Chương 19: Mơ về kiếp trước

Tiếng chuông reo lên.

Học sinh liền vào chỗ ngồi ngăn nắp.

Giáo viên môn Lý vừa định hô một tiếng vào học, sau đó lơ đãng quét mắt về phía vị trí trống ở phía góc không ai ngồi, chỉ chỉ, “Còn có bạn chưa tới sao, xin nghỉ hay là đến muộn?”

“Cô ơi.” Vương Hi Nhã giơ tay phát biểu: “Nhật Hạ tới lớp từ sớm, đi vệ sinh đến bây giờ vẫn chưa trở lại.”

Khi nãy cô nàng có cuộc họp của các bí thư nên không ở trong lớp, lúc đến lớp vừa hay chuông vào lớp reo lên. Nhưng đợi một lúc vẫn không thấy Nhật Hạ đâu, hỏi mọi người mới biết cô đi vệ sinh cũng hơn nửa tiếng rồi mà chưa ra.

"Vậy em đi tìm Nhật Hạ đi."

"Vâng."

Vương Hi Nhã vừa đứng lên, bên cửa liền bị kéo ra.

Mọi người quay đầu, sau đó đều ngỡ ngàng.

Cô gái nhỏ đang đứng đó. Từ đầu đến chân không có lấy nổi một chỗ khô ráo.

Sắc mặt cô gần như là trắng bệch không còn chút máu.

Trước mắt cô tối sầm.

Ý thức Nhật Hạ rơi vào trong bóng tối.

Thân thể mềm nhũn vô lực không chống đỡ nổi, trong một tràng tiếng la sợ hãi ngã xuống.

———

Đêm đó Nhật Hạ lại nằm mơ.

Trong không gian nhỏ hẹp, lạnh đến nỗi trái tim cô cũng thắt lại và rùng mình thống khổ.

Cô không biết mình đang ở chỗ nào, mọi thứ xung quanh dường như trở nên hết sức hỗn độn. Cảm giác lúc nóng lúc lạnh ấy không ngừng di chuyển trong người cô. Cho đến khi gần mất đi ý thức, cô mới có thể nghe được một giọng nói quen thuộc.

"Nhật Hạ..."

Là ai đang gọi cô vậy?

Nhật Hạ thấy người đàn ông ấy đem thi thể cô ôm vào ngực, dường như muốn dung nhập cô vào thân thể mình.

"Nhật Hạ..."

Mặc Hàn kêu lên nghẹn ngào, sớm đã không còn phát ra tiếng nói, bây giờ lại liều mạng khàn khàn mà kêu.

"Nhật Hạ..."

Ngón tay hắn gắt gao ôm chặt lấy thi thể cô gái, muốn hòa tan cô vào máu thịt, máu tươi đã chảy xuống đỏ thẫm trên sàn nhà.

Tiếng khóc làm lục phủ ngũ tạng hắn phá tan thành từng mảnh.

Như xé rách linh hồn.

Như xé rách cõi lòng này.

Không biết phải có bao nhiêu thống khổ, mới có thể làm cho người nghe được lòng đều run rẩy.

"Chúng ta cùng về nhà, được không?"

Hắn nhẹ giọng nỉ non, thanh âm trầm và thấp như vậy, dường như có vô số người tê tâm liệt phế mà khóc, trái tim tựa xé toạc ra trăm ngàn mảnh.

Sau đó chỉ có sự yên tĩnh.

Sự yên tĩnh của cái chết.

Kẻ điên chưa từng bao giờ yên tĩnh đến thế.

Hắn vẫn sống.

Nhưng chỉ còn cái xác.

Còn hồn của hắn cũng đã chết vào giờ khắc ấy.

———

Giây đầu tiên khi ý thức trở lại trong cơ thể, cô gái liền ngồi thẳng người dậy.

"Mặc Hàn....!"

Đang ở đâu, lúc này là lúc nào, Nhật Hạ đều không thể phân biệt được. Mà cái kia lại chân thật không giống như là mơ, làm cả người cô bây giờ đều mệt mỏi tuyệt vọng.

“Tiểu thư đã tỉnh!”

“……”

Nhật Hạ quay mặt về nơi phát ra tiếng.

Nơi xa là khuôn mặt mừng rỡ xen lẫn lo lắng của dì Tiêu, sau đó lập tức bị che lại, tiêu điểm trong mắt cô cố định lại một chỗ.

"Tôi đây...Không sao, không sao rồi.”

Giọng nói quen thuộc ấy....

"Mặc Hàn...."

Âm cuối mềm nhẹ xen lẫn run rẩy bất lực cùng tiếng khóc nức nở đang bị nỗ lực đè nén.

Nhật Hạ còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi, ví dụ như đời trước cô và hắn đã đoạn tuyệt quan hệ với nhau lâu như vậy, nhưng đến lúc chết, vòng ôm lạnh buốt kia, giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống trên gò má của cô, hết thảy những thứ ấy là gì chứ? Tại sao đến lúc chết cũng chỉ có một mình hắn thương xót cho cô chứ?

Từ đầu đến cuối cái gì hắn ta cũng không nói, cái gì cũng chôn hết ở dưới đáy lòng.

Cho nên kiếp trước đến khi chết, Nhật Hạ cũng không thể hiểu được, người nọ đến tột cùng là thật sự thích cô, hay chẳng qua chỉ xem cô là đồ chơi chiếm cho riêng mình mà thôi.

Nhưng cô không tài nào phát ra bất kì một âm thanh gì được.

Lòng nghẹn ngào của cô gái càng lúc càng dâng cao.

Dần dần, hai vành mắt cô đỏ hoe.

Thật ra Nhật Hạ không có khóc, nhưng khi đó mắt của cô rất đau, theo lý mà nói đương nhiên sẽ bị chảy nước mắt.

Trái tim thiếu niên đã bị tiếng khóc này xé nát.

Cảm xúc cực đoan đã sắp hỏng mất điên cuồng lan tràn trong lòng hắn.

Khuỷu tay hắn chống trên mép giường, nâng nhẹ khuôn mặt, chống đầu chậm rãi hôn lên chỗ máu bầm trên gương mặt.

Thật nhẹ thật nhẹ, không mang theo lực độ hay tiếng động gì.

Anh thấp giọng, ngữ khí không chút dao động.

“Ai làm?”

Hắn hỏi cô.

“……”

“Mặc dù tôi rất thích dáng vẻ khi em khóc, nhưng chỉ có tôi mới có thể bắt nạt em.”

"Trừ tôi ra, ai cũng không thể."

Chapter
1 Chương 1: Những kẻ xa lạ từng quen biết nhau
2 Chương 2: Sống lại một lần nữa
3 Chương 3: Trông thật ngoan
4 Chương 4: Tôi muốn em
5 Chương 5: Chạy trốn
6 Chương 6: Một mùa hạ cũ
7 Chương 7: Bước ngoặc
8 Chương 8: Mặc gia
9 Chương 9: Chúng ta về nhà thôi
10 Chương 10: Cô chủ nhỏ
11 Chương 11: Phát bệnh
12 Chương 12: Dâu tây ấn
13 Chương 13: Luân hồi
14 Chương 14: Ánh sáng và bóng tối
15 Chương 15: Khám bệnh
16 Chương 16: Anh trai
17 Chương 17: Nổi bão
18 Chương 18: Nổi bảo (2)
19 Chương 19: Mơ về kiếp trước
20 Chương 20: máu mủ tình thâm
21 Chương 21: Đứa trẻ nhà tôi
22 Chương 22: Sự thật
23 Chương 23: Manh mối
24 Chương 24: kiểm tra
25 Chương 25: Mặc gia
26 Chương 26: Tâm niệm thành ma
27 Chương 27: "phụ huynh"
28 Chương 28: Dị thường hài hoà
29 Chương 29: Ân oán
30 Chương 30: Nợ máu phải dùng máu để trả
31 Chương 31: Ẩn nhẫn
32 Chương 32: Thương hại
33 Chương 33: Mỹ lệ
34 Chương 34: Không thích anh
35 Chương 35: Đau...
36 Chương 36: Nếu em còn như vậy anh sẽ phạm pháp mất
37 Chương 37: Điều kiện
38 Chương 38: Trước kia chúng ta thực sự không quên nhau?
39 Chương 39: Thoát xác
40 Chương 40: Thẩm Phán
41 Chương 41: Video
42 Chương 42: Chân tướng
43 Chương 43: Cố nhân
44 Chương 44: Cố Nhân (2)
45 Chương 45: Lời tỏ tình của kẻ điên
46 Chương 46: Vực thẳm
47 Chương 47: Hiến mạc
48 Chương 48: Không sợ hãi
49 Chương 49: Tội lỗi
50 Chương 50: Bệnh viện
51 Chương 51: Theo dõi
52 Chương 52: Coi bóng tối là bạn, xem cô độc như tri kỉ.
53 Chương 53: Hắn có thể đứng? (1)
54 Chương 54: Hắn có thể đứng? (2)
55 Chương 55: Hạ gia
56 Chương 56: Hạ gia (2)
57 Chương 57: Hạ gia (3)
58 Chương 58: Trả giá
59 Chương 59: Hổ phụ sinh hổ tử
60 Chương 60: Dòng máu họ Mặc
61 Chương 61: Ánh sáng và bóng tối
62 Chương 62: Lưỡi gươm lộ diện
63 Chương 63: Thế Thượng Phong
64 Chương 64: Tai nạn
65 Chương 65: Trường tồn vĩnh cửu
66 Chương 66: Lệ vũ
67 Chương 67: Sương khói mờ nhân ảnh
68 Chương 68: Quả thực rất giống em
69 Chương 69: Danh nghĩa người nhà
70 Chương 70: Nghi ngờ
71 Chương 71: Cha
72 Chương 72: Chân tướng
73 Chương 73: Tình thân
74 Chương 74: Hiến giác mạc
75 Chương 75: Phát hiện
Chapter

Updated 75 Episodes

1
Chương 1: Những kẻ xa lạ từng quen biết nhau
2
Chương 2: Sống lại một lần nữa
3
Chương 3: Trông thật ngoan
4
Chương 4: Tôi muốn em
5
Chương 5: Chạy trốn
6
Chương 6: Một mùa hạ cũ
7
Chương 7: Bước ngoặc
8
Chương 8: Mặc gia
9
Chương 9: Chúng ta về nhà thôi
10
Chương 10: Cô chủ nhỏ
11
Chương 11: Phát bệnh
12
Chương 12: Dâu tây ấn
13
Chương 13: Luân hồi
14
Chương 14: Ánh sáng và bóng tối
15
Chương 15: Khám bệnh
16
Chương 16: Anh trai
17
Chương 17: Nổi bão
18
Chương 18: Nổi bảo (2)
19
Chương 19: Mơ về kiếp trước
20
Chương 20: máu mủ tình thâm
21
Chương 21: Đứa trẻ nhà tôi
22
Chương 22: Sự thật
23
Chương 23: Manh mối
24
Chương 24: kiểm tra
25
Chương 25: Mặc gia
26
Chương 26: Tâm niệm thành ma
27
Chương 27: "phụ huynh"
28
Chương 28: Dị thường hài hoà
29
Chương 29: Ân oán
30
Chương 30: Nợ máu phải dùng máu để trả
31
Chương 31: Ẩn nhẫn
32
Chương 32: Thương hại
33
Chương 33: Mỹ lệ
34
Chương 34: Không thích anh
35
Chương 35: Đau...
36
Chương 36: Nếu em còn như vậy anh sẽ phạm pháp mất
37
Chương 37: Điều kiện
38
Chương 38: Trước kia chúng ta thực sự không quên nhau?
39
Chương 39: Thoát xác
40
Chương 40: Thẩm Phán
41
Chương 41: Video
42
Chương 42: Chân tướng
43
Chương 43: Cố nhân
44
Chương 44: Cố Nhân (2)
45
Chương 45: Lời tỏ tình của kẻ điên
46
Chương 46: Vực thẳm
47
Chương 47: Hiến mạc
48
Chương 48: Không sợ hãi
49
Chương 49: Tội lỗi
50
Chương 50: Bệnh viện
51
Chương 51: Theo dõi
52
Chương 52: Coi bóng tối là bạn, xem cô độc như tri kỉ.
53
Chương 53: Hắn có thể đứng? (1)
54
Chương 54: Hắn có thể đứng? (2)
55
Chương 55: Hạ gia
56
Chương 56: Hạ gia (2)
57
Chương 57: Hạ gia (3)
58
Chương 58: Trả giá
59
Chương 59: Hổ phụ sinh hổ tử
60
Chương 60: Dòng máu họ Mặc
61
Chương 61: Ánh sáng và bóng tối
62
Chương 62: Lưỡi gươm lộ diện
63
Chương 63: Thế Thượng Phong
64
Chương 64: Tai nạn
65
Chương 65: Trường tồn vĩnh cửu
66
Chương 66: Lệ vũ
67
Chương 67: Sương khói mờ nhân ảnh
68
Chương 68: Quả thực rất giống em
69
Chương 69: Danh nghĩa người nhà
70
Chương 70: Nghi ngờ
71
Chương 71: Cha
72
Chương 72: Chân tướng
73
Chương 73: Tình thân
74
Chương 74: Hiến giác mạc
75
Chương 75: Phát hiện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play