[Đam Mỹ] Xin Lỗi Em, Tình Yêu Của Anh..
Chapter 1
tại thành phố Pansiha (tên ảo, tự nghĩ ra)
trên đường phố, cậu trai tầm 24 tuổi với mái tóc đen ống đang tung tăng đi trên đường lớn, trên tay còn cầm một túi bóng
Đường An Thiên (O)
hưm~ hưm~ /tủm tỉm/
Đường An Thiên (O)
"hôm nay anh ấy sẽ về nhà! nhớ anh ấy quá đi! cũng đã 2 tháng rồi không gặp mà!"
Đường An Thiên (O)
/đang dọn dẹp chỗ bếp/
*Ting!* tiếng tin nhắn từ di động
Đường An Thiên (O)
hửm? /quay qua/
Đường An Thiên (O)
/cởi bao tay ra, chạy lại chỗ điện thoại/
Đường An Thiên (O)
"ai nhắn mình hả ta?" /cầm lên/
Đường An Thiên (O)
ah! là anh ấy! /vui mừng/ sao.., hả! anh ấy ngày mai sẽ về á!
Đường An Thiên (O)
/vui mừng không ghớt, cười típ mắt/
Đường An Thiên (O)
Ah! đúng rồi, mình phải nhắn lại hỏi anh ấy chứ!
Đường An Thiên (O)
anh ơi.. 2 tháng qua anh đã đi đâu vậy, em có vài lần gọi anh nhưng không nghe máy /soạn tin/
Đường An Thiên (O)
mà thôi không sao, em nhớ anh lắm, ngày mai anh về, em sẽ nấu một bữa ngon cho anh /soạn tin/
Đường An Thiên (O)
haz.., hôm qua đến giờ anh ấy không nhắn lại hay gọi mình.. dù chỉ một cuộc cũng không..
tôi và anh ấy đã kết hôn được 4 năm rồi.. nhưng nói 4 năm thì lâu vậy thôi
chứ mọi người cũng thấy đó, anh ấy thường không ở nhà
nếu có thì nhiều nhất cũng gần 1 tuần thôi rồi đi ngay mấy tháng về 1,2 lần
tôi và anh quen biết nhau trong một cuộc gặp gỡ cấp 3
7 năm trước tôi là một học sinh chuyển trường, tôi được phân vào lớp anh, năm đó tôi và anh là học sinh lớp 11
một hôm nọ, ngay khi tôi chạm mắt anh ngay trên hành lang trường tôi đã lỡ nhịp ngay đó
cũng từ hôm đó tôi đã yêu anh, tôi thường hay làm cơm hộp tặng anh mỗi bữa sáng
nhưng.. có vẻ tôi đã thấy được trong mắt anh là sự chán ghét tôi, tôi có thể thấy được chữ phiền phức trong mắt anh
nhưng tôi không vì thế mà bỏ cuộc
tôi luôn lẽo đẽo theo sau anh dù anh đã nói đừng theo anh, anh cảm thấy tôi rất phiền phức
nhưng tôi vẫn mặt dày lẽo đẽo theo anh mỗi ngày
một cô bạn với khuôn mặt xinh xắn được chuyển qua lớp tôi và anh
cô bạn ấy rất xinh, khi tôi quay qua nhìn anh.. tôi có thể thấy rõ ánh mắt của anh co rút liên hồi khuôn mặt cũng đỏ lên
tôi chỉ im lặng nhìn anh..
Comments
ᥫ᭡Phạm Nguyên Phong ◍•ᴗ•◍ᥫ᭡
phải chi tui cũng có crush để nt🥺 nma tui có chồng ời🤣 hehehe
2023-10-01
0
ᥫ᭡Phạm Nguyên Phong ◍•ᴗ•◍ᥫ᭡
*ngớt* nha tác giả ui, sai chính tả đọc vô sẽ khó chịu á
2023-10-01
0
con ong chăm chỉ🐝
nhớ lại cảnh bộ cr bơ tin nhắn ;-;
2023-08-27
2