Chương 7: Đừng Làm Khó Em Ấy.

Sau khi đã dùng xong bữa trưa, Cố phu nhân đưa Vân Chi Lâm đến gian phòng mà mình đã cho người hầu dọn dẹp trước đó.

So với chuồng ngựa thì căn phòng này tốt hơn gấp bội lần, nó được trang trí theo hai màu trắng đen trang nhã, đồ đạc không thiếu thứ gì, đặc biệt là chiếc giường lớn ở giữa phòng.

Mấy năm qua Vân Chi Lâm chỉ ngủ trên đống cỏ khô trong chuồng ngựa, cho nên khi nhìn thấy chiếc giường êm ái thế này, cô thật sự rất thích nó.

"Lâm Lâm, giờ đây là nhà của con, con cần gì thì nói với quản gia, ông ấy sẽ giúp con sắp xếp. Không có gì phải ngại cả, vì dù sao thì sau này con cũng trở thành chủ nhân kế tiếp của Cố gia này!" Cố phu nhân vỗ nhẹ lên bàn tay của cô dặn dò.

"Con cảm ơn dì Cố, con sẽ sống thật thoải mái khi ở đây ạ!" Vân Chi Lâm hạnh phúc trả lời.

"Chậc, giờ con đã ở đây thì sau này cũng đổi cách xưng hô thôi, tập trước cho quen con nhé, từ giờ gọi ta là mẹ đi!" Cố phu nhân lắc đầu nói

"Dạ!" Vân Chi Lâm có hơi bất ngờ, cô không nghĩ là bà ấy lại yêu quý mình như vậy. "Nếu được như vậy thì còn gì bằng ạ, con cảm ơn mẹ!"

"Ngoan lắm, phải vậy mới đúng chứ!" Cố phu nhân hài lòng gật đầu, bà ấy nhìn sang túi hành lý ít ỏi của cô nói.

"Làm con gái giống con cũng thiệt thòi lắm rồi, ngày mai mẹ sẽ cho người đến lấy số đo của con, đặt cho con thêm nhiều quần áo một chút. Còn cả mỹ phẩm và trang sức nữa, mẹ sẽ không để con thua kém ai đâu!"

"Con cũng không cần nhiều đâu ạ, mẹ cho con ở lại đây là tốt lắm rồi!" Vân Chi Lâm tỏ ra ngại ngùng đáp.

"Sao lại không cần chứ, con yên tâm, những thứ đó mẹ lo cho con được!" Cố phu nhân kiên quyết nói. Bà ấy biết cô đã chịu khổ nhiều năm rồi, cho nên muốn thay người mẹ đã mất và gã cha vô lương tâm kia bù đắp cho cô.

"Vâng, vậy con cảm ơn mẹ trước!" Vân Chi Lâm lúc này đành gật đầu nói cảm ơn.

"Còn chuyện học hành của con nữa, chờ cha Trạch Thần về mẹ sẽ nói với ông ấy!" Cố phu nhân nói.

Vì công việc nên Cố lão gia ít khi ở nhà, thi thoảng ông ấy mới trở về một vài ngày, sau đó lại đi ngay. Chức vụ đại tướng của ông ấy rất bận, vì vậy không thể thường xuyên về được.

...

Từ khi Vân Chi Lâm đặt chân đến đây, trong nhà ai cũng thấy vui vẻ, duy chỉ có Cố lão phu nhân là lạnh nhạt với cô, bà ấy thể hiện điều đó ra mặt mỗi khi cô xuất hiện đến chỗ bà ấy.

Vân Chi Lâm vì muốn tạo thiện cảm tốt, cô thường xuyên giúp bà ấy xoa bóp tay chân và đầu nhưng lần nào cũng bị bà ấy liếc mắt ghét bỏ.

"Bà nội, mẹ kêu con mang trà đến cho bà, nó có thể giúp điều hoà giấc ngủ ạ!" Vân Chi Lâm từ bên ngoài mở cửa đi vào phòng bà ấy, cô cất giọng lên tiếng.

Cố lão phu nhân liền lườm cô một cái, bà ấy trợn mắt lên gằn giọng nói. "Ai cho phép cô gọi tôi là bà nội, tôi cũng đã đồng ý cho cô làm cháu dâu bao giờ đâu?"

"Con xin lỗi, là con vô ý rồi ạ! Mời lão phu nhân dùng trà, con xin phép ra ngoài!" Vân Chi Lâm nghe xong lập tức tỏ ra sợ hãi, cô vội đặt chén trà lên bàn tính toán rời đi.

"Tôi nói cho cô biết, cô đừng mong trở thành con dâu của Cố gia, chừng nào tôi tìm được người xứng đôi với Trạch Thần, thì cô đừng mặt dày ở đây nữa!" Trước khi Vân Chi Lâm đi, bà ấy còn cố tình nói với theo.

"Cạch." Cửa phòng vừa đóng lại, Vân Chi Lâm nước mắt không hiểu sao lại rơi xuống, cô vội vàng lau đi nước mắt vì không muốn ai thấy mình phải khóc.

Nhìn vào tình hình thế này, về sau cô chắc sẽ khó sống với bà ấy rồi. Vân Chi Lâm thật sự cũng không muốn gả cho Cố Trạch Thần đâu, nhưng vì anh bây giờ là dây rơm cứu mạng cô, cho nên cô phải nhờ vả anh lúc này.

Chờ đến khi anh tìm được người thích hợp, hoặc là cô đã đủ lông đủ cánh để đối phó với Vân Du Nhã, thì cô sẽ tự mình đi khỏi đây.

"Em làm sao vậy, đang khóc à?" Bất chợt một giọng nói vang lên, Cố Trạch Thần từ cầu thang bước đến bên cạnh cô hỏi. "Bà nội bắt nạt em sao?"

Vân Chi Lâm vội vàng lau nhanh nước mắt, cô trả lời. "Không có, chỉ là đột nhiên bụi bay vào mắt thôi!"

"Có thật không?" Cố Trạch Thần hỏi thêm lần nữa.

"Là thật đấy, bây giờ hết rồi!" Vân Chi Lâm gật đầu lia lịa đáp.

Cố Trạch Thần. "Tôi đã hứa sẽ bảo vệ cho em, vậy nên có việc gì thì hãy nói với tôi, đừng để bản thân chịu ủy khuất!"

"Tôi biết rồi, ở Cố gia này ai cũng yêu thương tôi hết, sao có thể bắt nạt tôi được! Mẹ hình như đang ở dưới bếp, tôi xuống xem có gì phụ giúp được hay không!" Để tránh anh hỏi thêm, Vân Chi Lâm tìm lý do chạy mất.

Nhìn cô bỏ chạy đi rồi, Cố Trạch Thần mới mở cửa phòng của Cố lão phu nhân đi vào.

"Là Trạch Thần đến à, mau vào đây!" Trông thấy cháu trai bảo bối đến, bà ấy vui mừng kêu lên.

"Bà nội, con có chuyện muốn nói với bà!" Cố Trạch Thần nhàn nhã đi đến gần, anh ngồi xuống mở lời.

"Có chuyện gì cứ nói, bà đều nghe theo con hết!" Cố lão phu nhân hồ hởi.

"Con có thể nhìn thấy bà không thích Lâm Lâm, nhưng con mong bà đừng làm khó em ấy!" Anh không muốn vòng vo, trực tiếp đi vào vấn đề.

"Nó nói gì với con sao, đúng là một đứa hồ ly ranh ma mà!" Bà ấy tỏ ra giận dữ.

"Lâm Lâm không nói gì cả, nhưng bà là bà nội của con, biểu hiện của bà con có thể hiểu được!" Cố Trạch Thần vẫn dùng ngữ khí tôn trọng nói chuyện với bà ấy.

Cố lão phu nhân. "..."

"Bà nội, hứa với con được không, sau này hãy xem Lâm Lâm giống như con mà đối xử nhé! Em ấy đã chịu nhiều thiệt thòi rồi, con không mong em ấy sẽ thấy mệt mỏi khi ở đây nữa!" Anh vẫn ra sức thuyết phục bà nội.

"Thôi được rồi, bà sẽ không làm khó nó nữa, con hài lòng chưa?" Trước mặt cháu trai bảo bối, Cố lão phu nhân cuối cùng cũng chịu thua.

"Đây mới đúng là bà nội yêu quý của con này, cảm ơn bà nội rất nhiều!" Cố Trạch Thần ôm chầm lấy bà ấy nói.

"Thằng nhóc này, con lúc nào cũng như vậy, đáng ghét quá đi mất!" Cố lão phu nhân đánh yêu vào lưng anh. "Nhưng mà khi nào con sẽ về quân doanh đây?"

"Hai ngày nữa ạ, vì công việc đang rất nhiều nên con không thể ở lại lâu hơn được!"

"Ừm, bà biết rồi, mấy ngày này bà sẽ nói người hầu nấu nhiều món ngon cho con!"

_____🪷 To Be Continued 🪷____

Hot

Comments

LyLy

LyLy

mẹ chồng quốc dân ❤️

2023-12-16

7

馋进

馋进

na9 đi là nu9 khổ rùi

2023-11-28

0

Anonymous

Anonymous

Chị chuẩn bị khổ với bà nội rồi

2023-11-15

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tạm Biệt.
2 Chương 2: Đau Đớn Thật.
3 Chương 3: Em Đúng Là Đồ Ngốc.
4 Chương 4: Tôi Sẽ Bảo Vệ Em.
5 Chương 5: Em Có Thích Không?
6 Chương 6: Cha Không Cần Con Nữa.
7 Chương 7: Đừng Làm Khó Em Ấy.
8 Chương 8: Em Muốn Đi Không?
9 Chương 9: Tôi Sẽ Giữ Nó Thật Cẩn Thận.
10 Chương 10: Có Thù Tất Báo.
11 Chương 11: Cô Gọi Con Dâu Tôi Là Gì?
12 Chương 12: Uy Nghiêm Của Cố Gia.
13 Chương 13: Cảm Ơn Em!
14 Chương 14: Bên Trong Không Có Nước Nóng.
15 Chương 15: Anh Là Bạn Trai Của Em
16 Chương 16: Anh Tin Em
17 Chương 17: Muốn Bảo Vệ Em
18 Chương 18: Vợ Nhỏ Thật Khó Dỗ Dành.
19 Chương 19: Không Tiễn.
20 Chương 20: Cúc Áo Thứ Hai.
21 Chương 21: Cô Dâu Nhỏ Của Anh Cảm Thấy Lo Lắng À
22 Chương 22: Hôn Một Cái Được Không.
23 Chương 23: Con Dâu Tương Lai Của Cố Gia
24 Chương 24: Xin Lỗi Nhé, Là Tôi Cố Tình Đó!
25 Chương 25: Đánh Vợ Tôi, Ông Mạnh Tay Lắm Kia Mà!
26 Chương 26: Anh Ôm Em Có Được Không?
27 Chương 27: Đêm Nay Anh Sẽ Ngủ Lại Đây.
28 Chương 28: Vinh Hạnh Của Tôi.
29 Chương 29: Hứa Thanh Nhi Đến Cửa.
30 Chương 30: Đáng Đời.
31 Chương 31: Trưởng Thành Khá Tốt.
32 Chương 32: Đã Nhận Được Phần Thưởng.
33 Chương 33: Em Lạnh.
34 Chương 34: Thật Muốn Báo Cảnh Sát.
35 Chương 35: Hồi Ức Không Thể Xoá.
36 Chương 36: Em Chờ Anh.
37 Chương 37: Tìm Người Trợ Giúp.
38 Chương 38: Tôi Không Sợ Chị Đâu.
39 Chương 39: Cô Hài Lòng Không.
40 Chương 40: Nếu Anh Không Trở Về Được Nữa.
41 Chương 41: Người Nhà Của Tôi Là Cố Gia.
42 Chương 42: Là Vũ Khí.
43 Chương 43: Cố Quyền, Lâu Rồi Không Gặp.
44 Chương 44: Có Gì Phải Buồn Đâu Chứ.
45 Chương 45: Cố Gia Xảy Ra Chuyện Rồi.
46 Chương 46: Mau Dừng Tay Lại.
47 Chương 47: Hai Năm Sau.
48 Chương 48: Mau Lên Xe.
49 Chương 49: Tôi Đi Nhầm Phòng.
50 Chương 50: Cháy Rồi.
51 Chương 51: Anh Ấy Đang Ở Đâu.
52 Chương 52: Mẹ Nhớ Anh Lắm Đấy.
53 Chương 53: Lão Già Chết Tiệt.
54 Chương 54: Tôi Lo Cho Cô.
55 Chương 55: Ai Cần Anh Chịu Trách Nhiệm.
56 Chương 56: Làm Gì Mà Tôi Cho Các Người Cơ Hội Phản Kháng.
57 Chương 57: Đừng Cử Động, Cũng Không Cần Nhìn.
58 Chương 58: Đi Chết Đi.
59 Chương 59: Tôi Muốn Bắt Sống.
60 Chương 60: Xin Hãy Để Con Bảo Vệ Em Ấy.
61 Chương 61: Tôi Sẽ Không Trốn Chạy Nữa.
62 Chương 62: Mau Bắn Chết Nó Đi.
63 Chương 63: Kinh Tởm.
64 Chương 64: Đau.
65 Chương 65: Không Chạy Được Rồi.
66 Chương 66: Cha Đã Có Thể Yên Nghỉ.
67 Chương 67: Chờ Chút.
68 Chương 68: Em Về Trước Đi.
69 Chương 69: Em Ở Đây.
70 Chương 70: Yêu Em Đến Khi Trái Tim Ngừng Đập.
71 Ngoại Truyện: Em Lại Mang Thai Rồi.
Chapter

Updated 71 Episodes

1
Chương 1: Tạm Biệt.
2
Chương 2: Đau Đớn Thật.
3
Chương 3: Em Đúng Là Đồ Ngốc.
4
Chương 4: Tôi Sẽ Bảo Vệ Em.
5
Chương 5: Em Có Thích Không?
6
Chương 6: Cha Không Cần Con Nữa.
7
Chương 7: Đừng Làm Khó Em Ấy.
8
Chương 8: Em Muốn Đi Không?
9
Chương 9: Tôi Sẽ Giữ Nó Thật Cẩn Thận.
10
Chương 10: Có Thù Tất Báo.
11
Chương 11: Cô Gọi Con Dâu Tôi Là Gì?
12
Chương 12: Uy Nghiêm Của Cố Gia.
13
Chương 13: Cảm Ơn Em!
14
Chương 14: Bên Trong Không Có Nước Nóng.
15
Chương 15: Anh Là Bạn Trai Của Em
16
Chương 16: Anh Tin Em
17
Chương 17: Muốn Bảo Vệ Em
18
Chương 18: Vợ Nhỏ Thật Khó Dỗ Dành.
19
Chương 19: Không Tiễn.
20
Chương 20: Cúc Áo Thứ Hai.
21
Chương 21: Cô Dâu Nhỏ Của Anh Cảm Thấy Lo Lắng À
22
Chương 22: Hôn Một Cái Được Không.
23
Chương 23: Con Dâu Tương Lai Của Cố Gia
24
Chương 24: Xin Lỗi Nhé, Là Tôi Cố Tình Đó!
25
Chương 25: Đánh Vợ Tôi, Ông Mạnh Tay Lắm Kia Mà!
26
Chương 26: Anh Ôm Em Có Được Không?
27
Chương 27: Đêm Nay Anh Sẽ Ngủ Lại Đây.
28
Chương 28: Vinh Hạnh Của Tôi.
29
Chương 29: Hứa Thanh Nhi Đến Cửa.
30
Chương 30: Đáng Đời.
31
Chương 31: Trưởng Thành Khá Tốt.
32
Chương 32: Đã Nhận Được Phần Thưởng.
33
Chương 33: Em Lạnh.
34
Chương 34: Thật Muốn Báo Cảnh Sát.
35
Chương 35: Hồi Ức Không Thể Xoá.
36
Chương 36: Em Chờ Anh.
37
Chương 37: Tìm Người Trợ Giúp.
38
Chương 38: Tôi Không Sợ Chị Đâu.
39
Chương 39: Cô Hài Lòng Không.
40
Chương 40: Nếu Anh Không Trở Về Được Nữa.
41
Chương 41: Người Nhà Của Tôi Là Cố Gia.
42
Chương 42: Là Vũ Khí.
43
Chương 43: Cố Quyền, Lâu Rồi Không Gặp.
44
Chương 44: Có Gì Phải Buồn Đâu Chứ.
45
Chương 45: Cố Gia Xảy Ra Chuyện Rồi.
46
Chương 46: Mau Dừng Tay Lại.
47
Chương 47: Hai Năm Sau.
48
Chương 48: Mau Lên Xe.
49
Chương 49: Tôi Đi Nhầm Phòng.
50
Chương 50: Cháy Rồi.
51
Chương 51: Anh Ấy Đang Ở Đâu.
52
Chương 52: Mẹ Nhớ Anh Lắm Đấy.
53
Chương 53: Lão Già Chết Tiệt.
54
Chương 54: Tôi Lo Cho Cô.
55
Chương 55: Ai Cần Anh Chịu Trách Nhiệm.
56
Chương 56: Làm Gì Mà Tôi Cho Các Người Cơ Hội Phản Kháng.
57
Chương 57: Đừng Cử Động, Cũng Không Cần Nhìn.
58
Chương 58: Đi Chết Đi.
59
Chương 59: Tôi Muốn Bắt Sống.
60
Chương 60: Xin Hãy Để Con Bảo Vệ Em Ấy.
61
Chương 61: Tôi Sẽ Không Trốn Chạy Nữa.
62
Chương 62: Mau Bắn Chết Nó Đi.
63
Chương 63: Kinh Tởm.
64
Chương 64: Đau.
65
Chương 65: Không Chạy Được Rồi.
66
Chương 66: Cha Đã Có Thể Yên Nghỉ.
67
Chương 67: Chờ Chút.
68
Chương 68: Em Về Trước Đi.
69
Chương 69: Em Ở Đây.
70
Chương 70: Yêu Em Đến Khi Trái Tim Ngừng Đập.
71
Ngoại Truyện: Em Lại Mang Thai Rồi.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play