Phong Hàn Thần! Đời Này Anh Chỉ Có Thể Thuộc Về Em

Phong Hàn Thần! Đời Này Anh Chỉ Có Thể Thuộc Về Em

Chương 1: Gặp gỡ

Tại quán bar, Cố Hạ Mẫn bước vào đưa mắt nhìn một vòng rồi dừng tại một bóng lưng nơi quầy bar.

Cô tiến đến ngồi bên cạnh cô gái đang ngồi tại quầy.

"Mẫn Mẫn! Cuối cùng cậu cũng chịu về rồi!"- La Thư Kiều thấy cô thì mừng rỡ ôm lấy cô.

"Đợi mình lâu chưa?"- Cố Hạ Mẫn nhàn nhã hỏi.

"Cậu còn dám hỏi! Con nhóc nhà cậu đi một mạch liền 6 năm rồi mới chịu trở về." - La Thư Kiều hờn dỗi nói.

"Cậu còn nhớ mình? Không phải gần đây bỏ mình theo cái tên Mạc Tử Thiên nào đó rồi sao!"- cô khinh thường mỉa mai.

" Mình nào có! Còn không phải tên đó dở chứng, không cho mình sang thăm cậu sao, mình cũng rất nhớ cậu a."

"Được rồi! Tha cho cậu."

"Mẫn Mẫn của mình là tốt nhất!"

Cố Hạ Mẫn là thiên kim của tập đoàn Tinh Ngọc nổi tiếng cả nước. Cô đi Pháp du học từ năm 17 tuổi đến nay mới trở về.

Mà La Thư Kiều là bạn thân của cô từ nhỏ. Hai người là bạn nhưng lại thân thiết hơn chị em ruột thịt.

Khoảng thời gian cô ở Pháp ngoài ba và anh hai cô thì cũng chỉ có La Thư Kiều là người thường sang thăm cô. Nhưng gần đây con nhóc này quen bạn trai liền bỏ bạn.

Cô trở về được hai hôm liền bỏ lại ba và anh hai để lôi kéo La Thư Kiều đi bar.

Hai người gọi rượu rồi cùng nhau ôn lại chuyện cũ. Tửu lượng của bọn họ quả thực không tệ, uống vào hai ly cocktail mà vẫn chưa say. Cùng lắm chỉ là mặt hơi ửng hồng, thế mà lại càng quyến rũ, mê người.

Đang uống say sưa thì điện thoại La Thư Kiều reo lên. Khỏi nói cũng biết là Mạc Tử Thiên lại gọi cô trở về.

Thật là! Có phải tên này quản cô hơi chặt rồi không? Nhưng cô cũng không thể không nghe nha. Lỡ như thật sự chọc phải tên đó nhất định buổi tối cô sẽ không yên ổn.

Thế là La Thư Kiều vừa cúp điện thoại đã ba chân bốn cẳng bỏ lại Cố Hạ Mẫn ngồi đó đen mặt mà chạy đi mất.

Hết cách, ai bảo cô còn độc thân chứ! Bây giờ bạn thân có người yêu rồi liền mặc kệ cô. Cố Hạ Mẫn vẫn nhàn nhã thưởng thức ly rượu trong tay.

Cô mặc một chiếc sơ mi để mở hai cúc trên làm lộ xương quai xanh quyến rũ. Váy da ôm sát tôn lên vòng eo nhỏ. Tóc đen xoăn dài được cô thả xõa sau lưng.

Gương mặt thanh tú, sắc sảo pha trộn hoàn hảo giữa phương Đông và Tây. Tuy nhiên vẫn nhìn ra gương mặt ấy nét Tây phương vẫn rõ ràng hơn nét phương Đông.

Ngồi được một lúc cô cũng thanh toán rồi chuẩn bị ra về. Ngồi một mình giữa chốn ồn ào này cô thật chẳng còn tâm trí thưởng rượu.

Thế nào mà lúc cô vừa đi được vài bước liền bị một tên côn đồ giữ lại:

"Cô em! Sao về sớm vậy? Hay ở lại chơi với anh thêm chút đi."- tên này nhìn cô bằng một ánh mắt đê tiện, bẩn thỉu.

"Cút!"- Cố Hạ Mẫn chán ghét mở miệng.

"Ấy! Cô em xinh đẹp mà tính tình nóng thế. Không sao, anh đây thích. Nào qua chơi với anh đi."- hắn nâng cằm cô cười đểu.

Cố Hạ Mẫn gạt tay hắn ra, lạnh giọng:

"Tôi không có thói quen lặp cùng một câu nói nhiều lần. CÚT!"

"Làm giá gì chứ! Lão tử đây để ý đến cô em còn không phải phúc ba đời sao? Mau lại đây với anh đi nào, anh nhất định phục vụ tốt cho em đêm nay."

"Vậy sao?"

Cố Hạ Mẫn cười lạnh. Cô lấy từ trong túi xách ra một cây súng ngắn chỉa vào đầu tên cặn bã kia nhếch miệng.

"Không bằng để bổn tiểu thư 'hầu hạ' mày trước!"

"Cô... cô muốn làm gì?"- tên kia thấy cô lấy súng thì có chút kiêng dè nói.

"Làm gì? Là ai khơi màu thì người đó tự dọn hậu quả."- cô nói bằng giọng lạnh đến âm độ, mặt không biến sắc, tay cũng không run.

"Cô... cô đừng có làm bậy! Tôi... tôi mà có chuyện gì cô cũng đừng hòng yên!"- tên này sợ nhưng vẫn lì lợm.

"Ồ, thế sao? Tôi cũng thật tò mò nha. Bây giờ là ai không yên đây?"

Cô hừ lạnh, hạ súng xuống quăng lại một câu rồi bỏ đi.

"Còn có lần sau hậu quả tự ngươi gánh!"

Cô vừa đi vừa mệt mỏi đưa tay xoa xoa mi tâm. Chỉ muốn đi uống vài ly mà cũng không yên nữa. Hôm nay ra đường chắc chắn không xem lịch.

Một lời này còn chưa ra khỏi miệng cô đã đụng ngay phải một khuôn ngực rắn chắc. Vì mang giày cao gót nên cô bị mất đà chuẩn bị ngã ra sau.

"Đáng chết!" - Cố Hạ Mẫn nghiến răng nguyền rủa một câu.

Lúc Mẫn Mẫn chưa kịp phân tích tình hình liền bị một vòng tay rắn chắc ôm chặt lấy eo mình.

Dưới ánh đèn chớp nhoáng ở quán bar cô thấp thoáng thấy gương mặt người đàn ông ấy. Mày đẹp, đôi mắt đen sâu thẳm, mũi cao, môi mỏng quyến rũ. Tuy nhiên lại rất lạnh lùng, gương mặt không chút biểu cảm khiến người ta vài phần e dè. Thân hình cao lớn, bờ vai rộng rãi đến vững chãi.

Stop!

Cố Hạ Mẫn, mày đang nghĩ gì?

Mau tỉnh lại.

Cô vứt cái suy nghĩ vớ vẩn kia vào một xó rồi vùng ra khỏi vòng tay người kia.

"Mắt mũi để trang trí sao?"- cô cau có lẩm bẩm.

Bất quá toàn bộ đều lọt vào tai ai kia thôi. Anh cười lạnh:

"Cô vừa nói gì?"- người đàn ông nhướn mày nhìn cô.

Đối với cô gái này anh quả thật đã quá kiên nhẫn rồi. Nếu là người khác sớm đã bị anh đạp văng ra xa một ngàn tám trăm cây số ấy chứ.

Nhưng vừa rồi anh vô thức đỡ cô.

Bây giờ lại còn cùng cô làm loại chuyện anh kị nhất: cùng con gái nói chuyện. Anh điên rồi sao?

"Cũng không có gì, chỉ mắng chó mắng mèo thôi. Anh ý kiến sao?"- Cố Hạ Mẫn mệt mỏi nhưng vẫn đưa ra vẻ mặt khiêu khích.

"Cô..."

Anh á khẩu với cô gái này. Đây là lần đầu anh không cự cãi nổi người khác, còn là một người phụ nữ.

Chuyện điên rồ gì đây?

"Nhận nhầm rồi, tôi không có cháu trai nào lớn như anh đây."Cố Hạ Mẫn vừa nói vừa tìm gì đó trong túi xách, xong xuôi còn không quên ngước mắt nhìn lên, châm chọc nói "Nhưng nếu là muốn nhận người cô không họ hàng này thì cũng không phải không được."

"Về nhà tắm rửa sạch sẽ, ăn chay niệm phật bảy bảy bốn chín ngày biết đâu cô đây có thể thử suy xét. Vậy nha, cháu trai."

Nói rồi Cố Hạ Mẫn nghênh ngang bỏ đi, lúc đi ngang qua còn cố ý vỗ vỗ lên vai người nọ, đuôi mắt xếch lên cực kỳ đắc thắng.

Người kia nghe cô nói tuy mặt vẫn là không biểu cảm như cũ nhưng rõ ràng nơi đáy mắt có tức giận cùng vài ý cười.

Gan lắm. Khá khen cho một con nhóc không sợ trời không sợ đất.

Cố Hạ Mẫn sau khi ra ngoài vô cùng thuần thục mở cửa xe ngồi vào ghế phía sau đợi tài xế lái xe cô thuê cách đây không lâu.

Hot

Comments

Thien

Thien

Chị này trông thật dữ dằn

2023-09-05

0

Ngọc k9

Ngọc k9

...

2023-03-17

0

bé bông

bé bông

khoái chị rồi đó nhe

2021-12-06

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Gặp gỡ
2 Chương 2: Phỏng vấn
3 Chương 3: Vết thương lòng
4 Chương 4: Lấy thân báo đáp
5 Chương 5: Tình huống không ngờ tới
6 Chương 6: Lương cô nhận là từ tôi
7 Chương 7: Cảnh cáo
8 Chương 8: Vừa nhận ra đã phải buông bỏ
9 Chương 9: Bữa cơm gia đình vui vẻ
10 Chương 10: Vì sao?
11 Chương 11: Bị thương
12 Chương 12: Ra vậy...
13 Chương 13: Tình cảm trong vô thức
14 Chương 14: Vì đó là em!
15 Chương 15: Buổi sáng hơi kịch tính
16 Chương 16: Chinh phục ba vợ
17 Chương 17: Lo lắng không yên
18 Chương 18: Có anh chính là bình yên
19 Chương 19: Thích được anh nâng niu
20 Chương 20: Hội chị em
21 Chương 21: Mượn rượu tỏ tình
22 Chương 22: Cuối cùng cũng...
23 Chương 23: Ngất xỉu
24 Chương 24: Vì nhau!
25 Chương 25: Tự tay làm bữa trưa
26 Chương 26: Bữa trưa đơn giản hạnh phúc
27 Chương 27: Cứu người
28 Chương 28: Dựa dẫm anh
29 Chương 29: Quà chuộc lỗi
30 Chương 30: Buổi dạ tiệc (1)
31 Chương 31: Buổi dạ tiệc(2)
32 Chương 32: Đêm khó quên
33 Chương 33: Nam Dương Vũ
34 Chương 34: Điều tra
35 Chương 35: Phát hiện
36 Chương 36: Mất tích
37 Chương 37: Bế tắc
38 Chương 38: Manh mối
39 Chương 39: Vô dụng
40 Chương 40: Giải cứu [1] _ Quá khứ
41 Chương 41: Giải cứu [2]
42 Chương 42: Hôn mê
43 Chương 43:
44 Chương 44: Hai năm sau...
45 Chương 45: Yếu đuối
46 Chương 46: Tỉnh lại
47 Chương 47: Mọi chuyện cuối cùng cũng ổn
48 Chương 48: Ra mắt ba mẹ chồng
49 Chương 49: Cầu hôn
50 Chương 50: Kết hôn
51 Ngoại truyện 1: Nam Dương Vũ
52 Ngoại truyện 2
53 Đôi lời tri ân
Chapter

Updated 53 Episodes

1
Chương 1: Gặp gỡ
2
Chương 2: Phỏng vấn
3
Chương 3: Vết thương lòng
4
Chương 4: Lấy thân báo đáp
5
Chương 5: Tình huống không ngờ tới
6
Chương 6: Lương cô nhận là từ tôi
7
Chương 7: Cảnh cáo
8
Chương 8: Vừa nhận ra đã phải buông bỏ
9
Chương 9: Bữa cơm gia đình vui vẻ
10
Chương 10: Vì sao?
11
Chương 11: Bị thương
12
Chương 12: Ra vậy...
13
Chương 13: Tình cảm trong vô thức
14
Chương 14: Vì đó là em!
15
Chương 15: Buổi sáng hơi kịch tính
16
Chương 16: Chinh phục ba vợ
17
Chương 17: Lo lắng không yên
18
Chương 18: Có anh chính là bình yên
19
Chương 19: Thích được anh nâng niu
20
Chương 20: Hội chị em
21
Chương 21: Mượn rượu tỏ tình
22
Chương 22: Cuối cùng cũng...
23
Chương 23: Ngất xỉu
24
Chương 24: Vì nhau!
25
Chương 25: Tự tay làm bữa trưa
26
Chương 26: Bữa trưa đơn giản hạnh phúc
27
Chương 27: Cứu người
28
Chương 28: Dựa dẫm anh
29
Chương 29: Quà chuộc lỗi
30
Chương 30: Buổi dạ tiệc (1)
31
Chương 31: Buổi dạ tiệc(2)
32
Chương 32: Đêm khó quên
33
Chương 33: Nam Dương Vũ
34
Chương 34: Điều tra
35
Chương 35: Phát hiện
36
Chương 36: Mất tích
37
Chương 37: Bế tắc
38
Chương 38: Manh mối
39
Chương 39: Vô dụng
40
Chương 40: Giải cứu [1] _ Quá khứ
41
Chương 41: Giải cứu [2]
42
Chương 42: Hôn mê
43
Chương 43:
44
Chương 44: Hai năm sau...
45
Chương 45: Yếu đuối
46
Chương 46: Tỉnh lại
47
Chương 47: Mọi chuyện cuối cùng cũng ổn
48
Chương 48: Ra mắt ba mẹ chồng
49
Chương 49: Cầu hôn
50
Chương 50: Kết hôn
51
Ngoại truyện 1: Nam Dương Vũ
52
Ngoại truyện 2
53
Đôi lời tri ân

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play