Chương 4: Nữ Chính Và Nam Phụ.

Từ ngày chạm mặt với Lâm Kha, Diệu Phương Sinh chẳng còn đi ra ngoài nữa, từng ngày một trôi qua ở trong phòng, Nam Lăng Tử đối với biểu hiện ấy là sự thấu hiểu thê tử cần yên tĩnh trong khoảng thời gian này, chàng cũng luôn bên cạnh, thỉnh thoảng trò chuyện để nàng không thấy cô đơn cùng bất an.

Chỉ là Nam Lăng Tử vẫn bề bộn nhiều việc, không thể ở với Diệu Phương Sinh cả ngày, nên để một người đáng tin đến bầu bạn cùng nàng.

Khi Diệu Phương Sinh nhìn người mặc y phục nô tì đi tới, sau lại tự đưa tay tháo lớp da mặt trên gương mặt ra, khoảng khắc nàng trông rõ dung nhan thật của người kia, tâm trí bỗng thấy thật trùng hợp, vì đó là Nhu Phi, một nữ ám vệ từng bảo vệ mình lúc đứng trước Lâm Kha, dù chẳng thể cứu vãn tình hình, nhưng đối phương cũng dốc hết sức, cơ mà bản thân đã tưởng Nhu Phi bị Lâm Kha diệt khẩu, không ngờ người này vẫn sống sót.

Diệu Phương Sinh còn chìm trong suy nghĩ, Nhu Phi bên này tự nhiên quỳ xuống, cất tiếng nói: “Mong vương phi hãy thu nhận thuộc hạ lần nữa!”

“Khoan nói vấn đề này, ngươi đứng lên trước đã.” Diệu Phương Sinh vừa dứt lời vừa đỡ lấy Nhu Phi, kéo người đứng lên, Nhu Phi lắc đầu không thuận, kiên quyết bảo: “Ba năm qua vương phi hôn mê, thuộc hạ bị Lâm Kha truy đuổi, không tiếp cận được người và vương gia, bỏ lỡ cơ hội tốt để lật tẩy mọi tội trạng của Lâm Kha, bây giờ thuộc hạ chỉ mong báo thù cùng vương phi thôi! Xin vương phi cho thuộc hạ cơ hội!”

Diệu Phương Sinh híp mắt, quan sát biểu tình Nhu Phi xem bao nhiêu phần là thật, bởi vì bị lừa quá nhiều lần, sợ thứ xung quanh toàn giả dối, qua hồi lâu trông người quỳ nhất quyết thành tâm, nàng đã mềm lòng, suy cho cùng năm xưa đối phương giúp mình khi gặp nạn, nhiêu đó đủ để nàng đặt xuống sự tin tưởng

Thở dài ra hơi, Diệu Phương Sinh cất giọng hỏi: “Vì sao ngươi biết ta tính toán nợ nần thù oán?”

Nhu Phi ngẩng đầu, nhanh chóng đáp: “Vương phi sẽ làm vì tình mẫu tử, thuộc hạ chắc chắn không có bất ký người mẫu thân nào chịu để yên cho những kẻ hại chết con của mình!”

Câu nói phát ra đầy thiên kinh địa nghĩa, làm Diệu Phương Sinh bật cười khanh khách, tiếng cười đó như một sự thừa nhận, Nhu Phi cũng thành công vượt qua màn đối đáp nàng đặt xuống.

Hồi sau Diệu Phương Sinh ngừng cười, không mặn không nhạt hỏi tiếp: “Được rồi, ba năm vừa qua, ngươi có biết hay học được cái gì thú vị không?”

Nhu Phi hiểu vị Vương phi trước mặt mình đang muốn nghe những điều có ích cho sau này, nên nghiêm túc kể mọi thứ của bản thân: “Thuộc hạ đang học thuật dịch dung, cùng chế một số loại độc, thời gian trước đây còn luyện tập võ công, tuy không bằng Lâm Kha, nhưng dùng những ám chiêu sẽ hơn hắn ta.”

“Thuật dịch dung là thứ ngươi cầm trên tay hả?” Diệu Phương Sinh nói xong hướng về chiếc mặt nạ mềm mỏng như da người ở tay Nhu Phi, ban nãy dịch dung thành người khác, vậy chắc đối phương thay đổi thân phận mới vào đây nổi.

Quả nhiên Nhu Phi gật đầu, trả lời: “Đúng là nó, vì để Lâm Kha không phát hiện, thuộc hạ giả thành người khác, khi cần thuộc hạ cũng có thể giúp vương phi dịch dung!”

Diệu Phương Sinh khẽ nhướng mày, tỏ vẻ hài lòng hơn nói: “Được, ngươi còn nhớ dung mạo của Sương Lam Nhi không, ta muốn một cái mặt nạ giống Sương Lam Nhi.”

Nhu Phi ngạc nhiên nhìn, cuối cùng đồng ý, Diệu Phương Sinh mỉm cười tiếp tục hỏi: “Sau này ngươi đi theo ta, ta kêu ngươi là Lam Nhi được không?"

“Lam Nhi luôn tuân lệnh của vương phi.” Nhu Phi cung kính tiếp nhận tên mới, đồng thời đứng lên, chuyển tay đeo mặt nạ vào.

Ban đêm dần buông xuống, bóng tối bao phủ xung quanh, Diệu Phương Sinh bước ra từ phòng bếp, đằng sau là những gia nhân đang sắp xếp các món ăn, bọn họ còn cất tiếng nịnh nọt: “Trù nghệ của vương phi tốt thật, vương gia trở về mà trông thấy, khẳng định cười không ngớt.”

“Còn phải nói sao, vương gia rất thích vương phi, một bàn đồ ăn này đủ khiến vương gia vui vẻ đến bảy đêm bảy ngày.”

Diệu Phương Sinh nghe mấy lời cũng không để ý, ngược lại ngước mắt lạnh nhạt nhìn bầu trời đêm giăng đầy sao sáng, nàng nhớ vào ngày này hàng năm, bản thân cũng nấu những món Nam Lăng Tử thích như giờ, bởi vì đây là sinh thần chàng, một ngày đặc biệt khiến nàng sẵn lòng dồn hết tâm tư, cũng thật sự vui vẻ, tuy nhiên mọi lần có phu quân đứng cạnh nhìn ngắm, thậm chí là giúp một tay.

Khoảng khắc ấy quá mặn nồng, biết bao nhiêu ngọt ngào làm người khắc cốt ghi tâm, bây giờ thì chẳng thấy bóng dáng ai ngoài gia nhân phụ đỡ, suy ra chứa vài phần bi ai, nhưng nếu Nam Lăng Tử dễ quên, vậy coi như tất cả là sự tượng trưng, nghĩa vụ của vị thê tử với phu quân, nàng càng không cần đặt nặng tình cảm nữa.

Diệu Phương Sinh cụp mắt, che đi niềm ưu sầu sắp tràn thành lệ, trong lúc điều chỉnh tâm trạng, Nhu Phi bỗng đi tới, thấp giọng nói: “Vương phi, vương gia về rồi, nhưng Lan U Cơ xuất hiện, giờ hai người đang ở đại sảnh, người có đi xem không?”

Cái tên Lan U Cơ lọt vào tai Diệu Phương Sinh, nàng hơi ngạc nhiên, sau nhếch môi đáp ứng: “Đi, mà trước khi đi chuẩn bị cho ta khăn che mặt, tránh bị đối phương phát hiện.”

Nhu Phi vâng một tiếng, nhanh nhẹn đi lấy đồ.

...

Lúc này Nam Lăng Tử đứng ở đại sảnh, ánh mắt quan sát nữ nhân trước mặt mình, y phục dạ hành đơn điệu, trên khuôn mặt từ cánh môi mỏng mím chặt, hàng mày thẳng tạo thành biểu cảm nghiêm túc, lẫn đôi mắt hạnh không nhìn thấu cảm xúc, đây không ai khác ngoài Lan U Cơ - Nữ tướng của Hạ quốc, là nữ nhân nhưng mọi đường nét ở mặt đều cương nghị, kể cả dáng đứng cũng toát lên bộ dạng thuộc về nam nhân.

Nam Lăng Tử không muốn tiếp tục bị người nhìn sâu xa, mở miệng bảo: “Nếu người đến đây vì chuyện ban nãy, thì chẳng còn gì để bàn cả.”

“Huynh không nghĩ cho dân chúng? Không nghĩ rằng nếu huynh đồng ý, thiên hạ thái bình, sẽ ngừng những trận mưa máu tanh tươi...” Lan U Cơ nói đến đây liền ngưng lại, sau cùng thuyết phục: “Tính mạng binh sĩ nguyên vẹn, cuộc sống dân chúng yên ổn, bọn họ chẳng phải chịu tình cảnh chia ly, tất cả chỉ cần huynh gật đầu!”

Nam Lăng Tử nghe câu chữ Lan U Cơ thốt ra, mỗi câu hoàn toàn vì đại nghĩa, có điều càng làm người ta khó xử hơn, đến nỗi chàng nhíu mày đáp trả: “Tại sao là ta? Hoàng thất nhiều người tài, chọn một người cũng có văn võ song toàn!”

Lan U Cơ lắc đầu, lập tức phủ định nói: “Để bày tỏ thật lòng cùng xem trọng chuyện dừng chiến, hai quốc gia phải lựa chọn người được ưu ái nhất, là huynh và ta mà! Rốt cuộc huynh không hiểu hay không muốn hiểu.”

“Ta chỉ hiểu một việc rằng thái tử có thể thay thế, còn thích hợp hơn nhiều, vì huynh ấy chưa thành gia lập thất, nếu thật sự cả hai quốc xem trọng lẫn nhau, lúc người gả sang, Dạ quốc cũng phải cho một vị trí tương xưng, điều đó ta không thể đáp ứng.” Nam Lăng Tử chậm rãi trả lời.

Câu chuyện dần sáng tỏ, Diệu Phương Sinh đứng gần đó nghe hết thảy, hóa ra tình tiết hòa thân giữa hai quốc gia đã đến, dưới ngòi bút tác giả viết nội dung này, diễn biến do Hoàng đế Hạ quốc mưu tính giết vua của Dạ quốc, ông ta muốn lợi dụng thời điểm đại hôn, phái thuộc hạ ám sát, đương nhiên khi giết người xong xuôi, nhân lúc Dạ quốc hỗn loạn liền xuất binh đánh tới.

Kế hoạch hoàn mỹ, chỉ đáng tiếc cuối cùng không thành nổi.

Mà lần liên hôn đấy, Nam Lăng Tử dùng lý do khác từ chối như giờ, về sau không rõ là ai tung tin đồn, làm dân chúng cho rằng Nhị vương gia ích kỷ, không muốn hy sinh vì quốc gia, khiến danh tiếng phu quân nàng thấp xuống, trở thành xấu xa.

Hot

Comments

Hàn Khi

Hàn Khi

Đỉnhhhj

2022-11-17

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nàng Là Nữ Phụ Ngang Qua.
2 Chương 2: Làm Thê Tử Nam Phụ, Bắt Lấy Trái Tim Chàng
3 Chương 3: Oán Hận Đè Nặng Sinh Linh.
4 Chương 4: Nữ Chính Và Nam Phụ.
5 Chương 5: Nhất Thế Sinh Tử Bất Ly.
6 Chương 6: Mong Cầu Lòng Đế Vương Thủy Chung.
7 Chương 7: Gọi Mẫu Hậu Nhưng Chắc Gì Đã Tốt.
8 Chương 8: Nếu Như Yêu Thương Không Đơn Giản Như Ban Đầu.
9 Chương 9: Lan U Cơ.
10 Chương 10: Đây Là Dạ Quốc, Mong Lan Tướng Quân Có Chừng Mực.
11 Chương 11: Thái Tử Tới Thăm.
12 Chương 12: Hạ Kim Tâm, Ta Để Ngươi Nối Gót Theo Sương Lam Nhi!
13 Chương 13: Nàng Ngất Rồi!
14 Chương 14: Ta Muốn Tứ Chi Của Ả.
15 Chương 15: Sức Mạnh Của Diêm Vương Cho Nàng.
16 Chương 16: Sinh Thần Của Hoàng Hậu.
17 Chương 17: Độc Nàng Uống Cạn.
18 Chương 18: Quý Phi Tới?
19 Chương 19: Diêm Vương, Đừng Gặp Tôi Nhé.
20 Chương 20: Chúng Ta Hòa Ly?
21 Chương 21: Gửi Chàng Hưu Thư, Xin Phu Quân Đừng Chờ Thiếp Nữa.
22 Chương 22: Nàng Phản Quốc.
23 Chương 23: Chúng Ta Còn Hài Nhi!
24 Chương 24: A Bỉ.
25 Chương 25: Nữ Nhi Đã Về.
26 Chương 26: Nỗi Niềm Người Làm Mẫu Thân.
27 Quyền 1: Chương 1
28 Quyển 1: Chương 2
29 Quyển 1: Chương 3
30 Quyển 1: Chương 4
31 Quyển 1: Chương 5
32 Quyển 1: Chương 6
33 Quyển 1: Chương 7
34 Quyển 1: Chương 8
35 Quyển 1: Chương 9
36 Quyển 1: Chương 10
37 Quyển 1: Chương 11
38 Quyển 1: Chương 12
39 Quyển 1: Chương 13
40 Quyển 1: Chương 14
41 Quyển 1: Chương 15
42 Quyển 1: Chương 16
43 Quyển 1: Chương 17
44 Quyển 1: Chương 18
45 Quyền 1: Chương 19
46 Quyển 1: Chương 20
47 Quyển 1: Chương 21
48 Quyển 1: Chương 22
49 Quyển 1: Chương 23
50 Quyển 1: Chương 24
51 Quyển 1: Chương 25
52 Quyển 1: Chương 26 (Hết)
Chapter

Updated 52 Episodes

1
Chương 1: Nàng Là Nữ Phụ Ngang Qua.
2
Chương 2: Làm Thê Tử Nam Phụ, Bắt Lấy Trái Tim Chàng
3
Chương 3: Oán Hận Đè Nặng Sinh Linh.
4
Chương 4: Nữ Chính Và Nam Phụ.
5
Chương 5: Nhất Thế Sinh Tử Bất Ly.
6
Chương 6: Mong Cầu Lòng Đế Vương Thủy Chung.
7
Chương 7: Gọi Mẫu Hậu Nhưng Chắc Gì Đã Tốt.
8
Chương 8: Nếu Như Yêu Thương Không Đơn Giản Như Ban Đầu.
9
Chương 9: Lan U Cơ.
10
Chương 10: Đây Là Dạ Quốc, Mong Lan Tướng Quân Có Chừng Mực.
11
Chương 11: Thái Tử Tới Thăm.
12
Chương 12: Hạ Kim Tâm, Ta Để Ngươi Nối Gót Theo Sương Lam Nhi!
13
Chương 13: Nàng Ngất Rồi!
14
Chương 14: Ta Muốn Tứ Chi Của Ả.
15
Chương 15: Sức Mạnh Của Diêm Vương Cho Nàng.
16
Chương 16: Sinh Thần Của Hoàng Hậu.
17
Chương 17: Độc Nàng Uống Cạn.
18
Chương 18: Quý Phi Tới?
19
Chương 19: Diêm Vương, Đừng Gặp Tôi Nhé.
20
Chương 20: Chúng Ta Hòa Ly?
21
Chương 21: Gửi Chàng Hưu Thư, Xin Phu Quân Đừng Chờ Thiếp Nữa.
22
Chương 22: Nàng Phản Quốc.
23
Chương 23: Chúng Ta Còn Hài Nhi!
24
Chương 24: A Bỉ.
25
Chương 25: Nữ Nhi Đã Về.
26
Chương 26: Nỗi Niềm Người Làm Mẫu Thân.
27
Quyền 1: Chương 1
28
Quyển 1: Chương 2
29
Quyển 1: Chương 3
30
Quyển 1: Chương 4
31
Quyển 1: Chương 5
32
Quyển 1: Chương 6
33
Quyển 1: Chương 7
34
Quyển 1: Chương 8
35
Quyển 1: Chương 9
36
Quyển 1: Chương 10
37
Quyển 1: Chương 11
38
Quyển 1: Chương 12
39
Quyển 1: Chương 13
40
Quyển 1: Chương 14
41
Quyển 1: Chương 15
42
Quyển 1: Chương 16
43
Quyển 1: Chương 17
44
Quyển 1: Chương 18
45
Quyền 1: Chương 19
46
Quyển 1: Chương 20
47
Quyển 1: Chương 21
48
Quyển 1: Chương 22
49
Quyển 1: Chương 23
50
Quyển 1: Chương 24
51
Quyển 1: Chương 25
52
Quyển 1: Chương 26 (Hết)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play