Anh thực sự quay lại sao?

Ngực trái truyền đến đau đớn, trước mắt hơi mơ hồ, trừng mắt nhìn lên, Từ Tuyết Lộ hết sức muốn nhìn cho rõ dáng vẻ Lục Mạc Khiên lần nữa, nhưng, ý thức của cô đã dần chìm vào hôn mê, mí mắt chớp chớp nhẹ rồi nhắm lại hẳn.

“Chị… chị à…”

“Này… cô gái… cô gái…”

Hai chất giọng đồng thanh một nam, một nữ văng vẳng bên tai Từ Tuyết Lộ, cô rất muốn mở miệng đáp lại là không sao, nhưng không kịp nữa rồi, cô đã ngất lịm đi từ bao giờ, thần thức hoàn toàn tê liệt.

Lục Mạc Khiên không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp bế bổng Từ Tuyết Lộ lên, lao như bay ra phía sảnh khách sạn, lái xe vun vút tới bệnh viện.

“Bác sĩ… mau cấp cứu… có bệnh nhân bị thương cần cấp cứu…”

Giọng nam trầm ổn vang lên trong không gian tĩnh mịch, hoà cùng nhịp thở hổn hển. Sắc mặt Lục Mạc Khiên đã tái nhợt hẳn đi, một phần do lo lắng, phần còn lại là mệt vì phải bế Từ Tuyết Lộ chạy cả quãng đường dài, trên vầng trán đĩnh đạc lấm tấm mồ hôi.

Một lát sau, đoàn y tá đẩy theo xe chuyên dụng tới, Lục Mạc Khiên nhẹ đặt Từ Tuyết Lộ nằm xuống, liếc nhìn qua gương mặt khả ái dần tím tái đi vì mất máu quá nhiều, trong lòng loé lên tia đau đớn. Ban nãy, nếu không phải Tuyết Lộ đỡ nhát dao đó cho anh thì giờ người nằm ở kia là anh chứ không phải cô, thậm chí còn có khả năng là anh sẽ không thể toàn mạng mà tới đây.

Rốt cuộc người đàn ông kia là ai?

Tại sao lại liều mạng tới thế?

Dám tới chỗ đông người công khai muốn giết anh?

Sau khi Từ Tuyết Lộ được đẩy vào phòng cấp cứu, Lục Mạc Khiên mới bước tới hỏi Từ Hi Du. “Hai người không phải là người ở đây sao?”

Từ Hi Du rũ rượi lắc đầu: “Không phải, chúng tôi ở nước S tới đây du lịch, vô tình nghe được thông tin anh có cuộc họp fan nên chị ấy tìm đủ mọi cách để tới, ai ngờ lại xảy ra sự việc này. Làm sao bây giờ? Nếu chị ấy mà bị gì thì tôi biết ăn nói sao với bố mẹ đây?”

Nói xong, Từ Hi Du lập tức bưng mặt khóc nức nở, giờ đây thì cô ấy đã hiểu được cảm giác bơ vơ nơi đất khách là như thế nào, cho dù bất lực tới đâu cũng chỉ có thể một mình, không người thân, không bạn bè, không biết than van cùng với ai.

“Đừng sợ, còn có tôi đây mà.” Lục Mạc Khiên như đọc được suy nghĩ của người đối diện, lên tiếng an ủi, kế tiếp đó, liền nhẹ nhàng đỡ Từ Hi Du ngồi xuống ghế nghỉ ngơi. “Đây là bệnh viện có tiếng của thành phố, nhất định chị cô sẽ không sao đâu!”

Ca phẫu thuật kéo dài suốt bốn tiếng đồng hồ, mỗi một phút qua đi mà cứ ngỡ đã là một thế kỉ mới tới, cộng thêm sự âm u trong bầu không khí tĩnh mịch của bệnh viện, thực khiến lòng người thổn thức.

Ánh đèn lép tắt vụt, cánh cửa tự động của phòng phẫu thuật mở ra, đội ngũ bác sĩ trong bộ đồng phục xanh đi tới, thong thả gỡ chiếc khẩu trang trên mặt xuống, như được thở phào nhẹ nhõm hẳn.

“Bác sĩ, chị ấy sao rồi?” Từ Hi Du như bay lao tới, nóng lòng hỏi.

“Vết thương chệch tim 3 mm, cũng may được đưa tới bệnh viện kịp thời, cho nên tạm thời đã qua cơn nguy hiểm, nhưng vẫn cần phải theo dõi thêm.” Bác sĩ mổ chính âm trầm giải thích.

“Bao giờ thì chị ấy tỉnh lại?” Nỗi lòng Từ Hi Du như gột bỏ đi sự nặng nề, hòn đá trĩu nặng rơi bộp xuống đất, gương mặt thần sắc loé lên, chu môi phù một hơi rõ mạnh.

“Chờ hết thuốc mê là cô ấy sẽ tỉnh. Lát nữa, cô ấy sẽ được chuyển về phòng bệnh thường, người nhà có thể vào thăm.” Bác sĩ nói xong cũng cất bước rời đi khỏi.

Khoảng ba mươi phút sau, Từ Tuyết Lộ được chuyển về phòng bệnh thường, trên cổ tay vẫn cắm dây chuyền nước, gương mặt thanh thuần nhợt nhạt như cái xác không hồn, nằm im bất động trên chiếc giường bệnh trắng tinh.

Từ Hi Du kéo ghế ngồi xuống cạnh, cẩn thận sửa lại tấm chăn đắp trên người Từ Tuyết Lộ, lòng thoáng qua chút đau đớn, khi nhìn thấy dáng vẻ trầm tĩnh hiện tại của chị, vốn dĩ là một cô gái hay cười lại năng động, nay lại phải nằm một chỗ như vậy chắc là chị cảm thấy khó chịu lắm!

Tản sáng thì Từ Tuyết Lộ tỉnh lại, chậm rãi quay nhìn xung quanh, rồi dừng lại ở vị trí Từ Hi Du, cô ấy đã mệt mỏi mà thiếp đi từ bao giờ. Nhẹ nhàng lay lay cánh tay em gái, cho tới khi Hi Du tỉnh lại, thì cô mới lắng giọng hỏi: “Đây là đâu?”

“Là bệnh viện…” Từ Hi Du dụi dụi khoé mắt, đánh thức thần trí của bản thân ra khỏi cơn buồn ngủ, lơ mơ đáp lại câu hỏi của chị gái.

Bệnh viện… bị đâm… ngất xỉu… máu…

Đó là những gì hiện ra trong đầu Từ Tuyết Lộ, bất giác cô giật mình, miệng há hốc như gặp phải ma, ấp úng mãi mới thành câu. “Áo của chị đâu?”

“Áo nào?” Từ Hi Du nhỏ giọng hỏi ngược.

“Thì cái áo có chữ kí của Lục Mạc Khiên đó.” Lòng Từ Tuyết Lộ như lửa đốt, trên gương mặt xanh xao loé lên tia gấp gáp, trái tim nhất thời chìm lắng xuống.

“Cái đó… dính quá nhiều máu nên đã bị vứt đi rồi.” Từ Hi Du trong lòng mơ hồ trồi lên dự cảm xấu.

“Không được, chị phải đi tìm nó về.”

Hất tấm chăn sang bên, Từ Tuyết Lộ bất chấp cơn đau nơi da thịt mà trườn dậy, ấn đường nhăn lại, cảm giác như hai khuôn mày sắp chồng lên nhau, trong đáy mắt loé lên tia mất mát. Cô không thể mất chiếc áo đó được, phải khó khăn lắm cô mới được Lục Mạc Khiên trực tiếp kí tên, bây giờ nói mất là mất, sao cô có thể cam lòng. Hơn nữa, đây có thể sẽ là lần cuối cùng cô có được chữ kí của thần tượng, vì cô hiểu rõ cơ hội và nhân duyên như lần này thực sự rất hiếm, nghìn năm có một.

Chưa nói tới việc anh là người của công chúng, ít khi lộ diện, mà ngay cả khoảng cách về địa lý, hai con người ở hai đất nước, đã là một trở ngại trùng điệp khó khăn rồi.

“Á…” Vừa đặt chân khỏi giường, Từ Tuyết Lộ đã bị cơn đau hành xác, vô thức ngã xuống. Từ Hi Du vội vàng chạy tới đỡ, lắng giọng khiển trách. “Chị cần áo hay cần mạng?”

Tay ôm lấy ngực trái, trong đáy mắt Từ Tuyết Lộ mang đầy sự mất mát như thú nhỏ bị thương, tựa hồ khiến người ta bị chìm đắm trong sự thương cảm. “Cần cả hai, em có thể đi hỏi giúp chị được không? Đi đi mà… coi như chị cầu xin em đó.”

“Được, được, lát nữa em đi hỏi giúp chị.” Mi tâm Từ Hi Du nhăn lại, bất lực gật đầu, bà chị này của cô từ sau khi gặp Lục Mạc Khiên lại càng cuồng điên hơn bất cứ khi nào, nhưng, phải công nhận một điều rằng, chỉ khi thứ mình quý trọng bị mất đi, thì con người ta mới càng biết trân quý.

Đương lúc bầu không khí cực kì căng thẳng, thì cánh cửa phòng bệnh đột nhiên phát ra tiếng động lớn, mở toang ra, thân ảnh cao lớn như ánh hào quang rực rỡ đi vào, khiến hai cô gái sững sờ mất mấy giây.

Là Lục Mạc Khiên…

Anh thực sự quay lại sao?

Cứ tưởng là sau khi nghe được tin cô bình an thì anh sẽ không bao giờ tới nữa, cùng lắm thì sẽ sai bảo trợ lý hoặc là thuê một hộ tá tới chăm sóc cô, ai dè anh lại đích thân tới như này, cứ y như mộng hồi xuân thu vậy.

Hot

Comments

Tiêu Tiêu Sara

Tiêu Tiêu Sara

Sẽ cố gắng ra đều cháp nhé! Ủng hộ quà với vote để tác giả có động lực hơn!

2022-11-22

3

Toàn bộ
Chapter
1 Đêm đẫm máu
2 Anh thực sự quay lại sao?
3 Đôi mắt đẹp!
4 Đại thần muốn dùng thân báo đáp
5 Cam đoan không để mất một cọng tóc
6 Thích một người không cần lý do
7 Tiểu yêu tinh
8 Chở che
9 Ước mơ của anh chính là em
10 Lần đầu làm chuyện ấy…!
11 Mùa xuân tươi đẹp của anh Lục đương tới thật rồi!
12 Là em
13 Anh hiểu mà, đúng không?
14 Chuyện bất ngờ…!
15 Thế giới của anh thật lung linh
16 Không có cơ hội thích hợp
17 Là anh
18 Suy nghĩ quá thiển cận
19 Cô ấy là người mà tôi yêu
20 Muốn đi tìm em
21 Cảm giác ấy…
22 Chỉ được nghe lời anh
23 Chỉ muốn gần bên em
24 Cùng nhau bước tới đài vinh quang
25 Da mặt anh rất dày
26 Đi hẹn hò
27 Muốn được ở bên em lâu hơn một chút
28 Em là nữ hoàng trong lòng anh
29 Đàn ông khi yêu chẳng có ai bình thường
30 Ai rồi cũng có ngã rẽ riêng
31 Con gái lớn rồi không thể giữ lại được
32 Cãi vã
33 Nước mắt phụ nữ là loại vũ khí huỷ diệt
34 Mức độ ghen tuông đáng báo động
35 Cùng em
36 Ghen
37 Bất ngờ
38 Yêu cầu vô lý
39 Ngại ngùng
40 Tặng quà… lấy thân báo đáp!
41 Lần đầu tiên
42 Bị hãm hại
43 Sóng gió
44 Công khai
45 Tuyên bố chủ quyền
46 Cục nợ
47 Đi một về ba
48 Bữa cơm tình yêu
Chapter

Updated 48 Episodes

1
Đêm đẫm máu
2
Anh thực sự quay lại sao?
3
Đôi mắt đẹp!
4
Đại thần muốn dùng thân báo đáp
5
Cam đoan không để mất một cọng tóc
6
Thích một người không cần lý do
7
Tiểu yêu tinh
8
Chở che
9
Ước mơ của anh chính là em
10
Lần đầu làm chuyện ấy…!
11
Mùa xuân tươi đẹp của anh Lục đương tới thật rồi!
12
Là em
13
Anh hiểu mà, đúng không?
14
Chuyện bất ngờ…!
15
Thế giới của anh thật lung linh
16
Không có cơ hội thích hợp
17
Là anh
18
Suy nghĩ quá thiển cận
19
Cô ấy là người mà tôi yêu
20
Muốn đi tìm em
21
Cảm giác ấy…
22
Chỉ được nghe lời anh
23
Chỉ muốn gần bên em
24
Cùng nhau bước tới đài vinh quang
25
Da mặt anh rất dày
26
Đi hẹn hò
27
Muốn được ở bên em lâu hơn một chút
28
Em là nữ hoàng trong lòng anh
29
Đàn ông khi yêu chẳng có ai bình thường
30
Ai rồi cũng có ngã rẽ riêng
31
Con gái lớn rồi không thể giữ lại được
32
Cãi vã
33
Nước mắt phụ nữ là loại vũ khí huỷ diệt
34
Mức độ ghen tuông đáng báo động
35
Cùng em
36
Ghen
37
Bất ngờ
38
Yêu cầu vô lý
39
Ngại ngùng
40
Tặng quà… lấy thân báo đáp!
41
Lần đầu tiên
42
Bị hãm hại
43
Sóng gió
44
Công khai
45
Tuyên bố chủ quyền
46
Cục nợ
47
Đi một về ba
48
Bữa cơm tình yêu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play