Chương 10: Tình thế nguy cấp (2)

Lúc tôi đến nơi, nhìn thấy tường tận người đàn ông đeo dây chuyền vàng đang lăm le con dao áp sát sau lưng anh, gương mặt ông ta tàn nhẫn bất nhân như thể muốn cùng anh đồng quy vu tận tới nơi!

Tôi thót tim lao người về phía ông ta giằng lấy con dao.

Nhưng gã trọc đầu đứng ngoài nhanh chóng tóm tôi lại như lường trước rằng tôi đang nấp quanh đây.

Mà anh, ngay lúc ánh sáng bạc loé qua, thắt lưng đã chảy đầy máu tươi.

“AA!”

Giết người rồi! Làm ơn đi! Cứu người đi!

Tôi đau đớn la lên mặc bọn chúng đang siết chặt cổ tôi, không ngừng nhét khăn vào miệng tôi. Mặc kệ bọn chúng đá đến nát phổi, tôi vẫn không ngừng hoảng loạn hét lên.

“AA!”

Có ai không? Làm ơn ngăn chúng lại! Anh của tôi…

Anh nhíu mày ôm lấy vết thương, bởi vì không nhịn được đau đớn mà ngã ngồi ra sau, hình ảnh ấy cắm sâu vào tim tôi như rút đi tất cả linh hồn tôi. Mắt tôi dần đờ đẫn, sâu trong ngực trái không ngừng dâng lên cảm giác nhức nhói, lan tràn ra tứ chi phế phủ, như thể người bị đâm không phải là anh vậy.

“Chết người rồi, xảy ra án mạng rồi, mau mau gọi xe cứu thương đi!”

Tôi không biết là ai đã la lên, nhìn thấy bọn côn đồ bị phát giác nên hớt hãi chạy tán loạn mỗi người một ngả, tôi vội vã lao tới đỡ lấy anh, để anh ngã vào lòng tôi.

Anh ơi!

Tôi ú ớ gọi tên anh không ngừng, tay lóng ngóng vừa muốn bụm vết thương ngăn cho máu ngừng chảy vừa sợ hãi làm vết thương sâu hơn.

Đám đông kéo đến đến bao vây chúng tôi càng lúc càng nhiều, thương hại thì ít, hiếu kỳ thì nhiều. Tôi lần lấy điện thoại trong túi anh không ngừng gọi cấp cứu, không ngừng phát tín hiệu cho vệ sĩ tới đây.

Tôi không dám nhìn thẳng vào mắt anh, chỉ lặng lẽ siết lấy tay anh cầu mong anh đừng rời bỏ tôi. Âm thanh xì xào bàn tán truyền vào tai tôi dai dẳng, ồn đến mức tôi không nghe được là giọng nam hay nữ, là thương tiếc mạng người hay mắng chửi báo đời, thời gian càng lúc càng lâu, lòng tôi càng lạnh lẽo khôn cùng.

Mãi đến khi tiếng xe cấp cứu inh ỏi vang lên, tôi mừng rỡ đẩy mấy người đứng gần ra, nhìn thấy các y tá mặc áo blouse trắng vội vã đi xuống, sau đó đặt anh nằm lên băng ca rồi nâng anh lên xe.

Cả quá trình tôi vô cùng căng thẳng, chỉ chờ bọn họ hỏi gì tôi liền viết đầy đủ chi tiết ra giấy, rồi lặng lẽ nhìn bọn họ sơ cứu vết thương cho anh.

Xe cấp cứu chạy nhanh đến bệnh viện gần nhất, xe vừa rẽ vào cổng lớn, dường như có gì đó khiến tôi bất giác ngước lên, xuyên qua cửa xe tôi vừa vặn nhìn thấy dòng chữ lớn trên bảng hiệu trước cổng:

Bệnh viện quốc tế Indochina.

Bệnh viện của nhà tôi, mà cha tôi chính là viện trưởng ở đây.

Hai mắt tôi như có bụi bay vào, xốn đến mức nước nhoè cay cay. Tôi thoáng thất thần, ba năm qua, kể từ khi đêm đó xảy ra, tôi luôn trốn chui trốn nhủi như con chuột dơ bẩn, không dám đối diện ánh sáng, càng không dám đối diện cha mẹ mình.

Ba năm, không ngắn không dài, đủ để con người sống nhờ bằng ký ức, đủ để con người thôi hẳn nhớ nhung nhau.

Tôi dằn đi ý định nhảy xuống chạy khỏi đó càng xa càng tốt, bởi vì anh đang nằm trước tôi, một thân một mình, mơ hồ giữa sống và chết, sao tôi có thể bỏ mặc anh cho đành?

Mắt tôi sao xót quá, tôi cúi đầu dụi dụi vào tay áo. Lúc ngước lên, tôi đã nhìn thấy xe cấp cứu dừng ở bãi xe, các y tá đang cẩn thận khiêng anh xuống xe. Tôi nhắm mắt hít sâu một hơi, rồi nhảy xuống đi theo họ đẩy anh vào phòng cấp cứu. Cả quá trình tôi luôn cúi gằm mặt, cố gắng giấu đi sự tồn tại của bản thân. Chợt có tiếng nói kéo tôi về thực tại:

“Bác sĩ khoa ngoại phẫu hiện đang làm cấp cứu cho bệnh nhân ở phòng 108, hiện còn ai có thể phẫu thuật hay không vậy?” Y tá nam vừa đẩy anh vào phòng liền quay lại hỏi những người bên cạnh.

“Tôi khám qua rồi, may là không tổn thương đến nội tạng, nhưng vết thương khá sâu và dài, ca phẫu thuật ở phòng 108 khi nào thì xong vậy?” Một người lật giở sổ sách rồi nhanh chóng hồi đáp.

Mấy người họ đang bối rối sắp xếp người phẫu thuật thì đằng xa có tiếng bước chân dồn dập đi tới, mấy y tá vừa nhìn thấy người tới là ai liền mừng rỡ nói:

“Viện trưởng Ngạn tới rồi kìa!”

Ba chữ đó vang lên, tim tôi mới thực sự rớt hẳn ra ngoài, cả người tôi như bùn nhão không thể đứng vững, gáy nổi từng trận da gà như ai đang chằm chằm nhìn tôi từ sau lưng.

“Viện trưởng Ngạn sẽ trực tiếp phẫu thuật ca này. Haiz mấy người vẫn chưa biết bệnh nhân đó là ai hay sao? Cao Khải Đăng, nhẩm lại đi, Sài Gòn này chỉ có một tên một họ này thôi! Còn không lập tức đưa bệnh nhân vào phòng cấp cứu đặc biệt đi!”

Bọn họ lại lần nữa đẩy anh ra ngoài, cha tôi cũng gấp rút đi theo chuẩn bị phẫu thuật. Tôi giấu người sau cánh cửa, chờ bọn họ đi hết mới lủi thủi đi theo.

Dù sao chính cha tôi trực tiếp phẫu thuật, chắc chắn anh sẽ không sao đâu!

Tôi vừa đi vừa tự an ủi mình, tận đến lúc nhìn thấy anh được đẩy vào phòng cấp cứu, cửa phòng đóng kín tách biệt với bên ngoài, đèn cấp cứu đỏ lên chứng to ca phẫu thuật đang bắt đầu.

Tôi rũ người ngồi xuống góc tường cầu mong anh tai qua nạn khỏi. Bất chợt tiếng y tá nam lại vang lên:

“Còn một người nữa đi cùng đến đây, tuy chỉ bị thương ngoài nhưng không nhẹ đâu, người ấy đâu rồi?”

Tiếng bước chân càng lúc càng gần, tim tôi đập hoảng loạn như sắp sửa bị vạch trần, như sắp sửa bị tuyên án tử hình rồi đem ra xử bắn. Dẫu cho họ có lòng tốt tìm tôi chữa trị, nhưng tôi lập tức cúi đầu bỏ chạy trối chết.

Hot

Comments

Mật

Mật

đoạn này hay 💛

2023-01-25

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tình yêu bị nguyền rủa
2 Chương 2: Chứng minh tình yêu của cậu đi!
3 Chương 3: Cậu yêu tôi sao? Yêu tôi đến nỗi hại chết anh hai mình?
4 Chương 4: Cậu yêu tôi sao? Yêu tôi đến nỗi hại chết anh hai mình? (2)
5 Chương 5: Cha mẹ hận tôi muốn chết
6 Chương 6: Thằng câm này mày muốn chết sao?
7 Chương 7: Thằng câm này mày muốn chết sao? (2)
8 Chương 8: Thằng câm này mày muốn chết sao? (3)
9 Chương 9: Tình thế nguy cấp
10 Chương 10: Tình thế nguy cấp (2)
11 Chương 11: Chăm sóc anh
12 Chương 12: Chăm sóc anh (2)
13 Chương 13: Chăm sóc anh (3)
14 Chương 14: Chăm sóc anh (4)
15 Chương 15: Không ngừng nhớ anh
16 Chương 16: Biệt thự bỏ hoang
17 Chương 17: Biệt thự bỏ hoang (2)
18 Chương 18: Biệt thự bỏ hoang (3)
19 Chương 19: Biệt thự bỏ hoang (4)
20 Chương 20: Biệt thự bỏ hoang (5)
21 Chương 21: Rơi vào tay quỷ dữ
22 Chương 22: Rơi vào tay quỷ dữ (2)
23 Chương 23: Ánh sáng và sự dơ bẩn
24 Chương 24: Ánh sáng và sự dơ bẩn (2)
25 Chương 25: Ánh sáng và sự dơ bẩn (3)
26 Chương 26: Hạnh phúc ngắn chẳng tày gang
27 Chương 27: Hạnh phúc ngắn chẳng tày gang (2)
28 Chương 28: Hạnh phúc ngắn chẳng tày gang (3)
29 Chương 29: Song sinh nhà họ Lâm
30 Chương 30: Song sinh nhà họ Lâm (2)
31 Chương 31: Song sinh nhà họ Lâm (3)
32 Chương 32: Chưa đủ kích thích
33 Chương 33: Chưa đủ kích thích (2)
34 Chương 34: Nắm tay buông tay
35 Chương 35: Nắm tay buông tay (2)
36 Chương 36: Nắm tay buông tay (3)
37 Chương 37: Vì sao phải xin lỗi?
38 Chương 38: Vì sao phải xin lỗi? (2)
39 Chương 39: Vì sao phải xin lỗi? (3)
40 Chương 40: Hận tình triền miên
41 Chương 41: Hận tình triền miên (2)
42 Chương 42: Hận tình triền miên (3)
43 Chương 43: Hận tình triền miên (4)
44 Chương 44: Hận tình triền miên (5)
45 Chương 45: Hận tình triền miên (6)
46 Chương 46: Hận tình triền miên (7)
47 Chương 47: Hận tình triền miên (8)
48 Chương 48: Ngàn cân treo sợi tóc
49 Chương 49: Ngàn cân treo sợi tóc (2)
50 Chương 50: Ngàn cân treo sợi tóc (3)
51 Chương 51: Khoảnh khắc mong manh
52 Chương 52: Khoảnh khắc mong manh (2)
53 Chương 53: Khoảnh khắc mong manh (3)
54 Chương 54: Con giun xéo lắm cũng quằn
55 Chương 55: Con giun xéo lắm cũng quằn (2)
56 Chương 56: Là thực hay ảo?
57 Chương 57: Là thực hay ảo? (2)
58 Chương 58: Là thực hay ảo? (3)
59 Chương 59: Là thực hay ảo (4)
60 Chương 60: Đừng đánh nữa!
61 Chương 61: Đừng đánh nữa (2)
62 Chương 62: Trở về nhà
63 Chương 63: Trở về nhà (2)
64 Chương 64: Ghen rồi sao?
65 Chương 65: Ghen rồi sao? (2)
66 Chương 67: Ghen rồi sao? (4)
67 Chương 68: Ghen rồi sao? (5)
68 Chương 69: Đến nhà gây gổ
69 Chương 70: Đến nhà gây gổ (2)
70 Chương 71: Đến nhà gây gổ (3)
71 Chương 72: Đến nhà gây gổ (4)
72 Chương 73: Lần tìm manh mối
73 Chương 74: Lần tìm manh mối (2)
74 Chương 75: Anh hai đến thăm
75 Chương 76: Cùng đi nghỉ dưỡng
76 Chương 77: Bốn người tụ hội
77 Chương 78: Bốn người tụ hội (2)
78 Chương 79: Hung thủ là ai?
79 Chương 80: Hung thủ là ai? (2)
80 Chương 81: Ván bài lật ngửa
81 Chương 82: Ván bài lật ngửa (2)
82 Chương 83: Ván bài lật ngửa (3)
83 Chương 84: Ván bài lật ngửa (4)
84 Chương 85: Sóng gió nổi lên
85 Chương 86: Sóng gió nổi lên (2)
86 Chương 87: Sóng gió nổi lên (3)
87 Chương 88: Sóng gió nổi lên (4)
88 Chương 89: Bản án cuối cùng
89 Chương 90: Bản án cuối cùng (2)
90 Chương 91: Hôn lễ náo nhiệt
91 Chương 92: Sự thật năm đó
92 Chương 93: Triển lãm Phù Du
93 Chương 94: Gặp gỡ Riccardo
94 Chương 95: Tôi muốn du học
95 Chương 96: Chạm đến giấc mơ
Chapter

Updated 95 Episodes

1
Chương 1: Tình yêu bị nguyền rủa
2
Chương 2: Chứng minh tình yêu của cậu đi!
3
Chương 3: Cậu yêu tôi sao? Yêu tôi đến nỗi hại chết anh hai mình?
4
Chương 4: Cậu yêu tôi sao? Yêu tôi đến nỗi hại chết anh hai mình? (2)
5
Chương 5: Cha mẹ hận tôi muốn chết
6
Chương 6: Thằng câm này mày muốn chết sao?
7
Chương 7: Thằng câm này mày muốn chết sao? (2)
8
Chương 8: Thằng câm này mày muốn chết sao? (3)
9
Chương 9: Tình thế nguy cấp
10
Chương 10: Tình thế nguy cấp (2)
11
Chương 11: Chăm sóc anh
12
Chương 12: Chăm sóc anh (2)
13
Chương 13: Chăm sóc anh (3)
14
Chương 14: Chăm sóc anh (4)
15
Chương 15: Không ngừng nhớ anh
16
Chương 16: Biệt thự bỏ hoang
17
Chương 17: Biệt thự bỏ hoang (2)
18
Chương 18: Biệt thự bỏ hoang (3)
19
Chương 19: Biệt thự bỏ hoang (4)
20
Chương 20: Biệt thự bỏ hoang (5)
21
Chương 21: Rơi vào tay quỷ dữ
22
Chương 22: Rơi vào tay quỷ dữ (2)
23
Chương 23: Ánh sáng và sự dơ bẩn
24
Chương 24: Ánh sáng và sự dơ bẩn (2)
25
Chương 25: Ánh sáng và sự dơ bẩn (3)
26
Chương 26: Hạnh phúc ngắn chẳng tày gang
27
Chương 27: Hạnh phúc ngắn chẳng tày gang (2)
28
Chương 28: Hạnh phúc ngắn chẳng tày gang (3)
29
Chương 29: Song sinh nhà họ Lâm
30
Chương 30: Song sinh nhà họ Lâm (2)
31
Chương 31: Song sinh nhà họ Lâm (3)
32
Chương 32: Chưa đủ kích thích
33
Chương 33: Chưa đủ kích thích (2)
34
Chương 34: Nắm tay buông tay
35
Chương 35: Nắm tay buông tay (2)
36
Chương 36: Nắm tay buông tay (3)
37
Chương 37: Vì sao phải xin lỗi?
38
Chương 38: Vì sao phải xin lỗi? (2)
39
Chương 39: Vì sao phải xin lỗi? (3)
40
Chương 40: Hận tình triền miên
41
Chương 41: Hận tình triền miên (2)
42
Chương 42: Hận tình triền miên (3)
43
Chương 43: Hận tình triền miên (4)
44
Chương 44: Hận tình triền miên (5)
45
Chương 45: Hận tình triền miên (6)
46
Chương 46: Hận tình triền miên (7)
47
Chương 47: Hận tình triền miên (8)
48
Chương 48: Ngàn cân treo sợi tóc
49
Chương 49: Ngàn cân treo sợi tóc (2)
50
Chương 50: Ngàn cân treo sợi tóc (3)
51
Chương 51: Khoảnh khắc mong manh
52
Chương 52: Khoảnh khắc mong manh (2)
53
Chương 53: Khoảnh khắc mong manh (3)
54
Chương 54: Con giun xéo lắm cũng quằn
55
Chương 55: Con giun xéo lắm cũng quằn (2)
56
Chương 56: Là thực hay ảo?
57
Chương 57: Là thực hay ảo? (2)
58
Chương 58: Là thực hay ảo? (3)
59
Chương 59: Là thực hay ảo (4)
60
Chương 60: Đừng đánh nữa!
61
Chương 61: Đừng đánh nữa (2)
62
Chương 62: Trở về nhà
63
Chương 63: Trở về nhà (2)
64
Chương 64: Ghen rồi sao?
65
Chương 65: Ghen rồi sao? (2)
66
Chương 67: Ghen rồi sao? (4)
67
Chương 68: Ghen rồi sao? (5)
68
Chương 69: Đến nhà gây gổ
69
Chương 70: Đến nhà gây gổ (2)
70
Chương 71: Đến nhà gây gổ (3)
71
Chương 72: Đến nhà gây gổ (4)
72
Chương 73: Lần tìm manh mối
73
Chương 74: Lần tìm manh mối (2)
74
Chương 75: Anh hai đến thăm
75
Chương 76: Cùng đi nghỉ dưỡng
76
Chương 77: Bốn người tụ hội
77
Chương 78: Bốn người tụ hội (2)
78
Chương 79: Hung thủ là ai?
79
Chương 80: Hung thủ là ai? (2)
80
Chương 81: Ván bài lật ngửa
81
Chương 82: Ván bài lật ngửa (2)
82
Chương 83: Ván bài lật ngửa (3)
83
Chương 84: Ván bài lật ngửa (4)
84
Chương 85: Sóng gió nổi lên
85
Chương 86: Sóng gió nổi lên (2)
86
Chương 87: Sóng gió nổi lên (3)
87
Chương 88: Sóng gió nổi lên (4)
88
Chương 89: Bản án cuối cùng
89
Chương 90: Bản án cuối cùng (2)
90
Chương 91: Hôn lễ náo nhiệt
91
Chương 92: Sự thật năm đó
92
Chương 93: Triển lãm Phù Du
93
Chương 94: Gặp gỡ Riccardo
94
Chương 95: Tôi muốn du học
95
Chương 96: Chạm đến giấc mơ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play