Cảnh cáo bà Ánh

Mặc dù không quá tình nguyện nhưng Dạ Phong vẫn không thể không cho Lâm Tử Sâm vào, anh ta xoay người lại đi tới ngồi bên cạnh giường của Lê Gia Bảo, nhìn vết bầm xanh tím trên mặt và cổ thiếu niên mà lòng đau như cắt, nhịn không được giơ tay vuốt ve gò má của cậu.

“Em đau nhiều lắm không?”

Nghe thấy giọng nói thân thuộc chứa đầy sự quan tâm của Dạ Phong, hốc mắt Lê Gia Bảo đỏ lên, nước mắt trực trào sắp rơi xuống, cậu muốn nói không đau nhưng cuối cùng vẫn thốt ra lời trong lòng:

“Đau lắm.”

Dạ Phong đau lòng lau đi nước mắt trên mặt cậu, mà ở bên cạnh, Lâm Tử Sâm nhìn hai người thân mật biểu cảm lập tức trở nên vô cùng âm u, bàn tay siết chặt thành nắm đấm.

Tuy nhiên rốt cuộc anh lại không xông tới tách hai người ra mà vẫn đứng đó nhìn chằm chằm Lê Gia Bảo.

“Gia Bảo…” Lâm Tử Sâm khẽ gọi.

Lê Gia Bảo ngẩng đầu lên nhìn anh, cảm xúc thất vọng xen lẫn phẫn hận trong mắt cậu khiến anh cực kỳ khó chịu.

“Cha và anh Phong ra ngoài một chút đi, con muốn nói chuyện riêng với ngài thiếu tướng.” Lê Gia Bảo mở miệng.

Dạ Phong định nói gì đó nhưng ông Hữu đã khẽ lắc đầu, anh ta cũng không tiện nói gì thêm bèn cùng ông ra ngoài.

Lúc này trong phòng chỉ còn lại Lê Gia Bảo và Lâm Tử Sâm, vì để cứu vãn, anh mở miệng nói trước:

“Tôi đã đưa những người hầu tham gia vào vụ đánh em vào trại giam rồi, cả Tử Kỳ nữa, họ sẽ bị phán quyết theo luật pháp của đế quốc.”

“Vậy còn bà Ánh thì sao?”

Lê Gia Bảo nhếch môi để lộ ra nụ cười chế giễu.

“Nếu không có lệnh của bà ta thì đám người kia có to gan như thế không? Tội của bà ta nặng nhất, hình phạt cũng phải cao nhất chứ, anh không tống bà ta vào tù à?”

Từng câu chất vấn của Lê Gia Bảo đâm thẳng vào trái tim của Lâm Tử Sâm, nhìn vẻ mặt khó xử của anh, cậu bật cười đầy chua xót.

“Bị kẹp ở giữa khiến anh bối rối như vậy sao? Thế thì ly hôn đi, anh sẽ có thể thoải mái bênh vực mẹ của mình rồi.”

“Không thể nào, em không được nhắn đến hai chữ đó.”

Lâm Tử Sâm cất cao giọng, sắc mặt của anh lộ rõ sự lúng túng, ánh mắt anh nhìn cậu chất chứa đầy đau thương, thấy anh như vậy Lê Gia Bảo lại cười khổ, mấy lời nói nặng nề kia làm sao sánh được với những gì cậu đã chịu đựng trong thời gian qua?

Bây giờ anh giả vờ khổ sở cho ai xem?

Lâm Tử Sâm không bỏ sót bất cứ biểu cảm nào trên mặt Lê Gia Bảo, sau đó anh đột nhiên quỳ một gối bên giường, bàn tay to rộng của nắm chặt lấy bàn tay gầy gò của cậu, trịnh trọng thề thốt:

“Gia Bảo, lần này là sơ suất của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không để loại chuyện này xảy ra lần nữa.”

Lê Gia Bảo âm thành chế giễu, đến cuối cùng thì anh cũng không làm gì bà Ánh, nếu anh không thể áp chế bà ta thì mặt mũi đâu mà hứa hẹn sẽ không để chuyện lúc sáng tái diễn chứ?

Thế nhưng cho dù biết là vậy thì cậu cũng không thể thoát khỏi ma trảo của anh, nói thật thì bây giờ cậu vẫn không biết mình còn yêu anh không, nhưng cậu có thể chắc chắn mình đã xóa bỏ ý nghĩ xây đắp gia đình với anh rồi.

Lê Gia Bảo hít một hơi thật sâu, đôi mắt vô hồn nhìn thẳng mặt anh, sau đó nói:

“Nếu xảy ra lần nữa thì sao? Anh sẽ đồng ý ly hôn với tôi sao?”

Lâm Tử Sâm rất không thích nghe hai chữ ly hôn từ miệng cậu, hàm răng của anh cắn chặt vào nhau, dưới ánh mắt dần dần trở nên tuyệt vọng của cậu, anh phun ra một câu:

“Được. Em yên tâm, tôi sẽ giữ lời.”

Lê Gia Bảo không nói gì, nụ cười chua xót trên môi vẫn không biến mất, Lâm Tử Sâm lại nói tiếp:

“Hiện tại em cứ tịnh dưỡng ở bệnh viện đi, tôi đã dọn đồ đạc của em về nhà cha vợ rồi, sau khi xuất viện sẽ đưa em về đó ở.”

“Không cần.”

Lê Gia Bảo đột nhiên thay đổi ý định, cậu nói:

“Tôi sẽ đến dinh thự của anh sống. Anh đã nói tôi là vợ anh thì đương nhiên có quyền ở trong dinh thự hưởng quyền lợi của phu nhân đế quốc, chẳng lẽ anh không muốn?”

Hiền lành hiểu chuyện là cái chó má gì? Năm xưa cậu cố gắng làm vợ hiền dâu thảo để rồi nhận lại toàn trái đắng, bên ngoài thì đầy rẫy lời đồn xấu xa về cậu, nếu đã vậy cậu sẽ thật sự biến thành loại người như họ mong muốn. Còn bà Ánh nữa, để xem sắp tới cậu sẽ trả đũa bà già khốn kiếp kia ra sao.

Cậu nghĩ kỹ rồi, chỉ có trở thành người xấu thì sau này mới không có ai động đến con trai của cậu.

Lâm Tử Sâm thấy cậu kiên quyết như thế cũng gật đầu đồng ý, trong lòng thầm nghĩ sau khi trở về anh nhất định sẽ đưa người của mình vào dinh thự để bảo vệ cậu.

Anh biết bản thân không thể lấy quyền lực của thiếu tướng ra trói buộc cậu mãi, thứ anh muốn chính là cậu sẽ lại yêu anh như ngày xưa.

“Em thích là được.”

Nhận được đáp án từ Lâm Tử Sâm xong, Lê Gia Bảo không muốn nhìn thấy mặt anh nữa bèn kêu mình mệt rồi, anh thấy vậy cũng xoay người đi ra ngoài, khi cánh cửa vừa mở, anh lại chạm mặt bé Đậu đang ngồi trong lòng của Dạ Phong.

Anh bước tới chỗ của con trai, chưa kịp nói gì thì thằng bé đã nhìn anh với ánh mắt tức giận rồi nói:

“Kẻ xấu làm ba đau, cút đi!”

Lâm Tử Sâm muốn biện giải cho mình trước con trai nhưng lại thôi, sau cùng anh cúi chào ông Hữu một cái rồi rời khỏi bệnh viện.

Dinh thự thiếu tướng.

Xoảng!

Bà Ánh lại đập nát một tách trà, từ sau khi Lâm Tử Sâm bế Lê Gia Bảo đi, bà ta đã đập bể rất nhiều đồ đạc trong phòng khách, đám người hầu chỉ biết giảm độ tồn tại của mình xuống phòng khi lửa lan tới đầu mình.

“Quản gia đâu? Tại sao tôi kêu mà ông ấy không ra đây?” Bà Ánh hét lớn.

Đám người hầu đùn đẩy nhau, cuối cùng một nữ hầu bị đá ra làm vật thế mạng, cô ấy cúi đầu thấp thỏm đáp:

“Thưa bà chủ, vừa rồi con trai quản gia đã tới đón, nói là bà chủ kêu ông ấy đi bệnh viện rồi.”

Chát!

Nữ hầu kia lãnh trọn cái bạt tai của bà Ánh, thật ra cô ấy chỉ thuật lại lời của bà ta thôi nhưng bà ta vốn đang tức giận nên cô ấy đã trở thành bao cỏ để xả cơn tức.

Nữ hầu bị đánh đau không dám hó hé, tuy rằng hiện tại thân phận của người hầu đã không còn thấp kém như thời phong kiến, nhưng địa vị chung quy cũng không quá cao. Dù vậy vẫn có rất nhiều người muốn trở thành kẻ ở cho nhà giàu do tiền lương mỗi tháng của nghề này rất nhiều, một khi chấp nhận làm công việc này thì phải chuẩn bị tinh thần bị chủ nhà làm khó dễ.

Bà Ánh đánh một cái còn chưa hả dạ, định vung tay đánh thêm cái nữa thì khựng lại, bởi vì bà ta nhìn thấy Lâm Tử Sâm đang đứng ngoài cửa phòng khách.

Bà ta vội thu tay lại rồi bước đến trước mặt anh, gấp gáp hỏi:

“Con đã bảo lãnh Tử Kỳ ra chưa?”

Mặc dù bà ta không mấy yêu thương gì đứa con nuôi này, nhưng nói cho cùng cô ta cũng là cánh tay đắc lực của bà ta, có cô ta bên cạnh, bà ta mới thêm tự tin bắt nạt kẻ khác.

Nào ngờ đáp lại bà ta chính là gương mặt lạnh tanh của Lâm Tử Sâm, anh nói:

“Cô ta phạm tội đả thương người khác thì phải chịu sự chế tài của pháp luật, hơn nữa từ bây giờ cô ta đã không còn là người nhà họ Lâm, nếu con phát hiện cô ta dám dùng danh nghĩa em gái con làm bậy, con tuyệt đối sẽ không tha.”

“Con…”

Bà Ánh ngỡ ngàng nhìn con trai mà nói không nên lời, chưa đợi bà ta nói gì, Lâm Tử Sâm lại cho bà ta thêm đả kích:

“Sau này Gia Bảo sẽ trở về dinh thự sống, con hy vọng mẹ không làm khó dễ em ấy, chuyện lúc sáng em ấy đã bỏ qua không truy cứu mẹ, nếu còn xảy ra lần nữa, con sẽ không giúp mẹ cầu xin em ấy nữa đâu.”

--

Lời của Gừng: Mọi người chửi nhân vật trong truyện thôi đừng chửi tui, tui hiền như vầy mọi người chắc không nỡ chửi đâu há.

Còn con quỷ Sutur Phạm, đọc không đọc thì cút, mày nha coi chừng tao á!

Hot

Comments

Hoàng Phượng

Hoàng Phượng

MÁaaăaaaa mì có tâm ghê tất cả là do ai vt ra ta

2024-04-25

0

Đoàn Huỳnh Nam =Đ

Đoàn Huỳnh Nam =Đ

2024-04-22

0

Phương Do

Phương Do

Đúng kiểu lúc có đell giữ lúc mất rồi thì ...... "chậc "

2024-04-04

0

Toàn bộ
Chapter
1 Hạnh phúc tan vỡ
2 Phạt quỳ
3 Bị bắt cóc
4 Cứu con của tôi với
5 Nhận được tin dữ
6 Trở về đế quốc
7 Cả nhà đoàn tụ
8 Đề nghị ly hôn
9 Bị chê xấu
10 Bỏ trốn
11 Đòi người
12 Tiễn Lý Diệu Sinh đi
13 Ủ mưu tính kế
14 Trao đổi điều kiện
15 Điều tra vụ bắt cóc năm xưa
16 Bị coi thành ăn trộm
17 Bị đánh hội đồng
18 Đánh nhau
19 Cảnh cáo bà Ánh
20 Công khai trước dân chúng
21 Đường hoàng trở về dinh thự
22 Quậy mẹ chồng
23 Quậy Lý Diệu Sinh
24 Thông báo off
25 Ngủ chung
26 Đưa bé Đậu đến trường
27 Một chút ngọt ngào
28 Chuyện làm ăn bị phá hoại
29 Lê Gia Bảo thất vọng
30 Cãi vã không ngừng
31 Luận về cách đảo ngược tình thế
32 Lật ngược thế trận
33 Dọn khỏi dinh thự
34 Chất vấn Lý Diệu Sinh
35 Đơn ly hôn
36 Cưỡng ép đánh dấu
37 Lại có?
38 Đánh ghen
39 Nhập hộ khẩu
40 Sợ hãi
41 Cha con bàn tính
42 Hỏa hoạn
43 Hung thủ của bóng ma tâm lý
44 Chân tướng
45 Lâm Tử Sâm điên rồi
46 Xử lý Lý Diệu Sinh
47 Khiếp sợ
48 Diệt bỏ nhược điểm
49 Không muốn nói dối thì phải chết
50 Tung tích của bé Đậu
51 Rơi vào tay bọn buôn người
52 Cứu được
53 Quỳ nhận lỗi
54 Dã tâm của Lý Diệu Huy
55 Về nhà mẹ đẻ
56 Gặp lại Dạ Phong
57 Sinh lòng nghi ngờ
58 Lâm Tử Sâm, coi như em cầu xin anh được không?
59 Chúng ta cùng chết đi!
60 Muốn nhốt em vào lồng kính
61 Em là vợ của anh
62 Chương 61
63 Bắt gặp
64 Tiệc
65 Chương 64
66 Thông báo nghỉ
67 Lại bị bắt cóc?
68 Lâm Tử Sâm mắc bẫy
69 Hận sai rồi
70 Dạ Phong thổ lộ
71 Anh em cãi nhau
72 Mục đích của Lý Diệu Sinh
73 Gặp Lý Diệu Sinh
74 Bị Lý Diệu Sinh khống chế
75 Đồng quy vu tận
76 Đám cưới lần hai
77 Ngoại truyện 1: Bé Đậu x Liam
78 Ngoại truyện 2: Bé Đậu x Liam
79 Ngoại truyện 3: Bé Đậu x Liam (end)
80 Ngoại truyện 4: Bé Đậu x Liam
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Hạnh phúc tan vỡ
2
Phạt quỳ
3
Bị bắt cóc
4
Cứu con của tôi với
5
Nhận được tin dữ
6
Trở về đế quốc
7
Cả nhà đoàn tụ
8
Đề nghị ly hôn
9
Bị chê xấu
10
Bỏ trốn
11
Đòi người
12
Tiễn Lý Diệu Sinh đi
13
Ủ mưu tính kế
14
Trao đổi điều kiện
15
Điều tra vụ bắt cóc năm xưa
16
Bị coi thành ăn trộm
17
Bị đánh hội đồng
18
Đánh nhau
19
Cảnh cáo bà Ánh
20
Công khai trước dân chúng
21
Đường hoàng trở về dinh thự
22
Quậy mẹ chồng
23
Quậy Lý Diệu Sinh
24
Thông báo off
25
Ngủ chung
26
Đưa bé Đậu đến trường
27
Một chút ngọt ngào
28
Chuyện làm ăn bị phá hoại
29
Lê Gia Bảo thất vọng
30
Cãi vã không ngừng
31
Luận về cách đảo ngược tình thế
32
Lật ngược thế trận
33
Dọn khỏi dinh thự
34
Chất vấn Lý Diệu Sinh
35
Đơn ly hôn
36
Cưỡng ép đánh dấu
37
Lại có?
38
Đánh ghen
39
Nhập hộ khẩu
40
Sợ hãi
41
Cha con bàn tính
42
Hỏa hoạn
43
Hung thủ của bóng ma tâm lý
44
Chân tướng
45
Lâm Tử Sâm điên rồi
46
Xử lý Lý Diệu Sinh
47
Khiếp sợ
48
Diệt bỏ nhược điểm
49
Không muốn nói dối thì phải chết
50
Tung tích của bé Đậu
51
Rơi vào tay bọn buôn người
52
Cứu được
53
Quỳ nhận lỗi
54
Dã tâm của Lý Diệu Huy
55
Về nhà mẹ đẻ
56
Gặp lại Dạ Phong
57
Sinh lòng nghi ngờ
58
Lâm Tử Sâm, coi như em cầu xin anh được không?
59
Chúng ta cùng chết đi!
60
Muốn nhốt em vào lồng kính
61
Em là vợ của anh
62
Chương 61
63
Bắt gặp
64
Tiệc
65
Chương 64
66
Thông báo nghỉ
67
Lại bị bắt cóc?
68
Lâm Tử Sâm mắc bẫy
69
Hận sai rồi
70
Dạ Phong thổ lộ
71
Anh em cãi nhau
72
Mục đích của Lý Diệu Sinh
73
Gặp Lý Diệu Sinh
74
Bị Lý Diệu Sinh khống chế
75
Đồng quy vu tận
76
Đám cưới lần hai
77
Ngoại truyện 1: Bé Đậu x Liam
78
Ngoại truyện 2: Bé Đậu x Liam
79
Ngoại truyện 3: Bé Đậu x Liam (end)
80
Ngoại truyện 4: Bé Đậu x Liam

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play