Chương 2 : Chở Che

Tư Đàm cười gượng một tiếng.

"Thiếu gia. Xem ra cô bé này thích nói chuyện với cậu hơn là tôi rồi."

Vương Tư Ngôn đưa tay xoa xoa thái dương.

"Ừ."

Những ngày trước khi gặp Chiêu Thần đối với anh mà nói đúng là một cơn ác mộng. Anh bị Nhục Chi Độc dày vò đến mức bản thân tiều tụy, không ăn không ngủ. Vậy mà cha của anh, ông ta dù chỉ một chút thuốc giải cũng không đưa, đã vậy còn không giữ liên lạc. Người ta thường nói hổ dữ không nỡ ăn thịt con, vậy thì chắc chưa từng thấy qua cách đối xử của cha anh đối với anh rồi.

Từ khi còn nhỏ, Vương Tư Ngôn đã thiếu đi tình yêu thương của mẹ, còn bị cha ghét bỏ. Ông ta luôn nói anh không phải là con ruột của ông ta, mà chỉ là kết quả của mối tình vụng trộm giữa mẹ anh và người khác. Để trả thù mẹ anh, ông ta đã dùng Nhục Chi Độc áp chế anh, khiến anh sống không bằng chết. Loại độc này không thể giải dứt điểm mà chỉ có thể dùng thuốc khắc chế tạm thời.

Vương Tư Ngôn mang vẻ ngoài lạnh lùng, trầm tĩnh và lãnh đạm dù chỉ mới vừa 20 tuổi, cái tuổi lẽ ra nên tràn đầy những rực rỡ và nhiệt huyết. Lúc nhìn thấy Chiêu Thần bị đánh đập ở khu vui chơi, anh mới nhận ra con người có nhiều cách để dày vò nhau đến vậy. Cha dượng của cô là người hung bạo, nên luôn dùng những lời nói tổn thương tinh thần cô, còn hành hạ về thể xác. Cha anh thì lợi hại hơn như thế, khi chỉ cần cho một ít Nhục Chi Độc vào người, anh lập tức bị dày vò đến mức không ra hình người nữa.

Trở về nhà, căn nhà của Vương Tư Ngôn nằm ở ngoại ô thành phố khá yên tĩnh, vì anh không thích nơi ồn ào. Lúc đưa Chiêu Thần vào trong, cô bé liền tỏ ra rất thích nơi này và tò mò với mọi thứ xung quanh. Cô bé đi đến đứng giữa phòng khách, rồi chạm tay vào những món đồ gốm trên bàn, từ bình gốm cho đến tượng con rồng vàng. Nhìn tấm ảnh trên tường, Chiêu Thần thấy người trong ảnh là một chàng trai khôi ngô, tuấn tú lại rất lạnh lùng. Cô bé quay lại nhìn anh rồi chỉ tay vào ảnh.

"Đây là chú sao?"

Vương Tư Ngôn gật đầu. Ánh mắt của anh nhìn cô bé trở nên ôn hoà. Sau khi cho người dọn dẹp lại căn phòng bên cạnh, anh bảo bọn họ thay cho Chiêu Thần một bộ quần áo mới, băng bó sát trùng vết thương. Lúc đã thay đổi lại diện mạo, anh mới nhận ra cô bé này thuần khiết và trong sáng đến lạ. Thảo nào thứ người ta vẫn luôn đồn đại, để giải được Nhục Chi Độc phải giữ được cô gái có trái tim thiếu nữ trong sáng bên mình.

Chiêu Thần thích nghi khá chậm, nhưng có vẻ rất mến Vương Tư Ngôn. Cô bé thấy anh đi đâu thì liền ở gần chỗ đó không xê dịch. Tư Đàm thấy cô bé như vậy, có chút đáng lo, vì xưa nay thiếu gia cậu ta là người rất ghét bị làm phiền.

"Chiêu Thần. Đừng đi theo thiếu gia nữa. Ngoan ngoãn ngồi yên nào."

Tư Đàm khổ sở nhắc nhở, nhưng cô bé vẫn ngồi ngay bên cạnh Vương Tư Ngôn lúc anh xem tài liệu. Anh vẫn đang tra thông tin về hình dạng của Nhục Chi Độc, dù biết rằng phần trăm tồn tại của nó là rất thấp. Điều kì lạ ở đây là khi ngồi cạnh Chiêu Thần, là cả người anh luôn cảm thấy ấm áp dễ chịu, nhịp tim cũng không nhanh chậm thất thường như trước.

Vương Tư Ngôn liếc mắt sang nhìn, Chiêu Thần cũng đang nhìn anh, còn mỉm cười nhẹ nhàng. Anh cũng không có ý định làm cô bé sợ, nên đã ôn hoà nói.

"Mặc kệ đi."

Lúc người làm mang bữa tối ra, cô bé nhìn thấy đã không nhịn được mà muốn đưa tay ra, định dùng tay cầm thức ăn. Vương Tư Ngôn để ý mới thấy, cô bé này trước đây chắc hẳn đã cực khổ muôn phần. Anh đưa tay mình ra ngăn lại, chậm rãi nói.

"Đừng dùng tay. Dùng cái này."

Anh đưa cho Chiêu Thần đôi đũa, dạy cô bé cách cầm đũa rồi gấp thêm thức ăn vào bát cho cô bé. Chiêu Thần ăn rất ngon miệng, những món này cũng là lần đầu tiên cô bé được ăn. Tuổi thơ bất hạnh khi cha qua đời sớm, mẹ cô bé lại tiến tới thêm bước nữa nhưng không may gặp phải người chồng vũ phu. Chiêu Thần bị cha dượng đánh đập, ngày ngày bắt cô bé phải đi khắp nơi để xin tiền. Mẹ của cô sau khi qua một cơn bạo bệnh cũng không thể nào chống đỡ nổi, vừa mất cách đây vài tháng.

Chiêu Thần mang trong mình bao nhiêu nỗi bất hạnh và đắng cay, nhưng Vương Tư Ngôn không bao giờ nhìn thấy cô bé khóc. Ngay cả lúc cha dượng dùng sức véo vào bã vai, đánh đập thậm tệ cô bé cũng chỉ kêu lên. Anh tự hỏi, một đứa trẻ chỉ mới 10 tuổi như cô liệu đã từng chịu đựng những gì mà lại tôi luyện bản thân cứng cỏi như vậy.

"Sau này không cần sợ người khác ức hiếp nữa."

Chiêu Thần nghe được câu nói này của Vương Tư Ngôn, trong lòng nhen nhóm một tia hi vọng của sự che chở và bảo bọc. Anh nói thêm.

"Thích học thì sẽ được đi học. Thích chơi thì sẽ được đi chơi. Thích quần áo đẹp thì sẽ đều có đủ."

Cô bé nhìn anh chớp mắt, nuốt nước bọt.

"Tại sao chú lại tốt vậy?"

Anh ăn chậm rãi, uống một ngụm nước rồi trả lời.

"Không tại sao hết."

Và đúng như những gì anh đã hứa, thứ mà Chiêu Thần muốn anh đều cho đủ không thiếu gì cả. Nhưng cô bé này không phải người thích đòi hỏi, ngược lại còn thấy mãn nguyện với những gì mình đã có. Cô bé học hỏi rất nhanh, hiểu rất nhanh, nhưng lại có vẻ trầm tính và ít nói hơn các bạn khác.

Người mà Chiêu Thần tin tưởng duy nhất có lẽ chỉ có mỗi mình Vương Tư Ngôn.

Cô bé không chịu lại gần Tư Đàm, cũng không chịu để cậu ta đến đón mỗi khi tan học. Người để cô bé có thể cảm thấy thoải mái cũng chỉ có mỗi anh, nên khi thấy anh cô bé sẽ liền trở nên vui vẻ và hoạt bát.

"Chú Ngôn."

Chiêu Thần chạy ngay đến chỗ của Vương Tư Ngôn ở bên kia đường, không cẩn thận còn suýt nữa bị xe tông trúng. Dù gì cũng là lỗi của cô bé, nên sau khi chiếc xe kia khựng lại cô bé đã liền cúi đầu.

"Cháu xin lỗi ạ."

"Không sao. Cẩn thận một chút nhé."

Anh đưa tay ra xách ba lô giúp Chiêu Thần, còn cốc đầu cô bé một cái, trầm giọng.

"Lần sau chú ý một chút."

...

Hot

Comments

Zina🍀

Zina🍀

nhà giàu mà ko biết đi xét nghiệm ADN hay sao

2023-06-30

4

Ngô Huệ

Ngô Huệ

chú mà chẳng ăn thịt cháu khi đủ tuối à

2023-02-11

7

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Cứu Mạng
2 Chương 2 : Chở Che
3 Chương 3 : Biết Ơn
4 Chương 4 : Quá Trình Trưởng Thành
5 Chương 5 : Là Nhất
6 Chương 6 : Ham Chơi
7 Chương 7 : Dạy Bảo
8 Chương 8 : Mười Năm Rồi
9 Chương 9 : Không Cần Đổi Mạng
10 Chương 10 : Mất Trí?
11 Chương 11 : Sao Vô Tình Được?
12 Chương 12 : Đèn Ngủ Bị Hỏng
13 Chương 13 : Vô Ý
14 Chương 14 : Không Thể
15 Chương 15 : Đánh Úp
16 Chương 16 : Đâu Là Giới Hạn (1)
17 Chương 17 : Đâu Là Giới Hạn (2)
18 Chương 18 : Chỉ Nên Như Vậy
19 Chương 19 : Chọn Thế Nào?
20 Chương 20 : Công Kích
21 Chương 21 : Đừng Như Thế
22 Chương 22 : Nếm Quả Ngọt
23 Chương 23 : Dỗ Dành
24 Chương 24 : Nấu Súp Gà
25 Chương 25 : Viện Nghiên Cứu
26 Chương 26 : Dự Định Thế Nào
27 Chương 27 : Đấu Trí (1)
28 Chương 28 : Đấu Trí (2)
29 Chương 29 : Tâm Tư
30 Chương 30 : Kẹo Dẻo
31 Chương 31 : Tình Máu
32 Chương 32 : Có An Toàn Không?
33 Chương 33 : Lạc Đường (1)
34 Chương 34 : Lạc Đường (2)
35 Chương 35 : Gây Hiểu Lầm
36 Chương 36 : Bắt Đầu Đố Kị
37 Chương 37 : Lần Đầu Nhạy Cảm
38 Chương 38 : Tàn Nhẫn
39 Chương 39 : Nếu Như
40 Chương 40 : Sống Chết Vì Ai
41 Chương 41 : Chỉ Mình Em
42 Chương 42 : Mối Thù Năm Tháng
43 Chương 43 : Nước Mắt Cho Mẹ
44 Chương 44 : Ai Bắt Nạt Ai
45 Chương 45 : Loạn Tình (H)
46 Chương 46 : Tính Chuyện Yêu Đương (H)
47 Chương 47 : Chạm Mặt
48 Chương 48 : Quà Từ Giang Nam
49 Chương 49 : Làm Thế Nào
50 Chương 50 : Bà Vương! Sinh Nhật Vui Vẻ
51 Chương 51 : Đau Đớn Ập Đến
52 Chương 52 : Anh Nhớ...
53 Chương 53 : Mộng Cảnh Hàn Thảo (1)
54 Chương 54 : Mộng Cảnh Hàn Thảo (2)
55 Chương 55 : Mộng Cảnh Hàn Thảo (3)
56 Chương 56 : Tóc Phủ Tuyết Sương
57 Chương 57 : Không Thể Tha Thứ
58 Chương 58 : Nữ Tử Không Dễ Bắt Nạt (1)
59 Chương 59 : Nữ Tử Không Dễ Bắt Nạt (2)
60 Chương 60 : Vạn Kiếp Bất Phục
61 Chương 61 : Gạt Bỏ Âu Lo
62 Chương 62 : Có Thai
63 Chương 63 : Triệu Chứng Thất Thường
64 Chương 64 : Anh Điên Mất
65 Chương 65 : Xin...
66 Chương 66 : Sẽ Ổn Thôi
67 Chương 67 : Thay Da Đổi Thịt
68 Chương 68 : Người Có Lòng
69 Chương 69 : Ý Loạn Tình Si (H)
70 Chương 70 : Khéo Từ Chối
71 Chương 71 : Sai Đường
72 Chương 72 : Đổi Mệnh
73 Chương 73 : Là Âm Mưu (1)
74 Chương 74 : Là Âm Mưu (2)
75 Chương 75 : Muộn Màng Là Khi...
76 Chương 76 : Ngủ Đến Khi Nào? (1)
77 Chương 77 : Ngủ Đến Khi Nào (2)
78 Chương 78 : Đông Qua Xuân Đến
79 Chương 79 : Yêu Sai Người
80 Chương 80 : Báo Ứng Nhân Quả
81 Chương 81 : Cảm Giác Bình Yên (H)
82 Chương 82 : Hạnh Phúc Đong Đầy
83 Tâm Sự Của Tác Giả
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1 : Cứu Mạng
2
Chương 2 : Chở Che
3
Chương 3 : Biết Ơn
4
Chương 4 : Quá Trình Trưởng Thành
5
Chương 5 : Là Nhất
6
Chương 6 : Ham Chơi
7
Chương 7 : Dạy Bảo
8
Chương 8 : Mười Năm Rồi
9
Chương 9 : Không Cần Đổi Mạng
10
Chương 10 : Mất Trí?
11
Chương 11 : Sao Vô Tình Được?
12
Chương 12 : Đèn Ngủ Bị Hỏng
13
Chương 13 : Vô Ý
14
Chương 14 : Không Thể
15
Chương 15 : Đánh Úp
16
Chương 16 : Đâu Là Giới Hạn (1)
17
Chương 17 : Đâu Là Giới Hạn (2)
18
Chương 18 : Chỉ Nên Như Vậy
19
Chương 19 : Chọn Thế Nào?
20
Chương 20 : Công Kích
21
Chương 21 : Đừng Như Thế
22
Chương 22 : Nếm Quả Ngọt
23
Chương 23 : Dỗ Dành
24
Chương 24 : Nấu Súp Gà
25
Chương 25 : Viện Nghiên Cứu
26
Chương 26 : Dự Định Thế Nào
27
Chương 27 : Đấu Trí (1)
28
Chương 28 : Đấu Trí (2)
29
Chương 29 : Tâm Tư
30
Chương 30 : Kẹo Dẻo
31
Chương 31 : Tình Máu
32
Chương 32 : Có An Toàn Không?
33
Chương 33 : Lạc Đường (1)
34
Chương 34 : Lạc Đường (2)
35
Chương 35 : Gây Hiểu Lầm
36
Chương 36 : Bắt Đầu Đố Kị
37
Chương 37 : Lần Đầu Nhạy Cảm
38
Chương 38 : Tàn Nhẫn
39
Chương 39 : Nếu Như
40
Chương 40 : Sống Chết Vì Ai
41
Chương 41 : Chỉ Mình Em
42
Chương 42 : Mối Thù Năm Tháng
43
Chương 43 : Nước Mắt Cho Mẹ
44
Chương 44 : Ai Bắt Nạt Ai
45
Chương 45 : Loạn Tình (H)
46
Chương 46 : Tính Chuyện Yêu Đương (H)
47
Chương 47 : Chạm Mặt
48
Chương 48 : Quà Từ Giang Nam
49
Chương 49 : Làm Thế Nào
50
Chương 50 : Bà Vương! Sinh Nhật Vui Vẻ
51
Chương 51 : Đau Đớn Ập Đến
52
Chương 52 : Anh Nhớ...
53
Chương 53 : Mộng Cảnh Hàn Thảo (1)
54
Chương 54 : Mộng Cảnh Hàn Thảo (2)
55
Chương 55 : Mộng Cảnh Hàn Thảo (3)
56
Chương 56 : Tóc Phủ Tuyết Sương
57
Chương 57 : Không Thể Tha Thứ
58
Chương 58 : Nữ Tử Không Dễ Bắt Nạt (1)
59
Chương 59 : Nữ Tử Không Dễ Bắt Nạt (2)
60
Chương 60 : Vạn Kiếp Bất Phục
61
Chương 61 : Gạt Bỏ Âu Lo
62
Chương 62 : Có Thai
63
Chương 63 : Triệu Chứng Thất Thường
64
Chương 64 : Anh Điên Mất
65
Chương 65 : Xin...
66
Chương 66 : Sẽ Ổn Thôi
67
Chương 67 : Thay Da Đổi Thịt
68
Chương 68 : Người Có Lòng
69
Chương 69 : Ý Loạn Tình Si (H)
70
Chương 70 : Khéo Từ Chối
71
Chương 71 : Sai Đường
72
Chương 72 : Đổi Mệnh
73
Chương 73 : Là Âm Mưu (1)
74
Chương 74 : Là Âm Mưu (2)
75
Chương 75 : Muộn Màng Là Khi...
76
Chương 76 : Ngủ Đến Khi Nào? (1)
77
Chương 77 : Ngủ Đến Khi Nào (2)
78
Chương 78 : Đông Qua Xuân Đến
79
Chương 79 : Yêu Sai Người
80
Chương 80 : Báo Ứng Nhân Quả
81
Chương 81 : Cảm Giác Bình Yên (H)
82
Chương 82 : Hạnh Phúc Đong Đầy
83
Tâm Sự Của Tác Giả

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play