo nữa *cười*
Jang Wonyoung
còn chuẩn bị cả đồ ngủ cho luôn đấy
cô đang quay lưng về phía nàng, nhìn như đang tập trung làm việc nhưng miệng cô lại đang cười..
Jang Wonyoung
tao đi tắm đây *chạy tọt vào phòng tắm*
Ahn Yujin
cứ tưởng là ngủ ở trong đó luôn rồi *bấm điện thoại*
Jang Wonyoung
tắm chỗ lạ nên không quen
Ahn Yujin
ngủ chỗ lạ cũng không quen đâu, về đi *xích qua một bên chừa chỗ cho nàng*
Jang Wonyoung
xì! *nhảy lên giường*
Jang Wonyoung
xem gì thế? *chui vào lòng cô*
Ahn Yujin
công thức làm bánh ngọt
Jang Wonyoung
suốt ngày làm bánh mà sao không ngọt như bánh được miếng nào thế?
Ahn Yujin
tùy mày nghĩ th..um!
cô không bài xích mà phối hợp cùng nàng, đi cùng nhau cũng được 3 năm cô biết rõ cô nàng này yêu nữ, nàng cũng biết rằng cô là gái thẳng, tuy chưa có mối tình nào..
Jang Wonyoung
chỉ có chỗ này là ngọt *rời ra*
Ahn Yujin
lý do duy nhất tao không muốn mày ở lại đó Wonyoung *lau miệng*
Ahn Yujin
được rồi về chỗ ngủ đi, khuya..!! "đùa tao à"
nàng ngồi thẳng lên người cô, tay chống vào tường, liếm láp môi cô rồi cưỡng hôn lần nữa..
4 phút sau..nàng hôn cô đến mức tay chân cô mền nhũn..
Jang Wonyoung
lau miệng lần nữa xem, mày còn bước xuống giường được không *rời ra*
Ahn Yujin
đúng đắn chút đi, Jang Wonyoung
Jang Wonyoung
chẳng phải lần đó mày chủ động sao? sao giờ lại bảo tao đúng đắn
Ahn Yujin
lần đó chỉ là tao đang không được tỉnh táo.. *tắt đèn*
trước đây cô và nàng cũng như bao đôi bạn thân khác nhưng từ cái hôm cô trúng thuốc, nàng cố gắng cho cô uống thuốc giải nhưng không thành đang phân vân không biết có nên hôn để cho cô uống không thì cô chủ động hôn nàng..
sau đó thì cô ngủ như chết làm màng tức phát điên, sáng hôm sau tỉnh dậy ai kia đã bị nàng giận mà không biết lý do
Jang Wonyoung
*quay về chỗ nằm*
Jang Wonyoung
không thích ngủ ngon đấy, thích bay lên nóc nhà quẩy rồi bay xuống phá banh cái phòng này đấy
lúc nào mèo nhỏ này hờn dỗi cũng dễ thương vậy hết
Ahn Yujin
*hôn nhanh vào môi nàng*
Ahn Yujin
không giận nữa, giờ thì ngủ ngon đi *ôm nàng*
Jang Wonyoung
buông ra, thân thích gì mà ôm *cựa quậy*
Ahn Yujin
nào nằm yên, mai mày còn phải lên công ty đó
Jang Wonyoung
không cần mày lo *tháo tay cô ra*
Ahn Yujin
*chiều theo nàng mà bỏ tay ra*
Ahn Yujin
Jang Wonyoung, Jang Wonyoung ơi là Jang Wonyoung
Ahn Yujin
mày định nướng đến bao giờ?
Jang Wonyoung
ưm..*mắt nhắn mắt mở*
Jang Wonyoung
Yujin~ điện cho thư ký nói hôm nay tao không lên công ty *mè nheo*
Ahn Yujin
này, dậy nhanh lên *tung mền ra*
Jang Wonyoung
vắng tao vài ngày công ty không phá sản đâu *cuộn tròn lại*
Ahn Yujin
được, vậy cứ nằm đây ngủ đi, tao đi đón cục cưng của tao *quay đi*
Jang Wonyoung
ừm........ể!! *bật dậy*
Jang Wonyoung
cục cưng? cục nào? cưng hơn tao không?
Jang Wonyoung
Ahn Yujin!! mày có bồ khi nào? sao tao không biết!
Jang Wonyoung
mà thằng đó không có chân sao? sao phải để mày đi đón
Ahn Yujin
muốn biết là ai thì đi rửa mặt thay đồ đi, tao cho đi cùng *nhắn tin cho thư ký nàng*
Comments
Yonni waa
Hình như tui từng đọc bộ này trc đây thì phải…
2025-07-31
0
Kn
Là đuổi dữ chx cô Chin
2023-09-10
1