(MJQ_ 马嘉祺) Xinh Tươi Việt Nam
Chap 3
Mã Gia Kỳ theo Phương Thảo về khách sạn, vào tới sảnh thì đã có người đón cả hai
Nguyễn Phương Thảo
Trưởng đoàn của chúng ta đó
Nguyễn Phương Thảo
Qua thôi
Văn Kiệt
Good afternoon, Mr.Ma
Văn Kiệt
I've heard about you / Tôi đã nghe về anh/
Văn Kiệt
We're so sorry about this mistake / Chúng tôi xin lỗi vì sự cố lần này/
Mã Gia Kỳ
Well, Don't worrry / Ồ, đừng lo lắng/
Mã Gia Kỳ
She has explained for me / cô ấy đã giải thích cho tôi rồi /
Mã Gia Kỳ
I know... / Tôi hiểu.../
Mã Gia Kỳ
Moreover, this is also my fault / Hơn nữa, đây cũng là lỗi của tôi/ ( thở dài)
Nguyễn Phương Thảo
( nhìn anh)
Nguyễn Phương Thảo
' Anh, phòng của anh ấy...'
Văn Kiệt
Well, the hotel is fully booked / Khách sạn đã hết phòng/
Văn Kiệt
Hmm, If you don't mind, could you share a room with someone else? / Nếu anh anh không phiền có thể ở ghép phòng với người khác được chứ?/
Nguyễn Phương Thảo
( cau mày)
Nguyễn Phương Thảo
Let me give him my room / Để em nhường phòng cho anh ấy đi/
Nguyễn Phương Thảo
Không sao đâu
Nguyễn Phương Thảo
Tôi sẽ qua phòng của bạn
Nguyễn Phương Thảo
Tôi đã nói sẽ chịu trách nhiệm với anh vậy thì sẽ làm tốt
Nguyễn Phương Thảo
Sao có thể để anh chịu thiệt được chứ
Nguyễn Phương Thảo
Trong đoàn có bạn của tôi nữa
Nguyễn Phương Thảo
Tôi qua ở cùng cô ấy
Nguyễn Phương Thảo
( cười nhẹ)
Nguyễn Phương Thảo
' Cứ vậy đi ạ'
Mã Gia Kỳ
No... ( nắm tay cô)
Mã Gia Kỳ
Nếu cô tin tôi...
Mã Gia Kỳ
Chúng ta chung phòng đi
Mã Gia Kỳ
Tôi không thể cứ vậy chiếm phòng cô được...
Mã Gia Kỳ
Ngoài cô ra... tôi không tin được ai cả ( khẽ nói)
Nguyễn Phương Thảo
( mỉm cười)
Nguyễn Phương Thảo
Được rồi
Nguyễn Phương Thảo
' Anh ấy sẽ ở với em' ( quay sang nói với người trưởng đoàn)
Nguyễn Phương Thảo
' Không sao đâu ạ'
Sau đó, Mã Gia Kỳ thật đi theo Phương Thảo về phòng
Căn phòng khách sạn sang trọng với nội thất tiện nghi đầy đủ. Chiếc giường đôi cỡ lớn nằm chính giữa phòng, tủ quần áo bằng gỗ chạm khắc hoa văn tinh xảo. Phòng tắm và nhà vệ sinh cũng rất sạch sẽ. Trong góc phòng là một chiếc vali màu trắng, túi xách được ném lên giường một cách tùy ý
Nguyễn Phương Thảo
Ừm... khụ ( nhặt túi sách đặt lên thành vali)
Nguyễn Phương Thảo
Xin lỗi nha
Nguyễn Phương Thảo
Mới tới nơi nên chưa kịp sắp xếp đồ ( ngượng ngùng)
Nguyễn Phương Thảo
Anh cứ tự nhiên đi
Nguyễn Phương Thảo
Tủ quần áo này tôi lấy nửa bên trong
Nguyễn Phương Thảo
Còn bên ngoài là của anh
Nguyễn Phương Thảo
Phòng ốc tôi kiểm tra kĩ rồi, cũng không vấn đề gì đâu
Nguyễn Phương Thảo
Thường tới mấy khách sạn như vậy nên kiểm tra xem có camera quay lén hoặc vật dụng gì nguy hiểm hay không
Mã Gia Kỳ
Nguy hiểm vậy sao
Nguyễn Phương Thảo
Xác suất chuyện như vậy xảy ra không lớn nhưng cũng nên cẩn thận một chút
Mã Gia Kỳ
Xem ra lần sau tôi cũng nên kiểm tra một chút
Nguyễn Phương Thảo
( cười)
Nguyễn Phương Thảo
Tôi có thiết bị dò tìm đó, nếu cần có thể tìm tôi mượn
Phương Thảo vừa nói, cô vừa mở vali sắp xếp đồ đạc
Mã Gia Kỳ lúc này mới chậm rãi cởi mũ và khẩu trang rồi cũng mở vali xếp đồ vào tủ
Lúc cả hai vừa cùng lúc đóng cửa tủ nhìn sang đối phương, Phương Thảo liền lập tức bị dọa cho sững sờ
Nguyễn Phương Thảo
" Cái... cái..."
Mã Gia Kỳ
Mặt tôi dính gì à ( sờ mặt)
Nguyễn Phương Thảo
( kinh ngạc không nói lên lời)
Nguyễn Phương Thảo
Anh... anh...
Nguyễn Phương Thảo
Cởi mũ rồi...?
Mã Gia Kỳ
Thực ra tôi có chút lí do cá nhân
Mã Gia Kỳ
Nên không tiện để lộ mặt ra ngoài ( cười trừ)
Mã Gia Kỳ không biết nên nói cho cô biết sự tình của mình không nhưng cuối cùng anh suy nghĩ vẫn là thôi.
Cả hôm nay đi khắp phố xá nơi này, anh nghĩ chắc cũng không ai biết mình là ai. Nhưng theo nỗi ám ảnh khi còn ở Trung Quốc khiến bản thân không dám lộ mặt, cũng rất kiêng dè tiếp xúc với người khác
Chỉ có cô gái này luôn tốt bụng và hồ khởi giúp đỡ bản thân, nên anh cảm thấy có thể tin tưởng một chút
Phương Thảo sau khi thoát khỏi sự bàng hoàng của chính bản thân, cô cúi đầu hít sâu một hơi rồi nói với giọng run run
Nguyễn Phương Thảo
Tôi hiểu rồi...
Nguyễn Phương Thảo
Anh yên tâm
Nguyễn Phương Thảo
Chuyện anh ở đây
Nguyễn Phương Thảo
Tôi sẽ coi như không biết gì hết
Nguyễn Phương Thảo
( ngập ngừng vỗ vai anh rồi lách người lập tức bỏ chạy ra ngoài)
Mã Gia Kỳ
( ngơ ngác nhìn theo)
Nguyễn Phương Thảo
( dựa người vào cửa)
Nguyễn Phương Thảo
( vẻ mặt vẫn chưa hết sốc)
Nguyễn Phương Thảo
' Là...là... là Mã Gia Kỳ... ' ( giọng run run)
Comments
💜Uyên_Yunee💛
gì z chồng ơi😀🔥
2025-01-03
1
小熊的小猫❤🐻
Hóng nhaaaaaaa
2024-11-22
1