[Alltake] Nam Phụ Chỉ Muốn Làm Học Bá! Không Yêu Đương!
chap 1
Ng quá tàn nhẫn hay ta chưa đủ mạnh mẽ
anh trai cậu yếu đuối bị bắt nạt, cậu sẽ phải vùng lên bảo vệ anh ta sau lưng, cha mẹ sẽ trách móc cậu để anh ta chịu uất ức, khi bị cha mẹ bỏ rơi cậu cũng phải vùng lên tìm đường quay về nhà.
nếu chỉ cần có anh trai, thì con chẳng là cái thá gì cả
ba mẹ không biết con mệt mỏi cỡ nào đâu
nào có ai quan tâm cậu đâu
giống như cả thế giới này chẳng ai cần cậu cả
ít ra sau này lớn lên rồi, gánh vác phần nào trách nhiệm mới thấy bản thân có tồn tại
Hanagaki Takemichi
me..mẹ?... huh...hm..h
Bà Hanagaki
chẳng phải tao đã nói với mày không có chuyện quan trọng đừng gọi
Hanagaki Takemichi
.......
Hanagaki Takemichi
hộc...hh..con..th thấy rất ...bất lực. hh
Hanagaki Takemichi
từ nay...hh về sau con...sẽ không còn tồn tại...hộc
Hanagaki Takemichi
m..mẹ...sẽ vui chứ..
Bà Hanagaki
...mày là gánh nặng, tao chịu không nổi
Hanagaki Takemichi
Vâng!.. đáng nhẽ con..hức.. không nên được sinh ra đúng không
Bà Hanagaki
nay mày lắm chuyện thật
Hanagaki Takemichi
vâng..t..tạm biệt mẹ
lạch cạch- tiếng điện thoại tiếp đất đầy thanh túy
dường như chẳng còn sức lực để cầm chiếc điện thoại ấy
lưng dựa vào vách tường phía sau, men theo cánh tay sứt sẹo buông thõng xuống đất là một vùng máu tươi thành vũng
tiếng bước chân đến gần cậu và dừng lại cách cậu khoảng mét, bóng gã ta in trên tường với tay phải là con dao bầu nhỏ giọt
tại con hẻm này cậu bị đuổi giết
vốn là có thể gọi cảnh sát nhưng chẳng hiểu sao cậu ta lại không làm thế
ngược lại, lại gọi cho kẻ mà bản thân biết sẽ không quan tâm
có lẽ đó là sự mệt mỏi tuyệt vọng chồng chất nhiều quá
cậu ta muốn giải thoát cho mình? nhưng vẫn còn nhiều cách nhẹ nhàng hơn mà
việc gì phải chịu đựng sự tra tấn kinh tởm ấy
rõ ràng cậu cũng rất sợ hãi, giọng nói run rẩy thấy rõ....tội gì lại vậy
cậu thoi thóp từng hơi, im lặng chịu đựng đau đớn cho tới khi đánh mất hơi tàn cuối cùng
vậy mà tên sát nhân ấy vẫn chưa thỏa mãn
cái bóng của hắn cầm dao bầu không nhanh không chậm rơi xuống
cho tới khi kẻ sát nhân rời đi
chỉ còn u linh của cậu ngồi cạnh xác
thảm trạng chẳng nỡ nhìn đống bầy nhầy ấy
ngồi canh xác tới ngày thứ hai bỗng có đứa bé phát hiện ra xác của cậu
trông đứa bé lúc ấy sợ tới mức ngã ngửa vừa gào vừa thét
khóc không tới nước mắt đi
nó liên tục hỏi mẹ mình rằng cậu lúc đó rất rất đau phải không, rất rất sợ phải không, thấy mẹ không trả lời thì lại hỏi cảnh sát thúc thúc mãi
liên hệ với người nhà thì không ai đến nhận, thật sự lúc đó cậu đau đớn vô cùng
sau cùng cảnh sát mang hắn đi tìm chỗ yên nghỉ, giúp hắn tìm nơi tốt để nằm
tận mắt thấy bia mộ của bản thân hoàn thành
cậu bỗng thấy nhẹ nhàng nhắm mắt buông xuôi
đến khi mở mắt ra thì....
Comments
Ừ đấy tao gay được chưa?🥰🫰🏻
Gđ như lon thì vứt mẹ đi chứ giữ lại làm cac j cho chật đất🫶
2024-05-06
2
Hanagaki_Nejiu~(♡)
âu sh** người nhà như cc:)
2023-04-17
9
Đỗ Trần Khánh Ngọc
Đu, đọc tới câu n bt đây chính lf bộ t đag tìm
2023-04-02
7