CHƯƠNG 2: HẮN LÀ DƯƠNG LÂM NGHIÊU!

Ánh mắt sắc lạnh, từng cử chỉ của anh như được sắp đặt một cách tỉ mỉ, tinh tế.

- Cháu ra ngoài đi, người ta sắp đưa con bé đến rồi. Xong dẫn nó vào đây cho ta xem mặt.

Dương lão gia khẽ hắng giọng - Đi đi!

Tô Diệc Nhiêm đang bất tỉnh thì bỗng nhiên cảm thấy ai đó đang véo vào phần eo mình, bừng tỉnh, cô láo liêng nhìn xung quanh.

Lệ Lan, bà ta đã ngồi cạnh cô từ khi nào. Thì thầm vào tai cô mà nói giọng đe dọa:

" Mày nhớ phải ngoan đấy, coi như tiền công tao đã nuôi dưỡng một thứ ăn hại như mày những 10 năm trời. Chỉ cần nghe lời thôi, hiểu chưa? "

- Dì, dì...đưa con đi đâu? Cô bàng hoàng hỏi.

" Mày chỉ cần giả danh con ruột của Tô Thâm là được gả vào nhà hào môn, tha hồ mà sung sướng. "

- Nhưng người đàn ông ấy là ai? Con không muốn phải trao cuộc sống của mình cho người mà thậm chí còn chưa gặp lần nào.

Tô Diệc Nhiêm ra ý phản đối nhưng cô đâu biết được rằng, dù có phản đối đến mấy thì cô cũng chỉ là công cụ để gả thay cho con gái bà ta.

Trần Lệ Lan đưa tay sờ nhẹ lên bàn tay cô, bà ta cất giọng ngọt sớt:

- Hắn là Dương Lâm Nghiêu...

Nghe hai từ ''Lâm Nghiêu" khiến trái tim cô bỗng nhiên đập mạnh một cách lạ thường, cô ngạc nhiên dò hỏi: '' Dương...Lâm Nghiêu? ''

- Hắn là giám đốc của Dương thị, người thâu tóm toàn bộ thành phố M. Ông trùm giới kinh doanh.

Bà ta nói nhỏ vào tai cô.

Không phải là cô không biết, mà ngược lại cô còn biết rất nhiều về anh ấy. Người con trai mà cô thầm thương trộm nhớ suốt 4 năm trời.

'' Thình...thịch...thình thịch...'' - Trái tim cô không ngừng loạn nhịp, vậy là giờ đây, người ấy sẽ thành chồng của cô sao?

- Có lẽ chỉ là trùng tên thôi, đừng tự tưởng tượng nữa Diệc Nhiêm à.

Cô dựa đầu vào sau ghế để tránh nước mắt rơi xuống, một phần nữa là vì cô cảm thấy đầu rất choáng.

'' Két..ttt! '' - tiếng xe ô tô phanh gấp lại, cánh cửa mở ra, một dàn người đang đứng xếp thành hàng thẳng tắp trước cổng căn biệt thự để chào đón.

Đi giữa là một người đàn ông điển trai với ngoại hình chuẩn mực, khuôn mặt như được tạo hóa ân cần đúc khắc hiện lên một cách hoàn mĩ.

Đôi mắt anh sâu hút ánh lên sắc lạnh, chiếc mũi cao, đôi môi mỏng.

Tô Diệc Nhiêm đang chán nản, bất chợt bị Lê Lan véo mạnh vào phần eo, cô đau điếng ngẩng khuôn mặt xinh đẹp yêu kiều của mình lên.

Bất giác... hai đôi mắt, hai ánh nhìn đã chạm nhau.

Trái tim cô loạn nhịp, từng hồi cứ như muôn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Thất thần, cô tự hỏi bản thân: " Đây...đây là đàn anh khóa trên... Dương Lâm Nghiêu sao? Mình không nhìn nhầm đấy chứ? "

Để khắng định lại cho chắc chắn, cô cúi xuống một lúc rồi lại ngẩng lên. '' Không, không hề nhầm. Chính là anh ấy! ''

Dương Lâm Nghiêu nhìn cô một lượt từ đầu đến chân với ánh mắt dò xét. - Cô là Tô Hạ Khê? - Anh khẽ mở cuộc câu chuyện.

- Không không, đây là Tô Diệc Nhiêm, con gái thứ hai nhà tôi. Tô Hạ Khê nó phải sang nước ngoài dự thi nên không thể gả được. Mong cậu thông cảm.

" Gả thay? Các người coi tôi là cái gì? Một thứ đồ chơi để ném qua ném lại? " - Anh lạnh giọng.

Cũng may lúc này Dương lão gia cầm gậy ra quất một phát vào chân của Dương Lâm Nghiêu khiến anh phải lùi lại.

Ông mở miệng cười to:

- Há há há, chào mừng cháu dâu mới nhất của Dương gia - Dương phu nhân. Cháu là tô Diệc Nhiêm nhỉ, sau này thằng cháu ông có bắt nạt thì nhớ kêu ông một tiếng nhe. Ông sẽ trừng trị nó thích đáng.

" Dương phu nhân sao? Chức danh ấy chỉ có Hạ Ngọc Uyên mới xứng đáng có được. Cô ta là cái thá gì chứ. Dùng mọi thủ đoạn để được làm Dương phu nhân, thật ghê tởm. " - Ánh mắt sắc lẻm nhìn cô, anh cười nhạt.

- Ông nội, để con đưa cô ấy về biệt thự riêng của con. Dù gì cũng là ''vợ'' của con rồi.

Dương Lâm Nghiêu cười nhẹ, nụ cười ấy mới đẹp làm sao. Khiến Tô Diệc Nhiêm lại một lần nữa nhớ về anh.

Cô đỏ mặt khi nghe thấy anh nói ra từ ''vợ'', vậy là cô sắp được làm vợ của anh. Sống bình yên đến cuối đời sao?

Tô Diệc Nhiêm không kiềm được sự vui sướng mà khẽ tủm tỉm cười, nụ cười của một con thỏ ngây thơ đang sa mình vào cạm bẫy của người đàn ông đó.

Liệu sau này, nếu biết anh chính là người phá hủy đi cuộc sống vốn bình yên của cô thì... có lẽ sẽ thật đau lòng - đau hơn cả cái chết.

Nhìn thấy cô cười vui vẻ, bàn tay anh lại siết chặt hơn. " Ghê tởm, cô đã phá hoại hạnh phúc của tôi thì đừng hòng sống yên ổn. "

Anh thô bạo kéo mạnh cánh tay trái của cô lại, để cô gần người mình rồi ôm cặt lấy bờ vai nhỏ nhắn của cô.

- Cháu hứa sẽ cho cô ấy một cuộc sống ''hạnh phúc''. Ông cứ yên tâm tĩnh dưỡng tuổi già và chờ bế cháu là được.

Gắng gượng nụ cười giả tạo, anh dùng lực siết chặt vai cô lại khiến cô vô thức thốt lên đau đớn: " Đừng... đau..."

" Em sao vậy? Tôi đã làm em đau sao? Hử? "

Ánh mắt lạnh của anh như muốn đâm thủng tâm can của người trước mặt, anh nhìn chằm chằm vào mắt cô.

Tô Diệc Nhiêm khẽ lạnh sống lưng, bất giác run lên bần bật:

- Không...không có, ban nãy em cắn phải lưỡi...

Hot

Comments

Ớt Chỉ Thiên

Ớt Chỉ Thiên

Chỉ khồ cho những phụ nữ như chị thội

2023-01-29

2

Toàn bộ
Chapter
1 CHƯƠNG 1: ÂM MƯU ẤP Ủ
2 CHƯƠNG 2: HẮN LÀ DƯƠNG LÂM NGHIÊU!
3 CHƯƠNG 3: KÍ ỨC (1)
4 CHƯƠNG 4: KÍ ỨC (2)
5 CHƯƠNG 6: MỞ MÀN
6 CHƯƠNG 7: CẠM BẪY
7 CHƯƠNG 8: CON TIM QUÁ KHỨ
8 CHƯƠNG 9: ÁC MỘNG
9 CHƯƠNG 10: HIỂU LẦM (H+)
10 CHƯƠNG 11: TẬN CÙNG ĐAU KHỔ
11 CHƯƠNG 12: KÍ ỨC BỊ PHAI MỜ
12 CHƯƠNG 13: ÁP LỰC ĐÈ NÉN
13 CHƯƠNG 14: GẶP MẶT
14 CHƯƠNG 15: ANH TRAI
15 CHƯƠNG 16: CHUYẾN TRĂNG MẬT
16 CHƯƠNG 17: NỖI ĐAU
17 CHƯƠNG 18: LỜI ĐỀ NGHỊ
18 CHƯƠNG 19: HÌNH PHẠT
19 CHƯƠNG 20: CHÀO HỎI
20 CHƯƠNG 21: HỢP ĐỒNG
21 CHƯƠNG 22: LẠNH
22 CHƯƠNG 23: MƯU ĐỒ
23 CHƯƠNG 24: HẠ NGỌC UYÊN TRỞ VỀ (1)
24 CHƯƠNG 25: KÍ ỨC
25 CHƯƠNG 26: HẠ NGỌC UYÊN TRỞ VỀ (2)
26 CHƯƠNG 27: CAN NGĂN KHÔNG THÀNH
27 CHƯƠNG 28: NHỜ VẢ
28 CHƯƠNG 29: CÔNG TY MỘ DINH
29 CHƯƠNG 30: BỮA ĂN (1)
30 CHƯƠNG 31: TÂM SỰ
31 CHƯƠNG 32: KHIÊU KHÍCH
32 CHƯƠNG 33: CÂU TRẢ LỜI
33 CHƯƠNG 34: GIẢ DỐI
34 CHƯƠNG 35: VÙI LẤP
35 CHƯƠNG 36: CHỈ LÀ...
36 CHƯƠNG 37: HI VỌNG
37 CHƯƠNG 38: BẮT ÉP
38 CHƯƠNG 39: MÓN QUÀ ĐƠN GIẢN
39 CHƯƠNG 40: CHỈ MỚI BẮT ĐẦU
40 CHƯƠNG 41: KHỞI ĐẦU (H+)
41 CHƯƠNG 42: TINH LINH XINH ĐẸP
42 CHƯƠNG 43: CON MỒI
43 CHƯƠNG 44: TINH LINH NGÂY THƠ (H+)
44 CHƯƠNG 45: NGÂY THƠ (H+)
45 CHƯƠNG 46: TAI NẠN
46 CHƯƠNG 47: QUAY LƯNG
47 CHƯƠNG 48: NỖI OAN KHÓ NÓI
48 CHƯƠNG 49: RA ĐI ĐỘT NGỘT
49 CHƯƠNG 50: LÒNG DẠ
50 CHƯƠNG 51: LỐI THOÁT
51 THÔNG BÁO NHỎ
Chapter

Updated 51 Episodes

1
CHƯƠNG 1: ÂM MƯU ẤP Ủ
2
CHƯƠNG 2: HẮN LÀ DƯƠNG LÂM NGHIÊU!
3
CHƯƠNG 3: KÍ ỨC (1)
4
CHƯƠNG 4: KÍ ỨC (2)
5
CHƯƠNG 6: MỞ MÀN
6
CHƯƠNG 7: CẠM BẪY
7
CHƯƠNG 8: CON TIM QUÁ KHỨ
8
CHƯƠNG 9: ÁC MỘNG
9
CHƯƠNG 10: HIỂU LẦM (H+)
10
CHƯƠNG 11: TẬN CÙNG ĐAU KHỔ
11
CHƯƠNG 12: KÍ ỨC BỊ PHAI MỜ
12
CHƯƠNG 13: ÁP LỰC ĐÈ NÉN
13
CHƯƠNG 14: GẶP MẶT
14
CHƯƠNG 15: ANH TRAI
15
CHƯƠNG 16: CHUYẾN TRĂNG MẬT
16
CHƯƠNG 17: NỖI ĐAU
17
CHƯƠNG 18: LỜI ĐỀ NGHỊ
18
CHƯƠNG 19: HÌNH PHẠT
19
CHƯƠNG 20: CHÀO HỎI
20
CHƯƠNG 21: HỢP ĐỒNG
21
CHƯƠNG 22: LẠNH
22
CHƯƠNG 23: MƯU ĐỒ
23
CHƯƠNG 24: HẠ NGỌC UYÊN TRỞ VỀ (1)
24
CHƯƠNG 25: KÍ ỨC
25
CHƯƠNG 26: HẠ NGỌC UYÊN TRỞ VỀ (2)
26
CHƯƠNG 27: CAN NGĂN KHÔNG THÀNH
27
CHƯƠNG 28: NHỜ VẢ
28
CHƯƠNG 29: CÔNG TY MỘ DINH
29
CHƯƠNG 30: BỮA ĂN (1)
30
CHƯƠNG 31: TÂM SỰ
31
CHƯƠNG 32: KHIÊU KHÍCH
32
CHƯƠNG 33: CÂU TRẢ LỜI
33
CHƯƠNG 34: GIẢ DỐI
34
CHƯƠNG 35: VÙI LẤP
35
CHƯƠNG 36: CHỈ LÀ...
36
CHƯƠNG 37: HI VỌNG
37
CHƯƠNG 38: BẮT ÉP
38
CHƯƠNG 39: MÓN QUÀ ĐƠN GIẢN
39
CHƯƠNG 40: CHỈ MỚI BẮT ĐẦU
40
CHƯƠNG 41: KHỞI ĐẦU (H+)
41
CHƯƠNG 42: TINH LINH XINH ĐẸP
42
CHƯƠNG 43: CON MỒI
43
CHƯƠNG 44: TINH LINH NGÂY THƠ (H+)
44
CHƯƠNG 45: NGÂY THƠ (H+)
45
CHƯƠNG 46: TAI NẠN
46
CHƯƠNG 47: QUAY LƯNG
47
CHƯƠNG 48: NỖI OAN KHÓ NÓI
48
CHƯƠNG 49: RA ĐI ĐỘT NGỘT
49
CHƯƠNG 50: LÒNG DẠ
50
CHƯƠNG 51: LỐI THOÁT
51
THÔNG BÁO NHỎ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play